Chương 2:Hiện tại

Sau khoảng thời gian ngắn Hoài Mộng bắt đầu học tập tại trung học thì cuộc sống của cô đã bước sang một trang mới hoàn toàn khác. Trong suốt năm học lớp 10 và 11 của mình, Hoài Mộng luôn có cảm giác rất chán nản, mệt mỏi và áp lực khi học trong một môi trường với nhiều bất ổn. Lớp của cô là 10A2, sau đó chuyển lên thành 11A2, học sinh trong lớp hầu hết đều là những thành phần thường xuyên đấu đá, khiêu khích lẫn nhau khiến trạng thái học tập của người khác cũng theo đó mà bị ảnh hưởng. Rất may, trong lớp Hoài Mộng vẫn còn một vài người bạn đã chơi thân với nhau từ thuở bé, điều đó làm cho cô cảm thấy an tâm hơn rất nhiều. Cho đến giữa năm học ấy, cô bạn thân là Bảo Uyên đã hoàn toàn thay đổi. Cô ấy lợi dụng cô để dành được điểm cao trong những bài kiểm tra trên lớp, bám theo cô chỉ để có tiền ăn quà vặt. Hoài Mộng ngây thơ vẫn chưa nhận ra rằng bản thân chỉ đang làm trò đùa cho người khác, cho đến một ngày, Bảo Uyên cùng đám bạn chuyên đi gây rối trong lớp đã bắt tay với nhau dè bỉu và cô lập Hoài Mộng từ ngày này sang ngày khác. Những người trung lập trong tập thể vì sợ đắt tội bọn họ mà không dám lên tiếng để giúp đỡ cho cô. Sau chuyện này tinh thần của cô gái nhỏ gần như suy sụp, trái tim lành lặn ngày nào đã biến thành một đống vụn nát. Bỗng một ngày, những người từng bắt nạt cô trong đó có Bảo Uyên lại quay về làm thân, Hoài Mộng rất sốc, nhưng từng bị lừa gạt nhiều lần cô không thể nào đem lòng tin của mình ra cho bọn họ được nữa và tự mình cô lập bản thân giữa một tập thể ấy. Dần dần cô càng trở nên hướng nội, rụt rè và nhút nhát, ít giao tiếp với bạn bè mỗi khi đến trường. Cô có một suy nghĩ đó là muốn biên mất khỏi thế gian này.

Cuối cùng những ngày tháng tựa như ác mộng ấy cũng đã kết thúc, một năm học dài đằng đẵng ấy đã kép lại và mở ra một chương mới. Nhưng để trải qua được một khoảng thời gian tồi tệ không hề ngắn ngủi ấy thực sự không hề dễ dàng. Sau hơn hai tháng nghỉ hè thư giãn, Hoài Mộng quay trở lại cùng với năm học mới là vẻ ngoài vô cùng xa lạ, nhờ có quen biết mà Hoài Mộng đã được chuyển sang một môi trường học tập khác: dù cho gia đình và bạn bè gặng hỏi nhiều lần về lí do chuyển lớp nhưng cô vẫn nhất quyết giữ kín. Thật ngang bướng!

Trống đánh vào giờ, thế mà cả lớp vẫn đang cùng nhau họp chợ. Cô chủ nhiệm đi vào lớp, trước mắt cô là cảnh này cũng khá ngỡ ngàng vì ngày đầu tiên cô nhận lớp.

“ Vô lớp chưa các em? Có muốn mở phiên chợ từ nay đến cuối năm luôn không?”

Không do dự, đám học trò bên dưới đồng thanh: “ Cóooo… thưa cô!”

“...”

“ Chào cả lớp! Cô là Cẩm Nhung, năm nay cô sẽ đảm nhiệm trọng trách dẫn dắt lớp mình. Lớp chúng ta sẽ đón thêm một thành viên mới từ lớp khác chuyển vào, Hoài Mộng.”

Nữ sinh cúi gầm mặt, từ cửa chính bước vào. Cô dừng chân ngay trước bục giảng, ngẩng đầu nhìn một lượt, đại khái học sinh trong lớp đều là những người cô đã biết đến, mặc dù không còn nhớ rõ tên từng người. Đến lúc cô phải giới thiệu bản thân, các bạn trong lớp đều đang tập trung nhìn về phía mình, đầu óc đột nhiên trống rỗng. Phải mất một phút để ổn định, nhớ đến những lời sáng nay luyện tập trong lúc đến trường, Hoài Mộng hít một hơi thật sâu lấy dũng khí rồi khẽ bắt đầu cất lên giọng nói, âm thanh mềm mại, uyển chuyển như tiếng ngân xa, ngọt ngào như rót mật vào tai.

“ Hi mọi người! Mình là Trần Hoài Mộng, từ trường THPT số 1 sang đây, sau này cùng nhau hòa hợp nha!” Không nói gì thêm, nữ sinh hơi nghiêng đầu nhẹ nhàng gượng ép nở nụ cười trên môi, nét cười trên mặt ngày càng được lộ rõ, trông đẹp đến mức người phía trước cũng phải bàng hoàng. Nồng ấm như tia nắng nhưng không nóng cháy, không chói mắt; dịu nhẹ như gió mùa thu, nụ cười như hoàng hôn rực rỡ, như thu trọn ánh dương vào trong mắt, ngỡ như có thể khiến băng đông, tuyết đọng tan ra.

Những tia nắng ấm yếu ớt len lỏi qua khung cửa sổ, rọi vào làn da trắng sứ của cô, lại thêm đôi đồng tử trong suốt tựa như thủy tinh, lấp lánh ánh sao, sâu đến không thấy đáy như chứa đựng cả dải ngân hà bên trong. Khuôn mắt khá tròn trịa, nhưng ngược lại phần đầu và đuôi mắt hẹp, dài; tròng đen và tròng trắng phân minh tạo nên sự cân đối, hài hòa trên khuôn mặt. Bởi khuôn mắt khá tròn trịa, ánh mắt có thêm phần long lanh, trong sáng chỉ cần cái liếc nhìn đã có thể chiếm trọn sự ưu ái của các nam sinh.

Ở một góc nào đó dưới lớp, một cậu thanh niên với gương mặt đờ đẫn như người mất hồn, hai mắt gián chặt lên người Hoài Mộng không rời, ánh mắt cậu cứ mãi đặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy vì đã lỡ bắt trọn khoảnh khắc nụ cười trên môi cô rạng rỡ nhất, phải chăng cậu ta đã đọng tâm trước dáng vẻ xinh xắn ấy mất rồi?

......Còn tiếp......

Hot

Comments

Ní hảo

Ní hảo

Quá đã ní ơi

2024-08-17

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play