Chương 19: Gặp Trạch Dương ở cửa hàng tiện lợi

Sau một ngày vất vả làm việc ở công ty, Mân Hy rảo bước về nhà, trên đường về, cô ghé lại một cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ. Dù sao thì sau nhiều ngày đi làm ở MOP, cô cũng có lương, có thưởng. Lục Thiên Uy bảo sẽ lấy hết tiền của cô để bù đắp vào thiệt hại trước đó, nhưng anh ta không làm, Mân Hy toàn nhận đủ tiền. Vậy nên cuộc sống của hai mẹ con có thể nói là không còn khốn đốn như trước nữa.

Đang loay hoay tìm kiếm, Mân Hy không hề để ý đến người bên cạnh mình, đến lúc, cô cầm gói bánh trên tay, quay người đi thì va phải người đàn ông kia, Mân Hy ngước mặt, vội vàng xin lỗi thì nhận ra đó là Trạch Dương, anh ta cũng ở đây.

- Trợ lí Trạch, sao anh lại ở đây?

- Hì, Mân Hy, cô cũng ở đây sao? Tôi thích ăn uống ở cửa hàng tiện lợi, nhanh còn ngon nữa.

- "Không ngờ một người suốt ngày bên cạnh Lục tổng khó tính kia lại có sở thích thú vị như vậy." Mân Hy trêu chọc.

- Cô đừng cười tôi nữa, vì bệnh lười, lại không ai chăm sóc, nên đành chịu thôi. Nào... Lại kia ngồi, chúng ta nói chuyện.

Trạch Dương cầm một ly mì trên tay, kéo Mân Hy đến bàn ăn của cửa hành tiện lợi, rồi hai người tiếp tục nói chuyện.

- "Trạch Dương, tôi có chuyện muốn hỏi anh, nhưng không biết có nên hỏi không?". Mân Hy thẹn người, áy náy lên tiếng.

- Cô cứ hỏi đi, nếu biết tôi sẽ nói cho cô nghe. Miễn là không phải cơ mật của công ty.

- Anh suy nghĩ gì vậy. Tôi là một nhân viên nhỏ, biết cơ mật công ty làm gì chứ? Tôi chỉ muốn biết tại sao những người ở phòng kinh doanh 3, thoạt đầu nhìn họ có vẻ như không làm được việc, rất vụng về và không có thiên chức, nhưng sau mấy ngày tiếp xúc, tôi nhận ra họ rất có tài năng kinh doanh, rất nhạy bén trong công việc, tại sao công ty lại để họ vào quên lãng như vậy chứ?

- Cô nhận ra rồi sao? Cô cũng lanh lợi thật đấy?

- Tôi tuy có chút cứng nhắc, nhưng quan sát cũng rất ổn, tôi nghĩ mình không nhìn lầm khả năng của họ.

- Cô nghĩ đúng rồi. Mân Hy, cô cũng biết, việc cạnh tranh và đào thải ở MOP rất lớn, chỉ cần lơ là một chút thì vị trí hiện tại của mình sẽ bị lung lay. Trước đây họ đều là nhân viên xuất sắc của phòng kinh doanh 1, nhưng vì họ để những yếu tố cá nhân ảnh hưởng đến công việc, không bao lâu sau, đã bị người khác vươn lên và đẩy lùi thành tích của họ xuống. Đến khi mọi người ở phòng kinh doanh 3 ổn định, thì họ không còn khả năng cạnh tranh lại với các nhân viên còn lại nữa. Dần dần họ nản chí và từ đó đi vào quên lãng, ai cũng xem phòng kinh doanh 3 là địa ngục trần gian, vào rồi sẽ không có khả năng thăng tiến, cô hiểu rồi chứ.

- Thì ra là vậy, nhưng họ gặp phải những vấn đề nào chứ. Tôi thấy bây giờ họ rất ổn mà, vả lại còn rất vui vẻ nữa. Tôi thấy họ cực kì ấm áp.

- Nhất Nguyên là kĩ sư công nghệ xuất sắc, việc chạy quảng cáo và lập trình sản phẩm của công ty trên các trang truyền thông, không ai qua lại cậu ấy. Trong lúc công việc đang thăng hoa, thì gia đình cậu ấy xảy ra chuyện, ba cậu ấy tai nạn giao thông qua đời, sau khi cảnh sát điều tra thì đây là một vụ ngộ sát, không phải tai nạn bình thường. Đồng thời, mẹ cậu ấy lại đi gian díu với người đàn ông khác khi ba cậu ấy mất chưa lâu. Nhất Nguyên bị khủng hoảng tâm lí một thời gian dài, nên không chú tâm vào công việc nữa.

- Thật sao, thảo nào, tôi không nghe Nhất Nguyên nói gì đến gia đình của cậu ấy. Tôi cũng là đứa trẻ thiếu thốn tình thương, nhưng dù sao tôi cũng có mẹ bên cạnh. Cậu ấy có thể vững tinh thần được như bây giờ, có lẽ cũng đã cố gắng rất nhiều.

- Còn Viên Viên, cô ấy không gặp phải vấn đề nào hết, nhưng vì các nhân viên thiết kế đến MOP làm việc đều có xuất thân cực kì khủng, họ đều là người tài giỏi, lại được du học Anh, Mỹ, Pháp trở về, các bản thiết kế mẫu mã sản phẩm của họ đều rất hướng ngoại và tinh tế. Viên Viên không tệ, nhưng cô ấy xuất thân từ gia đình nghèo, trở thành một thiết kế viên đã giỏi lắm rồi, chứ đừng nói gì là du học, nên cô ấy không hiểu biết nhiều bằng các người khác, và dần dần cạnh tranh không lại, nên bị đẩy xuống phòng kinh doanh 3.

- Còn hai người còn lại chị Mạnh Hà và Tuệ Giang, họ cũng có một lí do nào đó chứ?

- Chắc chắn là có lí do nào đó. Nhưng chị Mạnh Hà vào công ty từ khi ba của Thiên Uy còn quản lí, tôi không biết rõ, cũng chưa nghe Lục tổng nhắc đến cuộc sống chị ấy. Về Tuệ Giang thì đời sống cá nhân khá kín, tôi cũng không biết gì, chỉ biết cô ấy tình nguyện xin xuống phòng kinh doanh 3 làm việc mà thôi.

Mân Hy gật đầu, cô không ngờ ở một nơi thịnh vượng như MOP lại có những tấm thân đáng thương như vậy. Đáng thương như chính cuộc sống của cô, gương mặt Mân Hy đượm buồn, cô cảm thông cho những người đồng nghiệp của mình, cũng là an ủi trái tim nhỏ bé kia của cô, trong đầu óc cô chợt hiện về khoảng thời gian vất vả, gian nan lúc trước, cô thấy mình thật mạnh mẽ, thấy mình kiên cường.

Thấy Mân Hy im lặng, trầm tư, Trạch Dương liền xua tan không khí ảm đạm này:

- Đúng rồi, Mân Hy, kế hoạch làm mới sản phẩm dưỡng da Lahore của phòng kinh doanh 3 như thế nào rồi? Mọi người đã nghĩ ra phương án nào chưa?

- Mấy ngày nay chúng tôi luôn cố gắng nghiên cứu khách hàng tiềm năng và xem xét vị trí của Lahore trên thị trường hiện tại, không khả quan lắm.

- Đừng lo, rồi sẽ có cách thôi. Cô nhìn ly mì này đi, cô có biết trước đây nó không phải như vậy, nó mang một bao bì khác, các thiết kế trước đây rất nhạt nhẽo, nhưng bây giờ nó cũng đổi mới rồi, chi tiết trên này rất tinh tế và sắc sảo, rất thu hút ánh nhìn của người khác. Nhưng hương vị của ly mì không thay đổi, chỉ là nó thêm một vài thứ khác vào, làm cho chất lượng mì ngon hơn. Lahore cũng vậy, biết cách cải tạo, chắc chắn tương lai sẽ giống như ly mì này.

Mân Hy nghe không sót một chữ nào của Trạch Dương, hai mắt Mân Hy sáng bừng, cô nhận ra một điều gì đó, dường như là biết được phương hướng để tiến hành công việc đổi mới sản phẩm cũ rồi. Gương mặt Mân Hy không giấu nổi vẻ hớn hở, vui mừng và phấn khởi.

- Trạch Dương, tôi hiểu rồi, tôi biết rồi. Cảm ơn anh cho tôi ý tưởng. Anh ở lại ăn mì đi nhé, tôi về nhà lên ý tưởng đây. Ngày mai chắc chắn mọi người ở phòng kinh doanh 3 sẽ rất bất ngờ cho mà xem. Cảm ơn anh nhé. Tôi đi đây.

Mân Hy đứng dậy, vội vội vàng vàng rồi chạy đi luôn, lòng Mân Hy như được ánh sáng của Đảng soi rọi, sáng còn hơn đèn oto, cô không kiềm chế lại được mà suốt đường về nhà, cô cứ cười hỉ hả mãi thôi.

Trạch Dương cầm điện thoại lên, bấm số gọi đi:

- Lục tổng, nhiệm vụ hoàn thành, mèo nhỏ của anh đã nhìn ra chân lí để chiến đấu rồi.

- Về Night Clouds, tôi chờ cậu uống rượu.

Thì ra, việc gặp Trạch Dương là được sắp đặt, những gì mà Trạch Dương gợi ý cho Mân Hy về sản phẩm mới là ý tưởng của Lục Thiên Uy, coi ra, bao lâu nay, Lục tổng vẫn luôn âm thầm đứng sau hổ trợ cô gái nhỏ này.

Chapter
1 Chương 1: Đã rất lâu, em không ngủ ngon như thế.
2 Chương 2: Biến cô 15 năm trước
3 Chương 3: Thả em trai cháu ra
4 Chương 4: Viễn cảnh đau thương
5 Chương 5: Gia đình tan vỡ
6 Chương 6: Tẩy não
7 Chương 7: Con lo cho mẹ được mà..!!
8 Chương 8: Gặp gỡ
9 Chương 9: Giàu như anh thì làm sao hiểu.
10 Chương 10: Quà xin lỗi của Lục tổng
11 Chương 11: Người của tôi
12 Chương 12: Anh có chút thay đổi
13 Chương 13: Thực tập sinh Mân Hy.
14 Chương 14: Đòi công bằng cho mình
15 Chương 15: Tố chất một nhà lãnh đạo
16 Chương 16: Mân Hy bị vu oan
17 Chương 17: Phòng kinh doanh 3 đầy ám ảnh
18 Chương 18: Chúng tôi đã quay lại
19 Chương 19: Gặp Trạch Dương ở cửa hàng tiện lợi
20 Chương 20: Tập đoàn J
21 Chương 21: Bữa tiệc của Lục tổng
22 Chương 22: Con sâu rượu Mân Hy
23 Chương 23: Đừng sợ, có anh đây..
24 Chương 24: Thời cơ của tập đoàn J
25 Chương 25: Cô làm tốt lắm.
26 Chương 26: Cuộc gặp mặt
27 Chương 27: Lục tổng, anh điên rồi à?
28 Chương 28: Lục tổng ghen rồi..
29 Chương 29: Tình thân hay tình yêu..
30 Chương 30: Xin lỗi.
31 Chương 31: Hóa ra mình đã lầm
32 Chương 32: Lạnh
33 Chương 33: Tâm sự
34 Chương 34: Ngoan
35 Chương 35: Hạnh phúc ngắn ngủi...
36 Chương 36: Hạ Phương
37 Chương 37: Buổi tối cuối cùng tại Resort Rose
38 Chương 38: Ngày trở về
39 Chương 39: Tường rào vô hình
40 Chương 40: Bị phát hiện
41 Chương 41: Chúng ta là người của hai thế giới
42 Chương 42: Xa cách
43 Chương 43: Những ngày sau chia tay mới thật sự đáng sợ
44 Chương 44: Tốt nhất cô nên từ chức đi.
45 Chương 45: Kế hoạch của Dương Lập Thành
46 Chương 46: MOP gặp chuyện
47 Chương 47: Anh cũng không tin em sao?
48 Chương 48: Sáng tỏ
49 Chương 49: Rời xa MOP, đến với tập đoàn J
50 Chương 50: Chia tay Mân Hy
51 Chương 51: Tuệ Giang và Trạch Dương
52 Chương 52: Thuốc và kí ức
53 Chương 53: Đính hôn
54 Chương 54: Tháng sau Thiên Uy đính hôn rồi
55 Chương 55: Ác mộng mờ ảo
56 Chương 56: Lạc lõng.
57 Chương 57: Hứa với anh
58 Chương 58: Không phải cô thích Dương Lập Thành chứ?
59 Chương 59: Hợp tác
60 Chương 60: Âm mưu Hoàng Gia Nhân
61 Chương 61: Tuệ Giang rời MOP
62 Chương 62: Bữa tiệc
63 Chương 63: Kế hoạch thành công
64 Chương 64: Chúng ta kết hôn đi
65 Chương 65: Là anh có lỗi với em
66 Chương 66: Làm gì có sự lựa chọn nào
67 Chương 67: Mai Yên biết rồi
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Đã rất lâu, em không ngủ ngon như thế.
2
Chương 2: Biến cô 15 năm trước
3
Chương 3: Thả em trai cháu ra
4
Chương 4: Viễn cảnh đau thương
5
Chương 5: Gia đình tan vỡ
6
Chương 6: Tẩy não
7
Chương 7: Con lo cho mẹ được mà..!!
8
Chương 8: Gặp gỡ
9
Chương 9: Giàu như anh thì làm sao hiểu.
10
Chương 10: Quà xin lỗi của Lục tổng
11
Chương 11: Người của tôi
12
Chương 12: Anh có chút thay đổi
13
Chương 13: Thực tập sinh Mân Hy.
14
Chương 14: Đòi công bằng cho mình
15
Chương 15: Tố chất một nhà lãnh đạo
16
Chương 16: Mân Hy bị vu oan
17
Chương 17: Phòng kinh doanh 3 đầy ám ảnh
18
Chương 18: Chúng tôi đã quay lại
19
Chương 19: Gặp Trạch Dương ở cửa hàng tiện lợi
20
Chương 20: Tập đoàn J
21
Chương 21: Bữa tiệc của Lục tổng
22
Chương 22: Con sâu rượu Mân Hy
23
Chương 23: Đừng sợ, có anh đây..
24
Chương 24: Thời cơ của tập đoàn J
25
Chương 25: Cô làm tốt lắm.
26
Chương 26: Cuộc gặp mặt
27
Chương 27: Lục tổng, anh điên rồi à?
28
Chương 28: Lục tổng ghen rồi..
29
Chương 29: Tình thân hay tình yêu..
30
Chương 30: Xin lỗi.
31
Chương 31: Hóa ra mình đã lầm
32
Chương 32: Lạnh
33
Chương 33: Tâm sự
34
Chương 34: Ngoan
35
Chương 35: Hạnh phúc ngắn ngủi...
36
Chương 36: Hạ Phương
37
Chương 37: Buổi tối cuối cùng tại Resort Rose
38
Chương 38: Ngày trở về
39
Chương 39: Tường rào vô hình
40
Chương 40: Bị phát hiện
41
Chương 41: Chúng ta là người của hai thế giới
42
Chương 42: Xa cách
43
Chương 43: Những ngày sau chia tay mới thật sự đáng sợ
44
Chương 44: Tốt nhất cô nên từ chức đi.
45
Chương 45: Kế hoạch của Dương Lập Thành
46
Chương 46: MOP gặp chuyện
47
Chương 47: Anh cũng không tin em sao?
48
Chương 48: Sáng tỏ
49
Chương 49: Rời xa MOP, đến với tập đoàn J
50
Chương 50: Chia tay Mân Hy
51
Chương 51: Tuệ Giang và Trạch Dương
52
Chương 52: Thuốc và kí ức
53
Chương 53: Đính hôn
54
Chương 54: Tháng sau Thiên Uy đính hôn rồi
55
Chương 55: Ác mộng mờ ảo
56
Chương 56: Lạc lõng.
57
Chương 57: Hứa với anh
58
Chương 58: Không phải cô thích Dương Lập Thành chứ?
59
Chương 59: Hợp tác
60
Chương 60: Âm mưu Hoàng Gia Nhân
61
Chương 61: Tuệ Giang rời MOP
62
Chương 62: Bữa tiệc
63
Chương 63: Kế hoạch thành công
64
Chương 64: Chúng ta kết hôn đi
65
Chương 65: Là anh có lỗi với em
66
Chương 66: Làm gì có sự lựa chọn nào
67
Chương 67: Mai Yên biết rồi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play