Tình Kiếp Vạn Năm - Thiên Lý Cửu Hoa
Ta trợn trừng mắt nhìn nam nhân đang nhìn ta đầy rét lạnh như muốn ăn tươi nuốt sống, cổ họng bất giác nghẹn lại, chặn đứng thiên ngôn vạn ngữ.
Giữa thanh âm huyên náo chói tai của cuộc hỗn chiến, sinh tử cận kề ngay đường tơ kẽ tóc, ta và hắn vẫn không ai lên tiếng, một bộ dạng gắt gao nhìn đối phương.
"Chính ngươi đã giết cha nương ta và Tiểu Lý, lại còn muốn mưu hại Mị Nhi, ngươi đáng chết."
Tuy không nghe được gì, nhưng đầu ta cứ không ngừng ong ong. Ta vội bám lấy chân hắn, như cố bắt cọng rơm cứu mạng. Máu từ tay ta dính lên góc áo trắng tinh của hắn, tiên tiên diễm diễm.
Ta mở to miệng muốn nói, nhưng chẳng lời nào có thể thốt ra, ngay cả tiếng nấc đứt quãng cũng không phát ra được.Ta thở dốc, mỗi một lần hô hấp đều khiến ta đau đớn như bị xé toạc làm trăm mảnh.
Miệng bất giác dâng lên một cỗ chất lỏng đặc sệt, ta không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, chảy dài nhỏ giọt xuống mặt sàn trắng ảm đạm.
...
Trước mắt ta mờ nhòe, thân thể dần tan biến. Vết thương giữa ngực lại âm ỉ đau, ta không còn cảm nhận được nhịp tim và hơi thở của mình. Ta như con rối đứt dây mà vô lực gục ngã, một giọt lệ lạnh lẽo rơi xuống, trước mặt hắn mà tan biến.
....
__
"Nha đầu nhà ngươi, trước mặt Thiên Đế chẳng kiêng dè gì cả. Bản lĩnh có thừa nha, lợi hại lợi hại."
Ta quay đầu nhìn cái tên một thân đỏ lè đang vỗ vỗ cây quạt vào lòng bàn tay, điềm nhiên mà ngồi xuống ghế đá, mỉm cười với ta.
"Tiểu công chúa, ta vừa biết được vài chuyện vui, ngươi muốn nghe thử không ?"
Ta không đáp lại, nhưng vẫn ngồi xuống, tự rót một chén trà.
Trước mặt ta là Lục Trân, một trong những chiến thần của Thiên Giới. Lão ta còn lớn hơn cả Thiên Đế đời trước, một lão thượng thần lẩm cẩm đến mức chẳng còn nhớ gì về quá khứ của mình nữa, quá già rồi.
Từ sau cuộc đại chiến giữa Minh Giới và Thiên Giới kết thúc, lão ta lui về ở ẩn tại Tuyệt Địa Cốc.Nhưng từ khi quen biết ta, thì liền ăn vạ chỗ ta không đi.
Lúc này đây, lão đang luyên thuyên cái gì ta cũng không để ý, vì chỉ là những câu chuyện nhàm chán mà lão cất công thu thập ở Nhân Giới thôi.
"Này Tiểu công chúa, vấn đề của ngươi sao rồi ? Cái kia Thiên Đế, liệu có để yên không ?"
Nghe đến đây, ta khẽ sầm mặt.
50 vạn năm trước, khi hai giới xảy ra xung đột, ta lập tức xông ra chiến trường, giải nguy cho Thiên Giới. Lão Thiên Đế bị trọng thương, trong lúc hấp hối đã đem ta gả cho nhi tử của lão, tức Tần Du điện hạ.
Nhưng vị điện hạ đó vì bất cẩn mà bị lão Minh Đế phế bỏ toàn bộ thần lực, biếm thành một phàm nhân, hiện không rõ sống chết.
Ta định sau chiến tranh sẽ quay về Thiên Lý Cửu Hoa, không muốn dính líu gì những chuyện ở Thiên Giới. Nhưng lão Thiên Đế đã dự đoán được,
Để ràng buộc ta với Thiên Giới, trước khi trút hơi thở cuối cùng, lão đã lập chỉ, phong ta là Thuần Ngọc công chúa, mặc định ta là Thiên hậu tương lai, tuyên bố bất cứ kẻ nào muốn ngồi lên vị trí Thiên Đế, muốn có được Long ấn, thì phải cưới được ta.
Thiên Giới khi đó vừa kết thúc chiến tranh, tổn thất nặng nề, Minh Giới có thể tái chiến bất kì lúc nào, nên thứ lão cần là thần lực của ta.
Đó là những gì ta biết.
Khẽ nhíu mày ngài thanh tú, vẻ mặt trước sau như một vô cảm, ta nâng chén trà, lắc vài vòng rồi uống cạn.
"Tiểu công chúa, ta biết ngươi không phục, chỉ là, ngươi làm vậy, thực hơi quá ...."
Ta liếc lão.
Lão nhìn sắc mặt ta, lựa chọn nuốt hết lời muốn nói vào họng.
"Hầy, ngươi cứ vậy mà lãnh đạm a. Rõ ràng ngươi dung mạo tuyệt sắc, khuynh đảo chúng sinh, lừng lẫy Tam Giới, vậy mà cứ lầm lầm lì lì, thật uổng phí nhan sắc trời ban."
Ta không thèm để ý lão nữa, phất tay trực tiếp đuổi người. Sau lưng là tiếng kêu la ai oán, ta lạnh lùng trở vào trong.
Nơi đây chính là một trong Tuyệt Cảnh Tam Giới, Thiên Lý Cửu Hoa.
Đây là thánh địa linh khí dồi dào, tồn tại từ thời viễn cổ. Khi đó, chiến tranh loạn lạc xảy ra triền miên, thây chất thành núi, giày xéo mảnh đất thiêng này tan hoang. Sau này chiến loạn kết thúc, nơi này hóa thành bãi tha ma, tử khí nặng nề, không một loài sinh vật nào sống nổi.
Ta phí không ít pháp lực thanh tẩy, siêu độ không biết bao nhiêu linh hồn, diệt trừ hàng vạn oán linh, mới thay đổi được nơi này. Rừng hoa trải dài bạt ngàn, thực vật dược liệu phong phú, sắc hoa đa dạng, khí trời trong lành, sức sống căng tràn.
Đây chính là nơi ở của ta.
Đặt chân vào ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc, ta day day trán, cảm thấy đầu một trận đau nhức.
Lại nằm mơ như vậy rồi.
__
Ta thực không hứng thú chút nào với buổi tiệc sinh thần của Thiên Đế kế nhiệm. Lúc ta biết có kẻ vượt qua 7749 kiếp nạn để phi thăng, vượt mọi tiêu chuẩn để trở thành Thiên Đế, thì đã là 1 vạn năm sau.
Nghĩ đến việc phải thành thân với hắn, ta liền một trận bực bội. Tốt nhất là đừng nghĩ tới.
Ta đường hoàng bước vào sảnh điện, mọi ánh nhìn lập tức đổ dồn hết lên ta, làm ta bất giác ngứa ngáy. Ta chỉ biết rằng ta không thích ánh mắt của những vị thần ở đây, thực nóng bức a.
Mặc dù là sinh thần Thiên Đế, ai cũng mặc những bộ y phục lộng lẫy cầu kì, thì ta lại mặc rất đơn giản.
Trên người khoát một bộ váy dài trắng tinh, hai bên tay mang dải lụa đỏ tươi. Mái tóc màu bạch kim được búi lên cao, nhưng vẫn để thả xuống như dòng suối thơ mộng. Tay cầm quạt tròn thêu hoa khẽ vẩy vẩy, cặp mắt màu hồng ngọc nhìn xung quanh một cách lạnh nhạt, hời hợt.
"Thuần Ngọc đến rồi."
Ta kín đáo nhíu mày.
Cả Thiên Giới này đều biết địa vị của ta. Trong Thần Điện này, ai cũng tôn kính gọi ta "Công chúa điện hạ", không một ai gọi ta là Thuần Ngọc, mà ta cũng không thích ai gọi ta như vậy.
Ta ngẩng đầu, một cái chớp mắt liền ngây dại.
Mặc dù gương mặt ta vẫn một vẻ vô cảm, nhưng trong lòng đã rối loạn cả lên, vô thức thốt lên cái tên mà ta không thể quên.
Lam Phong.
Nhưng rất nhanh, ta thất vọng.
Không, không phải chàng.
Không phải Lam Phong, càng không phải A Kinh.
Khẽ rũ mi, ta thi lễ với hắn, rồi rất nhanh quay đi.
Chỗ ngồi của ta gần ngai vàng của hắn, đứng hầu hai bên Thiên Đế là hai chiến thần hộ vệ, thuộc hạ của hắn. Chốc chốc ta lại cảm giác hắn nhìn ta chăm chú, không khỏi nhăn mày.
Biết trước thế này, ta không đi còn hơn.
"Thuần Ngọc ở Thiên Lý Cửu Hoa hẳn là rất tốt a."
Ta liếc mắt thấy Lục Trân ở đằng xa đang che miệng, ý cười hiện rõ trong mắt, một bụng khó nhịn bùng lên như lửa.
Nhịn, ráng phải nhịn, nhất định phải nhịn. Ta tự thôi miên chính mình, nhất quyết không nghe không thấy thì không phiền.
...
Tiệc tàn, ta liền nhân lúc không ai để ý mà lặng lẽ rời đi. Do vừa rồi uống không ít rượu, nên bước chân ta hơi lảo đảo. Ta chống tay lên cột trụ, nhíu mày day day trán.
Tửu lượng của ta vốn không tệ, lại không ít lần được Lục Trân rèn luyện, nên đã tốt lại càng xuất sắc. Chẳng biết có phải do rượu hôm nay nặng quá hay không, mà ta thấy trước mắt cảnh vật quay mòng mòng, lục phủ ngũ tạng như đảo lộn hết lên.
Thực khó chịu.
Ta chưa từng say đến vậy.
Dù đã trải qua thống khổ, tuyệt vọng bao nhiêu, ta đều luôn giữ bản thân tỉnh táo. Nhưng lúc này, không hiểu sao, ta lại chỉ muốn say một trận đã đời như chưa từng được say
Nhưng ta không thể bày bộ dạng này ở đây được, ta phải trở về Thiên Lý Cửu Hoa. Nếu để vị thần nào đó nhìn thấy, dù chỉ là cấp thấp cũng khiến ta bẽ mặt.
Cố vịn vào cột trụ, bước chân có chút lảo đảo, ta mơ màng nhìn cảnh vật xung quanh, nhưng chỉ thấy một mảng trắng xóa mờ ảo. Không biết có phải do say quá mà sinh ra ảo giác hay không, mà trước mắt ta từ khi nào đã xuất hiện một người.
Một thân hình cao to vững chãi như núi, khí thế tỏa ra ba phần kiêu ngạo ba phần lãnh đạm, còn lại là gì nhỉ ?
Ta nhíu mày, bất giác đưa tay dụi dụi mắt, muốn nhìn kĩ đối phương, thì đôi chân bất chợt mất trọng lực. Ta bị hắn ôm thốc lên rồi mang đi.
Trong cơn mơ hồ, ta nghĩ đối phương sẽ đưa ta về Thiên Lý Cửu Hoa, nhưng không phải. Hắn ném ta lên chiếc giường ấm áp mà xa lạ. Ta không vui túm góc áo hắn, muốn chất vấn, nhưng mùi hương quyến rũ từ thân thể kia vây lấy ta, khiến đầu óc vừa thanh tỉnh đôi chút lại chìm vào mê man.
Ta kéo đối phương ngã xuống giường, quấn chặt không buông. Hắn có vẻ không ngờ đến tình huống này, giãy giụa muốn đẩy ta ra.
Ta từ trước đến giờ đều chưa từng sử dụng Mê Hồn Thuật để quyến rũ ai, còn cho rằng sẽ không co tác dụng. Bất giác, hơi thở của hắn gần ngay trước mặt, chỉ cách không quá vài cm, đôi tay rắn rỏi ôm lấy ta, rất ôn nhu, cũng rất quen thuộc.
Updated 55 Episodes
Comments
❀Trường An°Nguyệt Hạ❀
hay quá đi a
2022-03-12
1
tran phuongg
Hay wa đi
2022-01-20
1
Thiên Tuyết
Nữ 9 ngầu đó nha
2021-12-19
1