Chương 8: Uy áp

Lúc này Lạc Sương ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Diệp Phàm, sau đó nhìn vào Lưu Thanh. Trí nhớ của Lạc Sương vô cùng tốt, vì thế cô lập tức nhận ra Lưu Thanh mặc dù cô không để ý lắm.

Diệp Phàm bắt đầu nói.

- Đây Lưu Thanh, là người bạn thân nhất của con, đã cùng đồng cam cộng khổ tới đây.

- Hơn nữa cậu ấy đã cứu mạng con một lần, có thể cho cậu cũng bái nhập môn hạ của người có được không.

Những người khác bắt đầu cười thầm.

" không ngờ lại có chuyện này "

Lúc này Lạc Sương ánh mắt khổ không muốn nói nhìn vào Diệp Phàm.

- Ta biết con là người trọng tình nghĩa, nhưng đây là nơi tu luyện. Tuyệt không thể nhận đồ bừa bãi.

Giọng điệu của Lạc Sương đã có ý từ chối nhưng vẫn cố gắng ôn nhu hết sức có thể.

- Con biết như vậy là yêu cầu rất quá đáng, nhưng con vẫn mong sư tôn có thể nhận người này.

Lưu Thanh cũng bắt đầu cảm động trước những lời nói này.

" Không hổ là nam chính... Rất tình nghĩa."

Thấy sự cứng đầu của Diệp Phàm, Lạc Sương cũng không biết nói gì. Ánh mắt Lạc Sương nhắm chuẩn vào Lưu Thanh, thậm chí đã có thành kiến.

" Nhất định là người này đã giở trò, ta lại muốn xem ngươi có thể làm gì."

- Vi sư nói này đồ nhi, ta không muốn nhận người này là cũng vì muốn tốt cho hắn. Thế giới tu luyện đầy rẫy nguy hiểm, không có thực lực e là....

Tới đây Lạc Sương cố ý ngừng lại, điều này càng thể hiện độ sâu của nó. Vốn tưởng rằng Diệp Phàm sẽ bỏ cuộc, nhưng cậu ta vẫn rất kiên quyết.

- Con biết! Nhưng cậu ấy là bạn rất thân của con.

Trên thực tế, sở dĩ Diệp Phàm có sự kiên định như vậy cũng vào lúc đó. Khi Diệp Phàm có ý định muốn tu tiên Lưu Thanh đã nói rằng

: Tu tiên tuyệt như vậy sao? Dù có chết tôi cũng muốn thử sức tu luyện một lần.

Chính câu nói này của Lưu Thanh, mới khiến Diệp Phàm kiên định như vậy.

Thấy không thể lay chuyển được Diệp Phàm, Lạc Sương bắt đầu chuyển sự chú ý đến Lưu Thanh.

- Ngươi có một người bạn thật tốt, nhưng ta hy vọng ngươi sẽ không cản trở người bạn này...

Giọng nói cũng đã lạnh đi vài phần.

Trong tình huống này Lưu Thanh lựa chọn im lặng không nói gì, đầu cúi thấp hơn một chút. Đã đọc nguyên tác Lưu Thanh cũng đã hiểu, bây giờ chỉ cần anh mở miệng Lạc Sương sẽ tìm lý do trong câu nói và nhất quyết sẽ gây áp lực lên anh.

Hiện tại Lạc Sương vẫn chưa yêu điên cuồng Diệp Phàm nên hiện giờ cô vẫn cần lý do để làm việc.

Thấy Lưu Thanh như vậy Lạc Sương càng khó chịu nhưng không thể làm gì.

Đúng lúc này trưởng môn lên tiếng.

- Lạc Sương tiên tử, nếu cô không nhận vậy thì cứ để ta đi.

Nghe vậy toàn thể đều ngạc nhiên, không ngờ trưởng môn lại đồng ý như vậy. Phải nói Lưu Thanh chả có tư chất gì, trong tình huống này càng giống một tiểu nhân.

Diệp Phàm lúc này đã có sự do dự, biểu cảm nhỏ nhặt này của Diệp Phàm đã lọt vào ánh mắt của Lạc Sương. Ánh mắt cô như dao cắt nhìn vào Lưu Thanh.

" Tên tiểu nhân đáng chết! "

Dù trong lòng như lửa đốt, Lạc Sương vẫn không thể hiện ra bên ngoài. Đột nhiên cô nảy ra một ý.

- Trưởng môn không cần bận lòng, Diệp Phàm đã là đồ nhi của ta thì ta sẽ tự giải quyết.

- Nhận cũng được thôi.

Nghe vậy Diệp Phàm mắt sáng lên.

- cảm ơn sư ....

Chưa kịp thốt ra đã bị Lạc Sương cắt ngang.

- Đừng cảm ơn vội.

- Ta sẽ thu nhận ngươi, chỉ cần ngươi có thể chịu được một nửa uy áp của cảnh giới luyện khí kỳ trong một nén nhang.

Nghe vậy những người khác hoàn toàn sửng sốt, thậm chí con người Lạc Sương tiên tử ôn nhu của họ cũng lung lay.

Trưởng môn vẫn bình tĩnh, ông ta cũng biết một phần về con người của Lạc Sương.

Lúc này không ai nghĩ một kẻ tiểu nhân như Lưu Thanh sẽ chấp nhận, cảnh giới luyện khí kỳ tuy là rất thấp nhưng đối với người phàm mà nói, là quá sức.

Tuy chỉ là một nửa nhưng ai mà chịu được, thời gian còn là một nén nhang.

Diệp Phàm như muốn nói điều gì Lưu Thanh trực tiếp đứng ra. Diệp Phàm cũng đã hết sức, Lưu Thanh hiểu điều đó. Còn muốn rút lui, Lưu Thanh sẽ không. Đối với anh dù có chết cũng phải tu tiên, bằng không sớm muộn gì cũng phải chết.

Lạc Sương cũng tưởng rằng lời này sẽ dọa lui Lưu Thanh một cách dễ dàng, Lưu Thanh đột nhiên nói khiến cô không thể tin vào tai mình.

- Tôi sẽ chấp nhận

Lời nói này không chỉ Lạc Sương sửng sốt, nhưng người khác cũng phải đứng hình.

- Tên này không muốn sống nữa sao?

- Đừng nói là một nửa uy áp luyện khí kỳ, khai mạch đỉnh phong cũng không thể chống đỡ nổi.

Mặc kệ những lời bàn tán, Lưu Thanh ánh mắt cũng không thay đổi.

Lạc Sương không vì điều này mà buông tha, cô còn nghĩ rằng Lưu Thanh không biết uy áp là gì.

" Được lắm! Ta sẽ nể mặt đồ nhi nương tay một chút "

Một cây nhan được cắm xuống, một phần ba uy áp luyện khí kỳ được thả ra.

Ngay lập tức xung quanh Lưu Thanh không khí như bị bóp nghẹt, toàn bộ cơ thể Lưu Thanh bị một sức mạnh vô hình kéo xuống. Tuy vậy sắc mặt Lưu Thanh vẫn không đổi.

" Như này có là gì! Kiếp trước ta còn phải khuân vác công trường với một cái bụng rỗng."

Lạc Sương cũng khá ngạc nhiên, uy áp tăng thêm vài phần.

Lúc này Lưu Thanh sắc mặt cũng bắt đầu đỏ lên, gân xanh nổi khắp người.

Diệp Phàm cũng lo lắng thậm chí không muốn nhìn, chứng kiến cả nhà bị sát hại đã đủ với cậu ta.

Lưu Thanh đầu óc cũng bắt đầu choáng váng.

" Không được! Ta không thể ngã xuống! Mọi thứ sẽ êm đẹp trôi qua nếu ta chịu được! "

Đây là câu mà anh thường nói khi tự chấn an bản thân, cả kiếp trước lẫn hiện tại.

Những trưởng lão cũng bắt đầu có cái nhìn khác về Lưu Thanh, nhưng Lạc Sương lại không như thế. Lạc Sương không thể chịu sự mất mặt này. Một lần nữa uy áp được đẩy lên cực hạn. Cơ thể Lưu Thanh cũng bắt đầu khụy xuống, được một chút lại vững vàng.

" Không thể ngã! ... không thể.... không thể "

ký ức Lưu Thanh bắt đầu xuất hiện ở kiếp trước, một người vẫn luôn lạc quan dù khó khăn thế nào.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 chương 2: Nhân vật qua đường thì sao?
3 chương 3 : lên đường
4 chương 4 : Thổ phỉ
5 Chương 5 : Đỉnh núi Cầu Tiên
6 chương 6: khảo hạch
7 Chương 7: Kiếm thể
8 Chương 8: Uy áp
9 chương 9 : Bất tỉnh
10 chương 10: Nơi ở
11 chương 11: Cún con
12 chương 12: Hấp thụ linh khí
13 Chương 13: Một tháng trôi qua
14 chương 14: Người qua đường
15 chương 15: Trở về
16 chương 16: Vy Vy
17 Chương 17: Hồ Ngọc
18 chương 18: Tàng Thư Các
19 chương 19: Bao vây
20 Chương 20: Cước Bộ Phi Sau
21 chương 21 : Khí mạch
22 chương 22: Pháp trận kết giới
23 Chương 22: Diệp Phàm phá cảnh
24 chương 24 : Đấu giao hữu
25 chương 25 : Cảm thụ
26 chương 26: pháp bảo
27 chương 27: Mực
28 chương 28: Chấp Pháp Đường
29 chương 29: Trang bị
30 chương 30: Mực
31 chương 31: hộp gỗ
32 chương 32: Tham gia đại hội
33 Chương 33: Đối thoại
34 chương 34: Thú Sơn môn
35 Chương 35: Mộc Uyển
36 chương 36: Bắt đầu
37 chương 37: Lạnh lẽo
38 Chuơng 38 : Ván cược
39 Chương 39: Thanh Điền
40 Chương 40: Ấn tượng
41 chương 41 Tư thù
42 Chương 42: Hung thú
43 chương 43: Võ kỹ
44 Chương 44: Hoàng Bạo đan
45 chương 45: Đan dược
46 chương 46: Hầm băng
47 Chương 47: Kể lại
48 Chương 48: Ma tộc
49 Chương 49: hộp trà
50 Chương 50: Lạc Sương
51 Chương 51: Đồ vật
52 Chương 52: Pháp trận
53 Chương 53: Kế hoạch
54 Chương 54: Bắt đầu
55 chương 55: Kết giới suy yếu
56 Chương 56: Độc dược
57 Chương 57: Vũ Kiếm
58 Chương 58: Sinh đôi
59 Bản nháp
60 Chương 60: Biến dị
61 Chương 61: Bễ nghễ
62 Chương 62: Hồ tộc
63 Chương 63: Đạo Tặc
64 Chương 64: Yêu đan
65 Chương 65: Tiểu bí cảnh
66 Chương 66: Trong bí cảnh
67 Chương 67: Ma Tru
68 Chương 68: Thằn lằn đá
69 Chương 69: Đạo quả
70 Chương 70: Khó khăn
71 Chương 71: Thiên tài
72 Chương 72: Chạy trốn
73 Chương 73: Đụng độ
74 Chương 74: Kì bí
75 Chương 75: Hang động
76 Chương 76: Hiểm nguy
77 Chương 77: Hắc Ô
78 Chương 78: Pháp trận
79 Chương 79: Quá khứ
80 Chương 80: Sát khí
81 Chương 81: Sự thật
82 Chương 82: Trận chiến
83 Chương 83: Hợp lực
84 Chương 84: Ra ngoài
85 Chương 85: Suối nước nóng
86 Chương 86: Trả thù
87 Chương 87: Thỉnh giáo
88 Chương 88: Nhiệm vụ
89 Chương 89: Câu chuyện
90 Chương 90: Phạt
91 Chương 91: Manh mối
92 Chương 92: Lý Thiệu
93 Chương 93: Vẽ tranh
94 Chương 94: Hắc y nhân
95 Chương 95: Hắc y nhân thân phận
96 Chương 96: Biến Nhân Hoá
97 Chương 97: Độc dược
98 Chương 98: Thủ tiêu
99 chương 99: Kế hoạch
100 Chương 100: Mục gia
101 Chương 101: Gián điệp
102 Chương 102: Nhân Lang
103 Chương 103: Tấn công
104 Chương 104: kết thúc
105 Chương 105: Thuộc tính
106 Chương 106: Nhân yêu
107 Chương 107: không gian lạ
108 Chương 108: Chiến đấu
109 Chương 109: Biến hóa
110 Chương 110: Bóng đen
111 Chương 111: Huynh muội họ Kiều
112 Chương 112: Ký ức
113 Chương 113: Quái Ma
114 Chương 114: Thành trì
115 Chương 115: Y
116 Chương 116: Quyết tâm
117 Chương 117: Sức mạnh
118 Chương 118: Không tin
119 Chương 119: Trở về
120 Chương 120: Thân thiết
121 Chương 121: Người nhà
122 Chương 122: Bạo Thể đan
123 Chương 123: Chạy đi
124 Chương 124: Cảm xúc
125 Chương 125: câu trả lời
126 Chương 126: Cổ Giới
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
chương 2: Nhân vật qua đường thì sao?
3
chương 3 : lên đường
4
chương 4 : Thổ phỉ
5
Chương 5 : Đỉnh núi Cầu Tiên
6
chương 6: khảo hạch
7
Chương 7: Kiếm thể
8
Chương 8: Uy áp
9
chương 9 : Bất tỉnh
10
chương 10: Nơi ở
11
chương 11: Cún con
12
chương 12: Hấp thụ linh khí
13
Chương 13: Một tháng trôi qua
14
chương 14: Người qua đường
15
chương 15: Trở về
16
chương 16: Vy Vy
17
Chương 17: Hồ Ngọc
18
chương 18: Tàng Thư Các
19
chương 19: Bao vây
20
Chương 20: Cước Bộ Phi Sau
21
chương 21 : Khí mạch
22
chương 22: Pháp trận kết giới
23
Chương 22: Diệp Phàm phá cảnh
24
chương 24 : Đấu giao hữu
25
chương 25 : Cảm thụ
26
chương 26: pháp bảo
27
chương 27: Mực
28
chương 28: Chấp Pháp Đường
29
chương 29: Trang bị
30
chương 30: Mực
31
chương 31: hộp gỗ
32
chương 32: Tham gia đại hội
33
Chương 33: Đối thoại
34
chương 34: Thú Sơn môn
35
Chương 35: Mộc Uyển
36
chương 36: Bắt đầu
37
chương 37: Lạnh lẽo
38
Chuơng 38 : Ván cược
39
Chương 39: Thanh Điền
40
Chương 40: Ấn tượng
41
chương 41 Tư thù
42
Chương 42: Hung thú
43
chương 43: Võ kỹ
44
Chương 44: Hoàng Bạo đan
45
chương 45: Đan dược
46
chương 46: Hầm băng
47
Chương 47: Kể lại
48
Chương 48: Ma tộc
49
Chương 49: hộp trà
50
Chương 50: Lạc Sương
51
Chương 51: Đồ vật
52
Chương 52: Pháp trận
53
Chương 53: Kế hoạch
54
Chương 54: Bắt đầu
55
chương 55: Kết giới suy yếu
56
Chương 56: Độc dược
57
Chương 57: Vũ Kiếm
58
Chương 58: Sinh đôi
59
Bản nháp
60
Chương 60: Biến dị
61
Chương 61: Bễ nghễ
62
Chương 62: Hồ tộc
63
Chương 63: Đạo Tặc
64
Chương 64: Yêu đan
65
Chương 65: Tiểu bí cảnh
66
Chương 66: Trong bí cảnh
67
Chương 67: Ma Tru
68
Chương 68: Thằn lằn đá
69
Chương 69: Đạo quả
70
Chương 70: Khó khăn
71
Chương 71: Thiên tài
72
Chương 72: Chạy trốn
73
Chương 73: Đụng độ
74
Chương 74: Kì bí
75
Chương 75: Hang động
76
Chương 76: Hiểm nguy
77
Chương 77: Hắc Ô
78
Chương 78: Pháp trận
79
Chương 79: Quá khứ
80
Chương 80: Sát khí
81
Chương 81: Sự thật
82
Chương 82: Trận chiến
83
Chương 83: Hợp lực
84
Chương 84: Ra ngoài
85
Chương 85: Suối nước nóng
86
Chương 86: Trả thù
87
Chương 87: Thỉnh giáo
88
Chương 88: Nhiệm vụ
89
Chương 89: Câu chuyện
90
Chương 90: Phạt
91
Chương 91: Manh mối
92
Chương 92: Lý Thiệu
93
Chương 93: Vẽ tranh
94
Chương 94: Hắc y nhân
95
Chương 95: Hắc y nhân thân phận
96
Chương 96: Biến Nhân Hoá
97
Chương 97: Độc dược
98
Chương 98: Thủ tiêu
99
chương 99: Kế hoạch
100
Chương 100: Mục gia
101
Chương 101: Gián điệp
102
Chương 102: Nhân Lang
103
Chương 103: Tấn công
104
Chương 104: kết thúc
105
Chương 105: Thuộc tính
106
Chương 106: Nhân yêu
107
Chương 107: không gian lạ
108
Chương 108: Chiến đấu
109
Chương 109: Biến hóa
110
Chương 110: Bóng đen
111
Chương 111: Huynh muội họ Kiều
112
Chương 112: Ký ức
113
Chương 113: Quái Ma
114
Chương 114: Thành trì
115
Chương 115: Y
116
Chương 116: Quyết tâm
117
Chương 117: Sức mạnh
118
Chương 118: Không tin
119
Chương 119: Trở về
120
Chương 120: Thân thiết
121
Chương 121: Người nhà
122
Chương 122: Bạo Thể đan
123
Chương 123: Chạy đi
124
Chương 124: Cảm xúc
125
Chương 125: câu trả lời
126
Chương 126: Cổ Giới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play