Chương 2:

Từ khi lên cấp 2 Lâm Thiên đã tự mình dọn ra ngoài ở, dùng tiền sinh hoạt mà anh trai chị gái hỗ trợ cho cậu từ khi còn nhỏ, nên giờ cậu đã mua được căn nhà cho mình cũng được một biệt thự loại nhỏ đủ để cậu sống sinh hoạt học tập không bị ai làm phiền.

Lúc nào ở trong lớp cậu lúc nào cũng tươi cười vì anh trai đã từng nói, nếu trong gia đình không làm cho em cười hoặc không vui vẻ thì hãy giao lưu nói chuyện với bạn bè của mình, càng nhiều bạn bè nói chuyện càng tốt hoặc hãy tìm cho mình một bạn thân sẽ làm cho em bớt cô đơn và vui vẻ hơn, cũng là người giúp đỡ khi em cần.

Vì anh trai và chị gái của cậu cũng bận nhiều việc học giống cậu, anh trai của cậu càng bận hơn từ khi còn nhỏ đã bị bắt đi kí hợp đồng, giao tiếp dự tiệc cùng cha rồi, nên anh trai cậu cũng không có dành nhiều thời gian dành cho cậu với chị. Hầu như trong anh em cậu và chị là người rảnh nhất hai người chỉ học tập là chính thôi.

Năm nay cậu bước vào cấp 3 rồi nên cậu sẽ chọn ở kí túc xá cho tiện, dù sao ở trong nhà cũng chỉ một mình, bạn thân thì học trường khác giờ nó đang thuyết phục cha của mình có được không, nên rất chán, cậu cũng nhiều bạn học chung trường nên chắc không cần lo, khi gặp khó khăn gì nhờ các bạn là được.

Cậu cũng có người mình thầm thích nhưng cậu luôn không giám nói ra ngay cả nhắn tin cũng không giám luôn, cậu cũng lạnh lùng khi gặp người đó không biết về cậu, cậu cũng không giám nói ra được vì cậu sợ người đó sẽ ghe tởm mình.

Bố mẹ thì không ai thương cậu và cũng không ai đi họp phụ huynh cậu cũng toàn bị người ta coi thường khinh bỉ nói xấu đủ thứ nhưng cậu vẫn không bận tâm cứ coi như không khí, cậu cũng mệt mỏi khi trong gia đình bị ghét còn ở trong trường cãi nhau với bạn bè, cậu cũng không muốn những điều xấu này xảy ra hàng ngày nên cậu đã chọn cách im lặng cho nhẹ người, cũng không muốn quan hệ bạn bè bị sứt mướt, cậu muốm tuổi thanh xuân học đường của mình thật vui vẻ, để lại ấn tượng tốt với thầy cô cũng như bạn bè.

Lâm Thiên gặp được Khương Châu khi mà cậu đang buồn, trốn học đi quán bar tìm chị thì thấy hắn đang bắt cướp lấy lại ví tiền cho bà cụ, lúc đó cậu đã bị cảm nắng với nụ cười khuôn mặt của hắn, bà cụ cũng hỏi tên để cảm ơn nên cậu mới biết tên hắn là Khương Châu, cậu cũng thấy hắn đang mặc áo học sinh, hình như là của trường học bên cạnh.

Về nhà cậu mới lên trang trường đó tìm hiểu người tên Khương Châu mới biết hắn là hotboy còn là học bá của trường rất được nhiều nữ sinh theo đuổi, nhưng điều đáng buồn ở đây là hắn là thẳng nam hắn ta không thích con trai, chắc cậu không còn cơ hội chỉ có thể đơn phương hắn.

Nhưng mà cậu đã thương thầm hắn được 2 năm rồi, cậu cũng thường theo dõi trên trang trường của hắn, nhưng cậu không biết cấp 3 hắn sẽ học trường nào, điều này luôn làm cho cậu đâu lòng không thôi, cậu rất muốn học chung trường với hắn như vậy là cậu đã vui rồi.

Lần đầu tiên bắt gặp nụ cười rạng rỡ và ánh mắt ấp áp nhìn người khác như vậy Lâm Thiên vẫn nhớ mãi, còn tương tư về người ta, còn thường xuyên vào trang cá nhân để muốn biết hắn có gì thay đổi hay có bạn gái chưa , Lâm Thiên vẫn luôn lén lút như vậy không giám kết bạn cũng dám bấm theo dõi Khương Châu, cậu cũng không muốn để người khác biết về tình cảm của mình dành cho Khương Châu cũng không muốn để người khác nghĩ cậu là biến thái thích theo dõi người khác, Khương Châu còn là một người được mọi người chào đón nữa, nếu để người khác biết là cậu chết chắc luôn.

Hôm nay bị tắc đường nên cậu bị trễ mất rồi, mấy hôm nhà trường đã gửi cho cậu lớp học với phòng kí túc xá, Lâm Thiên học lớp 10B3 và phòng kí túc xá là 305, cậu nhớ phòng ở 4 nguời thì phải, tuy cậu chưa ở chung phòng với người khác nhưng cậu nghĩ bản thân mình có thể thích nghi được. Đồ đặc cậu đã nhờ người đưa tới trước rồi chỉ cần nhận lớp xong rồi mang lên luôn là được.

Khi tới trước phòng 10B3 là mọi người trong lớp đã gới xong rồi, Lâm Thiên nhìn cô giáo trên bảng “xin lỗi cô và các bạn em bị tắc đường nên đến muộn”, cô giáo chủ nhiệm này tên là Vân Hân đúng là cô rất xinh đẹp, cô nở nụ cười nhìn Lâm Thiên “em vào đi”, “em có thể giới thiệu bên của mình với các bạn trong lớp luôn”, các bạn trong lớp nhìn cậu cười “đẹp trai quá”, “xinh quá, người gì đâu mà trắng thế”, “cậu ấy dẽ thương quá” ánh mắt của một số bạn còn phát sáng làm cho Lâm Thiên cũng sợ luôn cậu chắc chắn mấy ánh mắt này là của hủ nữ rồi.

Cậu gật đầu nhìn cô và mọi người “xin chào mọi người mình là Lâm Thiên rất vui khi được họ chung với các cậu, mong các cậu giúp đỡ nhiều hơn” cậu nở nụ cười tiêu chuẩn nhìn mọi người, kết hợp với gương mặt và nụ cười đúng là siêu cấp dẽ thương làm cho mọi người trong lớp bùng nổ.

Một số bạn ôm trái tim mình “trời ơi nụ cười tan chảy muốn rụng cả tim”, “oa là học bá, không ngờ tôi lại học chung với cả hai học bá” vừa nãy mọi người bất ngờ vì bọn họ học chung với Khương Châu, nay còn học chung với Lâm Thiên một người dẽ gần lại dẽ thương làm biết bao nhiêu con tim thiên hạ tan chảy, Lâm Thiên cũng chỉ biết cười với hành động và lời nói của mọi người dành cho mình.

Cô giáo cũng chỉ cười nhìn đám học trò của mình sao này có quậy phá không, khi cô nhìn danh sách của lớp mình làm chủ nhiệm thì khinh ngạc không thôi vì cô chủ nhiệm trong lớp có hai học bá, nhưng cô cũng rất vui và muốn thử sức mình vì cô chưa bao giờ chủ nhiệm là có học trò là học bá cả, cô cũng muốn hai học trò này của mình như thế nào có ngang tài ngang sức hai không nhưng cô cũng tìm hiểu trước rồi Lâm Thiên là một người hòa đồng giúp đỡ bạn bè rất nhiều bạn bè yêu quý không chỉ trong lớp mà còn có mấy bạn trong trường nữa cũng đều là fan hâm mộ cậu, còn Khương Châu thì hơi trầm tính không thích giúp đỡ bạn bè trong học tập cũng hòa đồng với mọi người chỉ là không thích giao tiếp nhiều thôi nhưng rất được nhiều nữ sinh tỏ tình, cô chỉ sợ Khương Châu sẽ yêu sớm lơ là việc học thôi. Cô nhìn xuống dưới có chỗ nào còn trống, rồi cô quay sang nói với Lâm Thiên “mắt em có bị cận gì không”, “dạ không ạ”, “vậy em ngồi với Nghị Văn đi em ấy cũng là lớp trưởng của lớp mình”.

Cậu nhìn theo hướng mà cô giáo chỉ, giờ cậu mới để ý trong lớp còn có Khương Châu gương mặt thân quên người mà cậu thầm thích, hắn còn ngồi ở đàng sau cậu nữa, giờ Lâm Thiên rất kích động nhịp tim của cậu cũng đập thình thịch còn có chút vui mừng lại vừa đau lòng, sau hắn không ngồi ở đàng trước của cậu đi để cậu còn ngắm, ngồi sau lưng cậu làm gì như thế cậu ngắm kiểu gì còn sợ người ta phát hiện cậu thích hắn nữa nên giờ cậu vừa vui vừa sợ, tuy giờ cậu rất kích động nhưng gương mặt đôi mắt của cậu đều không hiện ra nét mặt gì.

Gương mặt này của cậu đã được luyện tập nhiều năm dù có vui buồn gì cũng không bao giờ hiện ra trước mặt người ngoài chỉ khi ở chung với chị anh trai và Văn Chu bạn thân duy nhất của cậu.

Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play