Chương 9

Ta nhìn con hung thú đang lượn vòng quanh Cửu Thần điện, chốc chốc lại nhe nanh giương vuốt, hung tợn đe dọa, cảm thấy thực nực cười. Có vẻ nó không biết nó đang đối mặt với những ai cơ đấy.

Tiếc là Lục Trân không ở đây, nếu không lão chắc chắn sẽ phá lên cười rồi thỏa sức tẩn cho con thú một trận đã đời.

Chiếc vòng bạc phát ra ánh sáng chói lóa, khiến con hung thú bất giác lùi lại. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc kịch chiến mà ta dự đoán sẽ chấn động Thiên Giới.

Lâu lắm rồi không chiến một trận, cảm thấy thật khó chịu. Có lẽ vì ta đã là chiến thần nên mới như vậy chăng ?

Định Tôn bên cạnh chỉ nở nụ cười lãnh đạm, một tia sáng vàng hiện ra, trong tay hắn đã cầm một thanh kiếm vàng với hoa văn hình rồng tinh xảo.

Quả là một thanh kiếm tuyệt đẹp. Ta không ngừng cảm khái khi chiêm ngưỡng nó. Vàng và bạc thi nhau chiếu sáng cả Thiên Kinh, một mỹ cảnh rực rỡ hơn bao giờ hết. Nhưng tiếc là hai ta không phải là người mở màn trận chiến.

Hai vị chiến thần lục y kia xông lên đấu với Cùng Kỳ, những chiến thần khác đồng loạt tham chiến. Các vị thần khác đều tranh thủ ẩn nấp hay bỏ chạy mất dạng.

Ta đứng yên một chỗ, lạnh lùng quan sát cuộc chiến diễn ra, và ta không khó để nhận ra sự không cân sức giữa hai bên. Ta chắc chắn Định Tôn cũng nghĩ như ta.

Ta thầm đánh giá hai chiến thần của Nhân Giới kia, cảm thấy thực lực của họ không tệ chút nào, nếu so với các vị thần của các tộc thì hoàn toàn không hề thua kém. Hẳn là họ đã cất công tu luyện rất nhiều và rất lâu, mới đạt đến cảnh giới phi thăng.

Tuy nhiên, vì hai người mới là chiến thần, dù có kính nghiệm chiến trường đến đâu thì việc phải đánh với một con hung thú cổ xưa có vẻ vẫn hơi quá sức. Ta bắt đầu thấy những giọt mồ hôi nhễ nhại và hơi thở dần trở nên dồn dập, động tác cũng gấp gáp hơn lúc đầu.

Những chiến thần khác cũng đồng dạng đuối sức, có những người còn bị Cùng Kỳ đả thương hoặc đánh văng mất hút. Ta có chút hưng phấn, sắp đến lượt ta tham chiến rồi.

Và hình như Định Tôn cũng cảm thấy như vậy.

Nhưng vẫn là, người tính không bằng trời tính. Ta vừa tiến một bước, liền cảm giác một, không, ba nguồn thần lực cường đại đồng thời nhắm thẳng vị trí hiểm yếu của Cùng Kỳ mà cuồn cuộn tấn công.

Cả ta và Định Tôn đồng dạng bất ngờ lẫn kinh ngạc.

Cùng Kỳ bị thần lực điên cuồng áp đảo, đánh văng ra xa, trọng thương phun máu. Nó định bỏ chạy, nhưng bị Kim Thiên Xích với số lượng lớn trói chặt, chỉ có thể giãy giụa trên không.

Ta thực khó tin khi chứng kiến Kim Thiên Xích được triệu hồi nhiều đến vậy. Nó được tạo nên từ pháp lực của người dùng, pháp lực càng mạnh càng nhiều thì Kim Thiên Xích sẽ càng phát huy được uy lực mãnh liệt của nó.

Chưa kể đòn phối hợp vừa rồi, một chiêu đó dễ dàng quét sạch cả một vùng rộng lớn chỉ trong một nốt nhạc chứ không phải đùa.

Ta đang một bụng thắc mắc thì đã nghe giọng của Định Tôn vang bên tai.

"Quang Vũ Tướng Quân, Băng Thành Tướng Quân, Dung Quyền Tướng Quân."

Ba cái tên này vừa thân quen vừa xa lạ, chân ta bất giác có chút run run. Ta cứng ngắc quay đầu, chớp mắt thấy thực hối hận vì đi không lựa ngày.

Trước mặt ta xuất hiện thêm ba người, thân hình cao to uy vũ, nét mặt nghiêm nghị lạnh lùng, đường nét tuy khá thô nhưng không làm mất đi vẻ điển trai vốn có. Họ không thay đổi gì cả, vẫn y nguyên như trong kí ức có phần mờ nhạt của ta.

Ta không nhận ra bản thân đã lùi về sau vài bước, cũng không biết vẻ mặt của mình thời điểm này thế nào, ta chỉ biết một điều duy nhất, đó là phải nhanh rời khỏi đây.

Ta xoay người muốn chạy, nhưng Định Tôn giữ chặt lấy ta, kéo ta đến giới thiệu với họ.

Ba ngưởi họ trợn tròn mắt nhìn ta. Ta cắn răng, thầm nguyền rủa trăm đời tổ tông của hắn. Chuyện trước đây không thể tiếp tục lặp lại nữa, đã chấm dứt thì tuyệt dứt điểm, không cần dây dưa.

Một trong ba người họ giơ tay muốn chạm vào ta, ta lập tức vùng khỏi gọng kiềm của Định Tôn, như một cơn gió mà biến mất khỏi Thiên Kinh.

__

Từ sau lần đó, ta không bước chân khỏi Thiên Lý Cửu Hoa, cũng không tiếp chuyện với ai kể cả Lục Trân. Các tiên nga muốn an ủi ta nhưng có vẻ không dám, chỉ nói được vài lời liền chạy mất dạng.

Ta thừa nhận bản thân đang rất buồn bực, như ngọn núi lửa chực phun trào. Bất quá, ta khẳng định sẽ không giận cá chém thớt. Các nàng vẫn là lo xa quá rồi, chẳng biết từ khi nào lại như vậy. Ta rất khó tính sao ?

Ta nốc một ngụm đầy, tâm trạng càng lúc càng tệ đi. Mấy hôm nay tên Thiên Đế chết tiệt kia cứ đến bên ngoài Thiên Lý Cửu Hoa làm phiền ta. Ta không cho vào, hắn đương nhiên sẽ không dám, nhưng hắn lại gửi rất nhiều quà xin lỗi đến cho ta.

Ta nhăn mày, tặc lưỡi. Cái tên này có thể bớt phiền toái một chút được không ? Thiên Đế nào mà cũng như hắn chắc ta sẽ không nhịn được mà hủy luôn cả Thiên Giới mất.

Ngươi chọc tức ta, bây giờ lại bày đặt tặng lễ mong ta bỏ qua ? Hừ, trên đời làm gì có chuyện đơn giản vậy ?

Mạt Lỵ không ít lần nói với ta là Định Tôn đã đứng ngoài chờ ta rất lâu, có khi đứng cả một ngày, bất kể nắng mưa, ta chỉ khó chịu xua xua tay. Tuy không biết hắn đang suy tính cái gì, nhưng ta sẽ không để hắn làm tâm ta nhiễu loạn đâu.

Ta không chỉ bảo Mạt Lỵ từ chối lễ vật, mà còn vứt hết những hũ rượu hắn từng cho ta. Ở Thiên Lý Cửu Hoa, ta cũng có ủ rượu với mùi vị đa dạng và tuyệt hảo, ta mới không cần rượu hắn cho.

Mà sao hắn biết ta thích uống rượu ?

Lúc đầu ta còn thắc mắc vấn đề này, hai ta căn bản chẳng tiếp xúc được quá vài lần, mà ta cũng hiếm khi giao lưu với các vị thần ở Thiên Giới, nên chẳng ai biết gì về ta cả.

Cuối cùng ta kết luận là Lục Trân tiết lộ với hắn, vì chỉ duy nhất lão là hiểu biết về ta. Ta cũng chưa hỏi lão để xác nhận điều này, nhưng đã thầm khẳng định là vậy.

Ta gục mặt xuống bàn đá, men rượu dần ngấm khiến đầu óc ta mơ màng. Trong cơn mê, ta tưởng như bản thân đã trở về quá khứ, những hình ảnh liên tục hiện về, từng chút một rõ ràng.

Hot

Comments

Tiểu Sao Hỏa

Tiểu Sao Hỏa

Tỉnh rượu liệu nàng còn nhớ chăng?

2021-12-10

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play