Trói Buộc
Mùa đông trời se se lạnh, khí trời mang chút sự lạnh lẽo. Cô ngồi trên chiếc ghế sofa cạnh lò sưởi, tay ngồi đan từng sợi len một. Trong vô thức lại nở ra một nụ cười nhẹ, nhìn tờ lịch đặt trên cửa sổ. Miệng lầm bầm vài câu.
- Mai là ngày đầu tiên mình đi dạy rồi, nhanh thật đấy. Háo hức quá đi mất...
Cô_Lam Nghi, 26 tuổi nghề nghiệp: Giáo viên thực tập. Cô có một mối tình dài khoảng 10 năm với anh_Lâm Thành Quang cũng như là thanh mai trúc mã với cô. Cô với anh cũng đã yêu nhau được 10 năm rồi ngày mai là ngày đầu tiên cô đi dạy cũng là ngày kỉ niệm yêu nhau của cô với anh. Trời đông mang chút lạnh, cô quyết định đan một khăn choàng len tặng anh nhân ngày kỉ niệm. Dù gì chỉ còn chút nữa thì cũng xong rồi, không khó lắm....
Cô với anh rõ ràng là bị ngăn cách bởi một bức tường vô hình, cô và anh vốn là một người không cùng chung thế giới. Xuất thân của cô là một gia đình nghèo và bình dân, anh lại sinh ra từ Lâm Gia một gia tộc hùng mạnh nhất hiện tại, một tay che trời còn được. Nhắc đến Lâm Gia, không ai là không biết Lâm Thành Quang và Lâm Thành Luân. Đó là hai người con trai độc nhất của gia tộc đó hiện tại.
Lâm Thành Quang là cậu con trai cả, được chọn là người thừa kế sau này của Lâm Gia. Gia thế hùng mạnh, lại cực kì cưng chiều cậu em trai là Lâm Thành Luân vì thế nên từ nhỏ cậu con trai ấy đã có tính cách ngỗ ngược, chẳng xem ai ra gì. Lại có sở thích giành đồ của anh trai mình, ỷ được anh trai và gia tộc cưng nựng. Suốt bao năm qua anh ta tác quai tác quái khắp nơi, giết người không phải là một việc mà anh ta chưa từng làm.
Trong trường học thì chẳng xem giáo viên ra gì, rất ngỗ ngược. Rất nhiều kẻ ghét cay ghét đắng anh ta nhưng cũng không làm gì được bởi sau lưng anh ta là một gia thế vô cùng mạnh. Đụng vào anh ta sao? Chạm vào một sợi tóc của anh ta thôi cũng có thể trả giá bằng một tính mạng con người hoặc kể cả chu vi gia tộc.
Quay trở lại phần Lam Nghi, cô ngồi say sưa bên chiếc lò sưởi cùng chiếc khăn choàng len được may sắp hoàn thành. Bỗng kim đan len lệch hướng và đâm thẳng vào ngón áp út của cô. Máu chảy dài, có lẻ là đâm rất sâu, cô nhanh tay cầm chiếc khăn len đặt qua một bên, lo sợ máu của chính mình đã bị vấy vào nó.
Cô đi vào phòng ngủ, tìm hộp cứu thương rồi băng sơ miệng vết thương qua băng cá nhân rồi thôi không bận tâm nhiều. Nào biết đó lại là dấu hiệu của chuỗi bi kịch sắp diễn ra!?
Ngày hôm sau
- Bác tài xế dừng ở đây được rồi bao tiền vậy ạ....à vâng cháu gửi....cảm ơn bác
Cô bước xuống xe việc đầu tiên mình làm là nhìn đồng hồ xem có trễ giờ không, sau đó cầm đống tài liệu trên tài và bước vào trường. Đi thẳng đến phòng hiệu trưởng, đưa tay lên gõ vài tiếng. Bên trong vang lên tiếng trả lời.
- Vào đi
Cô mở cửa bước vào, nhìn người đang ngồi trên bàn làm việc, tay còn đang cầm vài cái hồ sơ chưa xem xong.
- Cô là Lam Nghi giáo viên thực tập mới được điều đến đây đúng không? Tôi đã chuẩn bị cho cô hết rồi. Cô đến lớp 12A để nhận lớp cũng như dạy dỗ học sinh trong buổi học đầu tiên ra sao nhé.
Nói xong hiệu trưởng liền cúi mặt xuống không nhìn cô nữa mà loay hoay với đống hồ sơ còn chất đống. Cô cũng biết thân phận, cũng chào hiệu trưởng rồi quay lưng ra cửa rời đi tìm lớp mà bản thân sắp làm chủ nhiệm.
Cảm giác hồi hợp lần đầu tiên được giảng dạy cho các học sinh của mình khiến cô không khỏi háo hức mong chờ. Cô đi trên hành lang của trường, lòng suy nghĩ những chuyện vu vơ. Sau khi nhận lớp chắc chắn sẽ nhắn tin gửi cho A Quang biết là mình đã nhận được lớp rồi. Sau đó còn phải cố làm quen với học sinh trong lớp mới nữa chứ.
Cơ mà nếu cô không lầm thì lớp 12A chẳng phải là lớp dành cho học sinh quý tộc và các con cái của gia đình giàu có hay sao? Nếu như vậy thì liệu chúng có quá khó khăn trong việc nói chuyện và làm thân không nhỉ? Cô không chắc được. Cũng bỏ qua chuyện đó đi, điều cô cần làm bây giờ chính là...
- Lớp 12A ở đâu vậy trờiiiii!!!!!
Cô mù cmn đường rồi, rốt cuộc đây là cái trường hay là 6 7 cái biệt thự gộp lại vậy? Chu cha mạ ơi, nó rộng thiếu điều cái nhà của cô chỉ bằng một cái nhà vệ sinh nhỏ bé trong ngôi trường này thôi ấy. Đúng là nhà giàu, chưa bao giờ phải đau đầu vì tiền....
Cô đang loay hoay không biết làm gì thì gặp một học sinh đi ngang qua, có vẻ là một người khá biết đường của ngôi trường này. Nên cô quyết định đi nhanh đến tiếp chuyện.
- Chào em, cô là giáo viên thực tập mới về trường, cô gặp rắc rối về việc phải tìm lớp mà cô cần phải nhận. Không biết là em biết lớp 12A ở đâu không chỉ cô với.
Cậu thanh niên đó quay qua nhìn cô một lượt và.....
18:32
21/7/2021
*Lưu ý đây chỉ là thời gian bản nháp được viết hoàn không phải thời gian thực được đăng lên!
_Còn Tiếp_
•Nếu có phát hiện lỗi chính tả hay lỗi lặp từ hoặc có những ý kiến để giúp truyện trở nên hoàn hảo hơn thì xin hay bình luận xuống phần bên dưới. Tác giả là một đứa chuyên rảnh rỗi nên xin hứa chắc chắn sẽ đọc hết tất cả và sửa những lỗi mà bản thân đã mắc phải. Thân ái cảm ơn!
Updated 51 Episodes
Comments