Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!

Hôm đấy trở về nhà trong mệt mỏi, vẫn là người bà hiền từ ra đón tôi và quan tâm hỏi han:

“Hân, hôm nay đi học thế nào? Có thích ứng tốt không con?”

“Cũng bình thường thôi ạ. Có gì mát ăn không bà, con nóng quá!” -Tôi mệt mỏi đáp lại.

Bà không nói gì đi xuống bếp lấy một hũ sữa chua nếp cẩm mang lên cho tôi. Tôi vui mừng đón lấy hũ sữa chua ở tay bà ăn ngon lành và phổ biến lại lời mà cô giáo dặn hôm nay ở trên lớp lại cho bà tôi:

“Hôm nay cô đã thông báo các khoản cần phải nộp như học phí, tiền điện, quỹ lớp,... tổng cộng là gần 5 triệu ạ!”

Tôi nói xong có quan sát nét mặt của bà, đôi lông mày trên gương mặt già nua có chút nhíu lại. Ánh mắt u buồn tính toán, đăm chiêu suy nghĩ. Tôi biết bà đang suy tính điều gì. Nhà tôi là một gia đình không mấy khá giả gì, vì trang trải cho tôi ăn học mà mẹ, ông bà tôi phải luôn nỗ lực làm việc kiếm từng đồng cho tôi ăn học. Vì ba mất sớm, nên mọi chủ lực kinh tế của gia đình đều dồn lên đôi vai của mẹ tôi. Tôi hoàn toàn biết, số tiền 5 triệu cần đóng lần này là một số tiền quá lớn đối với gia đình tôi. Nhu thể biết tôi đang suy nghĩ điều gì,bà nắm lấy tay vỗ nhẹ an ủi:

“Được rồi, để bà thu xếp rồi đưa tiền cho con mai nộp sau. ”

Bà rời khỏi căn phòng của tôi. Đang ăn sữa chua, tôi nghe thấy tiếng bà gọi điện ở căn phòng bên cạnh. Cách âm giữa các phòng nhà không hề tốt, nên hoàn toàn có thể nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện của bà. Bà đang vay tiền để có thể giúp tôi đáp ứng được khoản thu học phí ở trường. Lúc đó, sống mũi tôi cay cay, đôi mắt đã ực nước chỉ chờ nước mắt từ khóe mắt lăn ra mà thôi. Tôi hoài nghi, liệu quyết định thi vào ngôi trường điểm này của tôi có phải là đúng đắn? Suy nghĩ muốn chuyển trường bỗng lóe lên trong đầu tôi. Cánh cửa phòng được bật mở, tôi trả vờ cúi xuống nhặt đồ để bà không nhận ra là tôi đang khóc.

“Bà đi có việc chút, con ở nhà dọn cơm ra để ông với mẹ về ăn nhá.”- Không hoài nghi điều gì, bà nói với tôi .

“Vâng!”

Tôi nén cảm xúc lại, cố gắng dùng giọng điệu bình thường nói với bà tôi. Cánh cửa đóng lại, đồng nghĩa với việc bà tôi đã rời đi. Bỗng nhiên tôi bật khóc nức nở. Quá bất lực! Tôi hờn bản thân, tại sao mình không thể lớn hơn một chút, mạnh mẽ, tài giỏi hơn một chút để phụ giúp ông bà và mẹ. Tại sao ông trời lại đối với tôi như vậy? Ông đã cướp đi người cha của tôi đến bây giờ cái cơ sở tiền đề để tương lai tôi phát triển ông cũng không cho! Ông trời còn muốn cướp đi thứ gì của tôi nữa đây?

Khóc lóc một hồi cũng thấm mệt, tôi đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt. Đôi mắt do khóc nhiều mà bây giờ đã trở nên sưng húp. Tôi lọ mọ cắt hai lát dưa chuột rồi đắp lên trên mắt. Tĩnh dưỡng mười lăm phút, mắt đỡ đi hẳn lúc này tôi mới lọ mọ đi nấu ăn.

Ăn trưa xong, rửa bát rồi đi ngủ trưa. Lúc nãy khóc nhiều quá bây giờ đã thấm mệt nên lúc này cần đi ngủ bù! Cả ngày chỉ có ăn với ngủ, một ngày tẻ nhạt vô cùng trôi qua.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy rất sớm chuẩn bị mọi thứ đi học như thường lệ. Đứng ở trạm xe bus vu vơ nghe bản nhạc không lời, hôm qua bà đã đưa cho tôi tiền đóng học rồi. Nhưng không hiểu sao tôi cầm tiền trong tay lại nặng như đeo trì vậy. Nhà tôi đã nghèo khó vậy rồi, bà và mẹ tôi đã quá khổ rồi vậy tương lai tôi không thể giống hai người được. Tôi cần phải học giỏi, tôi phải thành đạt để tương lai có được cuộc sống thành đạt. Trong lòng đầy quyết tâm, ngồi trên xe bus đến trường.

Mua đồ ăn sáng xong vào lớp đã thấy cô bạn lớp phó học tập ngồi đó rồi. Tôi từ nhỏ đã có bản tính không dễ bắt chuyện với người khác vì tôi ngại, hơn hết tôi lại sợ mình sẽ làm phiền người khác. Dù rất ngưỡng mộ cô bạn ấy nhưng lại chả dám bắt chuyện. Đang ngồi làm bài tập, tôi thấy có ai đó đập nhẹ vào vai mình. Theo phản xạ, quay sang đã thấy cô bạn đó đang tươi cười nhìn tôi:

“Thục Hân đúng không? Chào cậu, tớ là Lương Ngọc Vy, mình làm quen nha? À tí nữa ban cán sự lớp phải xuống họp đấy, chúng ta đi chung nha?”

Nhỏ niềm nở làm quen với tôi, cảm thấy rất vui vì nhân vật mình ngưỡng mộ lại chịu làm thân với mình, tôi tươi cười nhìn Ngọc Vy rồi bắt chuyện vui vẻ. Tôi và Ngọc Vy thực sự rất hợp nhau, chẳng mấy chốc hai đứa đã trở thành bạn thân.

Tiếng chuông reo báo hiệu một hồi. Tôi là lớp phó kỷ luật cùng với Vy và bạn Hoàng Duy Nam xuống phòng họp. Hai đứa chúng tôi cứ vừa đi vừa cười đùa chả thèm để ý xung quanh nên đã va phải một bạn học nữ.

“Ơ cái đậu má, ai đi đứng kiểu thần kinh vậy?”

Một câu chửi thề mang theo giọng điệu vô cùng cáu gắt, hoàn toàn có thể thấy đối phương đang tức giận đến mức độ nào. Tôi sợ quá nắm chặt lấy tay Ngọc Vy nhỏ cũng sợ không kém, mồ hôi tay túa ra. Cô bạn bị tôi đâm phải đứng lên phủi phủi quần áo không quên trách mắng một hồi:

“Này hai bạn, hành lang đã rất nhiều người qua lại các cậu có thể đi đứng chú ý một chút được không? Các cậu cứ vừa đi vừa cười đùa nhỡ đâm phải bạn học có tính nóng thì có phải đen đủi hay không? Còn chưa hết, nếu các cậu cứ giữ cái kiểu vừa đi vừa thân thiết cười đùa thế này ra ngoài đường gặp nguy hiểm là điều khó thể tránh được!”

Giọng điệu này thật sự rất quen. Hình như tôi đã nghe ở đâu đó rồi. Những lời nói đầy lí lẽ hùng hồn của cô bạn đó tôi không nghe lọt một chữ nào vì trong đầu tôi lúc này đang bận tìm kiếm hình bóng quen thuộc trong hồi ức. Bỗng nhiên lúc nay trong tiềm thức của tôi hiện lên một gương mặt, tôi ngẩng đầu lên. Đúng là cậu ấy, tôi kinh ngạc mở to mắt rồi nói:

“Đào Thu Phương? Cậu là Đào Thu Phương đúng không?”

Cô bạn đó thoáng kinh ngạc, đôi lông mày hơi nhíu lại. Hai con mắt nheo lại quan sát tôi như đang nhớ lại tôi là ai vậy. Hơi hụt hẫng, nhỏ không hề nhớ tôi. Bỗng lúc này đôi mắt cô bạn đó sáng rực như vì sao nhìn tôi mà phấn khích nói:

“Cậu là Đặng Thục Hân đúng không? Aizo, đỗ chuyên toán rồi nè. Tớ đã dự đoán đúng mà!”

Phương nở nụ cười tỏa nắng khiến mấy bạn nam sinh xung quanh cũng phải ngoái lại nhìn. Thật sự tôi rất thích sự tự tin mà Phương tỏa ra. Cấp 2, Phương thật sự không có được một nụ cười đẹp vì hàm răng của nhỏ không được đều cho lắm nhưng cô nàng vẫn cười tươi mặc kệ mọi người xung quanh có đàm tiếu gì, nụ cười không vướng một chút tự ti. Sau một thời gian làm lộ trình nẹp răng, Phương lại càng có nụ cười tỏa nắng và ấm áp hơn, tôi là con gái nhìn mà còn thích huống chi là con trai.

“Ừ, cố mãi mới được đấy!”

Tôi mỉm cười đáp lại rồi giới thiệu Ngọc Vy cho Phương, rất nhanh chóng hai người họ đã nói chuyện vui vẻ. Đến phòng họp, đã thấy rất đông người đến rồi, các chỗ cũng đã chật kín. Tôi và Ngọc Vy chọn được một chỗ ngay sau Duy Nam, còn Phương ngồi ngay trước hai chúng tôi tức ngồi cạnh Duy Nam. Chả hiểu sao, trái tim tôi lại nhói lên một cái, quá kì lạ!

Lúc này anh hội trưởng hội học sinh đã đến, triển khai mọi công việc. Phương được lên làm thư kí nhưng sao tôi cảm thấy không khí giữa nhỏ và anh hội trưởng không đúng lắm. Đang trầm tư vào một đống suy nghĩ thì lúc này một tiếng nói trầm khàn vang lên:

“Thục Hân? Cậu thân với cô bạn trên kia?”

Hot

Comments

fan_ngon_tinh

fan_ngon_tinh

hayyyyy

2021-02-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2 Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3 Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4 Chương 4: Ngốc à?
5 Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6 Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7 Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8 Chương 8: Rung động đau lòng.
9 Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10 Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11 Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12 Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13 Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14 Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15 Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16 Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17 Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18 Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19 Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20 Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21 Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22 Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23 Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24 Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25 Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26 Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27 Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28 Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29 Chương 30: Buông bỏ rồi?
30 Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31 Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32 Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33 Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34 Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35 Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36 Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37 Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38 Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39 Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40 Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41 Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42 Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43 Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44 Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45 Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46 Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47 Chương 48: Em dâu ư????
48 Chương 49: Rắc rối.
49 Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50 Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51 Chương 52: Lời định ước.
52 Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53 Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54 Chương 55: Lễ tổng kết.
55 Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56 Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57 Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58 Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59 Chương 60: Hừm....
60 Chương 61: Gặp lại cậu!
61 Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62 Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63 Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64 Chương 65: Hiểu lầm.
65 Chương 66: Cãi nhau.
66 Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67 Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68 Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69 Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70 Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71 Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72 Chương 73: Sự suy diễn?
73 Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74 Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75 Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76 Chương 77: Sự tránh mặt?
77 Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78 Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79 Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80 Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81 Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82 Chương 83: Làm hòa.
83 Chương 84: Tâm sự.
84 Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85 Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86 Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87 Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88 Chương 89: Hừm....Hè!
89 Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90 Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91 Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92 Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93 Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94 Chương 95: Mẹ định tái giá!
95 Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96 Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97 Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98 Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99 Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100 Chương 101: Biến cố lại tới?
101 Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102 Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103 Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104 Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105 chương 106: Người ấy là ai?
106 Chương 107: Đụng độ chị đại.
107 Chương 108: Hoạn nạn!
108 Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109 Chương 110: Mất hết tất cả!
110 Chương 111: Tự tử/
111 Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112 Chương 113: Không biết phải làm gì?
113 Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114 Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115 Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116 Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117 Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118 Chương 119: Thật sự quên rồi...
119 Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120 Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121 Thông báo nho nhỏ
122 Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123 Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124 Chương 124: Được tỏ tình???
125 Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126 Chương 126: Quay lại...?
127 Chương 127: Rời bỏ.
128 Chương 128: Trở về.
129 Chương 129: Chào giám đốc.
130 Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131 Chương 131: Đi công tác.
132 Chương 132: Đối đầu.
133 Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134 Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135 Chương 135: Chúng ta có thể không?
136 Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137 Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138 Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139 Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140 Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2
Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3
Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4
Chương 4: Ngốc à?
5
Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6
Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7
Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8
Chương 8: Rung động đau lòng.
9
Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10
Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11
Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12
Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13
Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14
Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15
Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16
Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17
Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18
Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19
Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20
Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21
Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22
Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23
Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24
Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25
Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26
Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27
Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28
Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29
Chương 30: Buông bỏ rồi?
30
Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31
Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32
Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33
Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34
Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35
Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36
Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37
Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38
Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39
Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40
Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41
Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42
Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43
Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44
Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45
Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46
Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47
Chương 48: Em dâu ư????
48
Chương 49: Rắc rối.
49
Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50
Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51
Chương 52: Lời định ước.
52
Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53
Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54
Chương 55: Lễ tổng kết.
55
Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56
Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57
Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58
Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59
Chương 60: Hừm....
60
Chương 61: Gặp lại cậu!
61
Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62
Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63
Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64
Chương 65: Hiểu lầm.
65
Chương 66: Cãi nhau.
66
Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67
Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68
Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69
Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70
Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71
Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72
Chương 73: Sự suy diễn?
73
Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74
Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75
Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76
Chương 77: Sự tránh mặt?
77
Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78
Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79
Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80
Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81
Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82
Chương 83: Làm hòa.
83
Chương 84: Tâm sự.
84
Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85
Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86
Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87
Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88
Chương 89: Hừm....Hè!
89
Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90
Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91
Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92
Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93
Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94
Chương 95: Mẹ định tái giá!
95
Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96
Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97
Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98
Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99
Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100
Chương 101: Biến cố lại tới?
101
Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102
Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103
Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104
Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105
chương 106: Người ấy là ai?
106
Chương 107: Đụng độ chị đại.
107
Chương 108: Hoạn nạn!
108
Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109
Chương 110: Mất hết tất cả!
110
Chương 111: Tự tử/
111
Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112
Chương 113: Không biết phải làm gì?
113
Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114
Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115
Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116
Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117
Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118
Chương 119: Thật sự quên rồi...
119
Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120
Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121
Thông báo nho nhỏ
122
Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123
Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124
Chương 124: Được tỏ tình???
125
Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126
Chương 126: Quay lại...?
127
Chương 127: Rời bỏ.
128
Chương 128: Trở về.
129
Chương 129: Chào giám đốc.
130
Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131
Chương 131: Đi công tác.
132
Chương 132: Đối đầu.
133
Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134
Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135
Chương 135: Chúng ta có thể không?
136
Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137
Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138
Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139
Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140
Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play