Chương 17: Rèn luyện

An Vy và Bích Như kịp thời trở về lớp đúng giờ vào tiết. Hai cô gái ban nãy còn mạnh mồm bắt nạt bây giờ chỉ biết ngồi im mà ôm cục tức.

Đám con trai không biết gì, chỉ thấy lạ khi hai người sau khi từ phòng vệ sinh về lại trở nên vui vẻ và thân thiết như vậy.

Cũng tốt, hai cô gái chơi với nhau có thể giúp đỡ lẫn nhau.

An Vy vào chỗ ngồi nhưng không thấy cặp đâu, nhìn lên ngó xuống tìm kiếm thì từ sau, lại giọng điệu trẻ con đó: "Hey hey, tìm cái này hả?"

Vy quay lại nhìn thì thấy cặp của mình lại trong tay tiểu vương nhà họ Bách. Cô sững người giựt lại, cứ ngỡ tên lớn xác nhưng trẻ con này lại bày ra thêm trò gì nên sau khi lấy lại cô liền kiểm tra kỹ lưỡng.

Tiểu Bách bị tụt mất chiếc cặp quá nhanh mà không có tiếng cám ơn, ngồi chề môi giận hờn: "Xì, khỏi kiểm nữa, không mất gì đâu."

Cô quay sang nhìn cậu bằng ánh mắt đáng sợ khiến cậu giật nảy mình. Cậu lắp bắp: "N..nè...nhi...nhìn gì? Nếu không có tôi thì đã có mấy kẻ tính làm bậy....làm bạ v...với cái cặp của cô rồi. Kh...không cám ơn thì thôi..còn....còn nhìn kiểu đó!" cậu nhóc này nhìn vậy chứ gan có be tí, hù xíu đã sợ.

Nghe câu giải thích, đôi mắt của Vy dần dịu lại, quay sang nhìn hoa khôi. Hai cô gái đó thấy cô nhìn liền lảng đi chỗ khác để trốn ánh mặt của cô. Ngẫm nghĩ một hồi đúng là dù có nghịch ngợm thì Bách Tùng cũng không tới mức tự ý lấy đồ người khác. Cô quay lại nhìn chàng trai với khuôn mặt baby trắng mịn, cười: "Cám ơn!"

Thấy thái độ cô đỡ hơn rồi, tiểu đệ cũng không phải người hay để bụng bảo không có gì rồi thay đổi sắc mặt: "Thật ra người cô nên cám ơn là..!" ánh mắt lém lỉnh ra hiệu cho tên ngồi đằng trước.

An Vy nhìn theo ánh mắt nhanh nhảu ra hiệu thì bắt gặp một ánh mắt khác lạnh lẽo đáng sợ. Cô thoáng giật mình. Xém dọa chết cô rồi. Vy mở to mắt hết nhìn tên mặt lạnh kế bên rồi lại nhìn Bách Tùng.

Tiểu đệ gật đầu: "Đúng lúc họ định lấy cặp của cô thì lão đại đã kịp thời giữ lại đó."

Cô vẫn chưa tin vào mắt mình. Không lẽ.....cô thật sự phải cám ơn tên này. Giờ cô mới để ý hóa ra bản thân lại mang ơn hắn nhiều đến vậy. Đợt ở quán bar, rồi giờ tới cái cặp. Nếu suy xét có thể nói nhờ hắn cô mới có thêm kinh phí để chữa bệnh cho ba, vậy cũng là mang ơn.

Thật là ông trời thích trêu người. Cứ thấy mặt tên này là khó mà mở họng ra được. Sao không phải là Hoàng Sơn chứ. Nếu là cậu ấy thì có thể cô sẽ đỡ áp lực hơn tên này. Trong nhóm đó ai cũng dễ tiếp xúc ngoại trừ tên này. À không, phải là chỉ mỗi Hoàng Sơn với Bách Tùng thôi, hai tên Lâm Phúc và Hải Nam vẫn vô cùng đáng ghét. Mà hình như cô chưa bao giờ nói chuyện với Bảo Huy thì phải. Tên đó còn khó tiếp xúc hơn Lâm đại thiếu.

Thấy cô gái kế bên cứ nhìn chằm chằm mình, Lâm Phúc cảm thấy vô cùng khó chịu nên đáp lại ánh mắt nghi hoặc đó bằng ánh mắt kiêng nghị hơn, lạnh lùng bỏ lại vài câu: "Thôi khỏi đi, rườm rà!"

Chậc, tên khó ưa!

Kết thúc buổi học, An Vy phóng ngay ra siêu thị để mua đồ. Hôm nay năm tiên sinh ăn ngoài nên chỉ dùng bữa tối. Nguyên nhân là do Lâm Phúc không muốn về căn nhà mà chưa được dọn dẹp.

Cô tranh thủ chạy về nhà thăm ba. Tên khó ưa không cho cô đi buổi sáng nên đành tranh thủ rảnh giờ nào về giờ nấy. Còn phải về sớm để dọn lại bãi chiến trường ban sáng chưa dọn. Thật phiền chết cô rồi.

Ở một nhà hàng cao cấp, năm vị thiếu gia ngồi theo đúng thứ tự từ trước đến nay. Hải Nam lắc lắc ly rượu vang trên tay, chống cằm bình phẩm: "Về sau cái cô quản gia nhà tụi mình chắc khó sống rồi." cậu nhếch miệng nở nụ cười khoái chí.

Hoàng Sơn cũng cất lời: "Phải rồi, nếu bọn họ biết gia thế của cô ấy sẽ không để yên chuyện này đâu."

Bách Tùng vớ lấy chùm nho, vừa ăn vừa ngẫm nghĩ: "Hay mình giúp cô ta!?"

Bảo Huy nhìn cậu: "Giúp là giúp thế nào? Bảo cô ta là tiểu thư của gia tộc nào đó hay nói cô ta là quản gia của tụi mình?"

Sơn chau mày: "Chuyện cô ấy làm quản gia mà lộ có khi còn khó sống hơn!"

Nam cũng gật gù đồng ý: "Uhm, đám con gái sẽ không chịu để yên đâu." rồi cậu thở dài: "Haizzz đàn bà đúng là rắc rối, toàn tranh cãi vì những việc không đâu!"

Huy quay sang lão đại: "Cho ý kiến đi!"

Lâm lão đại nãy giờ không nói năng gì bị lão tam chĩa mũi sang liền bình thản trả lời: "Mặc kệ cô ta. Có gan làm có gan chịu. Quan tâm làm gì. Lúc cô ta nhào ra cản có nghĩ đến kết cục này chưa? Bồng bột!"

Tiểu đệ vẫn nhăn mặt lo lắng: "Nhưng sự việc ban sáng mày cũng thấy rồi đó! Cái cô Trần tiểu thư đó chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu."

Phúc nghiêm giọng: "Bây giờ mà giúp cô ta mới càng khó giải quyết đấy. Cái cô của Trần gia đó tao sẽ tìm cách giải quyết, còn về phần quản gia cứ kệ đi, cho cô ta biết ở đây không phải muốn sống sao sống, muốn làm gì làm, không giống với cuộc sống của cô ta trước đây. Cho cô ta nhìn rõ thân phận một chút, nên biết bản thân đứng ở vị trí nào mà cư xử, chỉ có vậy sau này mới không dễ thất bại, cứ bảo bọc hoài làm sao mà lớn. Cô ta phải biết bây giờ mọi thứ đã thay đổi rồi."

Tất cả đều im bặt. Phúc nói đúng, những chuyện này vốn là những khó khăn cô ấy phải đối mặt. Học ở trường này về sau sẽ càng nhiều khó khăn thử thách hơn, những việc nhỏ vậy cứ để cô ấy tự giải quyết mốt còn lo tới những chuyện lớn.

Phúc nhìn qua tất cả một lượt. Hầu như ai cũng lo lắng cho cô ta. Cũng phải, cô gái đó vốn chỉ là một cô gái bình thường, chỉ muốn học cho xong cấp 3 rồi tốt nghiệp đi làm vậy mà lại bị cuốn vào những chuyện đấu đá. Cậu thở dài, nhẹ giọng: "Cứ coi như đây là bài tập cho cô ấy rèn luyện bản thân đi. Sống trong xã hội này kẻ mạnh là kẻ thắng, kẻ yếu sẽ mãi mãi thua. Thà để cô ta vấp ngã vài lần để sau này còn cứng rắn còn hơn để cô ta thảm bại dưới chân xã hội này!"

Cả nhóm nghe vậy đều hiểu. Tuy rất muốn giúp nhưng giúp được lúc này chắc gì giúp được hoài. Để cô ấy trải nghiệm xíu cũng tốt.

Tất cả đều không hẹn cùng lúc gật đầu tán thành!

Hot

Comments

Hàn Nghiên Dương.

Hàn Nghiên Dương.

Con gái nhà người ta, các cậu lỡ đối xử như vậy =))))))

2021-09-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Mở đầu
2 Chương 1: Năm thiếu gia xuất hiện
3 Chương 2: Chỗ ngồi bị bỏ trống
4 Chương 3: Cô nhân viên quán bar
5 Chương 4: Chuyện ở quán bar Hắc Thành
6 Chương 5: Học bổng
7 Chương 6: Hai điều kiện
8 Chương 7: Người xứng đáng
9 Chương 8: Oan gia ngõ hẹp
10 Chương 9: Quản gia mới
11 Chương 10: Rung động
12 Chương 11: Ấm áp
13 Chương 12: Thật dơ bẩn!
14 Chương 13: Đáng sợ
15 Chương 14: Người mà ta nhắm trúng
16 Chương 15: Dẹp loạn
17 Chương 16: Vì chúng ta là bạn
18 Chương 17: Rèn luyện
19 Chương 18: Nụ cười khuynh thành
20 Chương 19: Ký hiệu người thừa kế
21 Chương 20: Cô là ai?
22 Chương 21: Ở bên nhau như gia đình
23 Chương 22: Chúng tôi sẽ bảo vệ cô
24 Chương 23: Học võ
25 Chương 24: Một buổi học ở thư viện
26 Chương 25: Chàng trai tỏa nắng như hoa hướng dương
27 Chương 26: Vì cô ấy cái gì cũng dám làm
28 Chương 27: Thích hay không thích!?
29 Chương 28: Chủ nợ mới
30 Chương 29: Đường về nhà
31 Chương 30: Một bữa cơm bình dân
32 Chương 31: Trăm sự nhờ các cậu
33 Chương 32: Quá khứ không ngủ yên
34 Chương 33: Lễ hội trường
35 Chương 34: Cuộc thi đồng đội
36 Chương 35: Có lẽ tôi thích em mất rồi!
37 Chương 36: Nữ sinh thanh lịch
38 Chương 37: Vạn ánh hào quang-Tuyệt thế tiểu công chúa!
39 Chương 38: Pudding trà xanh
40 Chương 39: Chỉ mới là bắt đầu
41 Chương 40: Đế vương Tây Âu
42 Chương 41: Đi biển!
43 Chương 42: Khách không mời mà đến
44 Chương 43: "Xin lỗi!"
45 Chương 44: Sự cố
46 Chương 45: Người cậu ấy yêu!
47 Chương 46: Nữ hoàng - Lọ lem
48 Chương 47: Chàng trai đáng tin cậy
49 Chương 48: Khó xử
50 Chương 49: Cậu ấy như ánh đèn xa xỉ mãi không chạm tới.
51 Chương 50: Mẹ con
52 Chương 51: Quá khứ của Lâm Phúc
53 Chương 52: Cô bé của tuổi thơ
54 Chương 53: Cô độc
55 Chương 54: Đau đớn - Vết thương lòng
56 Chương 55: Gặp nạn và cứu nguy
57 Chương 56: Đóa hoa tình bạn
58 Chương 57: Tủi thân và mệt mỏi
59 Chương 58: Anh trai
60 Chương 59: Tần Thế Huân
61 Chương 60: Phong cảnh đẹp nhất
62 Chương 61: Ranh giới của chúng ta
63 Chương 62: Tôi giao cuộc đời mình cho cô
64 Chương 63: Câu xin lỗi không đáng có
65 Chương 64: Bạch...
66 Chương 65: Thổ lộ
67 Chương 66: Gần gũi
68 Chương 67: Tâm tư khó đoán
69 Chương 68: Mặt trăng và những vì sao
70 Chương 69: Gặp gỡ Nguyệt Hạ
71 Chương 70: Chuyến đi của thanh xuân
72 Chương 71: Tiến về phía trước
73 Chương 72: Lửa trong băng
74 Chương 73: Viên ngọc sáng giá
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Mở đầu
2
Chương 1: Năm thiếu gia xuất hiện
3
Chương 2: Chỗ ngồi bị bỏ trống
4
Chương 3: Cô nhân viên quán bar
5
Chương 4: Chuyện ở quán bar Hắc Thành
6
Chương 5: Học bổng
7
Chương 6: Hai điều kiện
8
Chương 7: Người xứng đáng
9
Chương 8: Oan gia ngõ hẹp
10
Chương 9: Quản gia mới
11
Chương 10: Rung động
12
Chương 11: Ấm áp
13
Chương 12: Thật dơ bẩn!
14
Chương 13: Đáng sợ
15
Chương 14: Người mà ta nhắm trúng
16
Chương 15: Dẹp loạn
17
Chương 16: Vì chúng ta là bạn
18
Chương 17: Rèn luyện
19
Chương 18: Nụ cười khuynh thành
20
Chương 19: Ký hiệu người thừa kế
21
Chương 20: Cô là ai?
22
Chương 21: Ở bên nhau như gia đình
23
Chương 22: Chúng tôi sẽ bảo vệ cô
24
Chương 23: Học võ
25
Chương 24: Một buổi học ở thư viện
26
Chương 25: Chàng trai tỏa nắng như hoa hướng dương
27
Chương 26: Vì cô ấy cái gì cũng dám làm
28
Chương 27: Thích hay không thích!?
29
Chương 28: Chủ nợ mới
30
Chương 29: Đường về nhà
31
Chương 30: Một bữa cơm bình dân
32
Chương 31: Trăm sự nhờ các cậu
33
Chương 32: Quá khứ không ngủ yên
34
Chương 33: Lễ hội trường
35
Chương 34: Cuộc thi đồng đội
36
Chương 35: Có lẽ tôi thích em mất rồi!
37
Chương 36: Nữ sinh thanh lịch
38
Chương 37: Vạn ánh hào quang-Tuyệt thế tiểu công chúa!
39
Chương 38: Pudding trà xanh
40
Chương 39: Chỉ mới là bắt đầu
41
Chương 40: Đế vương Tây Âu
42
Chương 41: Đi biển!
43
Chương 42: Khách không mời mà đến
44
Chương 43: "Xin lỗi!"
45
Chương 44: Sự cố
46
Chương 45: Người cậu ấy yêu!
47
Chương 46: Nữ hoàng - Lọ lem
48
Chương 47: Chàng trai đáng tin cậy
49
Chương 48: Khó xử
50
Chương 49: Cậu ấy như ánh đèn xa xỉ mãi không chạm tới.
51
Chương 50: Mẹ con
52
Chương 51: Quá khứ của Lâm Phúc
53
Chương 52: Cô bé của tuổi thơ
54
Chương 53: Cô độc
55
Chương 54: Đau đớn - Vết thương lòng
56
Chương 55: Gặp nạn và cứu nguy
57
Chương 56: Đóa hoa tình bạn
58
Chương 57: Tủi thân và mệt mỏi
59
Chương 58: Anh trai
60
Chương 59: Tần Thế Huân
61
Chương 60: Phong cảnh đẹp nhất
62
Chương 61: Ranh giới của chúng ta
63
Chương 62: Tôi giao cuộc đời mình cho cô
64
Chương 63: Câu xin lỗi không đáng có
65
Chương 64: Bạch...
66
Chương 65: Thổ lộ
67
Chương 66: Gần gũi
68
Chương 67: Tâm tư khó đoán
69
Chương 68: Mặt trăng và những vì sao
70
Chương 69: Gặp gỡ Nguyệt Hạ
71
Chương 70: Chuyến đi của thanh xuân
72
Chương 71: Tiến về phía trước
73
Chương 72: Lửa trong băng
74
Chương 73: Viên ngọc sáng giá

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play