Xuyên Vào Truyện Đam Thì Nên Làm Mối Hay Nên Làm Heo?
"Cô còn chưa chịu tỉnh?"
Một giọng nói kiêu ngạo vang lên ngay trên đầu, âm lượng cũng không hề nhỏ đã thành công đánh thức Diễm Tinh.
Cô chậm rãi mở mắt ra, lập tức nhìn thấy một cô gái xinh đẹp lại quyến rũ đang ngồi xổm nhìn chằm chằm mình.
Cô gái đó mặc một bộ váy đỏ cúp ngực, tà váy dài trải trên nền đất, xẻ tà bên phải, làm lộ ra một đôi chân thon dài trắng nõn. Mái tóc đen xoăn dập dềnh như sóng biển ôm lấy đôi vai mảnh khảnh. Tay trái nâng nâng cằm, dùng đôi mắt thụy phượng tùy hứng ngó xuống cô, đồng thời câu đôi môi đỏ rực như lửa lên đậm vẻ cao cao tại thượng.
Ấn tượng đầu của Diễm Tinh là, một vưu vật.
Sau đó, à, có khí chất tiểu thư quyền quý.
Tiếp theo mới chậm chạp nghĩ tới vấn đề quan trọng nhất ...
Ai đây?
"Hừ, để bổn tiểu thư chờ 15 phút mới chịu tỉnh, cũng to gan lắm."
"..."
Nói xà lơ cái gì vậy?
Diễm Tinh chỉ mở hai phần ba đôi mắt nhìn cô nàng đấy, hờ hững rũ mi, không nói chuyện.
Thấy cô không kinh ngạc cũng không sợ hãi khi vừa mở mắt đã ở một nơi xa lạ và gặp một người không quen đang móc mỉa, cô gái cười một tiếng:
"Không ngờ bổn tiểu thư may mắn như thế, bốc đại một người cũng ra một vị điềm tĩnh đáng tin như vậy. Nếu không phải tôi sống bết bát quá, còn tưởng mình luôn là Âu hoàng cơ."
Nói rồi xịch chân lùi ra một khoảng.
Diễm Tinh thấy vậy thì chậm rãi nâng người ngồi lên. Sau đó cô khẽ nghiêng đầu nhìn cô nàng đó: "Điềm tĩnh đáng tin? Tôi?"
"Lẽ nào không phải sao?" Cô gái đó ngồi luôn xuống đất, khoanh chân không tí ưu nhã nào, may mà vạt váy dài che được, "Bổn tiểu thư có xem vài người như mình chọn ký chủ giúp thực hiện mong ước, người nào cũng vui mừng hoặc ngạc nhiên, thậm chí không chấp nhận nổi, có mỗi cô còn thản nhiên quét từ đầu đến chân của bổn tiểu thư đấy."
"..." Sao nghe cứ như mình là biến thái vậy.
"Đấy, dù tôi nói nhiều thông tin trong một lần như vậy nhưng cô có phản ứng lại đâu." Cô gái hất tóc, giờ Diễm Tinh mới phát hiện tóc cô nàng còn nhuộm đỏ ở đuôi, như một ngọn lửa đang cháy rực, khiến người ta ảo giác nó sẽ đột nhiên bùng lên và nuốt trọn luôn thân hình nóng bỏng ấy.
Diễm Tinh không đáp lại, cô thản nhiên xem một vòng nơi này, coi mình mới ngủ một giấc đã được đưa đến nơi quỷ quái nào.
Nơi đây là một không gian trắng xóa, không thấy bất cứ đồ đạc gì chứ đừng nói đến sinh vật thứ 3 tồn tại. Đương nhiên cũng không nhìn thấy hay nghe tiếng của hệ thống trong truyền thuyết kia.
Cô lại ngó lại bản thân mình, tốt, vẫn là cơ thể của cô.
Cô gái kia lên tiếng: "Quan sát xong rồi chứ? Cô nghĩ thế nào về tình hình hiện tại?"
Diễm Tinh ngẩng đầu nhìn lại, suy nghĩ một chút rồi nhàn nhạt trả lời: "Trước hết, tôi không ở thế giới của tôi. Sắp tới có lẽ phải xuyên đến thế giới của cô, hơn nữa còn dùng thân xác cô để thực hiện mong ước trước khi chết."
"Ngoài ra không chỉ có mình tôi là dính phải tình huống này, cũng có nhiều người bị chọn như tôi, và những người mong được báo thù hoặc được hoàn thành tâm nguyện như cô."
"Hơn nữa các cô còn có thể tự chọn người tiếp nhận, chắc chắn có trung gian, nhưng tạm thời chưa biết đó là ai hay cái gì. Cũng như sau khi tôi giúp cô thì tôi nhận được phần thưởng nào, có thể quay trở về thế giới của mình không ... và liệu cô có sống lại?"
"Bộp bộp" Tiếng vỗ tay vang lên, cô gái nhếch môi tán thưởng.
"Không hổ là người tôi chọn, thông minh tỉnh táo."
"..."
Mở mắt thì điềm tĩnh đáng tin, mới nói vài câu thì thông minh tỉnh táo, cô mắc khen lắm hả?
"Vậy cô có muốn biết không?" Cô nàng tò mò.
"Cô nói thì nói, còn chấp nhận làm hay không thì là việc của tôi."
Dường như nói hơi nhiều, Diễm Tinh chê phiền mà chấm dứt cuộc trò chuyện.
"Vậy lỡ cô không làm mà bị trừng phạt thì sao?"
Diễm Tinh cụp còn nửa đôi ngươi: "Ờ, vậy thì chết thôi."
"....."
Giờ thì đến cô gái nghẹn họng.
Hồi lâu sau, cô nàng mới bĩu môi: "Thật nhàm chán."
Diễm Tinh liếc cô một cái: "Cô cũng không quá muốn có người giúp mình mà."
Thân hình chợt khựng lại, đối phương mở to mắt sửng sốt.
Im lặng giây lát, cô nàng cũng không diễn nữa, lười biếng cười: "Nhìn ra được luôn cơ à?"
" 'Luôn là Âu hoàng' ... Biết trong trường hợp nào mới nói câu này không?" Diễm Tinh chụm đầu gối, 2 tay ôm lấy đôi chân, hơi gục đầu xuống, nói như lầm bà lầm bầm: "Có nghĩa cô nghĩ mình luôn may mắn, thuận buồm cho đến gần đây cô mới gặp phải xui xẻo."
"Nhìn cách ăn mặc và khí chất của cô, thật rõ để biết cô là một người sinh ra đã ở vạch đích, tiền tài học vấn hạng nhất, luôn được vây quanh, bị chiều quen thói. Dần dần dưỡng thành tính tiểu thư, ăn chơi vô độ, kiêu ngạo điêu ngoa."
"................."
Cô gái trừng mắt nhìn cô.
Diễm Tinh như không nhìn thấy, tiếp tục: "Nhưng đáng ra một người như thế sau khi chết sẽ không bình thản như cô, còn rảnh rỗi nói chuyện với tôi mà không nổi bão, chấp nhận người khác dùng thân xác mình. Hơn nữa tôi không nhìn ra lòng cô ấp ủ thù hận và không cam tâm."
"Cô vốn cũng không muốn báo thù hay mong ai đó hoàn thành ước nguyện của mình." Diễm Tinh gục luôn đầu xuống gối: "Mà có khi còn chẳng có nguyện vọng, đơn thuần là hiếu kỳ mà chọn một người thử."
Cô nàng kia mở to mắt khiếp sợ: "Này không thể gọi là thông minh nữa, cô là thiên tài chắc? Vớ bở rồi!"
"..." Diễm Tinh không thèm ngẩng lên.
"Mà cũng vô dụng thôi, cô nói đúng rồi đó." Cô gái bực bội: "Tôi là Diễm Tinh, cùng tên với cô. Khi tôi chết đi thì bị đưa tới địa phương kỳ lạ này, một cái hệ thống nát nói tôi là nữ phụ pháo hôi trong một bộ tiểu thuyết đam mỹ giới giải trí, hỏi có muốn chọn ký chủ để thực hiện tâm nguyện không."
"Đang nhàm chán nên tôi đồng ý, nó liệt kê những người cùng tên với tôi trước, hiện ra mớ danh sách, tôi lười nhìn nên bốc đại, thế là trúng cô."
"Nó nói những người trong đấy đều là những người chết rồi hoặc sắp chết mà dục vọng cầu sinh cực kỳ mãnh liệt. Nó ban cơ hội sống lại cho các cô, các cô giúp nó xuyên tới thực hiện mong muốn của chúng tôi."
"Nói dễ hiểu thì nó làm trung gian, ký hợp đồng với hai bên, giúp đỡ lẫn nhau, ai cũng được lợi. Nhưng cụ thể nó được gì thì tôi không rõ, nó nói sơ đó là nhiệm vụ của nó, đồng thời nhận được năng lượng để vận hành nữa."
Thấy Diễm Tinh không phản ứng lại, 'Diễm Tinh' đơ mặt tiếp tục nói như đài phát thanh buổi tối:
"Hợp đồng đương nhiên là tình nguyện. Tôi thấy chẳng sao cả nên đồng ý, cô đương nhiên có thể từ chối ... Chỉ là nó nói cơ bản chẳng ký chủ nào không đồng ý, vì ai cũng khát vọng sống lại. Có điều ..."
'Diễm Tinh' càng đơ mặt hơn: "Thật sự đã sàng lọc rồi sao? Thế quái nào lòi ra một ký chủ như cô thế? Dù đã chết hay sắp chết, tôi cũng không hề thấy cô có vẻ gì là muốn sống cả, nói cô chán đời tự tử hay đang lên kế hoạch nhảy lầu tôi cũng tin luôn đấy. Tôi tự thấy mình không đáng tin, nhưng giờ tôi thấy cái hệ thống nát đó còn không đáng tin hơn."
"Tôi cũng không đáng tin đâu." Diễm Tinh lạnh nhạt mở miệng.
"Nhìn ra rồi."
Không gian trắng lại chìm vào sự tĩnh lặng chết chóc.
Updated 71 Episodes
Comments
Linh lan
Nu9 gu tui
2024-10-23
2
Thik tiểu thuyết
Hay . Tung hỏa, tung hoa/Rose/🍀🌻
2024-10-08
3
Cherry Hiền
👍👍👍👍
2024-10-03
0