Chương 4: Ngốc à?

Tôi giật mình khi biết được tin cô sẽ cho Duy Nam phụ đạo cho tôi. Có chút buồn và hụt hẫng, chẳng lẽ trong mắt cô tôi thực sự không xứng đáng là học sinh của trường Chuyên, thành viên của lớp chuyên Toán? Tin nhắn lại được gửi đến, kéo tôi về thực tại:

“Cậu trả lời đi để tôi còn xếp lịch!”

Nghĩ ngợi lại lịch học, rồi tôi mới rep lại:

“Chiều ca hai thứ tư và thứ năm tớ rảnh. Hai hôm đó có được không? ”

“Được rồi thế giờ đấy gặp nhau ở phòng tự học!”

Cuộc trò chuyện kết thúc, vứt máy xuống giường ảo não nhắm mắt lại ngủ tiếp. Ở trong trường điểm, lớp chọn mức cạnh tranh luôn kinh khủng như vậy. Dù mệt mỏi, bất lực nhưng cũng chẳng thể từ bỏ. Quyết định ngồi dậy đi rửa mặt rồi lao vào học điên cuồng. Nếu cô và mọi người đã hoài nghi về năng lực của tôi, thì tôi càng phải chứng minh cho mọi người thấy rằng: Tôi-Đặng Thục Hân HOÀN TOÀN XỨNG ĐÁNG HỌC Ở LỚP CHUYÊN TOÁN.

Làm hết một lượt bài toán đại trà, rồi đến nâng cao vẫn không chịu khuất phục. Quyết định làm thêm vài bài toán olympic. Làm từ đầu giờ chiều đến tận tối muộn, bà gọi ra ăn cơm tôi mới dám kết thúc quá trình học điên cuồng. Mệt mỏi bước ra phòng với thần sắc phờ phạc. Bà đang chuẩn bị thức ăn thấy tôi tiều tụy bước ra như vậy liền lo lắng hỏi:

“Hân, sao mệt mỏi vậy con?”

“Hôm nay hơi nhiều bài tập nên con làm từ chiều đến giờ hơi mệt bà ạ!”-Vừa bước vào phòng tắm rửa mặt, tôi vừa trả lời bà.

Bà đang bận bịu dọn cơm ra, nhưng vẫn lên tiếng quan tâm nhắc nhở tôi:

“Con đấy. Học thì cũng vừa phải thôi, đừng cố gắng quá mà không lo cho sức khỏe của mình.”

Tôi không đáp lại, chỉ lẳng lặng rửa mặt rồi ra dọn và ăn cơm cùng bà. Hôm nay mẹ tôi và ông lại không về nhà ăn cơm, chỉ có hai bà cháu nên không khí ăn cơm vô cùng yên ắng. Đôi khi bà lên tiếng hỏi tôi vài câu về học hành rồi lại tập trung ăn cơm cho xong chuyện. Ăn cơm xong, tắm rửa rồi lại chui vào bàn học làm bạn với đống sách vở như núi và nhũng bài tập khó đến phát khóc. Nhưng cứ nghĩ đến tương lai còn đang chờ ở phía trước nên tôi lại quyết tâm cố gắng phấn đấu học tập.

Xong xuôi tôi mệt mỏi lết cái xác đã rã rời lên giường nằm. Mở Facebook ra lướt xem có gì hay, thấy Phương share một bài có crush giỏi toán là như thế nào? Thấy hay hay nên vào comment trêu nhỏ:

“Cô em, anh đây vừa đủ tiêu chuẩn của em. Hay là mình chung đôi \=)))?”

Rất nhanh chóng Phương đã rep lại comment của tôi :

“Thực tế đã chứng minh phim Marvel thực sự không tốt cho tâm trí của con người. Đề nghị bạn bớt xem lại để tránh bệnh ảo tưởng ngày càng nặng ”

Đọc comment mà tôi chỉ biết bật cười, đúng là gái chuyên Văn phản dame cũng lươn lẹo như thế. Thả Haha vào comment của nhỏ rồi qua Youtube cày view cho mấy chị nhà tôi. Dạo này toàn "How you like that" khiến bà tôi cũng phát ngán rồi. Nhưng sao bây giờ, chị nhà lâu lắm mới come back phải ủng hộ hết mình rồi. Sau tỉ tỉ bốn chín lần xem, cuối cùng tôi cũng quyết định đi ngủ để mai còn dậy sớm đi học.

***

Những ngày sau đó đều là những ngày tháng Thanh Xuân của tôi không tẻ nhạt. Cứ đến lịch là đi phụ đạo chung với Nam.Sau một thời gian tiếp xúc tôi nhận thấy Nam thật sự là một người không có lạnh lùng như bao lâu này tôi nghĩ. Cậu rất thân thiện đúng hơn là rất phong lưu, cái tôi của Nam vô cùng cao chắc có lẽ vì cái ngoại hình và tài năng mà ông trời trù phú cho cậu cộng thêm được mọi người yêu mến nên sinh ra cậu có cái tôi rất lớn, nói nặng lời thì hơi kiêu. Quen rồi thân thiết mới cậu thì tôi mới biết cậu có vô số người yêu, và những mối tình chả kéo dài được bao lâu. Đẹp trai vô cùng, tài năng vô cùng nhưng cũng đào hoa vô cùng. Có rất nhiều nữ sinh yêu cậu rồi khi bị cậu nói chia tay trở nên thất tình mà khóc lóc ỷ ôi. Nhưng những cô gái đó nhận lại được từ cậu cũng chỉ là sự khinh bỉ. Nhìn vào những nữ sinh bị cậu trêu đùa tình cảm tôi lại nhận ra: Người con trai này thực sự là một thứ rất đẹp nhưng cũng rất độc, và cậu chính là người không thể dây dưa tình cảm được nếu không muốn nhận lại những kết cục thảm như những cô bạn nữ sinh kia.

“Này ngốc, đang suy nghĩ gì vậy?”

Một tiếng búng tay và giọng nói quen thuộc đã kéo tôi trở về thực tại. Hình bóng nam sinh điển trai làm say đắm bao nữ sinh hiện ra trước mắt tôi. Duy Nam vừa đi chơi bóng rổ về, từng giọt mồ hôi chảy hai bên góc mặt cậu làm nên sức hút lạ kỳ. Đúng là con trai sau khi đi chơi thể thao về là có một ma lực không thể đùa được mà.

“Đã bảo tôi không phải là ngốc. Tôi tên là Đặng Thục Hân, cậu sau này có thể goi đúng tên tôi được không?”

Dù bất bình nhưng tôi cũng chỉ dám lí nhí phản biển lại. Vừa kết thúc câu nói Duy Nam đã chủ động cúi xuống, măt tôi và măt cậu gần trong gang tấc. Sự tiếp xúc thân mât này làm cho người tôi như có một dòng điện nóng chạy xẹt qua. Duy Nam nhìn tôi chăm chú, không dám đối diện, tôi chỉ biết cúi gằm măt xuống tránh né.

“Ồ hôm nay ngốc biết phản lại rồi đấy à? Được thôi goi Hân thì Hân. Hân ngốc cho tôi xin hụm nước nhá?”

Chưa kịp phản ứng, cậu đã lấy luôn chai nước tôi để trên bàn mà ngẩng đầu tự nhiên uống. Yết hầu luân động lên xuống, xung quanh đã không biết có bao nhiêu nữ sinh chết mê chết mệt với cậu rồi. Người con trai này sức hút cậu tỏa ra thực sự không hề tầm thường. Uống xong cậu trả chai nước còn lại một nửa cho tôi rồi định quay người đi. Nhìn chai nước còn lại một nửa tôi khẽ cắn môi lí nhí níu kéo cậu lại:

“Cậu ngậm miệng trực tiếp vào rồi. Thôi cậu cầm lấy mà uống hết đi tôi đi mua chai khác cũng được.”

Tôi vừa dứt câu nói cả lớp bỗng quay ngoắt lại nhìn tôi bằng đôi mắt vô cùng kinh ngạc và Duy Nam cũng không ngoai lệ. Cậu dừng bước quay lai nhìn tôi rồi lại nhìn chằm chăm vào chai nước. Thật khó hiểu, cậu tiếp xúc trực tiếp miệng với chai nước của tôi, tôi hành xử như thế là đúng sao ai cũng nhìn tôi như thể đây là một hành động ngu xuẩn lắm vậy:

“Cậu chê tôi?”

Duy Nam cất tiếng hỏi. Tôi bỗng bật cười, sao lại suy nghĩ lệch lạc thế này rồi?Tôi không phải là đi nhầm lớp đấy chứ? Đây là lớp chuyên Toán mà sao tư tưởng cứ sâu xa như lớp Văn thế nhỉ? Nhìn cậu với đôi mắt long lanh thiện ý mà tươi cười đáp lại:

“Duy Nam này, cậu là con trai tôi là con gái phải không? Vậy cậu đã tiếp xúc trực tiếp với chai nước của tôi như vậy thật sự lúc tôi uống lại không thích hợp cho lắm. Chứ tôi đâu có coi thường cậu?”

“Cậu có biết bao nhiêu người muốn được như cậu không ngốc?”

“Đó là họ chứ đâu phải là tôi. Cậu cứ cầm lấy mà uống đi tôi đi mua chai khác là được mà. Đừng sợ phiền.”

Sau câu nói đó vẻ mặt vốn đang tươi cười hòa nhã của cậu liền đen lại, cậu đặt mạnh chai nước xuống trước mặt tôi rồi tức giận nói:

“Cậu muốn thì uống tiếp còn không muốn thì bán đi mà làm giàu!”

Nói xong cậu quay lung tức giận bước đi nhanh ra ngoài. Thế này là sao chứ, không phải chỉ là không muốn uống nước nữa thôi sao cần gì phải tức giận vậy chứ. Cầm chai nước đi về phía thùng rác định vứt đi, dù gì cậu không uống, tôi không uống thì chỉ có thể vứt đi thôi chứ sao giờ. Mở nắp thùng rác, chưa kịp buông tay vứt thì xung quanh tôi đã bủa vây đầy một đám nữ sinh.

“Hân đừng vứt bán cho tôi đi 100k. Được không?”

“Bảo bối của tôi ơi, cậu đi vứt thật đấy à? Cậu không cần tôi cần chứ, bán cho tôi đi 200k!”

“Bán cho tôi đi 500k!”

Mỗi người cứ đưa ra giá, người này ra còn có người khác cao hơn. Chẳng mấy chốc xung quanh chỗ vứt rác đã trở thành một buổi đấu giá khốc liệt. Đúng là tôi không cần nhưng lại có thể đi làm giàu được mà. Vậy là sau một hồi đấu giá trên xuống, tôi cũng bán cho một cô bạn nhỏ nhắn chai nước được Duy Nam uống hết một nửa vói giá một triệu rưỡi. Trở về chỗ, cầm tiền trong tay bỗng tôi có một ý niệm. Liệu tôi có thể làm giàu được nhờ Duy Nam không nhỉ?

Hot

Comments

Hoa Thiên Y

Hoa Thiên Y

adu đồng môn:>>>

2024-05-19

0

Bột giặt Omo

Bột giặt Omo

độc lạ làm giàu

2024-03-24

0

Maz hay cọc 😿

Maz hay cọc 😿

ã=)) làm giàu nhờ trai=))

2022-01-05

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2 Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3 Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4 Chương 4: Ngốc à?
5 Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6 Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7 Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8 Chương 8: Rung động đau lòng.
9 Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10 Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11 Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12 Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13 Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14 Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15 Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16 Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17 Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18 Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19 Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20 Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21 Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22 Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23 Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24 Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25 Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26 Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27 Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28 Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29 Chương 30: Buông bỏ rồi?
30 Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31 Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32 Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33 Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34 Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35 Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36 Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37 Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38 Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39 Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40 Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41 Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42 Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43 Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44 Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45 Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46 Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47 Chương 48: Em dâu ư????
48 Chương 49: Rắc rối.
49 Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50 Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51 Chương 52: Lời định ước.
52 Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53 Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54 Chương 55: Lễ tổng kết.
55 Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56 Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57 Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58 Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59 Chương 60: Hừm....
60 Chương 61: Gặp lại cậu!
61 Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62 Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63 Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64 Chương 65: Hiểu lầm.
65 Chương 66: Cãi nhau.
66 Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67 Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68 Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69 Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70 Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71 Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72 Chương 73: Sự suy diễn?
73 Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74 Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75 Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76 Chương 77: Sự tránh mặt?
77 Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78 Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79 Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80 Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81 Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82 Chương 83: Làm hòa.
83 Chương 84: Tâm sự.
84 Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85 Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86 Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87 Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88 Chương 89: Hừm....Hè!
89 Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90 Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91 Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92 Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93 Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94 Chương 95: Mẹ định tái giá!
95 Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96 Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97 Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98 Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99 Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100 Chương 101: Biến cố lại tới?
101 Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102 Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103 Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104 Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105 chương 106: Người ấy là ai?
106 Chương 107: Đụng độ chị đại.
107 Chương 108: Hoạn nạn!
108 Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109 Chương 110: Mất hết tất cả!
110 Chương 111: Tự tử/
111 Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112 Chương 113: Không biết phải làm gì?
113 Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114 Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115 Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116 Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117 Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118 Chương 119: Thật sự quên rồi...
119 Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120 Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121 Thông báo nho nhỏ
122 Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123 Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124 Chương 124: Được tỏ tình???
125 Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126 Chương 126: Quay lại...?
127 Chương 127: Rời bỏ.
128 Chương 128: Trở về.
129 Chương 129: Chào giám đốc.
130 Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131 Chương 131: Đi công tác.
132 Chương 132: Đối đầu.
133 Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134 Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135 Chương 135: Chúng ta có thể không?
136 Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137 Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138 Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139 Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140 Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2
Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3
Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4
Chương 4: Ngốc à?
5
Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6
Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7
Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8
Chương 8: Rung động đau lòng.
9
Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10
Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11
Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12
Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13
Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14
Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15
Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16
Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17
Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18
Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19
Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20
Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21
Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22
Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23
Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24
Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25
Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26
Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27
Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28
Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29
Chương 30: Buông bỏ rồi?
30
Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31
Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32
Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33
Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34
Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35
Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36
Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37
Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38
Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39
Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40
Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41
Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42
Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43
Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44
Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45
Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46
Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47
Chương 48: Em dâu ư????
48
Chương 49: Rắc rối.
49
Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50
Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51
Chương 52: Lời định ước.
52
Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53
Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54
Chương 55: Lễ tổng kết.
55
Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56
Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57
Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58
Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59
Chương 60: Hừm....
60
Chương 61: Gặp lại cậu!
61
Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62
Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63
Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64
Chương 65: Hiểu lầm.
65
Chương 66: Cãi nhau.
66
Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67
Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68
Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69
Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70
Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71
Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72
Chương 73: Sự suy diễn?
73
Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74
Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75
Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76
Chương 77: Sự tránh mặt?
77
Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78
Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79
Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80
Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81
Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82
Chương 83: Làm hòa.
83
Chương 84: Tâm sự.
84
Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85
Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86
Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87
Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88
Chương 89: Hừm....Hè!
89
Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90
Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91
Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92
Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93
Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94
Chương 95: Mẹ định tái giá!
95
Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96
Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97
Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98
Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99
Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100
Chương 101: Biến cố lại tới?
101
Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102
Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103
Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104
Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105
chương 106: Người ấy là ai?
106
Chương 107: Đụng độ chị đại.
107
Chương 108: Hoạn nạn!
108
Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109
Chương 110: Mất hết tất cả!
110
Chương 111: Tự tử/
111
Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112
Chương 113: Không biết phải làm gì?
113
Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114
Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115
Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116
Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117
Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118
Chương 119: Thật sự quên rồi...
119
Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120
Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121
Thông báo nho nhỏ
122
Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123
Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124
Chương 124: Được tỏ tình???
125
Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126
Chương 126: Quay lại...?
127
Chương 127: Rời bỏ.
128
Chương 128: Trở về.
129
Chương 129: Chào giám đốc.
130
Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131
Chương 131: Đi công tác.
132
Chương 132: Đối đầu.
133
Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134
Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135
Chương 135: Chúng ta có thể không?
136
Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137
Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138
Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139
Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140
Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play