Mặt Trời Mùa Hè Của Tôi
"Anh hai, anh có dậy đi học không hả?" Thư Di đứng trước giường của Thư Duy, ồn ào đánh thức anh dậy.
"Em đi trước đi..xíu anh dậy sau" Thư Duy cáu kỉnh nói, Thư Di thở dài, không buồn đánh thức anh nữa, cô liền xuống nhà ăn sáng.
Thư Di và Thư Duy là hai anh em sinh đôi, năm nay vừa lên cấp ba.
Thư Duy sinh trước 3 phút, nên là anh hai của Thư Di.
Thư Vĩnh là ba của cả hai qua đời vì tai nạn giao thông từ khi họ còn chưa đầy tháng tuổi, một mình Lam Mẫn là mẹ đã nuôi họ khôn lớn, bà là nữ doanh nhân thành công, nhưng rất ít khi dành thời gian cho hai anh em vì bà rất bận.
Cô đi xuống nhà, dì Mạn là giúp việc lâu năm của gia đình, đã dọn bữa sáng sẵn cho hai anh em.
"Cậu chủ không xuống ăn sao ạ?" Dì Mạn hỏi.
Thư Di lắc đầu: "Không ạ, xíu anh ấy đến trường luôn"
Dì Mạn gật đầu: "Vâng."
Thư Di khẽ hỏi: "Dì Mạn, mẹ của con đi công tác nữa rồi ạ?"
Dì Mạn gật đầu: "Vâng, bà chủ vừa đi lúc sáng sớm."
Thư Di cáu kỉnh: "Lúc nào cũng vậy, đi đâu cũng không bao giờ nói với mình"
Dì Mạn nói: "Hôm qua bà chủ định nói với cô cậu, nhưng thấy hai người ngủ ngon quá nên bà dặn tôi báo lại"
Thư Di ăn xong, cô đi rửa tay sau đó lên phòng lấy cặp rồi đi ngang phòng Thư Duy, cô nói: "Anh hai, em đi học trước đây"
Không thấy Thư Duy lên tiếng, cô mặc kệ, sau đó xuống lầu rồi lên xe để tài xế của gia đình chở đến trường.
Thời tiết ở Nghi Hà đầu mùa khá nóng, cảm giác rất khó chịu
Vừa đến lớp, cô đã không thấy chỗ nào trống cả, ngoại trừ chỗ của một bạn nam đang chơi game với những người khác.
Thư Di lật đật đi đến: "Tôi có thể ngồi đây không?" Cô chỉ vào chỗ trống.
Hàn Nhật Thiên đang chơi game, anh giương mắt nhìn cô, vẻ mặt anh miễn cưỡng sau đó nói: "Được, ngồi bên trong."
Thư Di mỉm cười, cô vội nói: "Cảm ơn". Sau đó liền vui vẻ ngồi xuống cạnh Hàn Nhật Thiên.
Sau khi chơi game xong, Vương Gia đang nói chuyện với Hàn Nhật Thiên.
Nghe Vương Gia đang kể một câu chuyện cười, Thư Di không nhịn được cũng cười nhẹ một tiếng.
Lúc này Hàn Nhật Thiên quay sang nhìn cô, Thư Di xấu hổ không dám nhìn về phía anh.
"À đúng rồi, còn chưa kịp hỏi bạn cùng bàn tên gì đấy?" Hàn Nhật Thiên tựa cằm lên bàn tay, nghiêng đầu nhìn cô
"Thư Di." Cô khẽ trả lời
Hàn Nhật Thiên khẽ nói: "Tên cậu có chút giống người quen của tôi, cậu ấy cũng học lớp này, nhưng chưa đến"
Thư Di vội hỏi: "Thư Duy đúng không?"
Hàn Nhật Thiên hỏi: "Ừ, cậu quen à?"
Thư Di trả lời: "Anh ấy là anh trai sinh đôi của tôi"
Hàn Nhật Thiên có chút ngạc nhiên, anh gật đầu: "À"
Tiếng chuông vô lớp reo lên, nhưng Thư Di vẫn không thấy Thư Duy đâu, cô lo lắng, nghĩ thầm: "Anh ấy ngủ quên à?"
Lúc thầy Giang điểm danh đến tên cô, cô giơ tay: "Dạ có"
Sau đó, thầy đọc: "Hàn Nhật Thiên"
Anh liền giơ tay: "Có ạ"
Thư Di nhìn anh, cô nghĩ: "Hoá ra tên cậu ấy là Hàn Nhật Thiên"
Trong lúc đang điểm danh, Thư Duy mở cửa xông vào: "Xin lỗi thầy em đến trễ!"
Thầy Giang liền hỏi: "Em tên gì?"
Thư Duy trả lời: "Dạ, Thư Duy ạ"
Thầy Giang: "Buổi đầu nên bỏ qua, lần sau không được đi trễ nữa"
Thư Duy nhanh chóng vào chỗ ngồi: "Dạ cảm ơn thầy"
Giờ ra chơi, Thư Duy đến chỗ Hàn Nhật Thiên và Thư Di.
"Cậu là heo à?" Hàn Nhật Thiên hỏi
Thư Duy khẽ nói: "Tại hôm qua thức khuya chơi game"
Hàn Nhật Thiên nhìn Thư Di, sau đó nhìn Thư Duy: "Tôi không biết là cậu có em gái sinh đôi đấy"
Thư Duy cười: "Thì giờ biết rồi đấy, sao, em gái tôi xinh lắm chứ gì"
Hàn Nhật Thiên chỉ cười, khi anh cười, Thư Di chú ý đến lúm đồng tiên hai bên má của anh hiện ra, cô nhìn chằm chằm vào anh khi anh đang đùa giỡn với Thư Duy.
Tan học.
Xe của gia đình hai người đến đón, Thư Di và Thư Duy ngồi phía sau xe, anh vẫn đang tập trung chơi game.
Thư Di hỏi: "Anh hai, Hàn Nhật Thiên với anh quen nhau khi nào?"
Thư Duy nói: "Em hỏi làm gì?"
Thư Di cáu kỉnh: "Anh trả lời điii"
"Hồi hè, anh và cậu ấy chơi bóng rổ với nhau, sau đó thì thân đến bây giờ."
Thư Di chỉ nhìn anh, sau đó cô nói: "Anh đừng chơi game nữa, về nhà lo học bài đi"
Thư Duy nhếch miệng cười: "Em đùa à? Anh của em mê chơi game nhưng khi làm bài kiểm tra thì đứng nhất không đấy nhé"
Thư Di bĩu môi: "Anh chỉ ỷ mình học giỏi thôi, rồi sẽ có người điểm cao hơn anh"
Thư Duy vẫn tiếp tục chơi game, không màn trả lời cô.
Buổi tối, Thư Di gọi điện cho Lam Mẫn, là mẹ của cô và Thư Duy.
Lam Mẫn bắt máy: "Sao vậy? Mẹ đang họp"
Thư Di nói: "Mẹ, khi nào mẹ về, sắp tới tụi con có cuộc họp phụ huynh đấy"
Lam Mẫn thở dài: "Mẹ chưa biết, nếu không về được thì mẹ sẽ xin phép vắng mặt, vậy thôi nha mẹ bận rồi" Chưa đợi Thư Di lên tiếng, bà đã tắt máy.
Thư Di cau mày thở dài, cô ôm lấy gấu bông sau đó nằm dài xuống giường.
Học được một tuần, hôm nay có bài kiểm tra, Thư Di thấy Hàn Nhật Thiên làm bài kiểm tra rất nhanh sau đó nằm gục dài xuống bàn, cô nghĩ rằng anh bỏ bài nên cũng không hỏi.
Khi phát điểm ra, điểm của Hàn Nhật Thiên cao hơn cả Thư Duy.
Thư Di lúc này vô cùng ngạc nhiên, Thư Duy thua Hàn Nhật Thiên duy nhất một điểm.
Thư Duy chưa bao giờ bị vượt hạng, Thư Di ngồi đó, nhìn thấy dáng vẻ bối rối của anh trai, cô quay sang Hàn Nhật Thiên: "Cậu giỏi thật đấy"
Hàn Nhật Thiên nói: "Bình thường thôi, tôi hầu như luôn đứng nhất trong các cuộc thi"
Thư Di mỉm cười: "Thật vậy sao?"
Hàn Nhật Thiên nhìn cô: "Cậu biết chơi bóng rổ không?"
Thư Di gật đầu: "Biết chứ, hồi cấp hai tôi có thi bóng rổ, giải nhất đấy"
Hàn Nhật Thiên khá ngạc nhiên, anh nói: "Tiết thể dục có muốn đấu không?"
Thư Di phì cười: "Được thôi, thích thì chiều."
Updated 78 Episodes
Comments