Vẫn sống vẫn lớn lên
--- VẪN SỐNG, VẪN LỚN LÊN An nhiên– cô bé đang học cấp 2 tại một trường xa nhà. Thứ bảy cuối tháng, được nghỉ học, cô háo hức về nhà. Nhưng vừa bước vào cửa, không khí gia đình đã khác. Cha mẹ khôn
0
0
Liệu có phải là bạn?
2người chơi thân từ nhỏ,…nhưng hoàng thì mất bố,mẹ từ nhỏ còn phong thì được cha mẹ yêu thương, hoàng trầm lặng, lạnh lùng. Phong ấm áp,đáng yêu,thân thiện . Phong và hoàng học trung từ bé đến khi lên
0
0
THẾ GIỚI TẠM BỢ
•Buồn chán, mệt mỏi, áp lực cùng vs sự mất động lực.Thì đâu là nơi ngkh tìm đến, vs tôi là căn phòng là ko gian yên tĩnh là 1 thế giới mà ở đó tôi ko phải chịu cái nhìn của ai.Trong ko gian thật đó có
0
1
Kẻ quên đường
Cô tên là Lin dù ở bất kì đâu cô luôn quên đường trở về vì vậy cô vẫn luôn ở nhà để trốn tránh Việc học của Lin được ba mẹ mời một giáo sư ở một trường top 1 với tư cách là một thủ khoa đại học Lin
2
2
Tôi có nên tin cậu thiếu niên này không?
Mùa hạ năm ấy em đã em đã bỏ tôi lại một mình nơi địa ngục trần gian này. Tại sao em lại bỏ tôi chứ.. Tại sao.. Chắc có lẽ tôi nên chết quách đi theo em thì hơn nhưng mong ước cuối cùng của em là muốn
0
1
POV : Mộng Vỡ
_ yt: Phim Tiếng Sét Trong Mưa_ Buổi chiều, ánh nắng nhợt nhạt xuyên qua tấm rèm cửa Cậu xách túi đồ ăn đứng trước cửa nhà, lòng nôn nao nghĩ tới bữa tối sẽ nấu cho hắn Chìa khóa vừa tra vào ổ, tiến
0
1
Tình yêu không biên giới [ đây là câu truyện ko có thật]
Tình yêu không biên giới là ? tình yêu không biên giới là một tình yêu không quan tâm xuất thân hay văn hóa của đối phương và tình yêu không biên giới cũng là một câu chuyện của tôi mời các bạn lắng n
0
2
Nơi tựa ngôi nhà
Mùa hè năm ấy, Đà Lạt se lạnh lạ thường. Quang Anh đứng nép bên khung cửa kính của quán cà phê nhỏ nơi anh làm thêm, ánh mắt vô thức dõi theo từng làn sương trôi qua rặng thông. Anh không ngờ, chỉ một
0
0
Nơi ánh nắng chạm tới ྀི
Nguyễn Quang Anh là người trầm tính, luôn ngồi ở góc lớp, thích đọc sách và lặng lẽ quan sát mọi người. Trong khi đó, Hoàng Đức Duy lại là một cơn gió — năng động, hoạt bát, luôn nở nụ cười rạng rỡ nh
0
0
Dĩ vãng nhạt nhòa
Cô sinh ra trong một gia đình rất yêu thương cô. Nhưng họ chẳng phải là bố mẹ ruột của cô... Cô đã bị bỏ mặc từ khi chào đời và được bố mẹ nuôi nhận về vì họ không sinh được con. Nhưng cô vẫn rất yêu
0
1
Gió ngược đời ta [ Wanderer x Y/n ]
--- lần đầu viết...Vui lòng đừng toxic . Tên: "Gió Ngược Đời Ta" Wanderer – kẻ không tên, không nhà, không quá khứ. Người đời gọi hắn là cơn gió lạc lối, là một vết sẹo của thế giới, là con rối không
0
1
My Angel❤
Anh gặp em vào một buổi chiều mùa đông – khi thành phố phủ lớp sương mỏng, trời không quá lạnh nhưng đủ để người ta thèm một cái nắm tay. Em bước vào cuộc đời anh như một nốt nhạc ngân nga trong bản n
0
0
Anh trai ?
Yaaaaa!! Là em tác giả cute đây ạ >.< Off truyện ngắn lâu gớm nhờ =)))) Tại mấy thằng l*n trên lớp không tạo hint tình tứ hay ôm nhau như mọi khi nữa =(( Dạo này chúng nó ngoan hơn mọi khi nhiều.. Chắ
0
1
GIÓ THỔI QUA KỈ NIỆM
Họ gặp nhau vào một chiều cuối thu, khi gió vừa kịp se lạnh và lá cây bắt đầu đổi màu. Minh – người ít nói, sống nội tâm, là sinh viên năm cuối ngành nghệ thuật. Còn Khang – anh khóa trên, lặng lẽ, cộ
0
1
[DuongKieu]Thay Đổi
Hôm ấy trời mưa lớn có một dáng người mảnh mai đứng trú mưa ở trạm xe bus Cơ thể nhỏ run lên vì nước mưa thấm vào người Em chỉ khoác nhẹ chiếc áo khoác mỏng Lúc này chỉ có mình em ở đó Tối rồi ai còn
0
1
Sưởi ấm trái tim em.
•|CHƯƠNG 1: NHIỆM VỤ HUẤN LUYỆN|• "Kirener!" Cô giật mình quay lại.Đôi tay dính máu vẫn nắm chặt con dao trong tay,nhìn xuống thân thể của mục tiêu đang nằm dưới chân mình.Cô không có chút ng
0
1
LỠ LÀNG
ducduy:đây là ai anh nói đi quanganh:ny tôi ducduy:... quanganh:bây giờ m cút đc r đấy đức duy đi tìm một phòng trọ để ở tạm qua ngày em đc chuẩn đoán là mắc bệnh ung thư em chỉ còn có 5 ngày để sống
0
1
Một lần nữa dưới ánh dương
"Em vất vả rồi. Nghỉ ngơi đi"-Bâng ôm chặt Quý vỗ về Nghe câu nói đó em như được trút hết mọi gánh nặng, hai tay buông thõng, vai run lên từng đợt, tiếng nức nở vỡ òa khiến lòng ai cũng dáy lên một c
0
2
Anh trai.
Tôi:Thưa mẹ con mới đi học về!//Đi vô nhà// Mẹ tôi:Về rồi à con?//Quay sang nhìn tôi// Tôi:Vâng thưa mẹ! Mẹ tôi:Hôm nay nhà mình có tin vui nè.//Mỉm cười// Tôi:Tin vui gì ạ mẹ?//Tò mò// Mẹ tôi:Hôm nay
0
2
Đoạn Đường Phía Trước
Tôi là một con người luôn tự thu mình vào vòng an toàn của bản thân. Tôi không biết bao giờ,không biết từ đâu mà tôi đã tự cách xa với thế giới ngoài kia. Ai ai cũng bảo tôi không bình thường, đừng lạ
0
0