Chương 5 Khó ở

Sáng hôm sau, gia nhân trong dinh thự Alandy (dinh thự của Địch Ngạn Thần) tất bật hơn mọi ngày. Mọi sự trong nhà đều do một tay quản gia chỉ bảo, tỉ mỉ chỉn chu đến từng chi tiết, một hạt bụi cũng không được phép bám lên mặt sàn. Ngoài ra, rèm cửa ,khăn bàn, lọ hoa...đều được thay mới tránh Địch Ngạn thiếu lại khó ở bởi những thứ không ưng mắt .

Gia nhân cũng không thể tùy tiện xuất hiện nhiều người, chỉ đưa lên vài gương mặt ưu tú, như thế Địch Ngạn thiếu mới có thiện cảm. Nhà bếp cũng không tránh khỏi nhiều nhắc nhở, Địch Ngạn thiếu bảy năm nay không hề ở nhà, sợ rằng khẩu vị thay đổi đầu bếp khó nhằn tính khí.

Lâm quản gia liếc mắt nhìn đồng hồ :

- Tám giờ rồi...sao thiếu gia chưa thấy ? Ngài ấy vốn rất đúng giờ.

Vừa hay, Địch Ngạn Thần tay che miệng ngáp ngủ, bước từng bước chậm rề xuống cầu thang. Hai con mắt sưng mọng ,đầu tóc cũng không có chải chuốt gọn gàng.

Tuy nhiên, khí chất uy nguy lãnh đạm vẫn chẳng hề thay đổi. Vẫn là gương mặt anh tuấn ,thanh cao chẳng bao giờ chịu hết nổi bật, Ngạn Thần vuốt tay trên thành cầu thang liếc nhìn những bộ mặt ngơ ngác...tưởng rằng bản thân còn đang ngủ mơ, anh dụi mắt lại sực nhớ ra...là bản thân không còn ở trong cái nhà tù sực mùi bạo lực nữa.

- Thiếu gia...Phu nhân Giang ?

- Hà...đang ngủ.

Lâm quản gia gật gật tới tấp, trong đầu cũng liên tưởng nhiều chuyện tối qua hẳn là kinh thiên . Ông đưa tay dìu Địch Ngạn Thần về phía bàn ăn. Miệng cũng không quên hỏi thăm công việc hay dự tính tương lai.

- Liệu thiếu gia sau này còn làm quản giáo nữa hay là nghỉ rồi ?

- Chưa biết, leo lên đến đấy không phải dễ, đâu thể nói nghỉ là nghỉ. Còn em trai tôi nữa...cái chết của nó chưa rõ ràng.

Anh nhìn đống thức ăn đầy màu sắc không khỏi khen ngợi, làm đầu bếp phụ bếp vuốt ngực an tâm.

Nhưng vừa nhấp chút thịt tôm hùm ,anh nhăn mặt buông bỏ đũa, liền ho lên vài tiếng. Cảm giác đau cay cáy ở quai hàm bỗng nhói đau kinh khủng, chưa kể ở lưỡi cũng cảm thấy mùi vị này còn tởm hơn cơm tù.

Hẳn vừa mới thoát khỏi cơm nhà nước, anh lại nhớ ?

Lâm quản gia lo lắng vỗ lưng :

- Món này không vừa miệng ,vậy đổi món khác vậy.

Có chấm đũa hết dĩa này đến dĩa khác, đến món ngọt cũng cảm thấy đắng chát.

Đầu bếp cũng không khỏi thót tim liền hỏi dò.

- Tôi là đầu bếp hàng đầu Hồng kông, chưa hề có bất kì vị khách nào chê lấy một lời, chẳng lẽ khẩu vị thiếu gia đây ...

- Ông hiểu cảm giác tay cầm nắm rơm nhai ra sao không ?

Địch Ngạn Thần trừng mắt, lời nói cũng dần trở nên thâm thuý hơi chút phũ phàng. Trước đây anh rất khó ăn, chỉ khi muốn tìm nguyên nhân cái chết của em trai mới nhẫn nhịn từng hạt cơm thô cứng khi làm quản giáo, bây giờ trở về với cuộc sống cũ đột nhiên bản chất Thái tử lại nổi máu.

Đầu bếp vì thế mà im bặt, chỉ giám chắp tay đứng nép về một phía khuất ánh mắt Ngạn Thần. Ông đây đến vì lương cao chứ không phải để nghe tên nhóc già như ngươi chê bai.

- Dẹp đi, không ăn nữa.

- Thiếu gia...

Quản gia muốn nói gì đó níu kéo, nhưng không sao thốt nổi một câu. Trước sự cự tuyệt nhất đoán của thiếu gia...ông phận làm tôi tớ sao giám khuyên bảo. Mặc dù rất lo cho sức khoẻ của anh.

Giang Tiểu Đình dáng vẻ thấp thỏm nhìn mọi thứ chung quanh khi xuống phía nhà. Cô thấy Địch Ngạn Thần dần dần tiến về phía mình càng lúc càng nhanh nên không tránh khỏi e sợ. Cũng vì nghe thấy câu chuyện bên dưới nên muốn lấy lòng anh một chút...như thế mới có thể được yên bình.

- Hay tôi nấu cho anh ăn được không ?

Anh cười nhếch ,có sự khinh bỉ nhẹ.

- Dậy rồi cơ đấy !

Anh khoanh hai tay đứng như cái cột trụ, chực sẵn bên dưới . Ả nữ nhân này... tối hôm qua thà ngủ dưới đất lạnh chứ không nằm cạnh tôi, hôm nay muốn giở trò gì ?

- Đầu bếp nổi tiếng thuê mấy chục vạn bạc nấu con tôm tôi chẳng nuốt nổi, em nghĩ một tiểu cô nương em nấu tôi ăn được bao nhiêu ?

Giang Tiểu Đình bước ngang qua chồng, dõng dạc đôi ba lời khiến anh - một quản giáo lời lẽ đanh thép cũng phải im bặt.

- Không biết đầy bếp kia danh giá ra sao mà thuê đến mấy chục vạn bạc, nhưng anh đã bỏ ra hai tỷ bảy chỉ để cưới một tiểu cô nương đấy. Ra đây đi, để tôi cho anh xem tôi có gì.

- Được thôi, xem thử em có nấu nổi một nồi cám.

Bất chợt, Giang Tiểu Đình thấy anh ta nói khoáy mình hơi quá đà, cô cũng muốn bật lại nhưng ngặt nỗi là cũng muốn cho anh ta nếm mùi cám.

- Được lắm !

Cô lẩm bẩm.

- Anh muốn ăn gì ?

Địch Ngạn Thần ngồi yên vị trên bàn ăn, tay chỉ lên trời nói thứ mình muốn.

- Nhiều ớt nhưng không cay, không có rau nhưng phải có chất xơ, nhất định phải là thịt bò vị hải sản, món canh không có nước, chưa kể là ngũ vị đều phải xuất hiện nếu không dù ngửi tôi cũng không thèm.

- Anh giết người đấy à ?

- Hai tỷ bảy phải khác chứ .Là ai lúc nãy mạnh miệng thách thức tôi ? .

Chapter
1 Chương 1 Cha mẹ phũ phàng
2 Chương 2 Em là vợ tôi à ?
3 Chương 3 Đêm tân hôn nổi loạn
4 Chương 4 Mẹ chồng
5 Chương 5 Khó ở
6 Chương 6 Đưa em về nhà ngoại
7 Chương 7 Người bị ghẻ lạnh luôn là con
8 Chương 8 Ốc sên
9 Chương 9 Địch gia
10 Chương 10 Tam phu nhân Thư My
11 Chương 11 Quá khứ
12 Chương 12 Địch lão gia trở về
13 Chương 13 Nhẫn ?
14 Chương 14 Cô gái
15 Chương 15 Anh có vợ sao anh Ngạn ?
16 Chương 16 Tôi ghét hắn !
17 Chương 17 Cùng nhau chạy trốn
18 Chương 18 Dụ dỗ
19 Chương 19 Sẽ không tha cho anh
20 Chương 20 Anh bây giờ rất khác
21 Chương 21 Tên ôn con
22 Chương 22 Bạn gái cậu là phu nhân của tôi
23 Chương 23 Suy nghĩ tiêu cực
24 Chương 24 Cứu sống
25 Chương 25 Nhập viện
26 Chương 26 Ứa gan
27 Chương 27 Trở về
28 Chương 28 Nặng tay
29 Chương 29 Chiều theo ý muốn
30 Chương 30 Thăm nom
31 Chương 31 Phá thai
32 Chương 32 Viên đá
33 Chương 33 Giám đốc nghiệp dư
34 Chương 34 Manh mối
35 Chương 35 Hù doạ
36 Chương 36 Không cho phép
37 Chương 37 Giận
38 Chương 38 Trò hề
39 Chương 39 Kế hoạch
40 Chương 40 Hỗn chiến
41 Chương 41 Lời khuyên nhủ của mẹ
42 Chương 42 Thoát khỏi ràng buộc
43 Chương 43 Tuyệt tình
44 Chương 44 Đụng chạm
45 Chương 45 Gây chiến
46 Chương 46 Bắt tận tay
47 Chương 47 Chiếc áo trên bờ hồ
48 Chương 48 Rút lui
49 Chương 49 Trả lại tự do
50 Chương 50 Cảm nắng
51 Chương 51 Kẻ nói dối Kayla
52 Chương 52 Đều lừa tôi
53 Chương 53 Bắt cóc
54 Chương 54 Khách hàng
55 Chương 55 Đưa dâu về nhà
56 Chương 56 Trừng phạt
57 Chương 57 Dỗ dành
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71 Tổ chức mật
72 Chương 72 Kẻ gian
73 Chương 73 Lộ tẩy
74 Chương 74 Yếu ớt
75 Chương 75 Kẻ lạ đột nhập
76 Chương 76 Chạy trốn
77 Chương 77 Thác nước
78 Chương 78 Anh mệt !
79 Chương 79 Hơi thở cuối cùng
80 Chương 80 Bất chấp mọi thứ giống hệt cậu bây giờ
81 Chương 81 Tìm kiếm
82 Chương 82 Tự cậu không cẩn thận
83 Chương 83 Lật ngược
84 Chương 84 Lễ tang
85 Chương 85 Máu mủ
86 Chương 86 Anh không biết luôn ấy !
87 Chương 87 Hình phạt đáng sợ
88 Chương 88 Giở trò
89 Chương 89 Chấp nhận đi
90 Chương 90 Thuốc tránh thai (H)
91 Chương 91 Cuồng nhiệt (H)
92 Chương 92 Kết Viên Mãn
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1 Cha mẹ phũ phàng
2
Chương 2 Em là vợ tôi à ?
3
Chương 3 Đêm tân hôn nổi loạn
4
Chương 4 Mẹ chồng
5
Chương 5 Khó ở
6
Chương 6 Đưa em về nhà ngoại
7
Chương 7 Người bị ghẻ lạnh luôn là con
8
Chương 8 Ốc sên
9
Chương 9 Địch gia
10
Chương 10 Tam phu nhân Thư My
11
Chương 11 Quá khứ
12
Chương 12 Địch lão gia trở về
13
Chương 13 Nhẫn ?
14
Chương 14 Cô gái
15
Chương 15 Anh có vợ sao anh Ngạn ?
16
Chương 16 Tôi ghét hắn !
17
Chương 17 Cùng nhau chạy trốn
18
Chương 18 Dụ dỗ
19
Chương 19 Sẽ không tha cho anh
20
Chương 20 Anh bây giờ rất khác
21
Chương 21 Tên ôn con
22
Chương 22 Bạn gái cậu là phu nhân của tôi
23
Chương 23 Suy nghĩ tiêu cực
24
Chương 24 Cứu sống
25
Chương 25 Nhập viện
26
Chương 26 Ứa gan
27
Chương 27 Trở về
28
Chương 28 Nặng tay
29
Chương 29 Chiều theo ý muốn
30
Chương 30 Thăm nom
31
Chương 31 Phá thai
32
Chương 32 Viên đá
33
Chương 33 Giám đốc nghiệp dư
34
Chương 34 Manh mối
35
Chương 35 Hù doạ
36
Chương 36 Không cho phép
37
Chương 37 Giận
38
Chương 38 Trò hề
39
Chương 39 Kế hoạch
40
Chương 40 Hỗn chiến
41
Chương 41 Lời khuyên nhủ của mẹ
42
Chương 42 Thoát khỏi ràng buộc
43
Chương 43 Tuyệt tình
44
Chương 44 Đụng chạm
45
Chương 45 Gây chiến
46
Chương 46 Bắt tận tay
47
Chương 47 Chiếc áo trên bờ hồ
48
Chương 48 Rút lui
49
Chương 49 Trả lại tự do
50
Chương 50 Cảm nắng
51
Chương 51 Kẻ nói dối Kayla
52
Chương 52 Đều lừa tôi
53
Chương 53 Bắt cóc
54
Chương 54 Khách hàng
55
Chương 55 Đưa dâu về nhà
56
Chương 56 Trừng phạt
57
Chương 57 Dỗ dành
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71 Tổ chức mật
72
Chương 72 Kẻ gian
73
Chương 73 Lộ tẩy
74
Chương 74 Yếu ớt
75
Chương 75 Kẻ lạ đột nhập
76
Chương 76 Chạy trốn
77
Chương 77 Thác nước
78
Chương 78 Anh mệt !
79
Chương 79 Hơi thở cuối cùng
80
Chương 80 Bất chấp mọi thứ giống hệt cậu bây giờ
81
Chương 81 Tìm kiếm
82
Chương 82 Tự cậu không cẩn thận
83
Chương 83 Lật ngược
84
Chương 84 Lễ tang
85
Chương 85 Máu mủ
86
Chương 86 Anh không biết luôn ấy !
87
Chương 87 Hình phạt đáng sợ
88
Chương 88 Giở trò
89
Chương 89 Chấp nhận đi
90
Chương 90 Thuốc tránh thai (H)
91
Chương 91 Cuồng nhiệt (H)
92
Chương 92 Kết Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play