chap 2: nơi ở mới

Người tiếp theo cũng là người quen biết tình cờ gặp trên đường. Hôm đó là sinh nhật Trần Dịch, 4 người chúng tôi quyết định ra ngoài ăn xiên nướng để chúc mừng. Trên đường đến quán thịt nướng quen thuộc, chúng tôi bắt gặp một thiếu niên đang ngồi gục trên vỉa hè, khóc nức nở đầy thảm thương. Bên cạnh cậu ta là vô số lon bia, có lon đã uống, đang uống và cả những lon chưa khui.

“Mới 17h00 mà đã có người say rồi sao?” tôi thắc mắc.

“Nhìn biểu hiện này, mình cá 80, 90% là thất tình, bị đá.” Trần Dịch ra dáng người có kinh nghiệm, vòng tay trước ngực phán một câu.

“Kinh nghiệm quá nhỉ?” Giai Giai châm chọc.

“Tất nhiên, kinh nghiệm đầy mình!” Trần Dịch tự hào vỗ ngực.

“Trần Dịch, cậu đã có bao nhiêu mối tình rồi?” Chính Phong lên tiếng hỏi.

“Chờ chút để mình nhớ lại xem nào.” Trần Dịch đưa tay ra bấm bấm, không khác gì xem bói.

“Nhiều quá nên không nhớ nổi.” Giai Giai khinh bỉ.

“Chưa có cuộc tình nào nào.” Sau khi tính toán một hồi, cậu ta thản nhiên đáp.

“…” Cả 3 chúng tôi đứng hình, mất 3 giây để lấy lại tinh thần.

“Thế cậu lấy đâu ra tự tin mà phán xét người ta như vậy?”

“Đoán mò thôi.” Tôi phán một chữ, trúng ngay tim đen.

“Đúng vậy, Thủy vẫn là người hiểu mình nhất.”

“Hơ…,” tôi nở một nụ cười miễn cưỡng, không hở răng nhìn Trần Dịch.

“Để mình qua đó xem nào.” Mang trong mình sự tò mò xen lẫn chút quan tâm, tôi tiến về phía người đàn ông say xỉn.

“Hả? Qua đó á? Người đó say xỉn rồi mà!” Giai Giai lo lắng ngăn cản tôi.

“Không sao, mình thấy người đó chỉ hơi say thôi, chưa đến mức xỉn. Chắc vẫn còn tỉnh táo để nói chuyện. Đi thôi!”

“Say và xỉn khác nhau chứ! Say chỉ là hơi men, còn xỉn là đã say đến mức không còn tỉnh táo.” Giai Giai thắc mắc hỏi ngược lại.

“Nghe cậu ấy nói vậy thì chắc là có khác thật.” Chính Phong bất lực nói

Sau khi đến bên cạnh trò chuyện và tâm sự, cuối cùng chúng tôi cũng hiểu được lý do.

Cậu ta tên là Châu Văn, 23 tuổi, là lính cứu hỏa của thành phố. Sau khi học xong cấp 3, anh gia nhập đội cứu hỏa và đã gắn bó với công việc này được 5 năm. Anh có một người bạn gái quen từ thời cấp 3 đến nay đã được 7 năm. Hôm nay, anh tưởng chừng sẽ có thể cầu hôn cô ấy, nhưng không ngờ lại nhận được lời từ chối và chia tay. Lý do cô ấy đưa ra là do anh quá bận rộn với công việc, không có thời gian quan tâm đến cô nên cô muốn chia tay. Tuy nhiên, ẩn sau lời nói đó là sự lừa dối. Cậu kể cậu đã sớm biết cố ấy không còn tìm cảm với mình, thứ níu giữ cô ấy đến bây giờ là tiền của cậu và càng bất ngờ hơn khi cô lấy tiền của cậu ăn diện thật đẹp cho bản thân sau đó thì đi câu đại gia. Nghe nói người kia là thiếu gia may mặc

Thương cảm cho số phận bị lừa dối của Châu Văn, Trần Dịch cũng cùng uống rượu. Sau đó, khi thịt nướng còn chưa kịp ăn, hai người họ đã say xỉn và ôm nhau khóc lóc giữa đường.

Vì quá say nên chúng tôi không thể hỏi ra địa chỉ nhà của Châu Văn. Cuối cùng, Chính Phong đề xuất đưa họ đến khách sạn gần đó thuê phòng. Sinh viên vốn dĩ không có nhiều tiền, nên chúng tôi chỉ có thể thuê một phòng cho hai người họ.

Trời đã tối, tôi và Giai Giai không tiện ở lại nên chỉ còn Chính Phong ở lại khách sạn chăm sóc hai người họ. Trước khi về, tôi và Giai Giai đã mua ít đồ ăn cho Chính Phong rồi mới về.

Vốn dĩ hôm nay là sinh nhật Trần Dịch, nhưng bánh sinh nhật còn chưa kịp ăn thì mọi người đã vội vàng về nhà.

Về đến ký túc xá, tôi nhận được tin nhắn và video của Chính Phong quay tại khách sạn. Trong video, hai người họ ôm nhau khóc nức nở và có những hành động quậy phá.

Sáng hôm sau, Chính Phong nhắn tin nhờ tôi đến ký túc xá lấy ít quần áo mang đến khách sạn để thay. Tôi đã nhanh chóng đồng ý.

"Cậu đến ký túc xá của mình lấy giúp mình ít quần áo mang đến đây được không? Mình đã nói với bạn cùng phòng của Trần Dịch rồi, họ sẽ đưa quần áo cho cậu."

"Còn người kia thì sao?"

"Mình cho cậu ấy mượn đồ rồi, cậu cứ đi lấy nhé!"

"Được thôi! À, các cậu đã ăn gì chưa? Mình mua đồ mang qua cho nhé!"

"Ăn gì cũng được, cậu cứ mua nhé!"

"Được thôi, đợi bọn mình nhé!"

“Một lúc sau, tại khách sạn”

“Ting ting... ting ting...”

"Các cậu đến rồi!" Chính Phong ra mở cửa. Nhìn mặt tôi và Giai Giai, anh không thể nhịn được cười. Có thể nói, chỉ sau một đêm, cả hai chúng tôi đã tiều tụy hẳn.

"Họ đâu?"

"Vẫn còn ngủ."

"Nhỏ tiếng một chút nhé, mình đi thay đồ. Hai cậu cứ ở đây đợi."

"Được thôi!" Mình thì ngoan ngoãn vâng lời, nhưng Giai Giai thì không.

"Mấy giờ rồi mà còn ngủ! Mau dậy, dậy mau!" Giai Giai hùng hổ đi đến chỗ giường của họ, vén màn ra. Ánh nắng chói chang chiếu vào phòng, đánh thức hai thiếu niên vẫn còn say ngủ mèm.

Trần Dịch tức giận, hét lớn: "Cậu làm gì vậy hả?"

"Cậu xem bây giờ đã mấy giờ rồi mà còn ngủ! Dậy mau, thầy sắp điểm danh rồi kìa!"

"Hả, điểm danh? Chết cha!"

Nghe vậy, anh ta lập tức bật dậy, vội vàng chạy thẳng ra cửa, mở tung cửa và chạy đi mất hút.

"Có chuyện gì vậy?" Tôi nhìn Giai Giai, tỏ ra khó hiểu.

3

2

1

"Đường Giai Giai! Cậu chơi tôi hả?!" Trần Dịch một lần nữa mở tung cửa, đi vào phòng và lớn tiếng quát Giai Giai.

Thấy Trần Dịch quay lại phòng, tôi mới ngộ ra sự thật.

"Phải thì sao? Muốn làm gì thì làm!" Giai Giai hách dịch nói.

Tiếng của Trần Dịch và Giai Giai khá lớn, khiến Châu Văn đang ngủ say giật mình tỉnh dậy. Anh ta ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Có chuyện gì vậy? Đây là đâu? Tôi là ai?" Châu Văn hoang mang tự hỏi, một loạt dấu hỏi hiện ra trong đầu anh ta.

"Này anh em, sao cậu lại hỏi vậy? Hôm qua, thấy cậu uống bia một mình buồn quá nên tụi mình qua rủ cậu đi uống cùng. Sao cậu không nhớ gì vậy?" Trần Dịch vẫn còn tức giận với Giai Giai, đi đến bên giường, khoác tay lên người Châu Văn hỏi.

"Cần không, mình có quay video lại nè!"

"Có gì đâu, đưa đây! Để tớ cho cậu ta xem rồi nhớ lại một chút."

Trần Dịch vội vàng lấy điện thoại từ tay tôi đưa cho Châu Văn xem. Nhưng điều không ngờ là trong video lại là cảnh hai người họ ôm nhau, cảnh say xỉn lúc tối được Chính Phong quay lại. Âm thanh và hình ảnh đều rất chân thực.

Châu Văn mặt đen như than, Trần Dịch đỏ mặt tía tai vì xấu hổ. Anh ta trả điện thoại cho tôi rồi leo lên giường, kéo chăn trùm đầu hận không thể nào đào được một cái hố nào để chui xuống.

Sau đó, chúng tôi cùng nhau ăn sáng, trả phòng khách sạn rồi đi về.

Châu Văn rất cảm kích, liền xin WeChat của chúng tôi mong muốn được mời một bữa cơm để tỏ lòng cảm ơn.

Tôi, Giai Giai và Chính Phong còn chưa kịp từ chối, Trần Dịch đã vội vàng rút điện thoại ra add friend.

Cũng từ đó, bất cứ khi nào có cuộc hẹn ăn uống nào, Trần Dịch đều rủ rê Châu Văn tham gia. Trừ những lúc bận công việc, Châu Văn hầu như đều có mặt trong các buổi tụ tập của chúng tôi.

Và cuối cùng là Cố Nhiên, một bác sĩ pháp y vừa mới ra trường.

Hôm đó, có buổi hoạt động tuyên truyền bảo vệ bản thân khi đi vào ban đêm được tổ chức phối hợp giữa cục cảnh sát thành phố và ban giám hiệu nhà trường.

Cả bốn chúng tôi được giao nhiệm vụ hỗ trợ chuẩn bị điểm tâm cho hoạt động. Và rồi, như một lẽ tự nhiên, chúng tôi bắt chuyện và làm quen với Cố Nhiên.

Có thể nói, mỗi thành viên nam trong nhóm chúng tôi đều sở hữu một khí chất riêng biệt: Trần Dịch nhiệt huyết, Từ Chính Phong trầm tính, Châu Văn ôn nhu và Cố Nhiên ưu tú.

Sau 4 tháng, tôi cũng dành dụm được một số tiền. Mặc dù không phải là số tiền lớn, nhưng cũng không đến mức quá ít ỏi. Nhờ sự đồng ý của thầy hiệu phó và sự giúp đỡ của bạn bè, tôi nhanh chóng tìm được một căn nhà ưng ý (chính xác là một ngôi nhà cũ của gia đình một vị giáo sư dạy ở Bắc đại) đang cho thuê.

Căn nhà thuộc loại nhà tứ hợp viện kiểu cũ, nằm trong một con hẻm nhỏ ở khu phố cổ Bắc Kinh. Nhà có 1 phòng khách, 2 phòng ngủ, 1 bếp và 1 nhà vệ sinh chung. Sân vườn khá rộng rãi, thích hợp cho các buổi tụ tập cuối tuần. Tuy nhiên, ngôi nhà đã xuống cấp khá nghiêm trọng và cần phải sửa chữa lại hoàn toàn.

Tuy nhiên, với tư cách là một cử nhân kiến trúc, dù rất thích bố cục và vị trí của căn nhà này, tôi vẫn không hoàn toàn hài lòng với cách phân chia chức năng phòng ốc, cũng như việc có quá nhiều diện tích dư thừa. Hơn nữa, tôi đặc biệt yêu thích trồng rau nhưng lại không có mảnh đất nào để trồng. Do đó, tôi quyết định thực hiện một cuộc đại trùng tu căn nhà.

Sau gần một tháng thi công, căn nhà đã khoác lên mình diện mạo hoàn toàn mới. Căn nhà hiện được chia thành 1 phòng khách, 2 phòng ngủ lớn ở gian chính, 2 phòng ngủ nhỏ ở gian phụ phía Tây. Kho và bếp được thu nhỏ lại và bố trí ở gian phía Đông. Phần diện tích còn lại ở phía Đông sẽ được sử dụng làm vườn rau.

Ngày mừng tân gia nhà mới!

"Chúc mừng bạn học Thủy sau 4 tháng du học đã có cho mình một chốn về bình yên!" Châu Văn ôm một giỏ trái cây đủ loại vừa bước vào cửa đã vội vàng chúc mừng.

"Văn ca, hôm nay anh không phải đi trực mà không đến được à?" Trần Dịch một tay cầm chảo, một tay cầm xẻn, trên người còn đeo một chiếc tạp dề hình Totoro bước từ bếp ra hỏi.

"Hôm nay Thủy mừng tân gia, dù bận đến mấy cũng phải cố gắng thu xếp để đến chứ!"

"Đúng là phân biệt đối xử! Hôm em mừng tân gia mời anh qua nhà chơi, anh bảo bận không đến được."

"Sao nhà của em lại gọi là tân gia trong khi em sinh sống và lớn lên ở đây hơn 20 năm vậy?"

" ờ thì...."

"Nhà của Thủy mới được gọi là tân gia này, hiểu chưa?"

"(không nói gì)"

"Nhưng mà phong cách này có vẻ hợp với cậu đấy!"

"Phong cách gì vậy?"

"Anh chú nội trợ, người chồng đảm đang hả?"

"Chê... chê nha... chê mạnh nha!" Giai Giai đi từ trong bếp ra, đứng cạnh Trần Dịch, khoanh tay, rung chân và nhìn anh với vẻ khinh thường.

"Cậu đây là có ý gì vậy?"

"Bản thân cậu tự hiểu rõ nhất chứ, phải không?"

"...."

“Bản thân không biết nấu nướng lại còn hay ra vẻ ta đây biết nấu, mà còn nấu rất dỡ nữa.”

Cố Nhiên đến, mang theo một cây măng cụt nhỏ. Cô ấy bảo tôi chăm sóc, sau này có quả thì qua hái ăn.

Mọi người mừng tân gia thường tặng tiền hoặc quà bạc, còn tôi chỉ cần tặng trái cây hoặc cây cối cũng đã vui rồi. Bởi vì tôi biết Bắc Kinh không phải là nơi dễ sống và kiếm tiền rất khó khăn.

Hot

Comments

Myy Dzung

Myy Dzung

ủng hộ tác giả hóng chap tiếp theo nhaa tặng 1 bông cổ vũ /Rose//Plusone/

2024-05-17

3

Toàn bộ
Chapter
1 chap 1: cuộc sống mới
2 chap 2: nơi ở mới
3 chap 3: tuyết rơi rồi
4 chap 4: xin chào Thượng Hải
5 chap 5: cậu thích ai trong họ
6 chap 6: các người có ý gì!
7 chap 7: chúc mừng năm mới
8 chap 8: kiểm tra sức khỏe
9 chap 9: Chân Nguyên, ở đây đợi tôi
10 chap 10: Chân Nguyên, về nhà thôi
11 chap 11: xem 2 người hạnh phúc được bao lâu
12 chap 12 : Ở đây có thu nhận người vô gia cư không?
13 chap 13: cậu là bạn trai con bé sao?
14 chap 14: chuyến dã ngoại ngoài trời
15 chap 15: cậu phát hiện cậu ấy thích cậu từ bao giờ
16 chap 16: cậu có muốn mình đi không?
17 chap 17: tham gia concert tháng 5 của TNT
18 chap 18: đến Tứ xuyên xem gấu trúc
19 chap 19: Mình tuyệt đối sẽ không quên cậu
20 chap 20: Tốt nghiệp_ về nước
21 đôi lời của tác giả gửi đến bạn đọc
22 chap 21: chào mừng quay lại Bắc Kinh
23 chap 22: sự thật được phơi bày
24 chap 23: ngày đầu theo đuổi
25 chap 24: làm việc passtime
26 chap 25: W là em sao
27 chap 26: combat với fan TNT
28 chap 27: anh ghen thật sao?
29 chap 28: từ nay hãy gọi nhau 1 tiếng người yêu
30 chap 29: về Việt Nam ăn tết
31 chap 30: 2 người quen nhau à
32 chap 31: Đinh Trình Hâm gặp rắc rối
33 chap 32: về Việt Nam rước dâu
34 chap 33: công khai
35 chap 34: cho em ấy danh phận
36 chap 35: Hô An đến chơi
37 chap 36: Anh là ai?
38 chap 37: gặp mặt đàn trai
39 chap 38: mùa hè đến rồi
40 chap 39: nhậu không?
41 chap 40: công khai gọi điện trên show thực tế
42 chap 41: 4 tỷ USD
43 chap 42: anh ấy lừa em
44 chap 43: em muốn Khởi nghiệp
45 chap 44: dám trêu anh
46 chap 45 : ông xã~~~~
47 chap 46: vợ anh
48 chap 47: lần đầu hiến máu
49 chap 48: gặp gia đình anh
50 chap 49: trước đây đã từng độn chưa
51 chap 50: ngắm pháo hoa cùng nhau
52 đôi lời tác giả gửi đến đọc giả
53 chap 51: phim mới
54 chap 52: casting vai diễn
55 chap 53: mặt tối của Showbiz
56 chap 54: Đột nhập fan meeting Chân Tri Bổng
57 chap 55 : em lại đá chéo sân
58 chap 56: đám báo con sang chơi
59 chap 57: khách đến chơi nhà
60 chap 58: Em ấy chưa 18
61 chap 59: anh chị sẽ luôn là chỗ dựa của em
62 chap 60: bất ngờ nhỏ cho anh
63 chap 61: chúng ta cùng 1 loại người
64 chap 62 : họ hàng ghé thăm
65 chap 63: sự cố bất ngờ
66 chap 64: tiệc săn mồi (18+)
67 chap 65: cậu cố ý
68 chap 66: Ngô tổng come out
69 chap 67: Không nhận vai chính, chỉ nhận vai phụ
70 chap 68: cô dám đánh tôi?
71 chap 69: em lại gây họa gì vậy?
72 chap 70: Tôi cũng like
73 chap 71: Bay càng cao, té càng đau
74 chap 72: thử váy cưới
75 chap 73: Hôn lễ Tuan_Y
76 chap 74: bắt trúng hoa cưới rồi!
77 thông báo
78 chap 75: lần đầu gặp mặt gia đình
79 chap 76: về 1 mình hay có dẫn theo ai?
80 chap 77: họp lớp
81 chap 78: đón tết
82 chap 79: chuyến du lịch Việt Nam
83 chap 80: mình tin cậu, mình làm chó
84 chap 81: lộ diện_công khai
85 chap 82: bây giờ, lập tức đi Thượng Hải
86 chap 83: đại hội thể thao(1)
87 chap 84: đại hội thể thao (2)
88 chap 85: gọi là cô Hồ
89 chap 86: đón người nhà
90 chap 87 : bọn mình quen nhau rồi!
91 chap 88: nơi này... nhà của mình!
92 chap 89: cô ấy đã 2 tuần rồi chưa về nhà
93 chap 90: cậu thật sự muốn gặp cậu ấy?
94 chap 91: dạ thưa vâng ạ...!!
95 chap 92: là do lười quản
96 chap 93: anh đâu phải kẻ ngốc
97 chap 94: tôi không tặng hoa, tôi là bán hoa
98 chap 95: nơi thu nhận người vô gia cư
99 chap 96 : mình mua lại Phong Tuấn rồi!
100 chap 97: nguyện ý dùng bản thân anh làm phần thưởng
101 đôi lời của tác giả
102 Ngoại truyện 1: kết hôn
103 Ngoại truyện 2: Thời đại Trương Tuấn
104 Ngoại truyện 3: cứu nguy cho keep running
105 Ngoại truyện 4: Bảo Bảo.
106 đôi lời của tác giả
Chapter

Updated 106 Episodes

1
chap 1: cuộc sống mới
2
chap 2: nơi ở mới
3
chap 3: tuyết rơi rồi
4
chap 4: xin chào Thượng Hải
5
chap 5: cậu thích ai trong họ
6
chap 6: các người có ý gì!
7
chap 7: chúc mừng năm mới
8
chap 8: kiểm tra sức khỏe
9
chap 9: Chân Nguyên, ở đây đợi tôi
10
chap 10: Chân Nguyên, về nhà thôi
11
chap 11: xem 2 người hạnh phúc được bao lâu
12
chap 12 : Ở đây có thu nhận người vô gia cư không?
13
chap 13: cậu là bạn trai con bé sao?
14
chap 14: chuyến dã ngoại ngoài trời
15
chap 15: cậu phát hiện cậu ấy thích cậu từ bao giờ
16
chap 16: cậu có muốn mình đi không?
17
chap 17: tham gia concert tháng 5 của TNT
18
chap 18: đến Tứ xuyên xem gấu trúc
19
chap 19: Mình tuyệt đối sẽ không quên cậu
20
chap 20: Tốt nghiệp_ về nước
21
đôi lời của tác giả gửi đến bạn đọc
22
chap 21: chào mừng quay lại Bắc Kinh
23
chap 22: sự thật được phơi bày
24
chap 23: ngày đầu theo đuổi
25
chap 24: làm việc passtime
26
chap 25: W là em sao
27
chap 26: combat với fan TNT
28
chap 27: anh ghen thật sao?
29
chap 28: từ nay hãy gọi nhau 1 tiếng người yêu
30
chap 29: về Việt Nam ăn tết
31
chap 30: 2 người quen nhau à
32
chap 31: Đinh Trình Hâm gặp rắc rối
33
chap 32: về Việt Nam rước dâu
34
chap 33: công khai
35
chap 34: cho em ấy danh phận
36
chap 35: Hô An đến chơi
37
chap 36: Anh là ai?
38
chap 37: gặp mặt đàn trai
39
chap 38: mùa hè đến rồi
40
chap 39: nhậu không?
41
chap 40: công khai gọi điện trên show thực tế
42
chap 41: 4 tỷ USD
43
chap 42: anh ấy lừa em
44
chap 43: em muốn Khởi nghiệp
45
chap 44: dám trêu anh
46
chap 45 : ông xã~~~~
47
chap 46: vợ anh
48
chap 47: lần đầu hiến máu
49
chap 48: gặp gia đình anh
50
chap 49: trước đây đã từng độn chưa
51
chap 50: ngắm pháo hoa cùng nhau
52
đôi lời tác giả gửi đến đọc giả
53
chap 51: phim mới
54
chap 52: casting vai diễn
55
chap 53: mặt tối của Showbiz
56
chap 54: Đột nhập fan meeting Chân Tri Bổng
57
chap 55 : em lại đá chéo sân
58
chap 56: đám báo con sang chơi
59
chap 57: khách đến chơi nhà
60
chap 58: Em ấy chưa 18
61
chap 59: anh chị sẽ luôn là chỗ dựa của em
62
chap 60: bất ngờ nhỏ cho anh
63
chap 61: chúng ta cùng 1 loại người
64
chap 62 : họ hàng ghé thăm
65
chap 63: sự cố bất ngờ
66
chap 64: tiệc săn mồi (18+)
67
chap 65: cậu cố ý
68
chap 66: Ngô tổng come out
69
chap 67: Không nhận vai chính, chỉ nhận vai phụ
70
chap 68: cô dám đánh tôi?
71
chap 69: em lại gây họa gì vậy?
72
chap 70: Tôi cũng like
73
chap 71: Bay càng cao, té càng đau
74
chap 72: thử váy cưới
75
chap 73: Hôn lễ Tuan_Y
76
chap 74: bắt trúng hoa cưới rồi!
77
thông báo
78
chap 75: lần đầu gặp mặt gia đình
79
chap 76: về 1 mình hay có dẫn theo ai?
80
chap 77: họp lớp
81
chap 78: đón tết
82
chap 79: chuyến du lịch Việt Nam
83
chap 80: mình tin cậu, mình làm chó
84
chap 81: lộ diện_công khai
85
chap 82: bây giờ, lập tức đi Thượng Hải
86
chap 83: đại hội thể thao(1)
87
chap 84: đại hội thể thao (2)
88
chap 85: gọi là cô Hồ
89
chap 86: đón người nhà
90
chap 87 : bọn mình quen nhau rồi!
91
chap 88: nơi này... nhà của mình!
92
chap 89: cô ấy đã 2 tuần rồi chưa về nhà
93
chap 90: cậu thật sự muốn gặp cậu ấy?
94
chap 91: dạ thưa vâng ạ...!!
95
chap 92: là do lười quản
96
chap 93: anh đâu phải kẻ ngốc
97
chap 94: tôi không tặng hoa, tôi là bán hoa
98
chap 95: nơi thu nhận người vô gia cư
99
chap 96 : mình mua lại Phong Tuấn rồi!
100
chap 97: nguyện ý dùng bản thân anh làm phần thưởng
101
đôi lời của tác giả
102
Ngoại truyện 1: kết hôn
103
Ngoại truyện 2: Thời đại Trương Tuấn
104
Ngoại truyện 3: cứu nguy cho keep running
105
Ngoại truyện 4: Bảo Bảo.
106
đôi lời của tác giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play