chap 4: xin chào Thượng Hải

Cuộc sống thường nhật vẫn tiếp diễn như vậy.

Tết Dương lịch năm nay được nghỉ 3 ngày, tôi không thể về quê. Biết được điều này, Giai Giai đã mời tôi đến nhà cậu ấy chơi. Trần Dich xin đi cùng nhưng bị từ chối ngay lập tức. Quá tổn thương vì bị từ chối, cậu ta đã tự đặt vé máy bay và bay sang Ý ngay trong đêm. Khi đến nơi, cậu ta chụp ảnh check-in và đăng lên trang cá nhân trên Weixin. Lúc đó, tôi và Giai Giai mới vỡ lẽ và cảm thấy hối hận, nhưng mọi chuyện đã không thể quay lại.

"Không sao, đừng buồn nhé! Đi Ý thôi mà, lần sau mình sẽ đưa cậu đi. Giờ chúng ta về nhà mình, nhà mình có nhiều cái vui hơn nhiều."

"Thật không? Có thật như lời cậu nói không? Nếu sai thì sao?"

" Sai thì sửa thôi"

"Cậu..."

Chúng tôi cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc và bay về nhà Giai Giai.

Giai Giai vốn là người Thượng Hải, hoàn toàn có thể học đại học tại đây. Tuy nhiên, vì muốn ở gần ông bà hơn, cậu ấy đã đăng ký học ở Bắc Kinh khi thi đại học. Bình thường trong tuần, Giai Giai ở ký túc xá, nhưng đến hai ngày cuối tuần sẽ về nhà ông bà chơi. Nhóm chúng tôi cũng thường xuyên được Giai Giai dẫn về chơi cùng ông bà. Ba mẹ Đường đã từng gặp gỡ chúng tôi, và khi biết tôi sẽ đến Thượng Hải, họ rất vui mừng và mong chờ được gặp hai đứa chúng tôi sớm nhất có thể.

13h00

Sân bay Thượng Hải

Chào mừng hành khách đến với thành phố Thượng Hải

Chuyến bay số hiệu HM 146103 đã đáp cánh tại cổng số 3

Máy bay đã hạ cánh an toàn, tôi và Giai Giai nhanh chóng xuống máy bay, nhận hành lý và ra ngoài sảnh chờ.

"Thượng Hải ơi, ta về rồi đây!" Giai Giai vươn tay, ngẩng cao đầu, hào hứng hét lên. Sau đó, cậu quay lại nhìn tôi.

"Welcome to Shanghai!"

Tôi mỉm cười nhìn dòng người tấp nập và thầm nghĩ: "Xin chào, Thượng Hải!"

Vừa ra khỏi sân bay, chúng tôi đã nhìn thấy mẹ Đường đang đứng chờ sẵn hai đứa.

"Mẹ ơi, con nhớ người quá đi à!" Giai Giai vứt vali cho tôi rồi chạy ngay đến bên mẹ Đường. Nhưng chào đón cậu ấy là sàn nhà lạnh ngắc.

"Thủy, con đến rồi. Đi đường có mệt không?"

"Dạ, con không mệt ạ. Chỉ là Giai Giai, cậu ấy..."

"Yên tâm, da nó dày, không sao đâu."

"Mẹ ơi, con là con gái ruột của mẹ mà!"

"Ruột gì? Ruột thừa sao? Nếu như không phải Thủy đồng ý về nhà mình chơi, có phải con tính ở luôn ở Bắc Kinh phải không?"

"Con..."

"Thủy, đi thôi con, mặc kệ nó. Cô biết tin con đến nhà cô chơi nên đã chuẩn bị rất nhiều quà cho con, mong là con sẽ thích."

"Lần này con đến đã làm phiền cô chú rồi, vậy mà cô chú còn chuẩn bị quà như thế, con thực sự không dám nhận."

"Sao lại không dám nhận? Con không nhận, cô sẽ buồn đó."

"Thủy, cậu không nhận vậy đưa cho mình hết đi."

"Được."

"Được gì mà được? Quà là cô chuẩn bị cho con, sao lại đưa cho Giai Giai? Với cả Giai Giai có nhiều rồi, con không cần phải đưa thêm cho nó."

"Mẹ..."

Hàng huyên với nhau vài câu rồi chúng tôi cùng nhau ra bãi đỗ xe.

Điện thoại mẹ Đường reo lên. Mẹ bắt máy, nghe xong rồi quay ra nói với chúng tôi:

"Công ty có việc nên giờ mẹ sẽ đưa hai đứa về nhà trước rồi mẹ quay lại công ty. Đồ dùng cá nhân mẹ đã mua sẵn cho hai đứa để ở nhà. Nếu có thiếu thì con cứ dẫn Thủy đi mua, hóa đơn cứ để mẹ thanh toán."

"Có gấp không mẹ? Nếu gấp thì mẹ cứ đi trước đi, bọn con có thể tự bắt xe về được."

"Không vội, mẹ đưa hai đứa về trước. Lên xe đi!"

Xe dừng trước một tiểu khu cao cấp.

"Mẹ đưa hai đứa đến đây thôi. Hai đứa cứ vào nhà, dọn dẹp đồ đạc và nghỉ ngơi đi. Buổi tối ba mẹ về sẽ dẫn hai đứa đi ăn."

"Dạ, mẹ."

"Dạ, cô đi ạ."

"Tạm biệt hai đứa!"

...

Giai Giai dẫn tôi đi vào bên trong tiểu khu. Tôi choáng ngợp với sự cao cấp và sang trọng của nơi này. Cảm thấy có gì đó không ổn, tôi hỏi lại Giai Giai:

"Giai Giai, nhà cậu ở đây sao?"

"Phải."

"Nhưng cậu bảo nhà cậu khó khăn lắm sao? Nơi này rõ ràng là..."

"À... cái đó..."

"Một căn hộ ở đây rẻ nhất cũng phải 3000 tệ. Cậu có chắc là chúng ta đi đúng nơi không vậy?"

"Haha, không lẽ ngay cả nhà mình, mình còn đi nhầm được sao? Yên tâm, không nhầm đâu."

" ..."

"Đến nơi rồi!"

Trước mắt tôi bây giờ là một tòa biệt thự nguy nga.

"Đường Giai Giai, cậu đừng nói với mình đây chính là nhà của cậu đó nha!"

"Hihihi... Ấy cậu đi đâu vậy?"

"Mình về Bắc Kinh, không ở đây nữa."

"Đừng mà, đừng mà!"

"Cậu bắt nạt người quá đáng!"

"Mình cũng đâu có cố ý giấu cậu về gia cảnh gia đình mình đâu."

"Nhưng như thế này cũng quá ác rồi đó."

"Không sao, tập quen dần đi."

"Hả... Còn tập quen dần?"

"Ừm... Nhưng nói đến độ giàu có, nhà mình cũng đâu có bằng nhà Trần Dịch."

"Ý cậu là sao?"

"Thủy, cái đó... gia cảnh nhà Trần Dịch..."

"Các cậu thông đồng dấu mình sao?"

"Cái đó, tại bọn mình sợ cậu..."

"Sợ mình làm thân với các cậu vì tiền sao?"

"Không phải, không phải... Bọn mình không phải sợ cái đó. Thứ bọn mình sợ là cậu không chơi với bọn mình nữa."

"Tại sao mình lại phải quan tâm mấy cái đó? Mình thích cậu, kết bạn với cậu vì tính cách, vì chúng ta hợp nhau. Mình đi qua tâm nhà cậu giàu hay không để làm gì?"

" ....."

"Phải, mình không giàu có như các cậu nhưng mình cũng không nghèo đến mức đi dòm ngó tiền của người khác."

"Thủy, đừng tức giận; mình không có ý đó. Chỉ là ngay từ lần đầu tiên mình gặp cậu, mình đã đặc biệt rất thích con người cậu. Mình biết cậu sang đây học là nhờ học bổng, mình cũng nhìn thấy cậu ăn uống tiết kiệm, còn làm mấy món ăn, quà lưu niệm bán để kiếm thêm thu nhập. Nhìn thấy cậu như vậy mình thật sự sợ, sợ là cậu không chấp nhận chơi với mình."

"Ấy ấy, đừng khóc, đừng khóc; cậu tốt như thế, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng tích cực và niềm vui, làm sao mình có thể từ chối cậu được chứ?"

"Híc híc..."

"Bật mí với cậu nhé, từ khi mình biết nhận thức, mình đã thấy những người xung quanh đối xử tốt với mình và gia đình mình chỉ vì tiền."

Giọng điệu buồn bã và vẻ trưởng thành lộ rõ trên gương mặt cậu.

"Mình cứ nghĩ mọi người ai cũng vậy cho đến lúc gặp cậu. Cậu đối xử với mình không giống họ; mình ăn thiếu của cậu, cậu cũng không trách móc gì ngược lại còn cho mình nợ thêm. Cậu còn mời mình ăn xiên nướng, mỗi lần cậu có món mới đều cho mình thử đầu tiên, cậu còn rủ rê mình hái trộm me của thầy hiệu phó, khi cậu thuê nhà, cậu cũng đặc biệt set up một căn phòng chỉ dành riêng cho mình để mỗi lần mình đến đều có nơi ở qua đêm... Ở bên cậu mình thấy rất vui, cậu cho mình nhiều trải nghiệm mà từ trước đến nay mình chưa từng có. Mình thật sự trân trọng tình bạn này. Nhiều lúc mình cũng muốn nói cho cậu biết mình nghèo như cậu tưởng... Nhưng mình không dám, mình thiếu tự tin..."

" Rồi rồi rồi.... mình biết rồi.... mình không trách cậu....rõ ràng người nên được dỗ dành là mình sao giờ lại là mình dỗ dành cậu vậy chứ"

“Móc nghéo ...."

" Hả...."

"Cậu hứa đi, cậu không được giận mình. Cậu sẽ tiếp tục làm đồ ăn ngon cho mình, và căn phòng ở nhà cậu luôn dành cho mình ở. Hứa đi!"

"Cậu trẻ con thật! Được rồi, mình hứa với cậu sẽ luôn làm đồ ăn ngon cho cậu, phòng của cậu sẽ luôn dành cho cậu và mình sẽ không bao giờ đụng chạm gì. Mình cũng sẽ tiếp tục dẫn cậu đi ăn xiên nướng. Tuyệt đối không bỏ rơi cậu!"

" Thủy ơi, yêu cậu quá đi"

"Còn mình thì ghét cậu lắm!"

"Cậu nói gì"

"Hả... À, thương cậu nhiều lắm!"

Dỗ dành nhau xong, Giai Giai đưa tôi vào trong nhà, dẫn tôi đi tham quan giới thiệu về căn nhà. Vì sợ tôi lạ giường ngủ không được nên Giai Giai bảo tôi ngủ chung phòng với cậu ấy. Trong lúc thu dọn quần áo

" Giai Giai"

" Hả, làm sao thế?"

"Cậu có thể chia sẻ với mình một chút thông tin về gia đình cậu được không? Cả những gì cậu biết về Trần Dịch nữa."

" ùm được ~~~~"

"cậu ngồi xuống đây. trước tiên mình nói về nhà mình trước nha. Ba mình Đường Nhân, ông ấy hiện đang là chủ tịch công ty chuyên về mảng may mặc, mẹ mình Tô Di chủ tòa soạn thời trang. Khi nhắc đến họ ở đất Thượng Hải này không ai là không biết về họ."

cậu vừa kể vừa múa may quay cuồn không quên kèm theo loạt biểu cảm khó đỡ

"Từ nhỏ mình đã sống trong một cuộc sống không lo ăn lo mặc, thứ mình lo nhất chính là tiêu xài tiền. Mình nhớ đến năm lớp 6. Lúc đó, mình có một người bạn thân từ cấp 1. Mình luôn nghĩ rằng cậu ấy là người đối xử với mình tốt nhất, hiểu mình nhất. Nhưng mọi thứ vỡ lẽ ra ngay từ cấp 1. Cậu ấy làm thân và trở thành bạn của mình chỉ vì gia cảnh của mình. Cũng lúc đó, mình mới nhận ra rằng tại sao những người bạn khác không ai muốn chơi với mình, cứ xa lánh mình..."

"Là vì người bạn đó của cậu sao..."

" ùm"

" làm sao cậu biết được sự thật"

"cái này thì phải cảm ơn 1 người bạn khác học cùng lớp với mình; chính cậu ấy đã giúp mình nhận ra bộ mặt thật của bạn nữ đó"

" là nam sao"

" ùm, sao cậu biết"

"đoán thôi, giống trong mấy tình tiết trên phim đó"

" cậu nói đúng, cuộc đời của mình nhìn không khác gì 1 bộ phim đời thực"

" sau đó thì sao?"

" mình nói chuyện này với ba mẹ, sau đó ba mẹ mình muốn đưa mình ra nước ngoài du học nhưng mình không chịu. Mình xin họ để mình đến Bắc Kinh sống chung với ông bà nội, họ thấy cũng hợp lí do lúc đó mình còn nhỏ đâu thể đưa đi xa như thế"

"số 6 có vẻ khá là đặc biệt nhỉ?"

" sao thế, số 6 có ý nghĩ gì với cậu sao?"

" ùm, lớp 6 sau khi kì thi cuối kì kết thúc mình còn chưa kịp nhận được điểm thi thì đã nhập viện."

" cậu nhập viện làm sao, không khỏe ở đâu sao?"

"Ừm, một tuần đầu mình ở trung tâm y tế quận để chữa bệnh nhưng họ không tìm ra nguyên nhân. Sau đó, mình chuyển viện. Buổi trưa mình chuyển sang bệnh viện thành phố thì ngay tối hôm đó mình được đưa thẳng vào phòng phẫu thuật. Bình thường các ca bệnh như mình chỉ tiêm thuốc mê khoảng 3, 4 tiếng nhưng riêng mình là 9 tiếng. Sau khi tỉnh dậy, mình có nghe mẹ kể lúc đưa mình vào phòng phẫu thuật thì khối u của mình đã bắt đầu bị xì ra rồi. Nếu phát hiện trễ hơn chút có lẽ giờ mình cũng không ngồi đây trước mặt cậu đâu."

" chắc là đau lắm nhỉ"

" ùm,  tới giờ vẫn còn sẹo mà"

Tôi vén áo cho cậu xem vết sẹo nhé. Mổ nội soi nên không phải là vết mổ lớn, chỉ có 3 vết sẹo nhỏ trên bụng thôi.

" nhưng mà là bệnh gì vậy"

" nói ra có khi cậu không tin, nhưng lúc đó mình có tận 3 vấn đề lận"

" hả..."

"Ừm... Lúc đó mình vừa đến tháng, vừa bị tiêu chảy, lại vừa đau ruột thừa."

" cái gì?"

" vất vả rồi, vất vả rồi"

"Ừm, bạn từng hỏi sao mình luôn mang theo thuốc, băng vệ sinh,... hầu như thứ gì cũng có phải không? Thì lí do chính là do mình từng trải qua những chuyện này đấy... Nên Giai Giai à, hãy trân trọng cơ thể và sức khỏe của bản thân nhé..."

" ừm... nghe cậu, nghe cậu hết..."

" ấy thế bạn nam sinh kia thì sao?"

" mình không biết, sau khi chuyển đến Bắc Kinh thì mọi thứ ở đây đều bị cắt đứt cả"

"Ồ... vậy giờ qua Trần Dịch. Cậu biết chuyện từ bao giờ và tại sao lại không nói cho mình biết?"

"Mình cũng vô tình biết được thôi, và Trần Dịch bắt mình giữ bí mật. Cậu ấy cũng giống mình, sợ cậu sẽ tuyệt giao và không chơi với cậu ta nữa."

" trời ạ, đã bao nhiêu tuổi rồi còn có cái tuyệt giao ở đây"

" biết đâu được, cậu thật sự tuyệt giao thì sao"

"Các cậu giấu mình như thế này thì mình mới tuyệt giao đó."

" hihii ..."

" ...."

"Trần Dịch là thiếu gia Bắc Kinh chính hiệu, cậu ấy có hẳn một gara toàn siêu xe của riêng mình. Cậu cũng có thể hiểu là cậu ấy giả nghèo đi học."

" hơ.... mình nhớ không nhầm Trần Dịch còn đang nợ mình 300 tệ"

"Nợ 300 tệ gì vậy? Sao mình không biết?"

" mình cũng không biết, hôm đó cậu ấy hỏi mượn tiền mình, mình bảo còn 300 tệ thế là cậu ấy vét luôn của mình"

" tới giờ vẫn chưa trả?"

" phải".

" gì vậy, đường đường thiếu gia Bắc Kinh mà đi mượn tiền của du học sinh nghèo như cậu, không thấy ngại à"

" chịu"

Giai Giai và tôi mải mê trò chuyện, quên cả thời gian. Mãi đến khi mẹ Đường gọi điện về bảo chúng tôi chuẩn bị đồ ra ngoài ăn tối, hai đứa mới giật mình vội vàng đi tắm rồi đi ăn.

Hot

Comments

Myy Dzung

Myy Dzung

/Kiss//Rose//Plusone//Heart//Heart//Heart/

2024-05-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 chap 1: cuộc sống mới
2 chap 2: nơi ở mới
3 chap 3: tuyết rơi rồi
4 chap 4: xin chào Thượng Hải
5 chap 5: cậu thích ai trong họ
6 chap 6: các người có ý gì!
7 chap 7: chúc mừng năm mới
8 chap 8: kiểm tra sức khỏe
9 chap 9: Chân Nguyên, ở đây đợi tôi
10 chap 10: Chân Nguyên, về nhà thôi
11 chap 11: xem 2 người hạnh phúc được bao lâu
12 chap 12 : Ở đây có thu nhận người vô gia cư không?
13 chap 13: cậu là bạn trai con bé sao?
14 chap 14: chuyến dã ngoại ngoài trời
15 chap 15: cậu phát hiện cậu ấy thích cậu từ bao giờ
16 chap 16: cậu có muốn mình đi không?
17 chap 17: tham gia concert tháng 5 của TNT
18 chap 18: đến Tứ xuyên xem gấu trúc
19 chap 19: Mình tuyệt đối sẽ không quên cậu
20 chap 20: Tốt nghiệp_ về nước
21 đôi lời của tác giả gửi đến bạn đọc
22 chap 21: chào mừng quay lại Bắc Kinh
23 chap 22: sự thật được phơi bày
24 chap 23: ngày đầu theo đuổi
25 chap 24: làm việc passtime
26 chap 25: W là em sao
27 chap 26: combat với fan TNT
28 chap 27: anh ghen thật sao?
29 chap 28: từ nay hãy gọi nhau 1 tiếng người yêu
30 chap 29: về Việt Nam ăn tết
31 chap 30: 2 người quen nhau à
32 chap 31: Đinh Trình Hâm gặp rắc rối
33 chap 32: về Việt Nam rước dâu
34 chap 33: công khai
35 chap 34: cho em ấy danh phận
36 chap 35: Hô An đến chơi
37 chap 36: Anh là ai?
38 chap 37: gặp mặt đàn trai
39 chap 38: mùa hè đến rồi
40 chap 39: nhậu không?
41 chap 40: công khai gọi điện trên show thực tế
42 chap 41: 4 tỷ USD
43 chap 42: anh ấy lừa em
44 chap 43: em muốn Khởi nghiệp
45 chap 44: dám trêu anh
46 chap 45 : ông xã~~~~
47 chap 46: vợ anh
48 chap 47: lần đầu hiến máu
49 chap 48: gặp gia đình anh
50 chap 49: trước đây đã từng độn chưa
51 chap 50: ngắm pháo hoa cùng nhau
52 đôi lời tác giả gửi đến đọc giả
53 chap 51: phim mới
54 chap 52: casting vai diễn
55 chap 53: mặt tối của Showbiz
56 chap 54: Đột nhập fan meeting Chân Tri Bổng
57 chap 55 : em lại đá chéo sân
58 chap 56: đám báo con sang chơi
59 chap 57: khách đến chơi nhà
60 chap 58: Em ấy chưa 18
61 chap 59: anh chị sẽ luôn là chỗ dựa của em
62 chap 60: bất ngờ nhỏ cho anh
63 chap 61: chúng ta cùng 1 loại người
64 chap 62 : họ hàng ghé thăm
65 chap 63: sự cố bất ngờ
66 chap 64: tiệc săn mồi (18+)
67 chap 65: cậu cố ý
68 chap 66: Ngô tổng come out
69 chap 67: Không nhận vai chính, chỉ nhận vai phụ
70 chap 68: cô dám đánh tôi?
71 chap 69: em lại gây họa gì vậy?
72 chap 70: Tôi cũng like
73 chap 71: Bay càng cao, té càng đau
74 chap 72: thử váy cưới
75 chap 73: Hôn lễ Tuan_Y
76 chap 74: bắt trúng hoa cưới rồi!
77 thông báo
78 chap 75: lần đầu gặp mặt gia đình
79 chap 76: về 1 mình hay có dẫn theo ai?
80 chap 77: họp lớp
81 chap 78: đón tết
82 chap 79: chuyến du lịch Việt Nam
83 chap 80: mình tin cậu, mình làm chó
84 chap 81: lộ diện_công khai
85 chap 82: bây giờ, lập tức đi Thượng Hải
86 chap 83: đại hội thể thao(1)
87 chap 84: đại hội thể thao (2)
88 chap 85: gọi là cô Hồ
89 chap 86: đón người nhà
90 chap 87 : bọn mình quen nhau rồi!
91 chap 88: nơi này... nhà của mình!
92 chap 89: cô ấy đã 2 tuần rồi chưa về nhà
93 chap 90: cậu thật sự muốn gặp cậu ấy?
94 chap 91: dạ thưa vâng ạ...!!
95 chap 92: là do lười quản
96 chap 93: anh đâu phải kẻ ngốc
97 chap 94: tôi không tặng hoa, tôi là bán hoa
98 chap 95: nơi thu nhận người vô gia cư
99 chap 96 : mình mua lại Phong Tuấn rồi!
100 chap 97: nguyện ý dùng bản thân anh làm phần thưởng
101 đôi lời của tác giả
102 Ngoại truyện 1: kết hôn
103 Ngoại truyện 2: Thời đại Trương Tuấn
104 Ngoại truyện 3: cứu nguy cho keep running
105 Ngoại truyện 4: Bảo Bảo.
106 đôi lời của tác giả
Chapter

Updated 106 Episodes

1
chap 1: cuộc sống mới
2
chap 2: nơi ở mới
3
chap 3: tuyết rơi rồi
4
chap 4: xin chào Thượng Hải
5
chap 5: cậu thích ai trong họ
6
chap 6: các người có ý gì!
7
chap 7: chúc mừng năm mới
8
chap 8: kiểm tra sức khỏe
9
chap 9: Chân Nguyên, ở đây đợi tôi
10
chap 10: Chân Nguyên, về nhà thôi
11
chap 11: xem 2 người hạnh phúc được bao lâu
12
chap 12 : Ở đây có thu nhận người vô gia cư không?
13
chap 13: cậu là bạn trai con bé sao?
14
chap 14: chuyến dã ngoại ngoài trời
15
chap 15: cậu phát hiện cậu ấy thích cậu từ bao giờ
16
chap 16: cậu có muốn mình đi không?
17
chap 17: tham gia concert tháng 5 của TNT
18
chap 18: đến Tứ xuyên xem gấu trúc
19
chap 19: Mình tuyệt đối sẽ không quên cậu
20
chap 20: Tốt nghiệp_ về nước
21
đôi lời của tác giả gửi đến bạn đọc
22
chap 21: chào mừng quay lại Bắc Kinh
23
chap 22: sự thật được phơi bày
24
chap 23: ngày đầu theo đuổi
25
chap 24: làm việc passtime
26
chap 25: W là em sao
27
chap 26: combat với fan TNT
28
chap 27: anh ghen thật sao?
29
chap 28: từ nay hãy gọi nhau 1 tiếng người yêu
30
chap 29: về Việt Nam ăn tết
31
chap 30: 2 người quen nhau à
32
chap 31: Đinh Trình Hâm gặp rắc rối
33
chap 32: về Việt Nam rước dâu
34
chap 33: công khai
35
chap 34: cho em ấy danh phận
36
chap 35: Hô An đến chơi
37
chap 36: Anh là ai?
38
chap 37: gặp mặt đàn trai
39
chap 38: mùa hè đến rồi
40
chap 39: nhậu không?
41
chap 40: công khai gọi điện trên show thực tế
42
chap 41: 4 tỷ USD
43
chap 42: anh ấy lừa em
44
chap 43: em muốn Khởi nghiệp
45
chap 44: dám trêu anh
46
chap 45 : ông xã~~~~
47
chap 46: vợ anh
48
chap 47: lần đầu hiến máu
49
chap 48: gặp gia đình anh
50
chap 49: trước đây đã từng độn chưa
51
chap 50: ngắm pháo hoa cùng nhau
52
đôi lời tác giả gửi đến đọc giả
53
chap 51: phim mới
54
chap 52: casting vai diễn
55
chap 53: mặt tối của Showbiz
56
chap 54: Đột nhập fan meeting Chân Tri Bổng
57
chap 55 : em lại đá chéo sân
58
chap 56: đám báo con sang chơi
59
chap 57: khách đến chơi nhà
60
chap 58: Em ấy chưa 18
61
chap 59: anh chị sẽ luôn là chỗ dựa của em
62
chap 60: bất ngờ nhỏ cho anh
63
chap 61: chúng ta cùng 1 loại người
64
chap 62 : họ hàng ghé thăm
65
chap 63: sự cố bất ngờ
66
chap 64: tiệc săn mồi (18+)
67
chap 65: cậu cố ý
68
chap 66: Ngô tổng come out
69
chap 67: Không nhận vai chính, chỉ nhận vai phụ
70
chap 68: cô dám đánh tôi?
71
chap 69: em lại gây họa gì vậy?
72
chap 70: Tôi cũng like
73
chap 71: Bay càng cao, té càng đau
74
chap 72: thử váy cưới
75
chap 73: Hôn lễ Tuan_Y
76
chap 74: bắt trúng hoa cưới rồi!
77
thông báo
78
chap 75: lần đầu gặp mặt gia đình
79
chap 76: về 1 mình hay có dẫn theo ai?
80
chap 77: họp lớp
81
chap 78: đón tết
82
chap 79: chuyến du lịch Việt Nam
83
chap 80: mình tin cậu, mình làm chó
84
chap 81: lộ diện_công khai
85
chap 82: bây giờ, lập tức đi Thượng Hải
86
chap 83: đại hội thể thao(1)
87
chap 84: đại hội thể thao (2)
88
chap 85: gọi là cô Hồ
89
chap 86: đón người nhà
90
chap 87 : bọn mình quen nhau rồi!
91
chap 88: nơi này... nhà của mình!
92
chap 89: cô ấy đã 2 tuần rồi chưa về nhà
93
chap 90: cậu thật sự muốn gặp cậu ấy?
94
chap 91: dạ thưa vâng ạ...!!
95
chap 92: là do lười quản
96
chap 93: anh đâu phải kẻ ngốc
97
chap 94: tôi không tặng hoa, tôi là bán hoa
98
chap 95: nơi thu nhận người vô gia cư
99
chap 96 : mình mua lại Phong Tuấn rồi!
100
chap 97: nguyện ý dùng bản thân anh làm phần thưởng
101
đôi lời của tác giả
102
Ngoại truyện 1: kết hôn
103
Ngoại truyện 2: Thời đại Trương Tuấn
104
Ngoại truyện 3: cứu nguy cho keep running
105
Ngoại truyện 4: Bảo Bảo.
106
đôi lời của tác giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play