Chương 3

Kể từ sau hôm xem mắt kia, cậu bạn thân của Kijay là Ozin lúc nào cũng tươi vui yêu đời, chắc hẳn là có tình yêu trong người nên mới như vậy. Hôm nào cũng mộng mộng mơ mơ, luôn miệng nhắc về White, có lẽ là sắp thành đôi rồi không chừng.

"Ông đó, cứ mơ mộng kiểu đấy thì lỡ có công việc phải làm sao đây?"

"Ông đừng có mà trêu tui, nói nghe xem, cái người lần trước ông gặp, hai người quen nhau từ trước à?"

Kijay đang gặm cái bánh quy trong miệng, cậu cũng nhớ ra người mà Ozin nói. Anh ta có phong thái rất bình tĩnh, trong tình huống lửa còn đang lan rộng, ấy vậy mà trông hắn chẳng có tí nào gọi là căng thẳng hay bối rối. Kijay lắc đầu.

"Không có quen, hôm đó là lần đầu gặp"

Cậu mở hộp cơm được chuẩn bị ở nhà, gấp được hai đũa thì tiếng còi báo động vang lên, lại có một vụ cháy xảy ra ở đâu đó, đành gạt bỏ chuyện ngoài lề mà đi làm nhiệm vụ

Vụ cháy lần này xảy ra ở một trường cấp ba, rất may mắn là không có học sinh đến trường vì đang trong thời gian nghỉ, chỉ có vài giáo viên ở hiện trường mà thôi. Đội của Kijay rất nhanh đến nơi để dập lửa, sau cuộc điều tra của cảnh sát thì nguyên nhân của vụ cháy này là do có người cố tình phóng hoả, cảnh sát đã phát hiện một lượng lớn dầu hoả được đổ trong nhà kho trường học.

"Vụ việc này giống với những vụ phóng hoả trước, có lẽ là cùng một hung thủ gây ra, tôi và đội điều tra sẽ tiếp tục tiến hành tra khảo đối tượng tình nghi. Cảm ơn các đội lính cứu hỏa đã luôn ứng cứu kịp thời"

Kisa đứng trước đội trưởng đội cứu hoả của Kijay, sau khi nói xong, hắn đưa mắt nhìn về phía cậu. Kijay khá ngạc nhiên khi người mình gặp trong vụ cháy quán cà phê là một thanh tra cảnh sát hình sự, bảo sao lần đó hắn không hề bối rối. Ozin huýt vào tay cậu.

"Người hôm bữa đúng không? Cảnh sát hình sự đó"

Kijay rít lên, rụt tay lại, gương mặt nhăn nhó.

"Đau.."

"Ông bị thương hả?"

Chuyện là vừa nãy, khi vào trong đưa người ra ngoài, cậu bị một mảnh thủy tinh cứa vào tay, may mắn có bộ đồng phục nên chỉ bị xướt da nhẹ, nhưng mà bị huýt vào kiểu đó thì cũng đau lắm đó.

"Bị trầy một tí thôi"

Ozin nghe vậy thì yên tâm gật đầu, cùng lúc này cậu thấy một người quen thuộc đang chạy từ xa đến, mắt cậu sáng rực lên trong phút mốt.

"Anh White!"

White thấy cậu cũng khá bất ngờ, những còn chưa mở lời chào lại thì một giáo viên nữ sà vào vòng tay anh trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

"Anh, em sợ quá.."

White cũng cứng đờ vài giây, nhưng rồi anh ôm cô gái, vuốt lưng như đang an ủi. Ozin không nhìn nổi nên đã quay đầu đi về chiếc xe cứu hỏa...

Kijay nhìn White, lắc đầu ngán ngẫm, cuối cùng cậu quyết định đi theo Ozin, quên mất sự hiện diện của vị cảnh sát hình sự vẫn còn đang dõi mắt nhìn theo mình.

Chuyện sau đó thì cũng chẳng có gì đặc biệt, Kijay trở lại với cuộc sống bình thường, ba ngày sau, tên hung thủ phóng hoả hàng loạt đã bị cảnh sát tóm gọn.

Một ngày nghỉ thảnh thơi, Kijay đã quyết định dành suốt hôm nay trong một tiệm cà phê sách. Lướt qua những chiếc kệ với rất nhiều sách được trưng bày, cậu suy đi nghĩ lại, vẫn chưa chọn được cho mình một quyển sách phù hợp.

"Nhiều sách thật, không biết nên đọc cuốn nào đây..."

"Anh nên đọc thử quyển 'chuyện một bông hoa', anh nghĩ sao về đề xuất này?"

Giọng nói một cậu nhóc vang lên bên tai, Kijay quay sang, phát hiện gượng mặt rất đỗi quen thuộc.

"Hendrix?"

"Lâu rồi không gặp anh Kijay"

Hendrix là bạn từ thuở bé của cậu với Ozin, cậu nhóc nhỏ hơn cậu ba tuổi và là một người rất hiếu động. Năm đầu cấp hai thì Hendrix chuyển đi nơi khác, họ cũng dần mất đi liên lạc. Ở hiện tại, Hendrix đang là chủ của quán cà phê sách này chung với người yêu.

"Anh hơi bất ngờ vì gặp em ở đây luôn á, nếu có Ozin nữa thì quá tốt nhỉ?"

"Anh Ozin đâu anh?"_Hendrix.

Kijay nghe đến đây thì thở dài, kể cho Hendrix về tình trạng của cậu bạn thân, người đang cuộn tròn trong cái chăn ở nhà, tuyệt thực mất hai hôm. Hendrix nghe cậu kể thì cười.

"Anh Ozin thất tình rồi, nhắc mới nhớ, anh Kijay có người yêu chưa?"

"Dĩ nhiên là chưa, công việc anh bận bù đầu lên, làm gì có thời gian mà yêu với đương"

"Còn trẻ mà không yêu là sau này hối hận đó anh"_Hendrix

Kijay và Hendrix ngồi nói chuyện với nhau suốt cả buổi, đến khi mặt trời đã xế bóng mới chịu dừng.

"Đúng rồi, quyển sách em nói, có thể cho anh mượn được không?"

Hendrix gật đầu: "Được chứ ạ, nó ở kệ thứ ba, hàng thứ hai từ dưới lên, anh tìm rồi đến quầy đăng ký mượn là được"

"Cảm ơn em"

Kijay đứng dậy, đi về phía mấy cái kệ, cậu tìm đúng nơi Hendrix đã chỉ, chỉ vài phút đã tìm ra quyển sách với tựa đề 'chuyện một bông hoa' mà Hendrix đã nói, và thật trùng hợp làm sao, quyển sách đó bị cả hai bàn tay chạm vào, cùng một lúc, mắt đối mắt, tay chạm tay...

"Trùng hợp thật, chúng ta lại gặp nhau rồi"

Kisa rút tay lại nhét vào túi quần, tựa vào kệ sách nói.

___Còn tiếp

Hot

Comments

ᨏᨐᨓ ひまわり ᨓᨐᨏ

ᨏᨐᨓ ひまわり ᨓᨐᨏ

W tồi

2024-10-10

1

KaDa🐟

KaDa🐟

ngiu,cj Sanz hả

2024-09-25

0

ơ biết gì đâu :))

ơ biết gì đâu :))

ê t sai t cứ nghĩ ông Kisa mới kà hung thủ nhể 🙃

2024-09-04

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play