Chồng Ngốc Em Yêu!
Tôi là Dịch Uyển Đồng, hiện tại 23 tuổi, tôi vừa mới ra trường được 2 tháng, tôi học chuyên ngành Tài Chính Thương Mại. Dù không được nổi tiếng là mấy khi còn đi học, nhưng tôi lại cực kì nhạy bén trong vấn đề công việc. Vì thế tôi đang theo làm tại một công ty chủ tịch là người nước ngoài, cực kì xịn xò.
Gia đình tôi cũng không đến nỗi tệ lắm, đó là lý do tại sao với những người khác tuổi này chưa có công việc là một chuyện cực kì kinh khủng nhưng tôi thì có lẽ sẽ rất an nhàn. Mẹ tôi đã cảm thấy rằng tôi nên lập gia đình và không cần nghĩ đến việc đi làm nữa. Và sau đó là tháng nào tôi cũng bị lôi đầu đi xem mắt...Haizzz
Hôm nay là lần thứ 8 trong năm tôi phải tiếp tục đến một nhà hàng để xem mắt. Tôi khó chịu ra mặt nhưng tôi vẫn cố trang điểm thật sang, khoác lên mình bộ váy hàng chợ, chuẩn là thế, vì nhà tôi làm gì có đủ điều kiện mua chiếc đầm hiệu lớn cho tôi chứ.
Bước vào nhà hàng, tôi há hốc mồm kinh ngạc vì sự tráng lệ của nó, phải nói mẹ tôi thiệt sự rất muốn trèo cao, con gái bạn mẹ tôi ai cũng lấy được một ông chồng ngoại quốc, không thì giàu nứt vách, thế là mẹ tôi cứ kiếm toàn những mối ''ngon'' mà tôi chả khi nào với tới được. Đơn giản thôi, tôi làm gì có cửa chứ.....
Từ xa tôi nhìn thấy một chiếc bàn lớn trong góc nhà hàng, với sự nghiệp đi xem mắt thành thói quen, tôi chắc chắn rằng đó là người tôi sẽ phải xem mắt. Lê cái chân đến đó, tôi thật sự hận đôi cao gót phiền phức này, thường ngày toàn giày và dép, nay lại mang đôi giày giày cao cả chục phân, khó chịu chết đi được.
*Chát*- mẹ tôi đánh vào lưng tôi một cái mạnh, dù vậy không phát ra tiếng động lớn, mẹ nghiến răng bảo rằng:
- Mày là con gái à con? Cư xử thùy mị một tí đi nào, đừng để mẹ mất mặt!
Xoa xoa lưng vì đau, tôi lại phải đi sau mẹ mình và tỏ ra hiền thục. Đến bàn ăn, tôi ngó sơ qua người đàn ông phía trước, hm.....cũng khá lịch lãm đấy chứ. Tôi cố nhẹ nhàng mỉm cười rồi ngồi xuống ghế đối diện. Vừa đặt mông xuống ghế, mẹ tôi đã thốt lên khen ngợi làm tôi ngại đến đỏ mặt:
- Chà, chàng trai này có vẻ nhà giàu đấy chứ nhỉ?
- Mẹ à! Bảo con nhẹ nhàng cho đã rồi mẹ lại đi nói kiểu đó, ngại chết đi được!_ Tôi thì thầm vào tai mẹ mình
Mẹ tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện. Phải một lúc lâu cả mẹ và bà mai mối nói thì người đàn ông kia mới cất lời:
- Cô tên gì vậy?
Với dáng vẻ lạnh lùng của anh ta khiến tôi sợ hãi, tôi biết rằng mẫu người tôi thích là một người lạnh lùng đấy, nhưng khi gặp phải anh ta tôi bỗng nhận ra ai cũng lạnh lùng như anh ta thì tôi ế mất. Tôi đã quá quen với câu hỏi này, liền bảo:
- Tôi là Dịch Uyển Đồng, anh tên gì vậy?
- Mã Hạo Hiên!
Tôi kinh ngạc khi nghe họ của anh ta, thật ra không phải tôi làm quá đâu, bởi vì thật sự trong tất cả những người tôi từng gặp, ít khi nghe được họ Mã, vì nghe bảo họ này khá là quý tộc đấy chứ. Tôi từng đọc báo nghe cơ ngơi lớn nhất của chủ tịch tập đoàn công ty Mã Thị chính là gia tộc ba đời họ Mã. Nhưng nếu là người mang máu gia tộc quyền quý đến thế thì tại sao lại phải xem mắt, còn lại xem mắt một người như tôi, không phải tôi may mắn lắm sao?
Vừa mới chạy chữ trong đầu, tôi chỉ kịp ngước lên nhìn anh ta lần nữa rồi uống ngụm nước lớn. Anh ta lại nhìn tôi chằm chằm rồi tiếp tục nói:
- Hôn lễ sẽ tổ chức vào 3 ngày nữa, cô không bận gì chứ?
Tôi như bùng lỗ tai, chưa kịp nuốt nước thì đã sặc lên tới mũi, họ sặc sụa liên tục trong khi mặt anh ta vẫn lạnh như băng. Khi đã lấy lại bình tĩnh, tôi bắt đầu làm giá, anh ta là một người đẹp trai như thế, lại mang máu quý tộc, mà lại cưới người như tôi, tôi phải thể hiện sự cao ngạo của mình liền lấy điện thoại nhìn vào lịch rồi giả vờ bảo:
- À lúc đó tôi có một cuộc họp ở công ty rồi! Xin lỗi anh!
Anh ta liền không suy nghĩ vẫn nhìn vào tôi nói:
- Ngày mai!
- Cái gì? Điêu, anh bị bệnh rồi à?
Tôi đột nhiên thốt lên trong bất ngờ khiến mẹ phải đạp mạnh vào chân tôi để tôi bình tĩnh lại. Sau khi bình tĩnh lại một lần nữa, tôi lấy chiếc điện thoại ra nhắn cho con bạn thân của mình, dù sao nó cũng đã gắn bó với tôi trong 12 năm rồi, không thể không hỏi nó, tôi liền nhanh tay nhắn:
- Úi m ạ! T đi xem mắt gặp một ông bị hâm ý, đẹp trai, nhà giàu mà mới gặp t đã đòi mai cưới r!
Con bạn tôi nó rep nhanh cực, chưa đầy 1 phút nó đã hoang mang rep tôi ngay.
- Ôi ông ấy điêu à? Bao nhiêu tuổi rồi?
- Mẹ t bảo ông này mới 25 thôi!
Sau khi nhắn xong tôi lại ngước lên nhìn lấy nhìn để anh ta bằng cặp mắt kì thị, chắc anh ta có bệnh thật, chưa biết gì về nhau mà mai đã bảo cưới. May là tôi chưa chửi thề đấy.
- Tối mai 7h tôi qua nhà đón cô, chuẩn bị đồ đi, cô sẽ ở chung với gia đình tôi luôn!
Trong sự hoang mang của tôi, anh ta nhận được cuộc điện thoại rồi đi mất. Ôi trời, 23 tuổi xuân xanh chưa gì đã bị đưa lên bàn cờ của bọn nhà giàu rồi. Dù vậy, anh ta lại đưa cho tôi một tấm thẻ ngân hàng có sẵn tài khoản bảo rằng hãy mua đồ cần thiết. Ôi trời phải chi bây giờ có cây cột ở đây, tôi sẽ đập đầu vào đấy cho đỡ hoang mang.
Thế là mẹ tôi dẫn tôi vào trung tâm thương mại để mua đồ mới và vứt hết đồ cũ của tôi, dùng tiền ngân hàng anh ta mà tôi thấy áy náy vô cùng trong khi mẹ tôi cứ quẹt thẻ không ngừng. Ôi trời mẹ còn chưa biết anh ta ra sao, tốt hay xấu mà đã dám để con mình vào tay kẻ ác rồi.
Phải chi giờ có con bạn thân ở đây, nó phải đi công tác nước ngoài đến tháng sau mới về, haizzz, tôi xách đồ trở về nhà rồi không thèm thay đồ mà ngã lưng vào giường ngủ một giấc đến trưa hôm sau.
Tôi chợt thức tỉnh vì cuộc gọi của mẹ, mẹ tôi bảo rằng tôi nên chuẩn bị càng sớm càng tốt. Lết xác xuống giường, tôi lấy cái vali năm ngoái đi du lịch ra rồi bỏ đồ vô, tôi đem hết nào là băng vệ sinh đến cả đồ sấy tóc. Mới đó mà đã 4 giờ chiều, tôi liền đi nấu một tô mì gói ăn lấy ăn để thật nhanh rồi đi tắm.
Ăn xong cũng đã 5 giờ chiều, tôi đi mua một ít đồ rồi trở về nhà cũng đã 6h30, bỗng niên tôi quên mất 7h là hôn lễ của mình, liền ngâm mình trong bồn tắm rồi ngủ quên trong đó luôn. Đúng 7 giờ, có tiếng xe đậu trước nhà, tôi vẫn cứ thản nhiên gội đầu. 7h30, tôi bước ra từ trong phòng tắm với cái áo ngủ chuẩn bị xem phim. Tôi đang loay hoay tìm cuộn băng xem phim thì có tiếng gõ cửa dồn dập, tôi liền khó chịu bước ra, chưa kịp thấy mặt tôi đã chửi tới bến:
- Ồn chết đi được, không biết lịch sự là gì à?
- Cô trễ 45 phút rồi đấy!_ Giọng nói trầm ấm vang lên
Tôi liền ngạc nhiên nhìn lên thì thấy anh ta xuất hiện, chưa kịp làm gì thì anh ta đã lôi nhanh tôi lên xe, chạy thật nhanh đến nơi nào đó mà tôi không biết nữa. Xung quanh chỉ toàn là nhà cao tầng, không lẽ anh ta định tổ chức hôn lễ tại nhà sao trời? Vô tới nhà anh ta, tôi thấy hầu như rất ít người, anh ta lại kéo tôi đi cửa sau rồi kêu người trang điểm thay đồ cho tôi.
Tôi cứ tưởng hôn lễ của mình sẽ tổ chức thật sang trọng và hạnh phúc, tôi mặc trên người chiếc váy cực đẹp. Ai dè đâu bây giờ tôi lại phải mặc trên mình bộ áo cưới cổ xưa, lại còn phải che phủ một lớp vải đỏ trước mặt nữa, bình thường mắt tôi đã không được tốt rồi, bây giờ lại phải che màn, đích thị tôi chỉ dựa dẫm vào người dẫn tôi đến sảnh làm lễ mà thôi. Tôi cũng không còn nghe thấy giọng anh ta nữa.
Có một người dẫn tôi đến sảnh, tôi cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt nhìn mình, nhưng họ không ai nói gì hết, họ làm tôi sợ hãi vô cùng. Ai đó cứu tôi với, tôi muốn nổ tung não lên đi được! Có một người phụ nữ trung niên bước đến bên người đàn ông đứng cạnh tôi, dù rất hoảng sợ nhưng tôi nghe rõ người phụ nữ ấy đã nói nhỏ rằng:
- Yên nào, vợ con đang ở bên cạnh đấy, nếu con quậy phá không nghe lời, vợ con sẽ giận đấy!
What??? Ai hiểu thì cho tôi một lời khuyên với, tôi đang không hiểu chuyện gì xảy ra đây này.....
Updated 75 Episodes
Comments
Minh Minh
oh ly kì quá
2023-06-19
1