Chương 3

 CHƯƠNG 3: NHẬN TRÀ

 

Diệp Tranh xấu hổ một lát mới nhớ mình đến đây làm gì liền nhanh chóng tiếp nhận ly trà trên tay nha hoàn của mình quỳ xuống trước mặt nàng kính trà:” Mời tỷ tỷ uống trà”

Hạ Cẩm Vân cũng không câu nệ nhận trà uống một ngụm rồi lấy hồng bao dúi vào tay Diệp Tranh nói:” Đây là cho cô a”

Diệp Tranh ngạc nhiên nhìn hồng bao trên tay còn cười tươi nhận lấy:” Đa tạ tỷ tỷ!”. Xem ra vị tỷ tỷ này không xấu như trong lời đồn đại, nha hoàn bên cạnh thấy biểu tình của tiểu thư nhà mình liền chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Tiểu thư, đừng để bề ngoài của cô ta mà bị đánh lừa, nha hoàn âm thầm suy tính không để tiểu thư nhà mình tiếp xúc với nàng quá lâu.

Thấy Diệp Tranh đứng lên có phần khó khăn, nàng đương nhiên tốt bụng nói:” Đừng đứng đó nữa, ngồi đi”, nàng chỉ ghế bên cạnh mình nói. Nha hoàn muốn nói gì đó thì đã thấy Diệp Tranh vui vẻ tiếp nhận lời mời ngồi xuống.

Không khí xung quanh có chút ngượng ngùng, nàng chớp mắt nhìn Diệp Tranh một chút rồi hắng giọng hỏi:” Khụ, cái kia… Đêm hôm qua hai người các ngươi… làm bao nhiêu lần vậy?”. Nhìn thấy tướng đi, đứng của Diệp Tranh quả thật không thoải mái, sắc mặt lại có chút mệt mỏi, xem ra tối qua là miệt mài quá độ rồi.

Diệp Tranh cũng không ngờ Hạ Cẩm Vân lại hỏi trực tiếp như vậy không khỏi càng thêm đỏ mặt, tay chân không biết đặt đi đâu cho phải. Tiểu Xuyến đứng cạnh cũng xấu hổ nhỏ giọng nhắc nhở:” Tiểu thư…”

Hạ Cẩm Vân còn đang tự mình suy diễn nên không cảm thấy có gì không đúng mà nói tiếp:” Chậc, ta nghe nói lần đầu… rất đau đi?”

“ Không… không….” Diệp Tranh lắp bắp nói

Hạ Cẩm Vân chen tiếp:” Ta cho lời khuyên thiệt tình a. Hai người vẫn là nên tiết chế một chút, phóng túng quá không có lợi cho sức khỏe”. Thật ra là nàng đang để ý đến tuổi tác của vị Diệp Tranh này, nhìn như thế nào cũng là nữ hài 16-17 tuổi, ở hiện đại còn là một học sinh. Như thế nào lại có thể cưới sớm như vậy, còn có chuyện đó nữa, thật sự là không thể chấp nhận được mà! Thân thể mà Hạ Cẩm Vân đang mang cũng chỉ mới 18, tảo hôn thật đáng sợ mà!

Tiểu Xuyến bị tiểu thư làm cho choáng váng, tiểu thư người như thế nào lại nói những chuyện khiến người ta đỏ mặt thế a?

Nha hoàn bên cạnh Diệp Tranh tên là Dương Linh, là một trong những ảnh vệ nữ hiếm hoi được vương gia đích thân lựa chọn để ở cạnh Diệp Tranh tiện thể chăm sóc. Vừa mới gặp, Dương Linh đã bị tính tình thuần khiết của Diệp Tranh thuyết phục, giữa chốn nội trạch, thâm cung đấu đá ngươi sống ta chết người có tâm hồn thuần khiết như vậy có mấy ai. Ở chung lâu ngày Dương Linh liền xem Diệp Tranh là muội muội của mình hết mực chăm sóc cùng bảo vệ, chỉ cần có điểm bất lợi với Diệp Tranh, Dương Linh sẽ như gà mẹ mà che chở cho con mình.

Nghe những lời của Hạ Câm Vân, Dương Linh không khỏi tức giận mặt lạnh xuống nói:” Vương phi là có ý gì?”

“ Hả?”, bị sát khí đánh úp nàng không khỏi ngơ ngác nhìn Dương Linh:” Ta…” chỉ muốn tốt cho cô ấy. Bất quá lời muốn nói lại bị nàng nuốt ngược trở lại, cũng đúng, chuyện này không liên can đến nàng, nếu vướng vào sẽ gặp nhiều phiền phức. Hai phu thê nhà họ muốn làm gì thì làm, tốt xấu gì cũng đã nhắc nhở nhưng người khác lại xem lời khuyên của nàng thành ganh tị, thôi bỏ đi…

Nhất thời hai bên không nói được gì, nhưng rất nhanh đã bị giọng nói bên ngoài cắt đứt:” Hai người nói chuyện gì với nhau vậy?”

Nương theo tiếng nói, Hạ Cẩm Vân quay ra nhìn người từ ngoài bước vào. Một nam nhân thân vận một thân y phục màu xanh ngọc, khuôn mặt tuấn mĩ với những đường nét góc cạnh, biểu cảm lại hết mực lạnh lùng chỉ khi nhìn Diệp Tranh mới lộ ra vài tia ôn nhu.

Hạ Cẩm Vân nhìn vị vương gia trước mắt không khỏi chậc lưỡi, mĩ nam là đây. Ánh mắt của nàng phát sáng khi nhìn thấy Phó Thiên Hạo, bị ánh nhìn của nàng làm cho Phó Thiên Hạo càng thêm chán ghét nữ nhân này.

Diệp Tranh nhìn thấy Phó Thiên Hạo liền nở nụ cười gọi:” Thiên Hạo”, giọng nói chứa đầy tình cảm, Diệp Tranh nhịn không được đứng dậy đi đến chỗ Phó Thiên Hạo.

Hai người khanh khanh ta ta nắm chặt tay nhau trước sự chứng kiến của Hạ Cẩm Vân, Dương Linh cũng thầm chúc phúc cho hai chủ tử cũng thầm cảnh giác nhìn Hạ Cẩm Vân. Con người này chỉ sợ nảy sinh ghen ghét mà làm hại đến Diệp Tranh, Dương Linh nhất định phải giám sát chặt chẽ.

Nếu nàng biết được trong lòng Dương Linh đánh giá mình như thế liền sợ không được mà trợn trắng mắt, cô mắt nào nhìn thấy ta ghen tị, ta là người xấu xa vậy sao?!

Hạ Cẩm Vân nhìn một màn này không khỏi cảm thán, quả thật hai người rất xứng đôi, là một đôi uyên ương trời sinh. Xem ra chủ nhân thân thể này đã ủy khuất khi gả cho một người không có tình cảm với mình rồi a…

Phó Thiên Hạo kiểm tra một lượt Diệp Tranh nhận thấy người trong lòng không có điểm đáng ngại mới mở miệng hỏi:” Ban nãy nàng nói chuyện gì vậy?”

Diệp Tranh nhớ đến những câu hỏi của nàng không khỏi có chút xấu hổ lắc đầu:” Không có gì a”

Phó Thiên Hạo khẽ liếc nhìn Dương Linh nhận được cái lắc đầu mới an tâm hơn được một chút, lại quay sang nói với Diệp Tranh:” Nàng đói bụng chưa? Chúng ta cùng đi ăn sáng nào”

Diệp Tranh gật đầu sau đó hướng Hạ Cẩm Vân lên tiếng:” Tỷ tỷ chúng ta đi cùng nhau đi”

“ Được” cũng đúng lúc nàng chưa ăn sáng nên liền đáp ứng, nhưng lời đáp ứng của nàng lại khiến một vài người không vui.

 

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play