Chương 17: Phòng kinh doanh 3 đầy ám ảnh

Bước vào cửa văn phòng giám đốc, Mân Hy bất giác bị choáng ngợp bởi sự phô trương này. Căn phòng này sáng choáng, xung quanh toàn là kính, lại ở trên tầng cao, đứng ở đây có thể nhìn được toàn bộ khung cảnh thành phố.

Nơi đây như một khách sạn thu nhỏ, vừa có quầy uống rượu, vừa có phòng nghỉ lại vừa có cảnh đẹp. Làm việc ở đây, có muốn lười cũng không lười được. Quả nhiên là tổng giám đốc tập đoàn MOP, khí chất khác người, nên nơi làm việc cũng quyền quý không kém cạnh.

Giờ là ban ngày, mà cảnh đã đẹp như thế này rồi, không biết về đêm sẽ lung linh như thế nào nữa, Mân Hy say sưa không giấu nổi khuôn mặt mê li của mình.Thấy Mân Hy bước vào, mặt ngơ ngác đứng im không nói gì, Lục tổng cất giọng:

- Bị làm sao vậy? Khó chịu ở đâu à?

Trước câu nói của Lục tổng, Mân Hy giật mình định thần bản thân lại, cô mỉm cười:

- Không.. Không có gì. Chỉ là tôi thấy ở đây đẹp quá, tôi chưa bao giờ thấy cảnh đẹp như vậy. Nên có chút hơi ngỡ ngàng. Lục.. Lục tổng, chuyện vừa rồi, cảm ơn anh.

- Không có gì. Nhưng cảnh ở đây đẹp lắm sao?

-" Ừm, thực sự rất đẹp". Hai mắt Mân Hy sáng lên, vòm mặt đã toát lên vẻ hớn hở và thích thú, điều này làm cho Lục Thiên Uy càng muốn chọc ghẹo cô hơn.

- Đấy là cô không biết, cảnh ban đêm ở đây cũng rất tuyệt. Nếu cô thích, tối nay tôi sẽ ở lại lên đây ngắm cùng cô.

Lục tổng lại gần, ghé sát vào tai Mân Hy thủ thỉ từng chữ một, ánh mắt nham hiểm nhìn trọn từng góc cạnh trên gương mặt Mân Hy. Lần đầu có hơi nóng của người khác cọ vào vùng tai nhạy cảm, mặt Mân Hy đỏ bừng, hai tai nóng rực, cô thực sự thấy khó chịu, liền lùi lại hai ba bước, mặt cau có với người đàn ông trước mặt:

- Anh làm gì đấy, đừng nghĩ giúp tôi xong lại lợi dụng dở trò lưu manh đấy nhé.

- Cô suy nghĩ xâu xa quá. Tôi đã nói từ đầu, cô không phải mẫu người tôi thích. Đừng tự luyến.

Lục tổng quay mặt đi, vẻ mặt không hài lòng, anh ta đang giận Mân Hy cùng cự tuyệt anh ta, lật sấp tài liệu trên bàn ầm ầm, không ngó nghiêng gì tới Mân Hy nữa. Lúc này, Mân Hy mới cảm thấy mình dư thừa trong cái khung cảnh tuyệt đẹp này.

- Dù sao cũng cảm ơn anh. Không còn việc gì nữa thì tôi đi làm việc đây.

- "Khoan đã." Lục Thiên Uy ngước mắt, đôi mắt đầy hờn dỗi nhìn Mân Hy.

- Anh còn chuyện gì sao?

- Đây là tài liệu kế hoạch kinh doanh phòng kinh doanh 3. Cô về xem đi, ngày mai đến phòng kinh doanh 3 làm việc.

- Phòng kinh doanh 3? Sao tôi lại làm việc ở đó. Ở đó chẳng phải toàn những người sắp bị đuổi việc sao?

- Bằng không thì cô nghĩ năng lực của cô có thể làm việc ở đâu. Cô đừng có tự tin vào khả năng của mình quá.

- Anh.. Anh lấy việc công trả thù riêng à?

- Tôi là giám đốc của một tập đoàn lớn, hơi sức đâu mà tính toán chi li với cô. Nếu không thích, cô có thể không đến làm việc nữa. Tùy cô.

- Anh.. Được, tôi làm. Hứcccccc...

Mân Hy quay đi trong lòng đầy căm phẫn, cầm tập tài liệu trên tay, cô không thể nào hiểu nỗi sao lại đẩy mình xuống phòng kinh doanh 3. " Con sư tử khó tính có phải muốn chôn vùi nhân tài không chứ, mình vừa cứu công ty khỏi một đại nạn mà." Càng suy nghĩ, Mân Hy càng tức điên lên, nhưng cô cũng đành cam chịu số phận hẩm hiu của mình.

...****************...

Ngày hôm sau, Mân Hy đến công ty làm việc, nhưng lần này, cô phải đi đến phòng kinh doanh 3. Văn phòng ở tận góc dưới cùng của công ty, ít người lui tới, cũng không ai thường xuyên để ý đến nơi này. Vậy mà Mân Hy, sinh viên tốt nghiệp xuất sắc 2 chuyên ngành Marketing và Quản trị nhân lực lại bị đẩy xuống nơi này.

Cô cứ uất ức từ tối hôm qua đến giờ, muốn trách muốn chửi con sư tử điên khùng kia mà không làm được, càng ấm ức, càng thấy khó chịu trong người. Nhưng Mân Hy vẫn giữ tinh thần thoải mái, tươi tắn nhất có thể đi tiếp nhận công việc, dù sao, ở đâu cũng là làm việc, kinh doanh 1 hay kinh doanh 3 đều là nơi để kinh doanh, không chừng, ở đây cô sẽ cảm thấy mình cần học hỏi nhiều hơn.

Mở cửa vào văn phòng, Mân Hy chỉ muốn ngất xĩu ngay lập tức, vì khung cảnh nơi đây căn bản không phải là văn phòng kinh doanh, nơi đây là một tiệm tạp hóa mini.

Ở đây có bốn nhân viên kinh doanh, mỗi người mỗi nơi, trên bàn toàn đồ ăn nhanh vứt lung tung, còn có mỹ phẩm, rồi đồ trang điểm, càng nhìn càng không hiểu họ sao có thể vẫn còn ở được trong MOP.

Kiềm nén hết nỗi thất vọng tràn đầy của mình, Mân Hy cười tươi chào hỏi:

- Chào mọi người, tôi tên là Mân Hy, xuống đây để tiếp nhận công việc phòng kinh doanh 3, hi vọng được mọi người giúp đỡ.

Ai cũng chăm chú vào công việc ngoài lề của mình, nào là ăn, nào là trang điểm, nào là bán hàng online, không một ai chú tâm đến sự hiện diện của Mân Hy từ khi nãy đến giờ.

Mân Hy thở dài một tiếng, cô trăn trở không biết mình sẽ sống được ở phòng kinh doanh này bao lâu.

- Cho hỏi ai là trưởng phòng ạ?

Cũng không ai trả lời, cũng không lấy một ánh mắt ngó nhìn Mân Hy. Cảm giác bất lực đổ dồn vào trí óc Mân Hy, không lẽ, cô cứ phải đứng im mãi như thế nào sao? Nếu không thì cô phải làm gì?

- " Giám đốc đến...!!!!!" Mân Hy lấy hết sức mà la toáng lên, náo động của văn phòng.

Mọi người bấy giờ mới giật mình, xoay xoay cất hết đống hỗn độn trên bàn, nhanh như cắt, bàn làm việc đã gọn trơn không một vết dơ.

- "Giám đốc đâu?" Mọi ánh mắt hướng về phía Mân Hy, tròn xoe mắt hỏi.

- Là tôi, không có giám đốc. Tôi đến nhận việc.

- Này cô, đến thì kiếm một chỗ ngồi xuống, rồi muốn làm gì thì làm. Ở đây, cả một năm không một ai đến kiểm tra, cũng không ai quan tâm đến. Yên tâm, sẽ không sao đâu. Dù gì cũng sắp bị đuổi tới nơi rồi.

Một người phụ nữ khoảng chừng 30 - 35 tuổi đứng dậy nói với Mân Hy. Chị ấy là Mạnh Hà, trưởng phòng Kinh doanh 3, nhìn có vẻ rất chậm chạp nhưng Mân Hy cảm nhận được người phụ nữ này rất tỉ mỉ và cẩn thận trong công việc, lời nói cũng rất có trọng lực.

- Được rồi, tôi sẽ tự sắp xếp chỗ ngồi cho mình. Nhưng chin giúp tôi làm quen mọi người được không?

- Đây là Viên Viên, từng là người thiết kế bao bì cho sản phẩm. Đây là Tuệ Giang, trước đây là bà hoàng bán hàng, đi làm một năm không trễ một giây nào. Tiếp theo là Nhất Nguyên, một kĩ sư công nghệ. Còn tôi, Mạnh Hà là trưởng phòng.

- Mọi người đều có thành tích tốt nhưng sao lại ở đây?

- Cô không hiểu được đâu? Còn cô sao lại xuống đây, phạm lỗi lầm gì?

- À, tôi là sinh viên xuất sắc của Đại Học Tống Giang, Lục tổng đưa tôi xuống đây. Còn tại sao thì anh ấy chỉ nói năng lực của tôi chỉ được đến đây làm việc.

Mặt Mân Hy có chút buồn, không cam lòng với vị trí hiện tại của mình. Mạnh Hà vỗ vai cô, an ủi:

- Tuy ở đây việc kinh doanh của công ty, phòng kinh doanh 3 dường như không được tham gia nhiều, nhưng tình cảm thì chất đầy. Ở đây mọi người rất yêu thương nhau, cô không phải lo lắng.

- Cảm ơn chị, Mạnh Hà. Đây là tài liệu kinh doanh sản phẩm mới mà Lục tổng muốn phòng chúng ta triển khai kế hoạch.

- Sản phẩm mới? Là sản phẩm gì?

Nghe đến công việc mà được đích thân Lục tổng đưa xuống, ai cũng ngạc nhiên đồng thanh la toáng lên, cả năm làm việc, chưa bao giờ được Lục tổng giao công việc, đây là lần đầu tiên. Bảo sao mọi người không kinh ngạc.

- Là làm mới lại sản phẩm dưỡng da thiên nhiên.

- Hả....!!!!

Cũng là đồng, nhưng là đồng loạt ngất đi. Ai cũng hoang mang tột độ, chỉ có mỗi Mân Hy vừa bước vào công ty, cô không hiểu về sản phẩm này, càng không hiểu tại sao mọi người có thái độ như vậy.

Chapter
1 Chương 1: Đã rất lâu, em không ngủ ngon như thế.
2 Chương 2: Biến cô 15 năm trước
3 Chương 3: Thả em trai cháu ra
4 Chương 4: Viễn cảnh đau thương
5 Chương 5: Gia đình tan vỡ
6 Chương 6: Tẩy não
7 Chương 7: Con lo cho mẹ được mà..!!
8 Chương 8: Gặp gỡ
9 Chương 9: Giàu như anh thì làm sao hiểu.
10 Chương 10: Quà xin lỗi của Lục tổng
11 Chương 11: Người của tôi
12 Chương 12: Anh có chút thay đổi
13 Chương 13: Thực tập sinh Mân Hy.
14 Chương 14: Đòi công bằng cho mình
15 Chương 15: Tố chất một nhà lãnh đạo
16 Chương 16: Mân Hy bị vu oan
17 Chương 17: Phòng kinh doanh 3 đầy ám ảnh
18 Chương 18: Chúng tôi đã quay lại
19 Chương 19: Gặp Trạch Dương ở cửa hàng tiện lợi
20 Chương 20: Tập đoàn J
21 Chương 21: Bữa tiệc của Lục tổng
22 Chương 22: Con sâu rượu Mân Hy
23 Chương 23: Đừng sợ, có anh đây..
24 Chương 24: Thời cơ của tập đoàn J
25 Chương 25: Cô làm tốt lắm.
26 Chương 26: Cuộc gặp mặt
27 Chương 27: Lục tổng, anh điên rồi à?
28 Chương 28: Lục tổng ghen rồi..
29 Chương 29: Tình thân hay tình yêu..
30 Chương 30: Xin lỗi.
31 Chương 31: Hóa ra mình đã lầm
32 Chương 32: Lạnh
33 Chương 33: Tâm sự
34 Chương 34: Ngoan
35 Chương 35: Hạnh phúc ngắn ngủi...
36 Chương 36: Hạ Phương
37 Chương 37: Buổi tối cuối cùng tại Resort Rose
38 Chương 38: Ngày trở về
39 Chương 39: Tường rào vô hình
40 Chương 40: Bị phát hiện
41 Chương 41: Chúng ta là người của hai thế giới
42 Chương 42: Xa cách
43 Chương 43: Những ngày sau chia tay mới thật sự đáng sợ
44 Chương 44: Tốt nhất cô nên từ chức đi.
45 Chương 45: Kế hoạch của Dương Lập Thành
46 Chương 46: MOP gặp chuyện
47 Chương 47: Anh cũng không tin em sao?
48 Chương 48: Sáng tỏ
49 Chương 49: Rời xa MOP, đến với tập đoàn J
50 Chương 50: Chia tay Mân Hy
51 Chương 51: Tuệ Giang và Trạch Dương
52 Chương 52: Thuốc và kí ức
53 Chương 53: Đính hôn
54 Chương 54: Tháng sau Thiên Uy đính hôn rồi
55 Chương 55: Ác mộng mờ ảo
56 Chương 56: Lạc lõng.
57 Chương 57: Hứa với anh
58 Chương 58: Không phải cô thích Dương Lập Thành chứ?
59 Chương 59: Hợp tác
60 Chương 60: Âm mưu Hoàng Gia Nhân
61 Chương 61: Tuệ Giang rời MOP
62 Chương 62: Bữa tiệc
63 Chương 63: Kế hoạch thành công
64 Chương 64: Chúng ta kết hôn đi
65 Chương 65: Là anh có lỗi với em
66 Chương 66: Làm gì có sự lựa chọn nào
67 Chương 67: Mai Yên biết rồi
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Đã rất lâu, em không ngủ ngon như thế.
2
Chương 2: Biến cô 15 năm trước
3
Chương 3: Thả em trai cháu ra
4
Chương 4: Viễn cảnh đau thương
5
Chương 5: Gia đình tan vỡ
6
Chương 6: Tẩy não
7
Chương 7: Con lo cho mẹ được mà..!!
8
Chương 8: Gặp gỡ
9
Chương 9: Giàu như anh thì làm sao hiểu.
10
Chương 10: Quà xin lỗi của Lục tổng
11
Chương 11: Người của tôi
12
Chương 12: Anh có chút thay đổi
13
Chương 13: Thực tập sinh Mân Hy.
14
Chương 14: Đòi công bằng cho mình
15
Chương 15: Tố chất một nhà lãnh đạo
16
Chương 16: Mân Hy bị vu oan
17
Chương 17: Phòng kinh doanh 3 đầy ám ảnh
18
Chương 18: Chúng tôi đã quay lại
19
Chương 19: Gặp Trạch Dương ở cửa hàng tiện lợi
20
Chương 20: Tập đoàn J
21
Chương 21: Bữa tiệc của Lục tổng
22
Chương 22: Con sâu rượu Mân Hy
23
Chương 23: Đừng sợ, có anh đây..
24
Chương 24: Thời cơ của tập đoàn J
25
Chương 25: Cô làm tốt lắm.
26
Chương 26: Cuộc gặp mặt
27
Chương 27: Lục tổng, anh điên rồi à?
28
Chương 28: Lục tổng ghen rồi..
29
Chương 29: Tình thân hay tình yêu..
30
Chương 30: Xin lỗi.
31
Chương 31: Hóa ra mình đã lầm
32
Chương 32: Lạnh
33
Chương 33: Tâm sự
34
Chương 34: Ngoan
35
Chương 35: Hạnh phúc ngắn ngủi...
36
Chương 36: Hạ Phương
37
Chương 37: Buổi tối cuối cùng tại Resort Rose
38
Chương 38: Ngày trở về
39
Chương 39: Tường rào vô hình
40
Chương 40: Bị phát hiện
41
Chương 41: Chúng ta là người của hai thế giới
42
Chương 42: Xa cách
43
Chương 43: Những ngày sau chia tay mới thật sự đáng sợ
44
Chương 44: Tốt nhất cô nên từ chức đi.
45
Chương 45: Kế hoạch của Dương Lập Thành
46
Chương 46: MOP gặp chuyện
47
Chương 47: Anh cũng không tin em sao?
48
Chương 48: Sáng tỏ
49
Chương 49: Rời xa MOP, đến với tập đoàn J
50
Chương 50: Chia tay Mân Hy
51
Chương 51: Tuệ Giang và Trạch Dương
52
Chương 52: Thuốc và kí ức
53
Chương 53: Đính hôn
54
Chương 54: Tháng sau Thiên Uy đính hôn rồi
55
Chương 55: Ác mộng mờ ảo
56
Chương 56: Lạc lõng.
57
Chương 57: Hứa với anh
58
Chương 58: Không phải cô thích Dương Lập Thành chứ?
59
Chương 59: Hợp tác
60
Chương 60: Âm mưu Hoàng Gia Nhân
61
Chương 61: Tuệ Giang rời MOP
62
Chương 62: Bữa tiệc
63
Chương 63: Kế hoạch thành công
64
Chương 64: Chúng ta kết hôn đi
65
Chương 65: Là anh có lỗi với em
66
Chương 66: Làm gì có sự lựa chọn nào
67
Chương 67: Mai Yên biết rồi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play