Sau khi hồi tỉnh lại cô nhìn về phía sau thấy hai tên kia đang đuổi gần tới cô liền liều mạng chạy nhanh hết có thể.
Lúc này cô cố gắng chạy ra tới đường lớn cô thấy một chiếc xe đang đi về hướng này liền liều mạng chạy ra chặn đầu xe.
Chiếc xe phía trước bị chặn đột ngột liền phanh gấp cô ko nghĩ gì nhiều liền lập tức chạy đến gõ cửa kính xe cầu cứu:
- Cứu tôi với tôi bị bắt cóc...Xin anh... xin anh hay giúp tôi với .
Sau khi nghe tiếng kêu cứu khẩn cầu của cô người trong xe không phản ứng gì liền muốn khởi động xe để đi coi như chuyện này không liên quan đến mình vậy.
Khi thấy người trong xe muốn bỏ đi thì hai tên kia đã đuổi đến nơi thấy cô đang cầu cứu thì sợ hãi, nhưng khi thấy chiếc xe định bỏ đi thì hai tên liền nhanh chân chạy lên bắt cô ấy lại.
Cô thấy vậy liền đập cửa xe dữ dội hơn để cầu cứu. Sau khi hai tên đấy đuổi đến nơi liền định lôi cô đi thì người trên xe bước xuống khuôn mặt lạnh lùng nhìn hai tên đang muốn lôi cô đi ánh mắt sắc như dao khiến cho hai tên sợ hãi nhưng nghĩ đến đại cục liền trấn an bình tĩnh nói:
- Chuyện này không liên quan gì đến mày, mày không nên....
- Á....á...
Tên kia chưa nói xong liền bị anh đạp cho một phát vào bụng khiến cho hắn ngã xuống đất ôm bụng kêu đau đớn.
Tên còn lại thấy đồng bọn của mình bị vậy liền xông lên dơ tay định đánh trả nhưng còn chưa kịp chạm vào anh liền bị một lức mạnh mẽ lắm chặt lại nắm đấm vặn ra đằng sau nghe tiếng " rắc ".
Tên kia hét lên một tiếng thảm khốc r bị anh đạp cho ngã xuống đất. Nhìn hai tên nằm dưới đất ánh mắt anh lạnh lùng nhìn bọn chúng nói :
- Cút .
Nghe anh nói vậy hai tên biết mình không phải là đối thủ của anh liền lập tức bò dậy chạy chối chết.
Sau khi bọn chúng bỏ chạy cô nhìn anh liền nói :
- Cảm ơn anh, tôi....
Cô chưa kịp nói xong anh liền lên xe đóng cửa xe lại, cô liền đứng im tại chỗ không biết phải làm gì.
Anh ngồi trong xe thấy cô đứng im tại chỗ như vậy liền mở miệng nói:
- Lên xe .
Cô giật mình khi nghe thấy giọng lạnh lùng của anh sợ hãi luống cuống mở cửa xe vào ngồi.
Mặc kệ không biết anh người tốt hay xấu nhưng nếu cứ đứng ở đây cô sợ hai tên kia sẽ quay lại. Nhưng vừa rồi anh đã cứu cô chắc không phải người xấu.
Trên đường đi cô ngồi im trong xe không nói gì, cô khẽ liếc mắt nhìn sang anh thấy anh vẫn lạnh lùng lái xe , liếc nhìn lên khuôn mặt của anh những nét trên khuôn mặt anh thật đẹp, những đường nét tinh xảo như được chạm khắc.
Trong khi cô đang chăm chú nhìn khuôn mặt anh, anh mở miệng nói:
- Cô nhìn đủ chưa ?.
Giọng nói của anh vang lên phá vỡ sự im lặng trong xe lúc này. Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh vang lên cô giật mình quay ra nhìn phía cửa sổ xe để giảm bớt không khí ngượng ngùng trong xe lúc này.
Anh vẫn ngữ khí giọng nói lạnh lùng lái xe hỏi cô:
- Địa chỉ nhà cô ở đâu tôi đưa cô về .
Nghe anh hỏi cô liền nói địa chỉ của mình cho anh nghe. Tầm năm phút sau chiếc xe của anh đã dừng lại dưới một toà nhà chung cư .
Trước khi bước xuống xe cô quay đầu nói với anh:
- Cảm ơn anh đã cứu tôi .
Nói xong cô liền mở cửa bước xuống xe rồi đi thẳng vào khu chung cư mình ở. Anh ngồi trong xe nhìn bóng dáng cô dần khuất vào phía toà chung cư, lúc này anh mới khởi động xe rời đi.
Sau khi cô vào tới nhà của mình cô liền nằm vật ra chiếc sofa suy nghĩ về những lời mà tên bắt cóc nói:
- Tại sao Uyển Linh lại sai người bắt cóc mình chứ ? Em ấy làm vậy là có mục đích gì ?
Tuy mình và em ấy là hai chị em cùng cha khác mẹ, nhưng mình luôn đối xử tốt với em ấy, em ấy luôn bảo vệ mình mỗi khi bị mẹ em ấy mắng nhiếc nhiều khi còn đánh mình.
Tại sao giờ em ấy có thể sai người bắt cóc rồi muốn hắn làm nhục mình chứ.
Bao nhiêu câu hỏi hiện lên cô thu mình lại ngồi khóc trong phòng nghĩ lại những tình cảm chị em họ ngày trước.
Khi cô mới lên năm tuổi thì mẹ cô mất trong một tai nạn khi đang trên đường đón cô đi học về.
Sau khi được mọi người gần đó thấy liền gọi xe cấp cứu đưa mẹ cô vào bệnh viện. Trong lúc mẹ đang trong phòng cấp cứu một người thấy điện thoại trong túi mẹ gọi cho bố cô để báo tin.
Sau khi bố cô nghe xong liền bỏ cuộc họp để lái xe đến bệnh viện nhanh nhất có thể. Tới nơi bố chạy đến phòng cấp cứu nghe người kia thuần lại sự việc ông liền ngồi phịch xuống hàng ghế chờ của bệnh viện ôm đầu đau khổ cầu mong mẹ cô được cứu sống.
Trải qua không biết bao lâu cánh cửa cấp cứu lúc này mở ra, thấy bác sĩ bước ra ông liền đứng lên hỏi:
- Bác sĩ vợ tôi sao rồi .
Bác sĩ nhìn ông ấy rồi thở dài một hơi lắc đầu nói:
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng do bệnh nhân bị trấn thương sọ não nên đã không qua khỏi .
Nghe bác sĩ nói xong ông ấy liền suy sụp đứng không vững không tin vào những gì tai mình nghe thấy.
Qua một khoảng thời gian ông mới có thể bình tĩnh lại lấy điện thoại gọi cho trợ lí của mình nói:
- Phu nhân mất rồi nhờ anh đến đón con tôi lúc tan học .
Sau khi nghe ông chủ mình nói xong anh trợ lý sửng sốt như không tin. Mất mấy giây anh ta mới bình tĩnh lại nói:
- Vâng thưa giám đốc .
Sau khi cô tan học bước ra thấy chú trợ lý của bố mình đến đón liền thắc mắc hỏi chú:
- Chú Lục tại sao hôm nay chú lại đến đón cháu, mẹ cháu bận việc gì sao? .
Nghe thấy cô bé nhìn mình hỏi với ánh mắt long lanh anh liền đứng im không biết nên trả lời cô bé như nào.
Nhìn thấy chú lục cứ đứng im ở đấy cô bé liền nhanh nhảu tiến lại nắm lấy tay chú lục nói:
- Mình về nhanh thôi chú cháu muốn về nhà khoe bức tranh hôm nay cháu vẽ cho mẹ cháu xem .
Nghe thấy giọng nói nhí nhảnh của cô chủ vang lên đôi mắt chú lục ửng đỏ. Anh cố gắng kìm lại cảm xúc của mình vươn tay bế cô chủ nhỏ lên nói :
- Được rồi chúng ta về nhà thôi.
Sau khi chiếc xe lăn bánh vào cổng nhà mình dừng lại cô liền mở cửa xe nhảy xuống cô tung tăng chạy vào nhà để khoe với mẹ về bức tranh hôm nay mình vẽ.
Vào đến nhà cô thấy rất nhiều người có người quen và có người lạ mà cô bé chưa gặp bao giờ.
Nhìn thấy cô bé, ông nội liền tiến lại ôm cô bé vào trong lòng đau lòng nói:
- Bạch Chi à, mẹ cháu... mẹ cháu mất rồi .
Sau khi cô bé nghe xong liền cứng đờ tại chỗ như thể ko tin những lời mà tai mình nghe. Bố cô tiến đến dẫn cô bé đến chỗ mẹ mình đang nằm im ở đấy nói:
- Bạch Chi con hãy đến nhìn mẹ lần cuối đi .
Nghe những lời bố mình nói xong cô bé không làm chủ bản thân được nữa liền chạy đến lay lay người mẹ gọi:
- Mẹ ơi .... mẹ tỉnh lại đi. Mẹ nói cuối tuần này sẽ dẫn tiểu Bạch đi chơi mà mẹ không được thất hứa với tiểu Bạch .
Mẹ mở mắt ra nhìn tiểu Bạch đi, tiểu Bạch cho mẹ xem tranh hôm nay tiểu Bạch vẽ này .
Vừa nói cô bé vừa lấy bức tranh trong balo nhỏ của mình ra khoe với mẹ. Trên bức tranh một nhà ba người đang nắm tay nhau cười vui vẻ, vừa nói cô bé vừa chỉ:
- Mẹ... mẹ nhìn nè đây là mẹ ở giữa là tiểu Bạch còn ở bên cạnh là ba mẹ xem con vẽ có đẹp không .
Nói xong cô bé liền khóc nấc lên mọi người thấy vậy không kìm nén được nước mắt chảy xuống, tội nghiệp con bé mới có năm tuổi mà mẹ đã phải xa mẹ.
Những ánh mắt xót xa nhìn cô gái nhỏ vùi đầu ôm lấy người mẹ khóc nấc lên. Bố cô bé thấy vậy liền tiến đến ôm cô bé vào lòng nhẹ nhàng vỗ về an ủi :
- Tiểu Bạch ngoan con đừng khóc, mẹ con trên thiên đường thấy con khóc như vậy sẽ rất đau lòng con biết không .
Cô bé nghe thấy vậy liền nhìn bố giọng nói nấc nên vì khóc:
- Vậy tiểu Bách không khóc nữa... mẹ biết tiểu Bách khóc... mẹ sẽ buồn ... con không muốn mẹ buồn .
Nói xong cô bé cố kìm nén lại tiếng khóc của mình nhưng trên má hai hàng nước mắt không ngừng chảy xuống. Mọi người thấy cô bé hiểu chuyện đến đau lòng càng xót xa hơn.
Một tuần trôi qua sau khi táng lễ của mẹ cô bé xong xuôi, cô bé vẫn buồn bã trở nên ít nói hẳn. Cô bé ngồi trong phòng thấy cửa phòng mở ra cô ngước mắt lên nhìn thấy đó là bố mình.
Bố cô tiến đến xoa đầu an ủi dỗ dành cô nói:
- Tiểu Bạch à con đừng buồn nữa, mẹ con cũng đã mất rồi giờ chỉ có hai cha con mình nương tựa vào nhau.
Cha sẽ cố gắng hết sức để bù đắp để con có thể cảm nhận được tình cảm của cả bố lẫn mẹ .
Tiểu bạch nghe thấy bố mình nói vậy không muốn để bố lo lắng liền nở nụ cười nói:
- Bố à tiểu Bạch sẽ không buồn nữa con biết bố bận rất nhiều việc con không muốn trở thành gánh nặng của bố .
Ông Mộ nghe xong liền cảm thấy đau lòng tại sao con gái mình lại trở lên hiểu chuyện như thế. Ông ôm cô bé vào lòng nói:
- Sau này bố sẽ chăm sóc thật tốt cho con, con muốn gì bố sẽ cố gắng đáp ứng cho con. Giờ bố con mình xuống nhà ăn cơm thôi nào .
Nói xong ông Mộ liền ôm cô con gái bé nhỏ của mình xuống nhà ăn cơm.
Updated 94 Episodes
Comments
Lee yong
cổ lên cô gái
2024-08-04
0