Chương 3: giao dịch

-Chúng ta không có nhưng...hai gia tộc của chúng ta thì có.

Vân Lạc đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời lẽ của Lăng Thiên Hàn, thẳng thắn hỏi lại:

-Hôn ước?

-Tiêu tiểu thư quả nhiên thông minh.

Lăng Thiên Hàn nói một câu mang ý tán thưởng, rồi từ từ nâng ly rượu lên môi. Anh hơi tựa người vào lan can, đôi mắt âm trầm nhìn ra xa.

-Tôi và cô đều là hai kẻ xui xẻo.

Sở dĩ anh nói như thế là vì hôn ước này vốn bắt nguồn từ ông nội của cả hai là Tiêu lão gia và Lăng lão gia. Để hỗ trợ nhau ở bạch đạo lẫn hắc đạo nên họ đã hứa hôn cho thiên kim tiểu thư Tiêu Gia cùng Lăng đại thiếu gia.

Nhưng đáng tiếc gia tộc Tiêu lúc ấy chỉ có một mình ba cô mà không có con gái, hôn ước cứ thế truyền đến thế hệ của Vân Lạc và Thiên Hàn.

Cô lắc lư ly thủy tinh khiến rượu trong ly sóng sánh lên. Vân Lạc chăm chú nhìn chất lỏng màu đỏ quên luôn cả việc đáp lời anh.

-Nếu hủy hôn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hai nhà, cô hiểu mà đúng chứ?

Vân Lạc vẫn im lặng, cô chăm chú nhìn chiếc nhẫn được đeo trên tay của Lăng Thiên Hàn sau đó cũng gật đầu như thể đồng ý với lời nói của anh.

Cô đâu phải không biết hôn ước này đã có từ lâu. Không những thế, năm năm trước còn công bố với giới truyền thông. Trong những năm qua, công chúng đều rất mong chờ cái hôn lễ thế kỷ này.

Huống hồ, Tiêu gia và Lăng gia còn là hai gia tộc có tiếng nói trong giới thượng lưu. Nếu đùng một cái hủy hôn chắc chắn ảnh hưởng không nhỏ đến công ty chưa kể còn chuyện làm ăn ở hắc đạo của ba và anh trai cô.

-Vậy Lăng tổng định giải quyết thế nào?

Vân Lạc không nóng không lạnh cất lời.

-Kết hôn.

Hai từ gọn lỏn được thốt ra từ miệng Lăng Thiên Hàn vô cùng dửng dưng, như thể chẳng có gì to tát. Vân Lạc lườm anh một cái, Lăng Thiên Hàn bèn phân trần giải thích:

-Đừng hiểu nhầm. Không giấu gì cô, Lăng phu nhân không thích đàn ông đã có hôn ước dây dưa với nhiều phụ nữ. Bà ấy bảo tôi phải mau chóng lấy cô, càm ràm suốt ngày điếc hết cả tai.

Vân lạc không đáp, cô vẫn còn đắm chìm trong dòng suy nghĩ riêng của bản thân. Thấy thế, anh vội tiếp lời:

-Yên tâm, tôi không có hứng thú với cô cho nên kết hôn được vài tháng thì chúng ta đường ai nấy đi. Lý do ly hôn thì cô có thể nói là do tôi ngoại tình hay là chúng ta không hợp nhau, tất cả đều được không sao cả.

Nghe anh nói, cô bèn tự phân tích trong đầu, cảm thấy cũng có lý. Chỉ cần kết hôn thì coi như hôn ước đã hết hiệu lực. Vừa qua mặt được công chúng, vừa chẳng có tổn thất to lớn gì, một công đôi việc cũng quá hời rồi.

Vả lại, bây giờ cũng không phải là thời cổ đại, vợ chồng ly hôn là điều quá đỗi bình thường, rất dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống thường ngày.

-Được, tôi đồng ý.

-Hai ngày sau, Tiêu gia sẽ nhận được hôn thư.

Thiên Hàn nhếch môi hài lòng, thanh giọng trầm trầm đầy chắc nịch. Đoạn nâng ly rượu vang đưa lên phía trước khẽ nghiêng đầu. Vân Lạc lừ mắt với anh một cái nhưng cũng đưa ly rượu của mình lên.

Keng!

Tiếng thủy tinh va vào nhau biểu thị cho cuộc giao dịch giữa bọn họ đã thành công.

Môi mỏng còn chưa chạm ly thì bên tai đã vang lên tiếng nói cùng hành động choàng tai của một người phụ nữ.

-Hàn\~anh đi đâu vậy? Sao bỏ người ta một mình hả?

Cô ta mặc một chiếc váy màu đen ôm lấy cơ thể đẩy đà. Tay áo dài bằng voan xuyên thấu, cổ chữ V được đính một hàng pha lê lấp lánh, khoe khéo rãnh ngực sâu ngút.

Vân Lạc biết người phụ nữ này, cô ta có xuất thân diễn viên, tên là Từ Ngọc. Hai tháng trước vừa nhận được vai chính đầu tay, cả Showbiz đồn ầm là Từ Ngọc có người chống lưng.

Hóa ra kẻ đó chính là chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên, Lăng Thiên Hàn.

Thần sắc anh hiện lên tia khó chịu nhưng rất nhanh liền lấy lại nét hòa nhã, hướng mắt về phía Vân Lạc.

-Tạm biệt.

Dứt lời, Lăng Thiên Hàn cùng Từ Ngọc bước vào trong đại sảnh. Ánh mắt anh thoáng một tia luyến tiếc nhìn vào bóng lưng của cô gái mặc váy trắng.

Mỗi ngày, trong đầu Lăng Thiên Hàn đều vang lên những tiếng nói. Giữa hàng ngàn giấc mơ vô định, anh thấy khung cảnh một nam một nữ bên nhau vô cùng hạnh phúc, yên bình.

Người con gái trong giấc mơ đó rất đỗi quen thuộc, cứ như thể đã từng gặp qua, không những gặp qua mà còn là quen biết.

Mới đứng cùng Vân Lạc chưa đầy mười lăm phút nhưng dường như ở sâu bên trong anh lại xuất hiện sự mãn nguyện và hài lòng đến tuyệt đối.

Lăng Thiên Hàn có cảm giác Vân Lạc chính là cô gái Y Vân gì gì đó trong giấc mơ. Nhưng rốt cuộc giọng nói và người đàn ông kia là ai?

Tại sao cứ luôn đeo bám anh suốt bao nhiêu năm qua. Hay chỉ là anh làm việc nhiều rồi sinh ra ảo giác.

-Hàn\~anh bị làm sao vậy?

Từ Ngọc nhận ra Lăng Thiên Hàn vẫn cứ dáng chặt mắt về người đứng ở boong tàu, nhịn không được bèn thỏ thẻ.

Gương mặt anh bắt đầu nghiêm lại, lời nói chẳng chút sát khí nhưng khiến cô ta không rét mà run.

-Buông ra.

Từ Ngọc vội rời khỏi cánh tay anh, ngay lúc này Lăng Thiên Hàn lấy từ trong túi ra một cái thẻ ATM, đưa cho cô ta rồi lạnh giọng:

-Nốt bữa tiệc hôm nay rồi cút khỏi mắt tôi, nghe rõ chưa?

Từng câu từng chữ như sét đánh ngang tai, Từ Ngọc không biết bản thân đã làm gì phực ý Lăng Thiên Hàn, hai tay nhận lấy cái thẻ rồi nắm chặt nó.

Những người phụ nữ bên cạnh Lăng tổng đều không quá một tháng, Từ Ngọc cố gắng phục vụ lấy lòng anh, so với những kẻ trước thì đúng là có lâu hơn.

Lăng Thiên Hàn còn đưa cô đi cùng khắp các buổi tiệc lớn nhỏ khác nhau. Thế nên mà Từ Ngọc không tự lượng sức, đã từng mơ tưởng bản thân sẽ trở thành đại thiếu phu nhân Lăng gia, nào ngờ giờ lại trắng tay.

Từ Ngọc xoay đầu ra phía sau, ánh mắt ấm ức xen lẫn tức giận nhìn Vân Lạc nhưng chẳng thể làm được gì. Bởi người đó là đại tỷ của showbiz, là người quyền lực trong ngành giải trí của cô.

Vân Lạc đặt hai tay lên lan can, buồn chán nâng ly nhấp một ngụm rượu. Vốn định kéo dài hôn ước thêm vài năm nữa nhưng chẳng biết thế lực nào xui khiến, đương không lại đồng ý giao dịch hôn nhân với tên Lăng tổng.

Nhưng mà kết hôn sớm thì ly hôn sớm hơn một chút, như thế cũng rất tốt.

Hot

Comments

Ha Nguyen Trinh

Ha Nguyen Trinh

truyện hay quá mong ngọt chứ đừng ngược .tuy hơi thất vọng vì n9 đào hoa va k biết có sạch ko nhưng hy vọng là ngọt vì thấy hay va hấp dẫn

2024-06-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: hôn lễ có một không hai
2 Chương 2: tiệc lớn trên du thuyền
3 Chương 3: giao dịch
4 Chương 4: bức tường treo ảnh gia đình
5 Chương 5: không muốn độc thân nữa
6 Chương 6: đại tỷ
7 Chương 7: cơm trưa sóng gió
8 Chương 8: một người giàu hơn một người
9 Chương 9: ra mắt phim
10 Chương 10: góc tối
11 Chương 11: sự kiện của quá khứ
12 Chương 12: Đàm Hiểu Khương
13 Chương 13: một tháng sau
14 Chương 14: lễ kỉ niệm
15 Chương 15: Italia
16 Chương 16: người cũ
17 Chương 17: ba mẹ Doãn Kỳ
18 Chương 18: có cũng như không có
19 Chương 19: tranh cãi
20 Chương 20: Hoắc Nhiễm Dương
21 Chương 21: ghen tị
22 Chương 22: chuyện cũ
23 Chương 23: thổ lộ
24 Chương 24: vận đào hoa
25 Chương 25: không nỡ
26 Chương 26: tin tức mới
27 Chương 27: ác mộng
28 Chương 28: cục tức nuốt không trôi
29 Chương 29: tai nạn xe
30 Chương 30: muốn em dọn về sống chung với tôi
31 Chương 31: dọn về
32 Chương 32: muộn màng
33 Chương 33: không mời mà đến
34 Chương 34: ngắm trăng
35 Chương 35: scandal tình ái
36 Chương 36: an ủi
37 Chương 37: cứu nguy
38 Chương 38: em chắc chứ?
39 Chương 39: thất vọng
40 Chương 40: giúp đỡ từ anh
41 Chương 41: dốc tâm
42 Chương 42: giải quyết
43 Chương 43: lại nhờ vả
44 Chương 44: khúc mắc
45 Chương 45: về chốn cũ
46 Chương 46: khó tin
47 Chương 47: nghi ngờ
48 Chương 48: không qua mặt được phụ huynh
49 Chương 49: xem pháo hoa
50 Chương 50: tai tiếng
51 Chương 51: tự tử
52 Chương 52: Alice
53 Chương 53: kiệt sức
54 Chương 54: phát hiện
55 Chương 55: bưu kiện ác ý
56 Chương 56: lo lắng thay cả phần cô
57 Chương 57: hoà giải
58 Chương 58: món quà
59 Chương 59: bắt cóc
Chapter

Updated 59 Episodes

1
Chương 1: hôn lễ có một không hai
2
Chương 2: tiệc lớn trên du thuyền
3
Chương 3: giao dịch
4
Chương 4: bức tường treo ảnh gia đình
5
Chương 5: không muốn độc thân nữa
6
Chương 6: đại tỷ
7
Chương 7: cơm trưa sóng gió
8
Chương 8: một người giàu hơn một người
9
Chương 9: ra mắt phim
10
Chương 10: góc tối
11
Chương 11: sự kiện của quá khứ
12
Chương 12: Đàm Hiểu Khương
13
Chương 13: một tháng sau
14
Chương 14: lễ kỉ niệm
15
Chương 15: Italia
16
Chương 16: người cũ
17
Chương 17: ba mẹ Doãn Kỳ
18
Chương 18: có cũng như không có
19
Chương 19: tranh cãi
20
Chương 20: Hoắc Nhiễm Dương
21
Chương 21: ghen tị
22
Chương 22: chuyện cũ
23
Chương 23: thổ lộ
24
Chương 24: vận đào hoa
25
Chương 25: không nỡ
26
Chương 26: tin tức mới
27
Chương 27: ác mộng
28
Chương 28: cục tức nuốt không trôi
29
Chương 29: tai nạn xe
30
Chương 30: muốn em dọn về sống chung với tôi
31
Chương 31: dọn về
32
Chương 32: muộn màng
33
Chương 33: không mời mà đến
34
Chương 34: ngắm trăng
35
Chương 35: scandal tình ái
36
Chương 36: an ủi
37
Chương 37: cứu nguy
38
Chương 38: em chắc chứ?
39
Chương 39: thất vọng
40
Chương 40: giúp đỡ từ anh
41
Chương 41: dốc tâm
42
Chương 42: giải quyết
43
Chương 43: lại nhờ vả
44
Chương 44: khúc mắc
45
Chương 45: về chốn cũ
46
Chương 46: khó tin
47
Chương 47: nghi ngờ
48
Chương 48: không qua mặt được phụ huynh
49
Chương 49: xem pháo hoa
50
Chương 50: tai tiếng
51
Chương 51: tự tử
52
Chương 52: Alice
53
Chương 53: kiệt sức
54
Chương 54: phát hiện
55
Chương 55: bưu kiện ác ý
56
Chương 56: lo lắng thay cả phần cô
57
Chương 57: hoà giải
58
Chương 58: món quà
59
Chương 59: bắt cóc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play