...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
Mở mắt lại lần nữa, trong mắt cậu bây giờ đồ vật như bị phóng đại gấp nhiều lần. Cậu nghi hoặc nhìn mọi thứ xung quay, là một căn phòng được bày trí sang trọng. Cậu còn nghe được tiếng của một cô gái đang nói gì đó, bỗng cậu bị nhấc bỗng lên cao. Giựt mình mà kêu lên một tiếng, thật không ngờ tiếng phát ra thay vì là A... Vậy mà lại là Gâu....????.
Cậu nghiến răng trong lòng gọi hệ thống '' Y Y thân mến, đây rốt cuộc là chuyện gì ''.
Hệ thống từ lúc truyền tống xong đã đơ ra khoảng mấy phút, nó cuống cuồng tra bản số liệu '' Đệt.... Chuyển lộn vào thú cưng của nữ phụ rồi ''.
Cậu mặt không cảm xúc nhìn hệ thống của mình, trong lòng đanh dâng lên ý nghĩ ' Có nên đổi hệ thống không? '.
Sau khi tra xong thì hệ thống nhìn cậu cười cười '' Hihi.... Hihi..... Ta... Ta lỡ chuyển nhầm, xin lỗi nha ''.
'' Bây giờ bắt đầu truyền tống lại, 3...2...1.. Đã truyền tống.... ờ ''.
Lại mở mắt, thứ cậu nhìn thấy đầu tiên là một ngôi mộ. Xung quanh càng là nhiều ngôi mộ, thật đặc biệt và thật là trùng hợp... Haha... Trên ngôi mộ ấy để di ảnh và tên Y Hạ giống cậu như đúc.
( Bởi vì làm qua các thới giới khác nhau, nên hệ thống đặt biệt chuyển cả mặt và tên của các nguyên chủ đều giống cậu)
Còn cậu lại là một cái hồn đang lơ lửng, rồi nhìn hệ thống đang lơ ngơ của mình. Lần này cậu thật sự hết kiên nhẫn rồi '' Này... Ngươi có được không đó, hai lần rồi ''.
'' Ta... Ta chỉ mới nhận chức thôi mừ.... Lần đầu cũng có chút sai sót nhỏ thôi mà, nói vậy không sợ ta tổn thương sao 😢 ''.
Biểu cảm trên mặt vẫn như vậy không có bất kì cảm xúc nào, nhưng hệ thống có thể cảm nhận từ ràng buộc rằng cậu vô cùng mất kiên nhẫn '' Hai lần rồi, nếu còn có lần sau thì đổi hệ thống đi. Ngươi không đáng tin như vậy thì giúp ta cái gì ''.
Hệ thống hoảng sợ nói '' Đừng mà.... Ta thật sự sẽ cố gắng. Tin ta... lần này thui... Nha... ''.
Cậu hờ hững đáp '' Ừm ''.
' Còn may còn may, vẫn có thể cứu vớt. Mong lần này sẽ thành công. Huhu.... ta khổ quá mà ''.
Bắt đầu truyền tống...3...2...1... Truyền tống thành công.
Lại một lần nữa mở mắt và cũng thật bất ngờ, ngay dưới chân cậu lại là một khoảng không. Còn thân thể này lại đang ngồi trên thanh lang can, xém nữa là không giữ được thân bằng té cấm đầu xuống gặp ông bà. Nội tâm kí chủ bất lực, còn hệ thống vạn phần bất an '' Má... Đúng thân xác nhưng sai thời điểm. Kí chủ... Ta....''.
'' Im Miệng ''. Lời nói chứa cảnh cáo rất rõ ràng.
Còn cậu đang cố giữ vững thân thể không để rơi xuống, khi đã kiềm soát được thân thể. Cậu lúc này lại quan sát mọi thứ xung quanh, cậu đang ở trên sân thương chắc là trường học, bên dưới có rất nhiều học sinh và cả thầy cô giáo, lời nói của họ vọng lên nhưng lại không có một câu nào khuyên đừng làm bậy... Nguy hiểm.... Hay đừng nghĩ không thông... Mau xuống đi, mà là những lời nói: Haha... Nó làm gì có gan nhảy chứ, không có gan bật lại khi bị bắt nạt thì làm gì có gan nhảy xuống.... Chết đi cũng được, sống làm gì cho ô nhiễm không khí.... Nhảy đi... tao coi mày dám nhảy không.... Dám thích học trưởng, đáng đời.... Hừ giết người mà không dám nhận, đồ máu lạnh.....
Cậu nhắm mắt lại, lắng nghe những lời nói độc ác đó, rồi lại mở mắt ra quan sát những khuôn mặt đã chửi rủa mình và bắt đầu ghi nhớ trong đầu.
Cậu giao tiếp với hệ thống bằng ý thức '' Đưa ta nội dung ''.
Hệ thống còn đang bất an thì nghe cậu nói như vậy thì dù nghi hoặc nhưng vẫn truyền tải vào não cho cậu '' Nội Dung Chính: thế giới xoay quanh 2 người nam chính công và nam chính thụ: Tân Thành và Hoa Ý. Nam chính với xuất thân cao quý có địa trong thành phố A. Học tập thành tích càng xuất sắc, vì vậy tính tình hơi cao ngạo. Còn nam chính thụ bối cảnh cũng chằng kém nam chính công là bao. Tính tình khả ái, dễ thương và đầy năng lượng. Vào lúc 10 tuổi tình cờ, nam chính công bị nam chính thụ hiểu lầm thành biến thái, cả hai vì vậy mà trở thành địch của nhau. Sau đó thì cùng thích một người là nguyên chủ, từ địch rồi trở thành tình địch không đội trời chung của nhau.
Cả hai vì tình yêu giả vờ tiếp cận làm bạn với nguyên chủ hơn 7 năm cũng thuận để quan tâm và bảo vệ nguyên chủ. Nhưng họ chỉ mới lơ là một chút thì người mình thích bị bức đến đường cùng quyết định tử sát. Cả hai quyết định bắt tay nhau làm bạn, gạt bỏ đi hiềm khích, quyết khiến những người bắt nạt nguyên chủ phải trả giá. Họ bên nhau sớm tối và rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, tình cảm nhen nhóm bắt đầu nảy sinh. Sau khi trả được thù cho cậu thì họ cũng dần quen với cuộc sống mới, buông bỏ đi quá khứ. Trao cho nhau cơ hội yêu nhau, tiến đến bên nhau. Còn cả quá trình trưởng thành đã lượt bỏ.
Còn nguyên chủ: Nguyên chủ là nhị thiếu gia của Y gia, 1 phần cãi nhau với ba mẹ cá cược rằng muốn biết mình không nhờ vào họ thì sẽ ra sao, cũng 1 phần vì theo đuổi thanh mai chúc mã của mình đã bị thất lạc lúc còn nhỏ.
Vào trường với danh học sinh giỏi nhưng lại không có xuất thân, khi bước vào trường này nguyên chủ mới hiểu địa ngục là như thế nào.
Với việc bỏ nhà đi bụi, nguyên chủ không có nhà không có tiền nên phải đi làm thêm, lại bị bạn nhìn thấy và chế giễu. Trong trường có người không ưa nguyên chủ nên đã đỗ tội cho nguyên chủ ăn trộm và cố ý khiến mọi người nghĩ nguyên chủ đẩy ngả người đó xuống lầu. Lời ra tiếng vào, bàn tán đầy sôi nỗi, 1 nói thành 10 khiến nguyên chủ bị mọi người cô lập, hắt hủi, bị người mình thích khinh bỉ. Nhận đủ mọi đau đớn từ thể xác lẫn tinh thần, mặc cho chuyện lớn như vậy nhưng thầy cô vẫn mắt điếc tai ngơ mà im lặng. Mặc cho nguyên chủ cái gì cũng không làm nhưng lại nhận đủ.
Còn về gia đình cũng biết chuyện nhưng lại muốn cho nguyên chủ một bài học nên cố nhịn xuống không giúp.
Sau khi bị cả thế giới quay lưng, nguyên chủ đưa ra quyết định không mấy lạc quan. Từ bỏ cuộc sống phồn hoa, lựa chọn nhảy lầu trước mặt những người đã tổn thương cậu, đưa ra bằng chứng cậu trong sạch, rồi bắt họ phải nhìn mình chết, khiến họ sống trong ân hận cùng ám ảnh dù chỉ một chút cũng được. Nhưng cũng vì vậy mà khi ba mẹ nguyên chủ hối hận thì cũng là lúc họ ôm thi thể đứa con trai bé bỏng của mình trong tay.
Nhiệm vụ của cậu là khiến cho người nguyên chủ hết lòng tin tưởng đem tim giao cho mình rồi nhận lại là ánh mắt đầy khinh bỉ kia. Nguyên chủ muốn những người ép chết cậu ta phải trả giá, khiến người cậu ta từng thích phải dâng tim lên cho cậu chà đạp và báo hiếu cho ba mẹ nguyên chủ.
Nói tóm lại nguyên chủ là bạch nguyệt quang trong lòng của 2 nam chính và là cầu nối tình cảm của nhân vật chính nên mới bị như vậy. Đó là sơ lược tôi lấy dữ liệu từ chủ thần, nếu như bị ảnh hưởng bên ngoài tác động cốt truyện sẽ tùy thời mà thay đổi ''.
'' Một quyết định ngu dốt ''
Khi nhận tất cả nội dung cậu chỉ có một suy nghĩ ' Giết những khuôn mặt đã nhận diện '.
Sát ý hiện lên rõ rệt, hệ thống đáng thương kế bên cũng phải rét. Vội lui vào không gian của mình.
Cậu quay đầu nhìn xuống dưới chân mình, dùng hết sức quát lên '' Tôi không ăn trộm, tôi không giết người..... ''.
Bỗng tiếng bước chân vang lên, cậu hờ hững quay đầu lại nhìn. Nhìn thấy là 2 thanh niên với vẻ ngoài suất sắc, vẻ đẹp như tranh vẻ bước ra. Mắt phượng, mũi cao, môi mỏng cộng với làn da trắng nõn, càng tôn lên vẻ đẹp của ư người họ. Duy chỉ điểm khác biệt ở họ là một người như vương tử, còn một người là vua quyền lực. Cả hai cùng toát lên vị uy nghiêm của bề trên.
Họ hình như rất vội vàng, trên trán cũng đã đỗ một tầng mồ hôi mỏng, đưa ánh mắt về phía cậu như thể đang cầu xin '' Hạ Hạ.... Mau xuống đây đi mà, bằng chứng chứng minh em trong sạch đã có rồi... Anh tin em.... Có bọn anh ở đây rồi, sau này sẽ không ai dám bắt nạt em nữa... Em mau xuống đây đi mà, ở đó nguy hiểm lắm ''.
'' Đúng vậy.... Em mau xuống đây đi, em muốn gì bọn anh cũng chiều theo em. Ngoan... Mau xuống đây ''.
Cậu nhìn họ mỉm cười, ánh nắng chiều tà chiếu lên khuôn mặt đầy dịu dàng và nụ cười mãn nguyện trên khóe môi ấy '' Có người nguyện ý tin.... Thật tốt.... ''.
Sau đó cậu buông tay, ngã người rơi xuống. Đôi tay buông xuôi, mắt nhắm chặt lại. Miệng từ trước đến giờ vẫn nở nụ cười giả dối ấy.
Cả hai người cùng lúc nhìn hành động của cậu, biết cậu định làm gì dùng hết sức mình chạy thật nhanh đến chỗ cậu nhưng vẫn không kịp, bàn tay chụp hụt tay người mình yêu 2 lần '' Không.... Đừng mà ''.
Có một người trong họ định nhảy theo cậu nhưng lại bị người còn lại ngăn cản '' Bình tĩnh, em ấy.... Vẫn còn sống ''.
Dù đau đớn khi chứng kiến người mình yêu, nhưng hắn lại chọn cách bình tĩnh vì bên dưới hắn đã cho người cứu hộ. Sân thượng trường học cũng không đủ cao để khiến một người được lót nệm cứu hộ sẵn bên dưới chết đâu.
Khi cậu nhảy, mọi người đều không dám tin vào mắt mình. Không tin rằng cậu sẽ nhảy và không tin rằng cậu trong sạch. Cảm giác đầy tội lỗi và hối hận như lũ bão ùa về, khiến họ chột dạ mà cúi đầu.
Còn hệ thống ở trong không gian nhìn thấy hết mọi thứ, dù không còn cảm nhận được gì nhưng lại cảm giác tim mình sắp rớt ra rồi '' Lão đại à.... Ngươi.... Ngươi sao lại nghĩ quẩn rồi ''.
Nhưng.... Không một ai biết, khi cậu ngã xuống, bàn cờ đã được sắp đặt, tất cả những người có liên quan điều nằm trên ván cờ ấy. Và người làm chủ ván cờ này.... Là cậu.
Updated 57 Episodes
Comments