Khi Yêu Anh Không Phải Là Sai
Lâm Thiên cứ ngỡ mình sẽ hạnh phúc khi lớn lên, sẽ hiểu chuyện thì mẹ sẽ không ghét cậu nữa, sẽ yêu thương cậu như những cha mẹ của những đứa khác. Nhưng cậu lại không ngờ mẹ lại càng ghét cậu hơn, ngay cả nhìn cậu bà cũng rất khó chịu luôn coi cậu là cái gay trong mắt vậy.
Chị của cạu là Lâm Di từng nói trước đây mẹ của ọn họ không như bây giờ trước đây rất là thương anh chị của cậu, thích nấu ăn cho gia đình, thường xuyên dẫn anh chị cậu đi chơi.
Chị nói từ khi mang thai cậu vẫn còn bình thường vì mẹ biết mình mang thai là sinh đôi một trai một gái bà rất mong chờ hai đứa bé này, lúc còn đang mang thai bà lúc nào cũng kể chuyện hát cho hai đứa nghe.
Lúc đó cha của cậu cũng rất vui vì mình có thể đón thêm công chúa và hoàng tử ra đời nên trong nhà ai cũng vui. Vì cha của cậu rất yêu thương, chiều chuộng mẹ của cậu từ khi hai người yêu nhau lúc trẻ rồi, do hai người là bạn học nên cha cậu đã thầm thương bà ấy trước, khó khăn lắm mới theo đuổi được nên ông đã chiều người yêu của mình vô điều kiện, ông cũng chiều theo ý bà cho tới bây giờ.
Nhưng khi lâm bồn sinh ra cậu và em gái, nhưng em gái sinh đôi của cậu lại mất không qua khỏi được nhưng cậu bị bệnh bác sĩ lại chữa khỏi một mình cậu. Nên mẹ của cậu từ lúc ấy đã bị sốc lúc đó khi tỉnh lại đã hết ầm lên, trong bệnh viện cũng khốc mấy ngày, cả ban đêm cũng khóc khi mệt rồi mới đi ngủ, suýt nữa mù cả đôi mắt vì khóc nhiều.
Mẹ của cậu còn bị ảnh hưởng về tâm lý rất nghiêm trọng, từ khi sinh ra bà chưa từng bé hay nhìn cậu lấy một lần, từ khi còn nhỏ cậu đã uống sữa bột, không được mẹ chăm sóc lấy một lần. Vì em gái sinh đôi của cậu mất lại để lại tâm lý cho mẹ của cậu cực nặng.
Mỗi khi cậu tới gần kêu “mẹ ơi” thì bà liền hết lên “mày cút, mày không phải là con của tao, mày là người đã hại chết em gái của mày, sao không chết luôn đi” lúc đó cậu chỉ biết khóc, không hiểu chuyện gì xảy ra “con không có mà, mệ đừng mắng con, con rất sợ” đúng là lúc đó cả gương mặt của cậu đều xanh có khi chuyển sang trắng bệch vì sợ nhưng cậu vẫn đứng ở đấy khóc.
Ngay cả phòng của cha mẹ của cậu. cậu cũng chưa một lần được vào, ngay cả cái ôm dành cho cậu mẹ của cậu cũng chưa bao giờ bố thí lấy một lần, mỗi khi tới ngày tròn tuổi cậu chưa từng lấy một lần sinh nhật vì đó là điều cấm kị trong nhà, cũng như là mẹ của cậu không thích.
Cậu cảm thấy hình như mẹ rất hận mình mỗi cái ánh mắt đều thể hiện sự cam thù cũng như sự lạnh buốt trong ánh mắt đó, cứ như cậu là kể thù của bà chứ không phải là đứa con mà bà đứt ruột sinh ra.
Cậu lớn lên là được một tay của những người làm trong nhà chăm sóc cậu thấy mình như đứa trẻ mồ côi nhưng cậu cũng không bằng những người cha hoặc mẹ đơn thân họ có sự yêu thương, lo lắng chở chê hơn, còn cậu thì không có.
Lúc bị ốm người ta được vòng tay ôm vào lòng của cha mẹ còn cậu thì chỉ có một mình trong phòng rộng lớn này, một mình chống chọi với cơn đau của bệnh tật tự mình chịu tất cả mọi thứ ngay cả sự ghẻ lạnh của mẹ.
Khi cậu lớn lên hiểu chuyện một chút thì cậu nhận ra dạo này mình rất ít khi được cha ôm, chỉ ôm khi lúc cậu 3, 4 tuổi thôi. Khi cậu lên cấp 2 thì ông không bao giờ ôm cậu nữa, vì ông rất yêu mẹ của cậu nên khi thấy ông ôm cậu thì mẹ của cậu đòi sống đòi chết để uy hiếp ông, nên từ ngày xảy ra chuyện như thế nên ông cũng không bao giờ giám ôm cậu nữa.
Lúc trước cậu nghĩ may mà mình còn có chị gái và anh trai yêu thương lúc nào cũng an ủi cậu, cậu cũng thấy mình đã đủ hạnh phúc lắm rồi khi mẹ lạnh nhạt thì cũng nhận được sự yêu thương của cha nhưng cậu càng lớn thì cha cậu cũng dần lạnh nhạt và không còn đối sử yêu thương cậu như trước nữa, có lễ tất cả sự yêu thương của cha cậu đều dành hết cho mẹ rồi, có lễ ông làm như vậy vì mẹ không thích cậu cũng không thể trách ông.
Gia đình của cậu cũng thuộc gia đình khá giả có tiếng trong thành phố nhưng cậu thì người bên ngoài chưa từng biết họ lại có thêm người con trai là cậu, dự tiệc hay sinh nhật của mọi người trong gia đình cậu đều luôn không cho xuất hiện trước mặt người ngoài.
Chị của cậu cũng chỉ biết khóc với hành động của cha mẹ đối với con út của mình như vậy, sao có thể đối với con của mình như thế, có khi cậu bị đưa ra khỏi nhà cũng có khi cậu bị nhốt khóa của lại không cho xuất hiện trước công chúng, chị của cậu cũng chỉ biết ôm cậu vào lòng mà khóc nguyên một đêm, cậu thì không sao không lo về hình tượng của mình, nhưng chị của cậu gương mặt xinh đẹp như vậy lại khóc đến nỗi sưng cả mắt. Chị của cậu cũng mấy lần khi có tiệc trong nhà thì lúc nào cũng tự nguyện nhốt chung với cậu. Cô thấy vậy là không thể chấp nhận nổi, cô cũng không thích sự giả tạo đó của gia đình mình.
Lâm Thiên cũng là một người rất xinh đẹp mẹ đã ghét cậu như vậy rồi, lại cho cậu lớn lên theo gen của mẹ nữa hoàn toàn khác với anh trai Lâm Thanh của mình rất ưu tú còn điển trai được nhiều người theo đuổi, còn cậu không chỉ da trắng lại còn có nét đẹp giống con gái gần giống nét đẹp của mẹ cậu có lẽ vì như vậy bà càng ghét cậu hơn khi mà cậu lớn lên. Con người của cậu không mập lên nổi, cứ mảnh khảng như vậy chị gái toàn khen cậu đẹp hơn con gái.
Học tập của cậu thì không cần phải nói vì muốn nhận được sự yêu thương của mẹ và cha nên cậu đã cố gắng mỗi lần thi đều đứng nhất toàn khối cách xa người thứ 2 mười mấy điểm nhưng cậu lại càng không nhận được sự yêu thương của họ hơn.
Chị và anh trai đều an ủi cậu họ lúc nào cũng nói thẳng vì họ biết thái độ của mẹ không bao giờ thích hay trao yêu thương cho cậu “em hãy học cho mình đừng học vì cha mẹ nữa họ không bao giờ quan tâm em đâu”, “đây là lời anh nói sự thật vì muốn tốt cho em, em biết mà sự thật nó hay mất lòng”, “em hãy sống cho em, hãy sống thật tốt để cho họ xem không có họ em vẫn sống tốt”.
Anh trai đã rơi lệ khi nói chuyện với cậu, cậu cũng hiểu sự thật nó rất mất lòng lắm “vâng” tuy cậu trả lời như vậy nhưng cũng rất khó khăn mới thốt ra được từ đấy, cậu đã ôm anh và khóc trên vai anh cho đến khi mệt rồi nằm ngủ mới thôi, chị cậu cũng ở bên ngoài cũng khóc chung với cậu và anh trai.
Sao cha mẹ có thể vì một đứa trẻ đã mất chuyện qua mười mấy năm rồi mà họ không buông bỏ được quá khứ, mà cứ muốn hành hạ đứa con của mình vẫn đang còn sống như vậy, thật không biết họ đang nghĩ gì làm như thế này với con mình đứt ruột sinh ra. Một người ưu tú như Lâm Thiên mà cha mẹ của cô cũng bỏ rơi, người muốn có đứa em trai cô mà không có thế mà họ nỡ làm như vậy, nếu sau này họ hối hận thì chắc chắn Lâm Thiên sẽ không bao giờ tha thứ cho họ, thế thì họ đừng có bao giờ hối hận, ánh mắt của cô cũng trở nên lạnh lùng.
Updated 70 Episodes
Comments
~Lạc Hy tỷ🧚♀️~
Ít khi mới tìm đc truyện hay như này ủng hộ tg nè
2022-03-02
1
Vh
hu hu tội con tôi quá
2022-02-15
1
Nguyễn Dung
hay mà ít người đọc quá
2022-02-10
3