Chương 2: Nhập học - Chạm trán

Một nơi khác. Đó cũng là một học viện thật đẹp, cây cối rộng khắp, ánh nắng chiếu rọi nơi đây thật sự đẹp biết bao. Một cảnh tượng nhộn nhịp của một ngôi trường.

Một tiểu cô nương đứng đó, nàng ăn mặc có chút đơn sơ, dáng cũng cao ngang Mạc Ngọc Vũ, ánh mắt hơi thấn thờ, lúng túng, nhưng cũng đầy gang dạ, chỉ một mình nàng đứng đó lẻ loi một mình.

"Hihi, chào cậu, chúng ta làm quen được không!" Một tiểu nữ tử tóc bạc, nàng so với người này thì khác biệt một trời một vực, phong cách ngây ngô, nhẹ nhàng và lanh lợi.

Tiểu nữ bên cạnh ngơ ngác một chút, nàng có phần do dự, hơi lo lắng nhưng rồi cũng gật đầu. Đưa tay mình ra nắm lấy tay cô bé kia.

..............

Mão Huyên Thành. Mão Huyên học viện.

Một quảng trường rộng lớn, có hơn hàng nghìn người, đa số là trẻ con từ 8 đến 10 tuổi đầu. Đều xếp thành từng hàng dài. Có phần trật trội, ồn ào. Khoảng hai nến nhang qua đi mới giải tán hết bộ phận người, còn lại chỉ có đám mới nhập học gần năm trăm tên nhóc tám tuổi xuân.

Một người nam tử tóc đen đứng trên sân đài nhìn tất cả bọn họ, trong tay lấy ra một quyển sách: "Chào tất cả các bạn đã đến với Mão Huyên học viện, tôi là Đông Năng thầy giáo phụ trách của các em, sau đây là bảng danh sách sắp xếp lớp của năm nay! Sẽ chia thành 10 lớp, một lớp có 40 - 50 học viên, phân chia là xáo trộn mà ra, ai ở lớp nào cũng đừng kinh ngạc! Bắt đầu từ lớp đầu tiên!"

Còn chưa đợi tim đám học viên thôi đập thì hắn đã bắt đầu nói lên tên của từng người một. Những ai đọc xong thì đi ra một hàng, cứ như vậy lần lược. Bắt đầu gọi tên.

Nói mới nhớ, đã gần một ngày rồi không gặp Hạ Thanh Ca nàng ta, chỗ đông đúc như này đúng là khó tìm? Mà thôi kệ vậy, có lẽ nàng ta cũng không hi vọng gặp mình vào lúc này. Còn chưa kịp nghĩ đã gọi ra tên rồi.

"Thứ 33, Hạ Thanh Ca! Thứ 34...."

Vậy mà đã đến Thanh Ca rồi, cậu ấy đúng là may mắn. Trong lòng Mạc Ngọc Vũ nghĩ thầm. Chắc đây không phải là tùy tiện sắp xếp đâu nhỉ, mới lớp đầu tiên đã có rất nhiều thế gia trong thành rồi, hắn đương nhiên gặp qua nhiều người, dù sao cha Hạ Thanh Ca cũng là một nhân vật cấp cao, sẽ thỉnh thoảng có người đến thăm. Nên cũng nhìn quen nhiều người, có điều người ta hẳn là không nhìn hắn bao giờ.

Hơn một nén hương rồi, đã sắp xếp được gần hết số người ở đây, cuối cùng cũng đến Mạc Ngọc Vũ. Đây là ở tận lớp tám.

"Thứ 38, Mạc Ngọc Vũ! Thứ 39...!"

Sau đó mất khoảng nửa nến nhang nữa để đọc hết số người. Lớp Mạc Ngọc Vũ có 44 người, tất cả đều theo chỉ dẫn đi vào trong một lớp học. Ở đây cũng có một thầy giáo chủ nhiệm đợi sẵn, là một nam trung niên tuổi lão sư, một mái tóc dài xanh dương, mặc áo khoác mỏng màu bạc, sau khi đến đầy đủ thì hắn mới đứng lên. Mọi người mỗi người một bàn ngồi xuống, vị lão sư này liền cất tiếng nói.

"Chào các em đến lớp 8 năm đầu, đầu tiên thầy xin tự giới thiệu, thầy tên Khoa Viên Lâm, là thầy chủ nhiệm của các em trong hai năm tới này! Không vòng vo nữa, chúng ta bắt đầu ngày học hôm nay liền!"

Khoa Viên Lâm tiến xuống, đi loanh quanh rồi nói: "Đầu tiên các em phải hiểu về nội quy trường học, tại đây không cho phép đánh nhau hay xung đột với các bạn học, thầy cô, phải tuân thủ nội quy trường! Học viện sẽ không hạn chế khả năng học của các em, sẽ để các em tự học tập, tự tu luyện, thầy cô sẽ chỉ giải đáp các thắc mắt mà các em đưa ra!"

"Cấp cơ sở mà các em có thể biết được tính làm ba cảnh: Bình Nha - Hạch Xích - Đại La, mỗi một cảnh giới sẽ được phân ra tam kì là Nhất Kỳ - Tam kỳ và Cửu Kỳ, nói như thế nhưng đó cách xa như trời với vực, còn tu luyện như nào thì đó là khả năng và thực lực của mỗi người các em, thời đại này không thừa nhất chính là cường giả, hãy cố gắng tu luyện vào, mỗi một tấc đất ngoài kia đều chờ các em đi bảo vệ! Cuộc sống hoà bình của chúng ta như nào cũng sẽ phải trả giá, đó là trách nhiệm với tiên tổ ta......."

Sau đó thầy Khoa Viên Lâm giảng rất nhiều cái liên quan đến những sự kiện lịch sử và thời đại trước, nhưng chỉ giảng rất qua loa, dù sao đây vẫn là những đứa trẻ, không thể được cho phép biết nhiều thứ được, sẽ ảnh hưởng đến tâm hồn và trạng thái của họ. Cũng nói đến các phương pháp và phương hướng tu luyện rất nhiều.

"Quy định của học viện là sau 10 tuổi sẽ phải tu luyện được đến Bình Nha cảnh Tam kỳ, bất cứ ai nếu không tu luyện được đến cảnh giới này thì đều bị đào thải cả, cho thấy người đó không có thực lực chút nào, không thể gánh chịu được những thứ nặng nề trên chiến trường!"

Nói đến đây Khoa Viên Lâm có chút sững sờ một chút, nhưng cũng quyết định nói: "Hôm nay chỉ có vậy thôi, nếu các em thật sự muốn chứng minh bản thân thì cố gắng lên! Hôm nay tan học, chuyện bầu ban cán sự để giờ học ngày mai đi, mau quay về ăn trưa, mỗi lớp có một phòng riêng, lớp chúng ta là số 445, tự tìm kiếm đi, hẹn mai gặp các em!"

Mạc Ngọc Vũ có chút cứng đờ, không ngờ hôm nay chỉ học như vậy, thậm chí đây hắn đều nhớ toàn bộ trong sách rồi, chả mới mẻ gì. Nhưng dù sao đây cũng là quy tắc của trường, không thể thay đổi. Cũng chẳng sao hết. Trong nhà hắn Hạ Chí Dương có cả đống sách về mấy cái này.

Hắn bước ra ngoài, ở đây khá tốt đẹp, xa xa là một cái hồ sen, mấy bạn cùng tuổi ai nấy đều hứng thú đi đến nhìn. Nhưng Mạc Ngọc Vũ lại không muốn xem, việc hắn muốn làm là làm sao để tu luyện, nó quả thực quá mà mờ mịt không thể nhận biết, dù sao hai năm sau là kiểm tra thực lực rồi, lý thuyết thì hắn không lo nhiều, quan trọng là thực lực nhất, hắn mong muốn là trở thành một cường giả mà.

Lúc này ở xa có một đám người đi lại gần phía hắn, mà trong đó cũng có bóng dáng quen người. Chính là Hạ Thanh Ca nàng, đi theo là một đám học sinh của nhiều lớp, đều bám dính Hạ Thanh Ca rồi. Nàng lại nhìn thẳng phía hắn nói.

"Sao rồi, thuận lợi không?"

Mạc Ngọc Vũ bình thản đáp: "Có, không xảy ra vấn đề gì cả! Còn cậu?"

Hạ Thanh Ca nói tiếp: "Ta cũng không xảy ra vấn đề gì cả!"

"Thanh Ca, đây chính là Mạc Ngọc Vũ cậu nói sao!" Có một nam nhân có chút cao lớn đi đến trước mặt, ăn mặc rất sang trọng, phong thái cao ngạo, một tóc màu đỏ nâu nam nhân. Sau đó là đi đến trước mặt Mạc Ngọc Vũ.

"Chào bạn học Ngọc Vũ, tôi tên là Giao Công, học sinh lớp hai! Rất vui gặp mặt!" Nói rồi hắn giang tay ra ý bắt, Mạc Ngọc Vũ không từ chối cùng hắn cái bắt tay.

"Chào cậu, sau này có gì thì xin ngươi giúp đỡ rồi!"

Mà bên ngoài kia lại bàn tán xôn xao, hiển nhiên kẻ này thân phận không tầm thường chút nào, từ cách ăn mặc có thể thấy là sang quý trọng tộc. Tuy nhiên hắn không nghe rõ, cái gì "thiếu thành chủ" sao? Mà ánh mắt Mạc Ngọc Vũ cũng để ý đám người bên cạnh, đã xếp ra vòng xung quanh mình, hiển nhiên là muốn thị uy sao. Tốt liền, đánh một trận cũng được thôi, mấy tên các ngươi đừng gọi mẹ.

Tất cả ánh mắt đều có địch ý với hắn, mà Giao Công đã đi lại gần tai hắn nói: "Ta biết ngươi và Thanh Ca có quan hệ rất tốt! Nhưng hãy tránh xa nàng ta ra, nếu không đừng trách!"

"Các người làm gì vậy!" Bị che lại Hạ Thanh Ca nhanh chóng tách đám người này ra, chen vào bên trong. Lập tức đi đến trước hai người, che lại Mạc Ngọc Vũ: "Này, làm cái gì vậy hả!"

Giao Công mỉm cười nói: "Haha! Chẳng phải là chào hỏi đó sao, cậu sao vậy Thanh Ca!"

Hạ Thanh Ca lại nhìn sang Mạc Ngọc Vũ, thấy hắn cũng gật đầu mới yên tâm. Nhưng nàng vẫn giận giữ chĩa tay thẳng đám người này: "Để ta nói cho mà biết, nếu ta biết đám các ngươi dám làm gì Ngọc Vũ thì đừng trách ta mách cha ta đấy, đến lúc đó cái học viện này gánh không nổi đâu!"

Nghe vậy có mấy người đều run sợ, họ đương nhiên biết gia cảnh của nàng ta, chính là thứ không thể chọc vào được, cha nàng không có gì nổi bật nhưng lần nào cũng được thành chủ phủ đón tiếp rất trang trọng, hơn cả toàn bộ những người quyền lực nhất trong thành. Tất cả đều lui lại sau lưng Giao Công hắn.

Giao Công vội vã giải thích: "Thật sự là bàn chuyện công mà, ngươi nói xem có đúng không bạn Ngọc Vũ!"

"Ừm!" Đương nhiên là không phải, tuy nhiên hắn đều có nhận định, không bao giờ nương tựa vào con gái để tránh vấn đề, nếu muốn giải quyết công chuyện thì cũng là giữa hắn và bọn chúng, không cần kéo người khác vào.

Mạc Ngọc Vũ mặt điềm tĩnh nhìn Hạ Thanh Ca nói: "Nếu không còn chuyện nữa thì ta đi trước, cậu tiếp tục chơi với bạn mình đi!"

"Hả?" Hạ Thanh Ca có chút thắc mắc nhìn, ngược lại đám người bên cạnh lại tỏ ra khinh thường. Hạ Thanh Ca cũng mặc họ quay về phòng mình. Còn đám người này thì vẫn vừa đi vừa bàn tán.

"Giao Công đại ca định hẹn hắn một trận à?"

"Thằng nhóc đó nhìn chả đặc biệt gì cả, chẳng hiểu sao Hạ Thanh Ca luôn bên vực cậu ta, nhìn ngứa mắt quá!"

"Huynh mau mau hẹn rồi đập hắn một trận đi, để hắn đừng dính dáng với Hạ Thanh Ca nữa!"

Đang đi giữa Giao Công lại đứng lại cười nói: "Đừng nhắc chuyện này nữa, các cậu không nghe thầy nói sao à, bất kể trong hai năm đầu này ai dám gây xung đột đều bị đào thải trực tiếp, chúng ta cứ im lặng chờ thời! Đến hai năm sau ta sẽ khiến hắn phải biết phận mà lùi, dù sao thời gian còn dài lắm!"

........

Kí túc xá ở khá xa, phải đi qua quảng trường chính của học viện, bấc giác Mạc Ngọc Vũ nhìn lên bức tượng to lớn ở trên quảng trường, nó thật to.

Một tượng người đứng sừng sững đó, khắc lên một bộ chiến giáp, bên eo có một vỏ kiếm dài, mái tóc dài sống động, khuôn mặt dạng trung niên xưa. Tay phải cầm lấy thanh kiếm rõ to, để song song với người, nghiêng xuống một nửa gần qua đầu gối. Thanh kiếm nhìn kĩ thì thấy sai, nó hơi nát, có vẻ rất phèn và què, đây không phải người tạo xây lỗi kĩ thuật đâu nhỉ, sao chỉ gỉ mỗi thanh kiếm được.

"Đây là tượng trong sách nói sao! Quả thực hùng dũng, động thái như một người không sợ trời đất vậy, như một màng khiên không thể bị xuyên thủng! Người năm xưa đã một mình giết giặc đó sao!" Mạc Ngọc Vũ đang nhìn chăm chú thì đột nhiên bên cạnh cất tiếng nói.

"Đó cũng không phải hoàn toàn, bức tượng còn tượng trưng có thực lực thật sự! Một khi con người đạt đến cảnh giới nhất định, mọi thứ vũ khí đều trở nên hư vô, nó chỉ còn là thứ thi triển tượng trưng, nếu như ngươi đủ thực lực, chỉ cần một thanh gỗ cũng có thể xưng bá thiên hạ!"

Chapter
1 Chương 1: Thánh Linh Đại Lục
2 Chương 2: Nhập học - Chạm trán
3 Chương 3: Bị bắt cóc - Đột phá
4 Chương 4: Tranh chức
5 Chương 5: Viện trưởng Phàm Quân
6 Chương 6: Thành đệ tử Viện trưởng
7 Chương 7: Phàm Quân rời đi
8 Chương 8: Món quà bất ngờ
9 Chương 9: Hạ Thanh Ca khó hiểu - Bộ ba đệ nhất thành
10 Chương 10: Suýt mất tay - Đi học sớm
11 Chương 11: Thân thế - Nguy cơ
12 Chương 12: Hai người giao đấu
13 Chương 13: Bị thương
14 Chương 14: Liệt Vũ Thần - Hạ Thanh Ca đột phá
15 Chương 15: Quay về học viện - Vấn đề đó
16 Chương 16: Liệt Vũ Thần gia nhập - Phó viện trưởng
17 Chương 17: Mạc Ngọc Vũ đấu Liệt Vũ Thần
18 Chương 18: Trầu trọc trưởng lão
19 Chương 19: Bị phó viện trưởng hành hạ
20 Chương 20: Lãnh An Thành
21 Chương 21: Giao đấu hai người - Mùa xuân
22 Chương 22: Tết Vọng Xuân
23 Chương 23: Không khí ngày tết
24 Chương 24: Sắc đẹp trời đêm
25 Chương 25: Xung đột
26 Chương 26: Đánh bại
27 Chương 27: Chân tướng sự việc - Ngày cuối cùng
28 Chương 28: Tuyển quân - Chấm dứt tết năm
29 Chương 29: Hai năm sau - Căng thẳng cuộc họp
30 Chương 30: Căng thẳng thử thách nhập học
31 Chương 31: Tâm lão
32 Chương 32: Thắng thua đều có cái hại
33 Chương 33: Hàm Dung Yết
34 Chương 34: Phá nát chiến trường
35 Chương 35: Bắt đầu đấu trường mê cung
36 Chương 36: Chiến tượng đá
37 Chương 37: Chiến hình nhân đá cấp cực hạn Cửu Kỳ
38 Chương 38: Gặp cao thủ hạng bảy
39 Chương 39: Nạn xích sắt
40 Chương 40: Đè bẹp toàn bộ
41 Chương 41: Bạch Huân Nhãn - Nhiệm vụ học viện
42 Chương 42: Giao dịch đi vào lòng đất
43 Chương 43: Hội nghị toàn thành
44 Chương 44: Gặp người quen - Nghỉ ngơi
45 Chương 45: Lê đường
46 Chương 46: Ngượng ngùng cái bắt tay - Thảm cảnh - Vui đêm
47 Chương 47: Xâm nhập
48 Chương 48: Xâm nhập
49 Chương 49: Đột phá - Quay về
50 Chương 50: Liệt Vũ Thần đau khổ
51 Chương 51: Bắt đầu khai chiến
52 Chương 52: Đối đầu trực diện
53 Chương 53: Bất ngờ - Kết thúc
54 Chương 54: Quay về, vui đêm
55 Chương 55: Mâu thuẫn - Lập kế hoạch
56 Chương 56: Tập kích bất ngờ
57 Chương 57: Đại La cảnh ma tộc
58 Chương 58: Kết thúc - Phẫn nộ - Cãi nhau
59 Chương 59: Tìm hắn - Gặp Trầm Tử Mục trong tinh thần thức
60 Chương 60: An nhàn sau hậu chiến
61 Chương cuối
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1: Thánh Linh Đại Lục
2
Chương 2: Nhập học - Chạm trán
3
Chương 3: Bị bắt cóc - Đột phá
4
Chương 4: Tranh chức
5
Chương 5: Viện trưởng Phàm Quân
6
Chương 6: Thành đệ tử Viện trưởng
7
Chương 7: Phàm Quân rời đi
8
Chương 8: Món quà bất ngờ
9
Chương 9: Hạ Thanh Ca khó hiểu - Bộ ba đệ nhất thành
10
Chương 10: Suýt mất tay - Đi học sớm
11
Chương 11: Thân thế - Nguy cơ
12
Chương 12: Hai người giao đấu
13
Chương 13: Bị thương
14
Chương 14: Liệt Vũ Thần - Hạ Thanh Ca đột phá
15
Chương 15: Quay về học viện - Vấn đề đó
16
Chương 16: Liệt Vũ Thần gia nhập - Phó viện trưởng
17
Chương 17: Mạc Ngọc Vũ đấu Liệt Vũ Thần
18
Chương 18: Trầu trọc trưởng lão
19
Chương 19: Bị phó viện trưởng hành hạ
20
Chương 20: Lãnh An Thành
21
Chương 21: Giao đấu hai người - Mùa xuân
22
Chương 22: Tết Vọng Xuân
23
Chương 23: Không khí ngày tết
24
Chương 24: Sắc đẹp trời đêm
25
Chương 25: Xung đột
26
Chương 26: Đánh bại
27
Chương 27: Chân tướng sự việc - Ngày cuối cùng
28
Chương 28: Tuyển quân - Chấm dứt tết năm
29
Chương 29: Hai năm sau - Căng thẳng cuộc họp
30
Chương 30: Căng thẳng thử thách nhập học
31
Chương 31: Tâm lão
32
Chương 32: Thắng thua đều có cái hại
33
Chương 33: Hàm Dung Yết
34
Chương 34: Phá nát chiến trường
35
Chương 35: Bắt đầu đấu trường mê cung
36
Chương 36: Chiến tượng đá
37
Chương 37: Chiến hình nhân đá cấp cực hạn Cửu Kỳ
38
Chương 38: Gặp cao thủ hạng bảy
39
Chương 39: Nạn xích sắt
40
Chương 40: Đè bẹp toàn bộ
41
Chương 41: Bạch Huân Nhãn - Nhiệm vụ học viện
42
Chương 42: Giao dịch đi vào lòng đất
43
Chương 43: Hội nghị toàn thành
44
Chương 44: Gặp người quen - Nghỉ ngơi
45
Chương 45: Lê đường
46
Chương 46: Ngượng ngùng cái bắt tay - Thảm cảnh - Vui đêm
47
Chương 47: Xâm nhập
48
Chương 48: Xâm nhập
49
Chương 49: Đột phá - Quay về
50
Chương 50: Liệt Vũ Thần đau khổ
51
Chương 51: Bắt đầu khai chiến
52
Chương 52: Đối đầu trực diện
53
Chương 53: Bất ngờ - Kết thúc
54
Chương 54: Quay về, vui đêm
55
Chương 55: Mâu thuẫn - Lập kế hoạch
56
Chương 56: Tập kích bất ngờ
57
Chương 57: Đại La cảnh ma tộc
58
Chương 58: Kết thúc - Phẫn nộ - Cãi nhau
59
Chương 59: Tìm hắn - Gặp Trầm Tử Mục trong tinh thần thức
60
Chương 60: An nhàn sau hậu chiến
61
Chương cuối

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play