Tình Yêu Đã Muộn

Tình Yêu Đã Muộn

Cô không có làm, thật sự không có làm!

Bệnh viện quốc tế Cảnh thành, khoa tâm thần.

Mặc Thi Ngữ tóc tai bù xù ngơ ngác ngồi trên giường, nghe tiếng cửa phòng mở ra, ánh mắt từ mờ mịt đờ đẫn bỗng nhiên trừng lớn khi nhìn thấy cô gái vừa bước vào, toàn thân chấn động bổ nhào đến nắm chặt tóc cô gái trước mắt, gào thét: “Ma quỷ, tao muốn giết mày, tao phải giết mày…”

“Thi Ngữ, bình tĩnh lại đi em…” - Hoa quả trong giỏ quà lăn xuống đất, Diệp Tình chỉ nhẹ nhàng đè lại bờ vai của Mặc Thi Ngữ, mặc cho con bé kéo tóc cô đến đau nhức.

Diệp Tình không phản kháng, không ngăn cản, chỉ có đau lòng và áy náy.

“Tao phải giết…phải giết… mày…” - Gương mặt tái nhợt thuần khiết của Mặc Thi Ngữ phút chốc trở nên dữ tợn đáng sợ, bàn tay nắm chặt tóc giật được của Diệp Tình, ném xuống đất hung hăng giẫm đạp: “Ma quỷ, tao phải giết mày…”

“Thi Ngữ, em nhìn rõ xem, là chị, chị là chị Tình Tình của em đây.” - Diệp Tình đau lòng đưa tay ngăn lại hành động điên loạn của Mặc Thi Ngữ: “Chị là chị Tình Tình của em, em không nhớ sao?”

“Tình Tình?” - Mặc Thi Ngữ đột nhiên an tĩnh lại, nhíu mày nghi hoặc lẩm bẩm cái tên Tình Tình, nhưng khi đưa mắt nhìn về phía Diệp Tình, con ngươi bỗng nhiên co rút lại, hai tay ôm lấy đầu, gương mặt lộ ra sự sợ hãi, run lẩy bẩy chạy về phía giường ngồi xổm trốn ở góc tường: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi…”

Vừa rồi còn phát điên hung hăng đòi giết người, lúc này Mặc Thi Ngữ lại biến thành một đứa trẻ sợ hãi.

Nhìn thấy con bé sợ hãi trốn ở trong góc run lẩy bẩy, Diệp Tình không để ý tới đầu tóc rối bù cùng quần áo bị kéo xộc xệch của mình, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Mặc Thi Ngữ ngồi xổm xuống: “Thi Ngữ, đừng sợ, chị là chị Tình Tình, chị làm sao có thể làm hại em, làm sao muốn giết em.”

Diệp Tình rất muốn hỏi con bé, rốt cuộc ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì, hai người chỉ hẹn nhau đến phòng bao trò chuyện và uống một chút rượu nhẹ, không ngờ lúc cô tỉnh lại, Thi Ngữ đã bị cưỡng bức!

Mà theo giám sát, chính là cô đã mang những người đàn ông kia đi vào phòng của Thi Ngữ.

Sau đó, Mặc Thi Ngữ sợ hãi quá độ, trở nên điên điên khùng khùng, tình thần rất hay hoảng loạn.

Đừng nói đến việc hỏi ra chuyện hôm đó, ngay cả đến gần còn bé còn rất khó.

“Đừng giết tôi…” - Mặc Thi Ngữ đẩy Diệp Tình ra, giống cực sợ hãi ma quỷ trước mặt, chỉ muốn đem Diệp Tình đẩy ra thật xa.

Bởi vì quá sợ hãi mà dùng sức, hai người liền bị ngã về hai hướng phía sau.

Diệp Tình bị đẩy mạnh, đầu đập vào đầu giường, còn chưa kịp đứng lên, đã nghe thấy tiếng bước chân cấp tốc từ phía sau lưng truyền đến, ngay sau đó thân thê cô bị một lực lớn đẩy mạnh: “Đồ phụ nữ độc ác, cô đã hại Ngữ Tình thành dạng này còn chưa cam tâm sao?”

Một giọng nói lạnh lùng quen thuộc truyền đến, Diệp Tình kinh ngạc quay đầu nhìn lại.

Một thân đầy sát khí Mặc Cảnh Trì hưng tơn liếc mắt trừng Diệp Tình, đẩy cô ngã xuống mặt đất, lại chạy đến ôm lấy Mặc Thi Ngữ, xoa đầu con bé, giọng điệu ôn nhu an ủi: “Thi Ngữ không sợ, anh hai ở đây, không ai dám làm hại em…”

Nhìn Mặc Thi Ngữ trong lòng Mặc Cảnh Trì tâm tình từ từ an tĩnh lại, nước mắt Diệp Tình lại không nhịn được mà lăn xuống.

Trái tim giống như bị hàng vạn chiếc kim đâm vào, đau đến hô hấp khó khăn.

Là lỗi của cô với Thi Ngữ, là cô không bảo vệ tốt con bé, đem con bé hại thành thế này…

Diệp Tình đầy áy náy và tự trách, Mặc Cảnh Trì bỗng dưng bước tới siết lấy cổ tay của cô lôi kéo ra cửa: “Cút ra khỏi nơi này cho tôi.”

Mặc Cảnh Trì một mực lôi kéo Diệp Tình suốt đoạn đường, cổ tay bị anh ta bóp mạnh đau nhức như muốn gãy xương, cho đến khi tới bãi đậu xe, mở cửa, đẩy mạnh cô vào bên trong ghế sau, thô bạo kéo quần áo trên người cô.

“Cảnh Trì, đừng như vậy…” - Diệp Tình không dám chống cự giãy dụa, chỉ có thể cầu xin tha thứ.

“Cô là đồ phụ nữ độc ác! Hại chết mẹ của tôi, chuyện đó tôi còn chưa tính sổ với cô, lại đem Thi Ngữ hại thành dạng này.” - Mặc Cảnh Trì đem Diệp Tình đặt dưới thân, bàn tay ma sát trên thân thể trần trụi của cô mà tùy ý chà đạp, từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng liếc nhìn cô, đôi mắt tĩnh mịch chưa đầy sự căm phẫn cùng thù hận hiện ra rõ ràng.

Diệp Tình nhịn xuống sự đau nhức trên cơ thể, bối rối giải thích: “Cảnh Trì, Thi Ngữ đúng là cùng em đi ra ngoài, nhưng em thật sự không có để người ta cưỡng bức con bé… Em uống rượu, thật sự không nhớ được. Nếu thật sự chính là em làm hại con bé, em tiếp nhận trừng phạt của pháp luật. Nhưng xin anh đừng làm nhục em, hoặc anh giết em đi cũng được.”

“Cô có tư cách gì nói điều kiện với tôi? Không phải cô đưa Thi Ngữ ra ngoài, con bé làm sao bị cưỡng bức, làm sao lại biến thành như ngày hôm nay…” - Mặc Cảnh Trì hận đến nghiến răng nghiến lợi, bàn tay giơ lên, xé nát thứ nhỏ bé che chắn mỏng manh còn lại trên người cô: “Cô là loại phụ nữ độc ác, không có tư cách chết, chỉ có thể sống không bằng chết.”

Nói xong, Mặc Cảnh Trì siết lấy eo cô, xoay toàn thân Diệp Tình lại, đẩy về phía trước khiến gương mặt cô bị ép lên kính ra, từ phía sau hung hăng tiến vào!

“A…” - Toàn thân đau đớn tê liệt, Diệp Tình thống khổ kêu lên một tiếng.

Gương mặt của cô bị ép lên cửa kính đến biến dạng, đôi mắt bất lực nhìn bóng tối bên ngoài cửa sổ, nước mắt tuyệt vọng yên tĩnh rơi xuống.

Cô không có làm, thật sự không có làm!

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Một cuộc hôn nhân ngược luyến, vì hận thù vì hiểu lầm nên đã tạo thành nghiệt duyên. Bộ này lại ngược lắm đây. Chúc mừng em đã quay trở lại/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2025-03-18

12

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play