Sáng hôm sau....
"Oáp...Trời sáng rồi. Haizz...chuẩn bị đi học thôi!" - Như Quỳnh oáp một cái rồi vươn vai. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đến ngôi trường mới. Mọi thứ thật khác biết bao.
"Tiểu Quỳnh, xuống ăn sáng rồi đi học!" - Giọng của chú Đức từ dưới nhà vọng lên.
"Vâng. Cháu xuống ngay đây ạ!"
Cô từ từ bước xuống khỏi giường sau một giác ngủ, chuẩn bị sách vở rồi xuống dưới nhà.
"Chú Đức! Buổi sáng tốt lành!" - Như Quỳnh từ trên cầu thang bước xuống và nói. Trông cô thật xinh đẹp trong đồng phục trường.
"Chị mặc đồng phục xinh thật đấy!" - Linh Nhi nhanh nhảu đáp.
"Tiểu Nhi, em về rồi à. Hôm qua chị chưa thể gặp em được. Lâu ngày không gặp em gái chị xinh thật ấy, bây giờ đã là một thiếu nữ rồi!" - Như Quỳnh tấm tắc khen ngợi.
"Vâng, hôm qua em cũng muốn gặp chị nhưng sợ chị mệt nên thôi. Em nhớ chị lắm đấy có chị ở đây rồi em không cần phải nghe cha cằn nhắn suốt ngày nữa rồi!" - Linh Nhi vừa nói vừa chạy đến ôm chầm lấy Như Quỳnh giống như một đứa trẻ quấn quýt bên mẹ.
"Này! Không phải tại con suốt ngày nghịch ngợm thì cha đâu phải cằn nhằn. Đừng có lấy Tiểu Quỳnh ra làm bia chắn nghe chưa!" - Chú Đức nói với giọng quở trách.
"Vâng vâng. Còn biết rồi" - Câu trả lời của Linh Nhi như chứa mấy tảng đá trong đó vậy. Nặng như trịch!
"Thôi không nói nữa, hai đứa ra ăn sáng rồi đi học không trễ giờ!" - Chú Đức nói định đạc như một quản gia lâu năm.
"Vâng" - Như Quỳnh và Linh Nhi đồng thành trả lời. Rồi họ cùng nhau ăn sáng và nói chuyện vui vẻ.
15 phút sau.....
"Đi học vui vẻ nhé!" - Chú Đức dặn dò
"Vâng"
Ba người tạm biệt nhau rồi ai nấy tập trung vào công việc của riêng mình. Trên đường tới trường, Như Quỳnh cảm nhận nơi đây thật đẹp biết bao, không khí trong lành khác hẳn với những nơi mà cô từng đến. Mặc dù nhà chú Đức ở hơi xa trung tâm thành phố nhưng cũng là một nơi sầm uất. Những ngôi trường ở đây đều là những ngôi trường hàng đầu quốc gia. Lần nào cũng vậy, cô luôn được gửi đến những ngôi trường tốt và đó là ý của cha mẹ cô. Một phần là muốn cho con của mình được học tập tốt nhất, phần là vì tránh cho con bị bắt nạt. Cho dù cha mẹ cô luôn để cô một mình nhưng dù ở nơi bào họ vẫn quan tâm đến cô và cô cũng biết điều đó nên không bảo giờ cô than phiền hay làm cha mẹ thất vọng vì mình. Dù gì nhờ điều đó mà cô cứng rắn và trưởng thành hơn cái tuổi 17 của cô.
"Bốp bốp" - Tiếng người va vào nhau.
"Bịch" - Ai đó đã và vào Như Quỳnh và cả hai người cũng ngã.
"Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý! Cậu có sao không?" - Như Quỳnh vội vã cúi người xin lỗi.
"NÀY!" - Chàng trai kia hét lên.
"Cô bị mù hay sao mà không nhìn thấy tôi thế hả? Cô nên đi khám mắt đi!" - Chàng trai kia quát.
"Anh nói cái gì cơ?" - Như Quỳnh vừa bực mình vừa nói.
"Rõ ràng là anh đi ngược đường và và vào tôi trước. Tôi đã không nói gì và xin lỗi anh. Vậy mà anh còn bảo tôi bị mù à? Anh không biết phép lịch sự tối thiểu là gì sao?" - Cô nói trong cơn tức giận.
"TÔI KHÔNG THÍCH! RỒI SAO?" - Anh chàng kia khiêu khích.
"Anh...anh được lắm! Nếu anh đã không lịch sự thì tôi cũng không phải tôn trọng anh!" - Nói rồi cô dùng tay đánh mạnh một cái vào bụng anh ta. Một tiếng "Hự" đau đớn của anh chàng kia vang lên chỉ kịp để nghe một tiếng "Cô...." Đánh xong Như Quỳnh liền chạy nhanh như cắt vừa chạy cô vừa quay đầu lại chế giễu anh ta "Đáng đời! Đồ đáng ghét! Lêu lêu!". Chạy được một quãng dài thì cô dừng lại đi bộ vừa đi cô vừa nghĩ "Mới ngày đầu đi học đã gặp tên đáng ghét rồi! Thật là bực mình!". Rồi cô cũng nhanh chống đi đến trường cho kịp giờ.
"Reng..reng...reng" - Tiếng chuông trường
"May quá vừa kịp lúc!" - Cô thầm nghĩ.
Ngôi trường cấp ba của cô là trường THPT Kim Thiên. Một ngôi trường chuẩn quốc gia. Đúng như tiêu chuẩn của nó. Trường rất to và đẹp gồm bốn dãy nhà và cao đến bốn tầng. Thật đồ sộ! Cô được chuẩn vào lớp 11A1.
"Tiếng ồn ào trong lớp".
"Tiếng bước chân của cô giáo"
"Các em trật tự ổn định chỗ ngồi" - Cô giáo nói "Hôm nay lớp chúng ta có bạn mới. Đây là Lý Như Quỳnh!"
"Chào các bạn! Mình là Lý Như Quỳnh, là học sinh mới. Mong các bạn giúp đỡ."
Trong lớp, mọi người đều nhốn nháo đặc biệt là bọn con trai chắc có lẽ là do Như Quỳnh quá đẹp sao?
"Các em trật tự! Được rồi cô sẽ xếp chỗ cho em. Xem nào! À....."
Cô giáo chưa kịp nói xong thì có ai đó kéo cửa rầm một cái. Tất cả mọi người đều tập trung rà ngoài cửa. Đó là một chàng trai. Vừa đi anh ta vừa nói "Em đến kịp giờ chứ?" - Giọng nói của anh ta thật khiêu khích. Anh chàng đó vừa đi qua, Như Quỳnh nhận ra đó chính là tên đáng ghét đã va vào cô lúc sáng. Thật là xui xẻo!
"Được rồi em về chỗ đi! Cả lớp trật tự! Như Quỳnh em sẽ ngồi bên cạnh bạn ấy - Vương Tuấn Kiệt. Được rồi em về chỗ đi!" - Cô nói.
Cái gì??? Ngồi cạnh tên đáng ghét đó ư? Có phải quá xui xẻo cho cô không? Người ta nói quả không sai đúng là "Quan gia ngõ hẹp".
Updated 55 Episodes
Comments
hlinhh
Cứ tưởng truyện tranh thì ra là tiểu thuyết
2020-07-25
0
Haz cô đơn---
uho uho nek
2020-07-22
0
SleeP
tym tym
2020-07-19
1