Chương 2

"Kijay, có người bị kẹt trên tầng ba, mau lên đó cứu người!"

Tại một đám cháy chung cư, những người lính cứu hoả trong bộ đồng phục đang cật lực chữa cháy, người được gọi tên leo lên thang của xe cứu hoả, nhanh chóng tiếp cận một cô bé nhỏ xíu ở ban công tầng ba, cậu nở nụ cười, trấn an cô bé.

"Em an toàn rồi, đến đây, anh bế em xuống"

Sau khi giải cứu thành công cô bé và đám cháy đã được dập tắt hoàn toàn, Kijay cùng những đồng đội trở về trạm cứu hoả. Sau bộ đồng phục cứu hoả là cậu thiếu niên chỉ mới hai mươi lăm tuổi, dáng người nhỏ con, xinh xắn, một chàng trai khác đến khoác vai cậu.

"Vất vả rồi"

"Ông cũng vậy, Ozin"

Ozin là bạn thân nhất của Kijay, từ hồi bé cả hai đã luôn ái mộ những người hùng trong bộ đồng phục đỏ, những người sẵn sàng lao vào ngọn lửa để cứu lấy từng sinh mệnh nhỏ nhoi. Cả cậu và Ozin cũng từng được họ cứu một lần, kể từ đấy, cả hai người đã quyết định trở thành những người lính cứu hỏa. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, hai cậu đã đậu vào trường đại học phòng cháy chữa cháy, trãi qua 4 năm đèn sách, cậu và Ozin cuối cùng đã thực hiện được mong muốn của mình.

"Nói nghe nè Kijay, mai mẹ tui ép tui đi coi mắt, đi với tui nhen"

"Ông đi coi mắt kéo tui đi làm gì?"

"Có gì cứu giá chứ sao"

Ozin, chàng trai chỉ mới 25 tuổi bị gia đình giục cưới vì sợ anh ta ế...?

Ozin come out với gia đình năm 16 tuổi, và khác với những gì cậu luôn hình dung, gia đình cậu không ngăn cản, không giận, không từ mặt, không nặng lời, thay vào đó, kể từ khi cậu lên đại học, họ liên tục lặp đi lặp lại một câu hỏi.

"Mày có bồ chưa con?"

Đến khi cậu ra trường rồi thì lại bắt đầu những màn xem mắt, một tháng ít nhất cậu cũng phải đi xem mắt ba lần.

___

Ngày hôm sau, Kijay đến quán cà phê nơi người bạn thân đã hẹn, cậu ngồi cách ba bàn so với chỗ Ozin và người kia xem mắt. Gọi cho mình một ly trà đào, nhâm nhi trong lúc chờ bạn xem mắt của Ozin.

"Sao mình lại bị kéo tới đây vậy trời"

Kijay than thở, dán mắt ra ngoài cửa sổ, đối diện quán cà phê này có một toà nhà với một nữa phía trên bị cháy rụi, đây là nơi cậu đã đến cứu hộ cách đây ba ngày, có lẽ nó vẫn đang được sửa chữa sau vụ phóng hoá.

Về chuyện ấy thì gần đây trong thành phố xuất hiện một kẻ thần kinh đi phóng hoả khắp nơi, khiến cậu và đội cứu hoả đêm nào cũng phải vật vả, tuy vậy thì cảnh sát vẫn chưa tìm ra hung thủ là ai.

"Hi vọng là chuyện này sẽ kết thúc sớm.."

Tầm mười phút sau thì người được hẹn cũng xuất hiện, người Ozin xem mắt là một chàng thiếu niên trẻ, trông chỉ lớn hơn cậu vài tuổi, ăn mặc khá giản dị, một chiếc áo sơ mi trắng với quần tây màu be, đơn giản nhưng cũng rất trẻ trung và phong độ. Kijay nhìn người kia, đánh giá sơ bộ một lượt.

"Hừm...xem ra lần này sẽ là lần cuối bạn mình đi xem mắt rồi"

Buổi xem mắt diễn ra trong khoảng một tiếng, khi chuẩn bị chào tạm biệt nhau, kết thúc buổi hẹn tốt đẹp thì tai hoạ ập tới, bình điện của quán bén lửa rồi bốc cháy, ai nấy đều tán loại chạy ra ngoài, khung cảnh hỗn loạn đến đáng sợ.

Bên phía Ozin...

"Chúng ta cũng mau rời khỏi đây thôi"

White dịu dàng cầm tay Ozin, cậu gật đầu, nhưng chẳng đi được mấy bước thì cậu nghe tiếng gọi từ người bạn thân.

"Ozin, chạy ra hướng cửa sau đi, tui lên tầng hai, hình như có người kêu cứu!"

"Nhưng mà, một mình ông có ổn không?"

"Ổn mà, chúng ta là lính cứu hỏa đấy"

Ozin gật đầu, kéo White ra cửa sau, dán mắt lên tầng hai của quán cà phê. Trên tầng còn lại vài người khách vẫn còn bị kẹt vì, bao gồm hai người lớn, hai đứa trẻ và một chàng trai.

Cậu dùng khăn tay đã được làm ướt che kín mũi và miệng, khi cậu lên đến tầng hai thì lửa cũng đã lan rộng rồi, không thể đi xuống tầng một nữa.

"Mọi người, mau chạy ra ngoài ban công đi, đừng để bản thân hít quá nhiều khí độc"

Theo lời của cậu, năm người còn lại chạy ra ngoài ban công, cậu cũng chạy ra ngay sau đó, còn đóng cửa lại, đưa mắt nhìn phía dưới chỗ Ozin.

"Ozin, ổn không?"

"Không ổn đâu Kijay, không có gì để hạn chế tổn thương hết!"

"Đội cứu hoả vẫn chưa đến sao?"_Kijay

Ngọn lửa thì dần lan rộng, đội cứu hoả thì vẫn chưa đến nơi, còn có những người chưa thể thoát ra, không thể nhảy xuống từ tầng hai, trong số những người ấy còn có cả trẻ con.

"Mình phải tìm cách nào đó..."

Trong khi cậu còn đang căng thẳng, một giọng nói chầm chậm cất lên.

"Lửa sắp đến đây rồi, quyết định đi cậu nhóc, nhảy xuống hay ở lại chờ chết?"

Kijay nâng tầm mắt nhìn anh, Kisa đang nhìn xuống phía dưới, độ cao này thì dù có nhảy xuống cũng chỉ bị thương, chỉ có điều vẫn còn hai đứa trẻ. Lúc này, giọng Ozin phía dưới vọng lên.

"Kijay, có đệm rồi, cứ yên tâm nhảy đi!"

Kijay thở phào nhẹ nhõm, hình ảnh cậu lọt vào tầm mắt người nào đó, anh cũng nhẹ nhàng nhếch khoé môi...

___Còn tiếp

Hot

Comments

Mizunoto Satoh

Mizunoto Satoh

Tôi cũng hay bị hỏi câu này khi về ngoại

2024-08-18

7

._<[KDw]>_.

._<[KDw]>_.

tutu tích điểm đủ r mua cà phê tặng bồ nhaa

2024-08-14

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play