Chương 8: Rung động đau lòng.

Tiếng nói quen thuộc vừa dứt, đám đông cũng được tách ra. Thu Phương chạy đến bên tôi nhẹ nhàng đỡ tôi dậy. Chả hiểu sao lúc đó nhìn thấy hình bóng Phương tôi lại thấy tủi thân dễ sợ mà bật khóc nức nở. Phương lau nước mắt rồi nhẹ nhàng an ủi tôi, không quên quay sang nhìn Ngọc mà đòi lại công bằng:

“Hơ cái gì mà đòi trèo cao, trèo cao mà ngã đau? Ít nhất bạn tôi còn đã được trèo cao, còn hơn loại người nào đó mang danh nghĩa thiên nga trắng đó, phượng hoàng đó mà ngay cả cơ hội để trèo cao cũng không có. Thôi đũa mốc bọn tôi đi đây, chào bạn hoa khôi chuyên toán nhá!”

Nói xong không để cô ả Ngọc kia chành chọe thêm một tí nào nữa Thu Phương đã nhanh chóng cầm tay kéo tôi đi. Lựa chọn được một hang ghế đá ở góc khuất trong trường, Phương đưa tôi cốc nước mà nhỏ mới mua về rồi ngồi xuống tận tình hỏi han tôi:

“Cậu làm gì mà để đám đó gây sự vậy? Mà bị bắt nạt như vậy cũng không biết đứng lên chống trả, bộ não cậu bị úng nước hay gì vậy? Ngồi đó khóc lóc thì có ai bảo vệ, nếu hôm nay tớ không đi ngang qua và phát hiện thì cậu định ngồi đó khóc mà mặc kệ bọn đó chửi bới cậu vậy sao?”

Nghe Phương trách móc mà tôi càng thêm tủi thân, nước mắt không kìm nén được mà cứ chảy ra. Quả thật tôi rất ngốc, vô cùng ngốc. Vì cái gì mà tôi cứ ngồi đó để mặc bọn họ chà đạp? Vì cái gì mà tôi không chống trả? Rốt cuộc là tôi đã chờ đợi cái gì mà trở nên yếu đuối như vậy? Phương thấy tôi khóc lóc lại không kiên nhẫn được mà lên tiếng than vãn:

“Thục Hân ơi là Thục Hân, tớ xin cậu đó. Cậu khóc như này là chỉ để người ta cười nhạo cậu thôi! Đừng nghĩ tớ không chung lớp với cậu là không biết chuyện gì. Theo tớ thấy ấy, tốt nhất cậu đừng trông mong hay tư tưởng gì ở cậu ta cả, bởi cậu ta yêu nhiều vô số kể. Mà tính con trai thường rất phóng khoáng không phải nó đối tốt với cậu, đặc biệt với cậu một chút là nghĩ người ta thích cậu. Với ai cũng được nhưng với Hoàng Duy Nam là không thể cậu hiểu không? Tớ biết lúc nãy cậu không đứng lên chống trả là cậu đang chờ đợi điều gì, cậu chờ cậu ấy đến nhấc cậu lên và quát Ngọc, đòi lại công bằng cho cậu ư? Tớ xin lỗi nhưng tớ phải nói cho cậu biết là chuyện đó hoàn toàn không thể xảy ra! Cho dù cậu ta có nhìn thấy đi nhưng chắc gì cậu ta đã ra tay giúp đỡ, cái tôi của cậu ta cao vậy đó. Liệu cậu ta có hạ thấp mình, từ bỏ cái sẵn có quyết chống đối lại tất cả mọi người để cứu và bảo vệ cậu? Haizzz, Thục Hân à, đời không giống trong những bộ phim thần tượng hay những bộ truyện cổ tích hoàng tử và lọ lem vậy đâu. Thế nên tớ mong cậu tránh ôm mộng hão huyền rồi lấn sâu vào mối quan hệ không đáng có, tốt nhất nên cắt đứt sớm tránh tổn thương sâu nặng cho sau này!”

Bị Thu Phương nắm bắt tâm tư một cách dễ dàng tôi có hơi xấu hổ mà cúi thấp đầu xuống. Đúng, Phương nói đúng đây là cuộc đời không phải truyện cổ tích mà có có được mối tình hoàng tử và lọ lem. Tôi tầm thường như thế, nhan sắc không có, gia cảnh cũng không, học lực lại chẳng xuất chúng tôi có tư cách gì mà trông mong vào một chút tình thương hay quan tâm từ cậu? Hoàn toàn không có! Vậy nên thà cắt đứt những tư tưởng này ngay từ đầu để tránh rước vào người mối họa sát thân.

Khóc lóc một hồi đã thấm mệt, tôi uống hết cốc nước Phương cho rồi quay ra dặn dò nhỏ vài điều trước khi lên lớp:

“Chuyện này tớ mong cậu đừng bàn tán với ai nữa nhất là Duy Nam. Tớ biết cậu sẽ tìm cậu ấy đề nói và đòi lại công bằng cho tớ, nhưng Phương này tớ cảm ơn. Chuyện của tớ, tớ sẽ tự lo liệu được. Tớ hứa sẽ không còn tư tưởng nào để tránh xảy ra việc không đáng có nữa, cảm ơn cậu nhé!”

“Thôi được rồi…”

Phương thở dài rồi cũng đồng ý với tôi. Quen biết nhỏ từ hồi cấp hai nên rất hiểu biết tính tình của Phương. Khi bị đối xử bất công, nhỏ thường phải đi đòi lại công bằng mới thôi nên tôi hiểu rõ có lẽ nếu tôi không ngăn chặn rất dễ có thể Phương sẽ đi tìm Nam và xả cho một trận. Tránh xảy ra những sự ngại ngùng không cần thiết tôi vẫn nên đứng ra ngăn chặn thì hơn.

Chia tay Phương tôi vào lớp như bình thường, mọi người vẫn thế bộ dạng bên ngoài thì thương hại tôi đó nhưng thật trong tâm mỗi người đều đang cười nhạo tôi, đứa con gái chỉ biết dựa hơi, bám víu danh tiếng và khóc lóc chẳng thể làm gì. Ngọc vẫn dùng ánh mắt cay nghiệt, oán độc nhìn tôi nhưng bị tôi phớt lờ. Để tâm những thứ này làm gì cơ chứ? Chỉ cần sau này tôi duy trì khoảng cách với Nam, không tiếp xúc gần gũi thân mật với Nam nũa là được chứ gì. Ngồi vào chỗ Duy Nam lại quay ra quan tâm hỏi han tôi:

“Này Ngốc, đi đâu bây giờ mới về vậy hả? Muốn bị ăn phạt à?”

Nước mắt tôi lại lưng chừng như muốn tuôn ra vậy đó, cúi xuống hít thở sâu cố nén lại. Đúng là đối diện trước sự quan tâm hỏi han của cậu tôi vẫn không thể tài nảo mạnh mẽ nổi, vẫn còn sự uất ức và tủi hơn của lần bị bắt nạt trước đó. Ngay lúc này đây, một suy nghĩ không an phận lóe lên trong đầu tôi. Tự dưng tôi lại muốn nhào vào lòng Nam, tâm sự với Nam tất thảy mọi chuyện, muốn nghe Nam an ủi và đòi lại công bằng đến thế. Cười khẩy! Làm gì có chuyện nghịch lý vậy chứ? Đặng Thục Hân rốt cuộc mày đang tư tưởng cái gì? Nén nước mắt vào trong tôi nhẹ nhàng trả lời Nam:

“Phương có gọi tôi xuống trò chuyện một lúc nên quên mất giờ!”

“Mỗi giờ học mà cũng quên được, chịu cậu rồi. Đúng là ngốc vẫn là ngốc chẳng thể hoàn lương! Mà sao hôm nay chỗ gần bàn cậu đầy thức ăn vương vãi vậy hả? Hại tôi phải đi dọn giúp cậu!”

Cứ như thế này chắc tôi khóc trước mặt cậu mất, tại sao cậu cứ phải ân cần dịu dàng với tôi như thế? Tại sao cậu không thể thô lỗ với tôi như đối với bao nhiêu người khác? Tại sao cậu cứ khiến tôi hiểu lầm và trông mong vào những chuyện hão huyền và không có kết quả? Cố gượng cười đáp lại cậu:

“À lúc nãy cái Phương lôi đi nhanh quá nên làm rơi đó. Cảm ơn cậu nha!”

Nói xong tôi cũng quay ra lấy sách vở chuẩn bị học bài luôn tránh để có những mối đau thương tiếp theo.

Chapter
1 Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2 Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3 Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4 Chương 4: Ngốc à?
5 Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6 Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7 Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8 Chương 8: Rung động đau lòng.
9 Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10 Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11 Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12 Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13 Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14 Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15 Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16 Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17 Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18 Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19 Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20 Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21 Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22 Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23 Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24 Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25 Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26 Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27 Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28 Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29 Chương 30: Buông bỏ rồi?
30 Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31 Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32 Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33 Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34 Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35 Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36 Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37 Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38 Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39 Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40 Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41 Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42 Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43 Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44 Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45 Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46 Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47 Chương 48: Em dâu ư????
48 Chương 49: Rắc rối.
49 Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50 Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51 Chương 52: Lời định ước.
52 Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53 Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54 Chương 55: Lễ tổng kết.
55 Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56 Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57 Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58 Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59 Chương 60: Hừm....
60 Chương 61: Gặp lại cậu!
61 Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62 Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63 Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64 Chương 65: Hiểu lầm.
65 Chương 66: Cãi nhau.
66 Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67 Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68 Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69 Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70 Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71 Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72 Chương 73: Sự suy diễn?
73 Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74 Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75 Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76 Chương 77: Sự tránh mặt?
77 Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78 Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79 Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80 Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81 Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82 Chương 83: Làm hòa.
83 Chương 84: Tâm sự.
84 Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85 Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86 Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87 Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88 Chương 89: Hừm....Hè!
89 Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90 Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91 Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92 Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93 Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94 Chương 95: Mẹ định tái giá!
95 Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96 Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97 Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98 Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99 Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100 Chương 101: Biến cố lại tới?
101 Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102 Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103 Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104 Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105 chương 106: Người ấy là ai?
106 Chương 107: Đụng độ chị đại.
107 Chương 108: Hoạn nạn!
108 Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109 Chương 110: Mất hết tất cả!
110 Chương 111: Tự tử/
111 Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112 Chương 113: Không biết phải làm gì?
113 Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114 Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115 Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116 Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117 Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118 Chương 119: Thật sự quên rồi...
119 Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120 Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121 Thông báo nho nhỏ
122 Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123 Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124 Chương 124: Được tỏ tình???
125 Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126 Chương 126: Quay lại...?
127 Chương 127: Rời bỏ.
128 Chương 128: Trở về.
129 Chương 129: Chào giám đốc.
130 Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131 Chương 131: Đi công tác.
132 Chương 132: Đối đầu.
133 Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134 Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135 Chương 135: Chúng ta có thể không?
136 Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137 Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138 Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139 Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140 Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Người con trai sơ mi xanh ngọc
2
Chương 2: Ngôi trường mới! Bạn bè mới!
3
Chương 3: Ngồi cạnh cậu.
4
Chương 4: Ngốc à?
5
Chương 5: Làm giàu hay chuốc họa vào thân?
6
Chương 6: Ân sủng đặc biệt.
7
Chương 7: Họa sát thân tìm đến.
8
Chương 8: Rung động đau lòng.
9
Chương 9: Tức đến mức hồ đồ.
10
Chương 10: Ân sủng đặc biệt ngọt ngào?
11
Chương 11: Vận đào hoa tới tìm.
12
Chương 12: Thật sự thích rồi!!
13
Chương 13: Bí mật lộ tẩy.
14
Chương 14: Hội thi đấu bóng rổ!!
15
Chương 15: Người yêu của Đào Thu Phương.
16
Chương 16: Thi đấu bóng rổ (1)
17
Chương 17: Thi đấu bóng rổ(2)
18
Chương 18: Thi đấu bóng rổ(3)
19
Chương 19: Thi đấu bóng rổ(cuối)
20
Chương 20: Bạn mới-Nguyễn Tuấn Trường.
21
Chương 21: Vận đào hoa của Ngọc Vy tới thật sự rồi!
22
Chương 22: Vẫn luôn thấy bản thân không xứng với cậu.
23
Chương 23: Thích cậu đến ngốc.
24
Chương 24: Trở ngại của Tuấn Trường.
25
Chương 25: Tuấn Trường đột nhiên giỏi xuất chúng?
26
Chương 26: Ngọc Vy nên giữ báu vật thật rồi.
27
Chương 27: Sắp mất cậu thật rồi.
28
Chương 29: Từ bỏ, bước tới hay tiếp tục duy trì?
29
Chương 30: Buông bỏ rồi?
30
Chương 31: Tình đẹp đến mấy cũng tàn...
31
Chương 32: Bông hoa "Đơn Phương" một lần nữa nở rộ.
32
Chương 33: Vẫn cứ thích cậu.
33
Chương 34: Ngày tết zui ze cùng crush.
34
Chương 35: Duyên phận hay nghiệt duyên?
35
Chương 36: Cùng gia đình crush zui ze sắm tết.
36
Chương 37: Gặp được ba cậu thắc mắc lớn sau này!
37
Chương 38: Crush của tôi thật đáng yêu .
38
Chương 39: Ký ức đêm giao thừa.
39
Chương 40: Sự đối đãi ngọt ngào.
40
Chương 41: Lại là cuộc sống vô vị nhạt nhẽo.
41
Chương 42: Ý tứ mập mờ.
42
Chương 43: Cậu đến thăm nhà.
43
Chương 44: Hạnh phúc giản đơn.
44
Chương 45: Sự đáng thương của cậu.
45
Chương 46: Càng ngày càng thích cậu .
46
Chương 47: Buổi hẹn hò ngọt ngào.
47
Chương 48: Em dâu ư????
48
Chương 49: Rắc rối.
49
Chương 50: Được cậu ra mặt bảo vệ.
50
Chương 51: Lời ám chỉ khó đoán.
51
Chương 52: Lời định ước.
52
Chương 53: Những ngày thảnh thơi .
53
Chương 54: Chỉ sợ em biết anh còn yêu em...
54
Chương 55: Lễ tổng kết.
55
Chương 56: "Bởi vì người xấu đã cướp mất trái tim tôi rồi..."
56
Chương 57: Ký ước tuổi thơ đau lòng (1)
57
Chương 58: Ký ức tuổi thơ đau lòng (2)
58
Chương 59: Lại là vô vị và nhàm chán
59
Chương 60: Hừm....
60
Chương 61: Gặp lại cậu!
61
Chương 62: Xứng đôi vừa lứa-Kim đồng ngọc nữ!
62
Chương 63: Tôi thích cậu cả thế giới đều biết duy chỉ có cậu là không!
63
Chương 64: Sự xa cách lạnh lùng.
64
Chương 65: Hiểu lầm.
65
Chương 66: Cãi nhau.
66
Chương 67: Sự chủ động đáng yêu .
67
Chương 68: Cơ hội ở bên cạnh cậu .
68
Chương 69: Sự cố với chiếc váy .
69
Chương 70: Lội ngược dòng thành công.
70
Chương 71: Lộ tẩy đuôi cáo.
71
Chương 72: Cùng cậu giành lấy vinh quang.
72
Chương 73: Sự suy diễn?
73
Chương 74: Ờm... nhạt nhẽo!!!!
74
Chương 75: Cố gắng để xứng với cậu.
75
Chương 76: Đi thi học sinh giỏi.
76
Chương 77: Sự tránh mặt?
77
Chương 78: Hàng vạn cố gắng đều bằng không!
78
Chương 79: Sự cố gắng đã được đền đáp.
79
Chương 80: Sự xa lạ đau lòng .
80
Chương 81: Tôi yêu phải một kẻ vô tâm, nhưng lại có người yêu phải kẻ vô tâm là tôi!
81
Chương 82: Kí ức giao thừa đau lòng.
82
Chương 83: Làm hòa.
83
Chương 84: Tâm sự.
84
Chương 85: Ngọc Vy- Tuấn Trường giận nhau.
85
Chương 86: Kết thúc tuổi 17!
86
Chương 87: Người quen lâu ngày không gặp.
87
Chương 88: Tiếp tục là kì tích năm 17 tuổi.
88
Chương 89: Hừm....Hè!
89
Chương 90: Nỗi khổ lòng của Duy Nam.
90
Chương 91: Đi thi đội tuyển quốc gia.
91
Chương 92: Sự hi sinh lớn lao hay ngu ngốc.
92
Chương 93: Đừng xem ai đó là cả thế giới.
93
Chương 94: Tự mình ẩn cậu ra xa.
94
Chương 95: Mẹ định tái giá!
95
Chương 96: Đời con không chấp nhận thêm một người cha, một người mẹ nào nữa!
96
Chương 97: Thu Phương và Duy Nam yêu nhau ư????
97
Chương 98: Cãi nhau với Thu Phương.
98
Chương 99: Gặp mặt người đàn ông mẹ yêu thương?
99
Chương 100: Cãi nhau với mẹ.
100
Chương 101: Biến cố lại tới?
101
Chương 102: Sự thật đã bị bại lộ.
102
Chương 103: "Tôi không hề thích cậu, dù chỉ là một khắc!"
103
Chương 104: Sự thật khiến bản thân đau lòng.
104
Chương 105: Cãi nhau với Thu Phương.
105
chương 106: Người ấy là ai?
106
Chương 107: Đụng độ chị đại.
107
Chương 108: Hoạn nạn!
108
Chương 109: Hoàng Duy Nam, tôi hận cậu!
109
Chương 110: Mất hết tất cả!
110
Chương 111: Tự tử/
111
Chương 112: Thật sự đã vô cùng tuyệt vọng.
112
Chương 113: Không biết phải làm gì?
113
Chương 114: Sau tất cả vẫn chỉ có các cậu ở bên.
114
Chương 115: Hiểu lầm hoàn toàn được gỡ bỏ.
115
Chương 116: Thích cậu ba năm cũng có thể buông bỏ.
116
Chương 117: Không thể để cậu khiến tôi tổn thương thêm nữa.
117
Chương 118: Ai dính vào cậu đều là một tai họa.
118
Chương 119: Thật sự quên rồi...
119
Chương 120: Kết thúc thời thanh xuân.
120
Chương 121: Cảm ơn cậu thanh xuân của tôi...
121
Thông báo nho nhỏ
122
Chương 122: Cuộc sống sinh viên đại học.
123
Chương 123: Những ngày tháng yên bình.
124
Chương 124: Được tỏ tình???
125
Chương 125: Vẫn ở trong tim.
126
Chương 126: Quay lại...?
127
Chương 127: Rời bỏ.
128
Chương 128: Trở về.
129
Chương 129: Chào giám đốc.
130
Chương 130: Sự bá đạo độc chiếm.
131
Chương 131: Đi công tác.
132
Chương 132: Đối đầu.
133
Chương 133: "Tôi cho em lợi dụng tôi!"
134
Chương 134: Tự mình đi tìm chân tướng.
135
Chương 135: Chúng ta có thể không?
136
Chương 136: Chúng ta chả là gì của nhau.
137
Chương 137: "Tôi buông tha cho em."
138
Chương 138: Thanh xuân vốn dĩ là để hối tiếc.
139
Chương 139: Ngoại Truyện_ Hoàng Duy Nam.
140
Chương 140: Lời cam ơn đến các độc giả.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play