Daddy, Mami Thật Uy Vũ! (Phu Nhân Hoàn Mỹ Của Tổng Tài)
Vào ban đêm, một lễ hội hóa trang được tổ chức trong khu vườn của Bạch gia ở thành phố C, Trung Quốc. Gia đình họ Bạch đã dành nhiều thời gian sắp xếp hội trường và mời rất nhiều thiếu gia công tử, thiên kim tiểu thư nhà giàu thế hệ thứ hai tham gia vũ hội. Sau khi uống quá chén, các cậu ấm cô chiêu đã đeo mặt nạ tìm nhau khiêu vũ.
Mang một chiếc mặt nạ tiểu bạch thỏ, Bạch Tố Tố, nhị tiểu thư nhà họ Bạch đột nhiên cảm thấy chóng mặt, bước đi xiêu vẹo, muốn trở về phòng nghỉ ngơi. Đứng trước cửa phòng, cô lục tìm chiếc chìa khóa trong túi quần để mở cửa, nhưng lúc này phát hiện cửa đã bị mở khoá.
"Hừ" một tiếng, Bạch Tố Tố đầu óc rối bời không tỉnh táo bỗng nhiên như bị mê hoặc, đẩy cửa bước một chân vào, cả người cô đột ngột bị một bàn tay mạnh mẽ lôi vào trong, giống như ngọn núi lửa ập đến, đè mạnh cô vào tường.
“Là ai?”
Bạch Tố Tố theo bản năng kêu lên, nhưng chưa kịp kêu, mặt nạ tiểu bạch thỏ đã bị lấy đi, một người đeo mặt nạ ma cà rồng cúi đầu cắn vào môi cô. Tiếp đó là một nụ hôn nồng nhiệt triền miên, khiến Bạch Tố Tố bị động "ừm" một tiếng, thở dốc.
Đây là một người đàn ông cao ráo, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen và đeo mặt nạ ma cà rồng.
Dưới ánh trăng, người đàn ông mang "mặt nạ ma cà rồng" bất ngờ nhấc bổng Bạch Tố Tố lên, bế cô lên rồi dùng sức ném cô xuống giường.
“Tiểu bạch thỏ?”
Ma cà rồng yêu mị, bàn tay rắn chắc ghì chặt hai tay tiểu bạch thỏ, chế trụ tiểu bạch thỏ dưới thân, làm cho tiểu bạch thỏ bất động.
“Anh là ma cà rồng?” Tiểu bạch thỏ run rẩy hỏi.
“Ma cà rồng thích ăn thịt thỏ.” Giọng nam đeo mặt nạ ma cà rồng nghe trầm trầm, giai điệu như tiếng đàn du dương, gợi cảm, quyến rũ, nhưng có chút pha trộn không rõ ràng: “Tôi ...... thích ...... thỏ!”
“Anh thật sự là … ma cà rồng? Anh… tới hút máu của tôi?” Bạch Tố Tố bất giác cảm thấy máu trong người đang sôi lên như lửa, quá khó chịu.
Cô thật sự muốn máu của mình bị hút đi, bằng không, trời quá nóng, thực sự như muốn bốc hỏa, nóng không chịu nổi.
“Tôi muốn … hút máu, hút máu của tiểu bạch thỏ.” Ma cà rồng cúi đầu lao thẳng xuống, đè lên người Bạch Tố Tố, dùng miệng cắn vào cổ cô và mút mạnh.
"Đau quá! A! Đau quá!"
......
Gần như cùng lúc đó, trong phòng Đại tiểu thư nhà họ Bạch, Bạch Hy Hy, có tiếng nấc của nam nữ không kiềm chế được. Người đàn ông thở hổn hển như một con bò, người phụ nữ tiếp tục rên rỉ. Chỉ cần đến gần cửa, liền có thể nghe thấy giọng nói của một nữ nhân xông lên mây, không biết xấu hổ.
"Anh ... em yêu anh! Em đã yêu anh từ lâu, rất lâu rồi!"
Giọng điệu lả lướt này kéo dài rất lâu ...
Cuối cùng cũng dừng lại, một lúc sau, chiếc đèn ngủ trong phòng được bật lên.
Bạch Hy Hy cao hứng gấp không chờ nổi, muốn nhìn thấy người đàn ông mà cô ta đã vất vả săn thành công.
Ai biết, không nhìn thì không sao, nhưng nhìn rồi suýt chút nữa hét ầm lên, phát hiện mình đã nhầm con mồi!
Người đàn ông đáng lẽ là thiếu gia Giang Thiên Dạ của nhà họ Giang, không ngờ giờ phút này nằm ở trước mặt cô, người đàn ông như lợn chết kia lại là Tần Viễn Viễn.
Bạch Hy Hy thản nhiên nhặt quần áo mặc vào, lảo đảo đi ra ngoài. Ngoài cửa, Bạch phu nhân đã chờ sẵn.
Bạch Hy Hy kéo Bạch phu nhân về phòng, giận dữ hét lên: "Mẹ! Sao lại thành ra thế này? Giang Thiên Dạ đâu? Tại sao người bên trong là Tần Viễn Viễn, cái tên ngu ngốc đáng ghét đó."
"Im đi, đừng lớn tiếng.” Bạch phu nhân cau mày suy nghĩ: “Chẳng lẽ Giang thiếu ở trong phòng con nhỏ thấp hèn kia."
"Mau !"
"Đi xem."
Hai mẹ con Bạch Hy Hy đi tới phòng của Bạch Tố Tố. Căn phòng không khóa, họ đẩy cửa bước vào, bên trong không bật đèn.
Tuy bên trong không bật đèn, nhưng ánh sáng của đèn hành lang ngoài cửa sổ chiếu vào làm hiện rõ cảnh tượng bên trong, không khỏi khiến đôi mắt Bạch Hy Hy bừng bừng lửa giận.
Con mồi của cô thực sự nằm trong phòng Bạch Tố Tố.
Lúc này, trong phòng tràn ngập mùi nam nhân sau khi vui vẻ. Căn phòng lộn xộn, quần áo vương vãi trên sàn, người đàn ông Giang Thiên Dạ mà cô muốn săn đêm nay với cô em gái Bạch Tố Tố của cô đã ngủ cùng nhau, hiện tại 2 người ngủ say như chết.
Nhìn cảnh tượng này, không cần hỏi cũng biết chuyện gì đã xảy ra với họ vừa rồi.
Bạch Hy Hy bùng lên cơn tức giận dữ dội, khi cô bước tới định xé xác em gái, Bạch phu nhân đã kịp thời ngăn lại: "Không được! Chuyện này còn phải tính! Đừng quá hấp tấp.”
Sau đó Bạch phu nhân thì thầm vào tai Bạch Hy Hy vài câu. Bà ta lấy ra một chiếc khăn tay tẩm thuốc mê rồi đặt nó vào mũi Bạch Tố Tố, để Bạch Tố Tố hít một hơi.
"Đừng lo, nó không tỉnh được đâu, chúng ta khiêng nó đi."
Bạch Hy Hy gật gật đầu, lập tức nhanh chóng cùng Bạch phu nhân khiêng Bạch Tố Tố về phòng của mình, đem Bạch Tố Tố đặt nằm bên cạnh tên thiếu gia họ Tần, Tần Viễn Viễn. Còn Bạch Hy Hy trở lại phòng Bạch Tố Tố nằm cùng Giang Thiên Dạ.
Ba tháng sau,
nhà họ Bạch tổ chức tiệc đính hôn hoành tráng, ai ai cũng ghen tị, cho rằng đây là một cặp trai tài gái sắc: Giang Thiên Dạ, một trong những hậu duệ của tứ đại gia tộc thành phố C. Có người gọi Giang Thiên Dạ là nam thần quốc dân, còn Bạch Hy Hy là nữ thần của thành phố, đại tiểu thư nhà họ Bạch tài sắc vẹn toàn, xinh đẹp như bạch liên hoa.
Trong tiệc đính hôn này, tất cả mọi người đều rạng rỡ. Hội trường ở giữa đan xen đám cậu ấm cô chiêu tài phiệt, quần áo sặc sỡ như công, mặt mày sáng sủa, trang điểm lộng lẫy,... duy chỉ có một người khác biệt nổi bật nhất, đó là Bạch Tố Tố, ủ rũ cầm đĩa thức ăn đi ngang qua đám đông, cau mày không biết phải làm sao. Vừa rồi cô ấy nhận được báo cáo kết quả kiểm tra, cô ấy đã mang thai được ba tháng.
Ở thành phố C, không ai không biết nhà họ Bạch là gia đình từ thiện, Bạch Tố Tố lại là con nuôi của Bạch gia. Nói một cách dễ hiểu, Bạch Tố Tố là nhị tiểu thư Bạch gia, nhưng chỉ có bản thân cô mới hiểu danh phận ấy là gì, thực chất cô chỉ là một người giúp việc tự do.
Tần Viễn Viễn thừa biết Bạch Tố Tố không có địa vị gì trong gia đình họ Bạch, nên đã từ chối đính hôn với Bạch Tố Tố sau khi biết đã xảy ra quan hệ với cô.
Tần Viễn Viễn cũng không phải mẫu người Bạch Tố Tố thích. Hắn từ chối, cô cũng không quan tâm, nhưng không ngờ cô lại có thai. Mặc dù có thai nhưng cô vẫn phải bưng bê, làm việc luôn tay luôn chân như những người giúp việc khác.
Đột nhiên, Bạch Tố Tố bần thần vô tình đụng phải ai đó, chai rượu quý trên đĩa rơi xuống đất. Điều này ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Có người vội che miệng nói nhỏ: “Đó không phải là nhị tiểu thư nhà họ Bạch sao?”
“Nhị tiểu thư sao? Cô ta được nhà họ Bạch nhặt về nuôi, cũng không khác gì hầu gái.”
Tần Viễn Viễn lúc này vô cùng đắc ý, từ bên ngoài đi vào, làm lơ đi ngang qua Bạch Tố Tố, không thèm nhìn Bạch Tố Tố, trực tiếp đi tới trước mặt Bạch Hy Hy, khơi dậy tà khí, chúc mừng Bạch Hy Hy: "Bạch đại tiểu thư, à không, sau này phải gọi là Giang thiếu phu nhân, chúc cô trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”
Giang Thiên Dạ nghe vậy nhàn nhạt nói: “Tần Viễn Viễn, ngươi cũng nên đính hôn với Bạch Tố Tố!”
Tần Viễn Viễn cười lạnh một tiếng: “Tôi không phải là người làm từ thiện, tại sao phải đính hôn với cô ta? Tôi cũng không phải là anh, nam thần quốc dân vận mệnh tốt, ngủ được với Bạch Đại tiểu thư. Nếu ngủ với Nhị tiểu thư, anh sẽ đính hôn với cô ta sao?”
“Không có nếu.” Giang Thiên Dạ lạnh lùng đáp, giọng nói mang uy lực như một bậc đế vương.
Tần Viễn Viễn không muốn xúc phạm Giang Thiên Dạ, nhưng chuyện đính hôn với Bạch Tố Tố là tuyệt đối không thể.
Updated 64 Episodes
Comments
Thach Sang Đinh
đén hôn vơi cô ây
2021-12-31
3
Ngoc Nguyen
....
2021-12-27
5
Trang Duong
Hay quá đi mất
2021-11-23
17