Chương 3 : Đêm đầu tiên (H+)

    Một tuần thấm thoát trôi qua, cuối cùng cô cũng đã kết thúc quãng thời gian làm quen với nơi này cũng như làm quen với tính cách của Thiên Hải. Ngoài đem lại cảm giác yêu và được yêu cho nhau, trong hợp đồng còn có ghi 'giải quyết nhu cầu cho nhau về mọi mặt' và một trong những nhu cầu ấy có bao gồm cả nhu cầu thỏa mãng về thể xác vì thế hôm nay chính là ngày cô và hắn tiến hành quan hệ như đã định.

    Thiên Hải thức dậy, chồm người nói khẽ vào tai cô:

    “Trịnh Anh, em hãy chuẩn bị tinh thần, tối nay chúng ta sẽ …” Giọng điệu hắn mang vài phần háo hức. Đêm nay hắn sẽ được thoát khỏi số phận 'trinh nam'.

    “Em biết rồi, anh đừng nói mấy lời như vậy nữa, em ngại.” Cô ngại ngùng lấy chăn trùm lên đầu, cái tên này không biết ngại hay gì.

    “Anh chỉ nói để em chuẩn bị thôi, bây giờ anh phải đi làm cái đã.” Hắn gõ nhẹ lên cái đầu nhỏ nhô ra trong chăn một cái rồi ngồi dậy đi xuống giường.

    …

    Người đàn ông ngồi trong phòng làm việc của mình, đôi mắt đen thẳm chăm chú nhìn những hình ảnh nhạy cảm trên màn hình, dù vậy nhưng sắc mặt hắn vẫn không chút biến đổi như thể hắn đang xem những hình ảnh tài liệu bình thường. Do chưa bao giờ làm những chuyện này nên hắn phải tìm hiểu thật kĩ, hắn không thể để cô ấy thất vọng được.

    Ở phía bên này, Trịnh Anh cũng hồi hộp không kém gì Thiên Hải, cô đi lui đi tới trong căn phòng ngủ, cô cố gắng suy nghĩ về những điều cô nên làm vào tối nay để có một buổi hẹn hò “giường chiếu” tốt nhất có thể. Mặc dù nhu cầu của cô khá cao nhưng dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên của cô nên cô cảm thấy rất hồi hộp, căng thẳng. Một tuần không phải là khoảng thời gian dài nhưng trong hợp đồng đã ghi rất rõ, cô không thể làm trái được, không thể lùi thời gian mà không có lí do chính đáng.

   Lúc tan làm, hắn đón cô lên một chiếc trực thăng bay vào thành phố SG trên đất tiền. Bọn họ bước vào một khách sạn xa hoa bậc nhất và ở tại căn phòng VIP được đặt trước.

    Cô vòng qua tay Thiên Hải, trên người mang một bộ váy liền thân màu trắng đơn giản nhưng không kém phần sang trọng, còn hắn thì mặc một bộ vest thanh lịch, toàn thân tỏa ra khí chất lịch lãm khác hẳn so với thường ngày.

    Vào phòng, họ ngồi vào bàn ăn đã được khách sạn chuẩn bị từ trước. Dưới ánh đèn chùm rực rỡ, Thiên Hải cầm chai champagne thuần thục mở nút chai, rót vào ly của cô một ít rượu.

    “Em chẳng quen đến những nơi như thế này, sang trọng quá.” Cô nhìn khắp căn phòng, mọi thứ đều là những món đồ đắt tiền và bố trí theo phong cách châu Âu. Một góc rộng của căn phòng được làm bằng kính nên có thể dễ dàng nhìn ngắm khung cảnh toàn thành phố. Cả căn phòng điều tràn ngập trong sắc vàng đem lại cảm giác lãng mạn nhưng không kém phần xa hoa.

    “Không sao, không việc gì phải ngại, em cứ là chính em.” Hắn nhấp một ngụm rượu, đưa ánh mắt đê mê nhìn cô. Hôm nay sao trông cô người yêu của hắn quyến rũ đến lạ thường.

    Sau khi dùng bữa xong, họ nghỉ ngơi một chút ngoài ban công lớn rồi cùng nhau đi tắm.

    “Anh để em tắm trước được không?” Thấy hắn định đi theo cô vào phòng tắm, cô liền ngăn hắn lại. Cô muốn được ngắm nhìn lại bản thân trong tình trạng 'nhện tinh' một lần cuối.

    “Không, chúng ta sẽ cùng nhau tắm, Trịnh Anh.” Nói rồi hắn bá đạo bế thốc cô lên đi vào phòng tắm.

    “Này, không được, em... em vẫn chưa chuẩn bị tốt. Này." Cô ngại ngùng dãy dụa.

    “Em không cần phải chuẩn bị tinh thần gì nữa, đã muộn rồi, anh sẽ hướng dẫn em.” Hắn đóng cửa phòng tắm lại rồi đặt cô xuống.

    Cô ngước đôi mắt to tròn lên nhìn hắn, trong đôi mắt trong trẻo ấy là sự ngây thơ chưa trải sự đời của một cô gái vừa bước sang tuổi hai mươi tám. Tuy cô đã hai mươi tám tuổi nhưng cơ thể cô vẫn giữ mãi vẻ thuần khiết và trẻ trung của một cô học trò mới lớn, Trịnh Anh chưa từng trải qua tình yêu với bất kì ai bởi cô chỉ mãi lo cho sự nghiệp của mình.

    Thiên Hải nhìn vào đôi mắt ấy, trong người hắn bỗng tóe lên một tia lửa điện rồi tia lửa ấy bắt đầu chạy loạn khắp cơ thể. Hắn nhanh chóng cởi hết đồ của hai người ra rồi bế cô vào bồn tắm lớn được rải đầy cánh hoa hồng.

    Cô ngại ngùng, cơ thể cô khẽ run lên, hơi co rúm lại, che đi những nơi nhạy cảm.

    “Em ngại gì chứ? Chẳng phải chúng ta đã đồng ý với nhau từ trước rồi sao? Anh sẽ không tha cho em đâu." Hắn ôm lấy cơ thể trần như nhộng của cô từ phía sau, cằm tựa lên vai cô, đôi môi mỏng khẽ lướt trên chiếc cổ nõn nà. Nói thì nói vậy thôi nhưng hắn vẫn chờ xem phản ứng của cô.

    “Anh đừng nói nữa.” Cô đỏ mặt lấy tay che mặt hắn lại. Hắn định dùng cái gương mặt yêu tinh hại nước hại dân để dụ dỗ cô sao? Vậy thì hắn đã thành công rồi đấy.

    Hắn nở nụ cười hiếm thấy, con nhóc này đáng yêu quá, thật muốn giữ lấy bên mình làm của riêng. Thấy cô không có hành động phản kháng, hắn biết đã đến lúc nên tiến tới thêm một bước nữa.

    “Anh không thể kiềm chế được nữa, Trịnh Anh thân yêu.” Vừa nói, bàn tay hư hỏng của hắn vừa sờ soạn khắp cơ thể cô.

    “Ưm.” Cô nhạy cảm kiêu lên một tiếng. Cô giữ lấy bàn tay hư hỏng kia, hắn chầm chậm di chuyển xuống vùng nhạy cảm ở dưới, vẽ vòng tròn xung quanh nó rồi khẽ đâm một ngón vào bên thăm dò bên trong.

    “A.” Cơ thể cô giật nãy lên vì sự đột nhập bất ngờ, bám vào cánh tay rắn chắc của hắn.

    “Nào, ngoan, anh phải nới lỏng nó ra một chút thì tí nữa em mới đỡ đau.” Hắn giữ lấy eo cô.

    “Cảm... Cảm giác lạ quá.” Cô nhắm hai mắt lại, tựa lưng vào ngực hắn.

    Hắn quay người cô lại để cô ôm hắn, tay vẫn tiếp tục chuyển động. Hắn cúi xuống vùi đầu vào hõm cổ xinh đẹp, trắng trẻo kia. Thơm quá.

     Cô cảm thấy hơi nhột, rụt người lại.

    “Em nhạy cảm thật đấy." Nói rồi hắn đột nhiên chuyển động nhanh hơn.

    Một cảm giác kì lạ truyền đến từ phía dưới, cô khẽ kiêu lên: “ Á.”

    Hắn đã thành công đưa cô lên đỉnh chỉ với một ngón tay.

    Trịnh Anh gục vào vai hắn, thở dốc.

    Thiên Hải rút tay ra khỏi người cô, tay hắn vẫn còn cảm giác âm ấm, mềm mại và ẩm ướt của cơ thể bé nhỏ ấy. Hắn bế cô ra khỏi bồn tắm, đặt cô trên chiếc kệ có mặt đá cẩm thạch rồi lấy khăn lau người cho cô.

    “Chỉ mới như vậy thôi mà em đã ra rồi sao?” Giọng hắn đục mùi dục vọng. Hắn không ngờ chỉ mới lần đầu tiên hắn làm chuyện này mà đã có thể tìm được điểm nhạy cảm của cô.

    Cô ngượng đỏ mặt, gục vào vai hắn.

    Trịnh Anh bỗng nhìn xuống cơ thể không một mảnh vải che thân của hắn, vô tình nhìn thấy phía dưới thân hình săn chắc ấy là một con quái vật gân guốc khổng lồ thì vô cùng hoảng hốt mà trừng mắt lên.

    Gì thế này? Chẳng phải mấy người vạm vỡ như hắn thường có thứ đó nhỏ lắm hay sao? Bây giờ lại từ đâu ra một thứ khổng lồ như thế này? Tuy không phải lần đầu nhìn thấy mấy thứ này nhưng đây là lần đầu tiên cô được thấy nó trực tiếp ở ngoài đời, lại còn to bự như vậy, nếu nó mà đâm vào cô thì chẳng khác gì muốn xé rách cả cơ thể cô? Không được rồi, bây giờ cô vẫn chưa muốn chết.

    Trịnh Anh liếc quanh căn phòng một lượt rồi trong đầu lập tức nghĩ ra được một kế hoạch, cô nhanh chóng với lấy cái áo choàng đặt ở bên cạnh rồi khoác vào, đẩy hắn ra rồi chạy về phía cửa.

    “Em xin lỗi, bây giờ em không thể.”

    Hắn vốn đã nhìn ra ý đồ của cô nhưng cố ý để cô chạy thoát. Bây giờ hắn đã đổi ý, muốn chơi trò mèo vờn chuột với cô. Đôi môi mỏng dài khẽ nở một nụ cười nham hiểm.

    Cô chạy ra cửa chính vặn tay nắm cửa. Chết rồi, cửa đã bị hắn khóa lại từ lâu, cô quay đầu nhìn về phía sau thì thấy hắn đã ngồi trên chiếc sofa đó từ bao giờ, cơ thể còn trần truồng. Thiên Hải nở nụ cười gian tà, đưa đôi mắt sắc bén như chim ưng nhìn cô, trông hắn chẳng khác gì một con sói đói đang đùa giỡn với con mồi của chính mình.

    “Em cứ tiếp tục đi, anh xem em có thể trốn khỏi anh bằng cách nào?”

    “Anh Hải, hôm nay không được, anh tạm thời tha cho em ngày hôm này thôi được không? Hay để lần sau, lần sau em sẽ bù cho anh nhé?” Miệng thì xin hắn tha nhưng tay vẫn cố vặn tay nắm cửa. Chết tiệt. Nghĩ sao mà cô có thể để một cây gậy to như vậy đâm vào cơ thể mình được chứ?

    Hắn không trả lời cô, vẫn ung dung đưa ánh mắt dụ hoặc đó nhìn thẳng vào cô.

    Trịnh Anh hết cách liền chạy về phía bang công còn đang mở cửa, cô chồm người ra nhìn thử xem có thể nhảy xuống không.

    Shit, cô quên mất đây là tầng thứ hai mươi sáu, cô mà nhảy xuống thì chỉ có nước đăng xuất khỏi trái đất.

    Bỗng có một bàn tay ôm lấy eo rồi nhấc bỗng cô lên đi vào phòng.

    “Chơi đến đây là đủ rồi.”

    “Á, đừng mà. Em không thể chịu nổi thứ đó đâu.” Cô giật mình, cầu xin hắn.

    Vừa nói xong hắn liền đặt cô xuống chiếc giường King size rồi đè lên người cô.

    "Không được, nó sẽ rất đau." Trịnh Anh cố gắng giãy dụa.

    Hắn cúi xuống hôn lấy đôi môi nhỏ hồng hào của cô, cố định tay cô trên đỉnh đầu, chân hắn chặn lấy chân cô không cho cô có cơ hội để giãy dụa.

    “Ưm.” Cô vẫn giãy dụa trong vô vọng.

    Hắn tách môi cô ra, chiếc lưỡi hư hỏng tiến vào khoang miệng trêu đùa với lưỡi nhỏ. Hôn dần xuống chiếc cổ trắng ngần, rồi xuống nơi căng tròn mềm mại. Hắn mở miệng ngậm lấy một bên nhũ hoa.

    “Ưm. Đừng cắn chỗ đó. Em khó chịu lắm.”

    Nghe thấy giọng nói đầy gợi cảm kia của cô, cơ thể hắn càng thêm phản ứng, vật kia cũng cứng lên từ lúc nào không hay. Hắn ngồi dậy cởi phăng chiếc áo choàng của cô ra, trong phút chốc, cơ thể gọn gàn, đẹp đẽ của người phụ nữ hiện ra ngay trước mắt hắn. Gương mặt cô đã trở nên đỏ ửng, ánh mắt phủ lên một lớp sương mờ mờ ảo ảo.

    Hắn mím môi, đặt con quái vật đầy gân guốc kia lên nơi cấm mật ướt át của cô.

    “Đừng, xin anh, nó không vừa chỗ đó đâu.” Cô đưa tay ngăn cảng hắn lại, vật kia bây giờ trông còn đáng sợ hơn lúc nãy, nó phồng to lên, gần bằng cả cổ tay cô.

   "Trịnh Anh, em hãy bình tĩnh nhé, ngoan, phải thả lỏng ra thì mới không đau được." Hắn không thể kiềm chế thêm nữa, nắm lấy hai bàn tay bé nhỏ của cô rồi chầm chậm tiến vào.

    “Á.” Cô đau đớn, cơ thể cô khẽ ưỡn cong lên, nước mắt bỗng chảy dài trên đôi gò má. Hai tay bám chặt vào bàn tay to lớn của hắn.

    Thấy cô đau đến phát khóc, hắn có chút động lòng mà cúi xuống an ủi cô.

    “Ngoan, em đừng khóc, chỉ một chút nữa thôi anh sẽ làm em hài lòng.”

    “Đau quá,  anh mau rút ra đi.” Chân cô kẹp chặt lấy eo hắn. Đôi mắt to tròn diễm lệ khép chặt lại, hai hàng lông mày thanh tú như chạm vào nhau.

    Phía dưới, nơi giao thoa giữa hai người, một chất lỏng màu đỏ bắt đầu loang ra.

    Hắn lần đầu gặp chuyện này nên có chút hốt hoảng nhưng cũng mau chóng lấy lại tinh thần, hắn có tìm hiểu qua, phụ nữ lần đầu quan hệ có thể sẽ bị chảy máu, đó là một hiện tượng bình thường. Hắn dùng khăn lau bớt đi những thứ đó rồi tiếp tục với cô gái bé nhỏ đang nằm dưới thân hắn. Một cảm giác thõa mãn đến lạ dâng trào trong tâm trí.

    “Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàn.” Hắn không muốn người phụ nữ của hắn phải chịu sự đau đớn nhưng hắn không thể nhịn được nữa, chỉ biết an ủi và massage cho cô đỡ đau.

     “Hức. Anh đúng là cái đồ đáng ghét.” Hai chân cô kẹp chặt lấy eo hắn.

     Phải mất một lúc cô mới có thể làm quen được với vật lạ ấy, Thiên Hải bắt đầu đưa nốt một nửa còn lại vào sâu trong cô rồi sau đó chuyển động theo tần xuất nhanh dần.

    “Á… Sâu… Sâu quá… Anh làm… chậm, chậm thôi, hức.” Tay cô nắm chặt lấy ga trải giường. Tại sao hắn lại trở nên mạnh bạo như vậy chứ.

    “Hừm.”

    “Á…" Một cảm giác kì lạ dâng lên, nó cứ như một cơn sóng lớn tràn ngập vào cơ thể và lấp đầy vào các khoảng trống trong cô. Bây giờ đầu óc cô không thể suy nghĩ về những điều gì khác được nữa, cô đã bị hắn kéo vào thế giới tràn ngập sắc dục mất rồi.

    Ngoài ban công của một khách sạn lớn, có đôi nam nữ đang tình tứ ôm lấy nhau, trao cho nhau những thứ mà đối phương chưa bao giờ có. Vì trời đã khuya nên bên dưới chẳng có mấy người qua lại, nhưng dù có người đi chăng nữa thì họ cũng sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy rõ được những người ở trên này đang làm gì.

    “Ưm…Đừng ở ngoài này, em muốn vào trong.” Cô ngượng ngùng chôn mặt vào hõm cổ hắn. Cả tay và chân đều bám chặt vào người hắn để không bị rơi xuống.

    “Chẳng phải lúc nãy em còn muốn chạy ra ngoài này sao? Hửm?” Hắn nói rồi bỗng nhiên thúc mạnh vào cô một cái. Bàn tay hư hỏng kia khẽ nắn bóp bờ mông căng tròn.

    "Ưng...Nhưng bây giờ em không muốn."

   ...

    Hắn chậm rãi rút ra khỏi người cô. Cô tưởng cuối cùng cũng được tha nên quay người lại định nhích người lên một chút để nằm lên gối ngủ cho thoải mái thì không ngờ hắn lại nắm lấy eo cô rồi kéo cô lại.

    “Em định chạy đi đâu?”

    “Anh tha cho em đi, em đã quá mệt mỏi và không còn sức lực nữa.” Cô đẩy hắn ra.

    “Chúng ta chỉ làm thêm một lần nữa thôi.” Hắn hôn lên môi cô rồi lại lần nữa tiến sâu vào.

    “Khônggg... Hức...Ưng.”

     Lần này tuy chỉ còn mỗi cảm giác tê dại nhưng cô đã mệt lả người rồi, hắn đã làm liên tục suốt bốn tiếng, tận bốn tiếng đồng hồ! Có ai mà sinh lực “trâu bò” như hắn không. Người ta ít nhất cũng có nghỉ giữa hiệp, còn hắn thì không, hành hạ con gái nhà người ta suốt cả một đêm.

    …

    Chiều hôm sau, cô nằm trên chiếc giường trong căn phòng quen thuộc. Cô đã không thể xuống nổi giường cả ngày hôm nay, ngay cả việc tắm rửa rồi rời khỏi khách sạn cũng đều do Thiên Hải giúp cô. Tên đáng ghét đó đã vậy còn đòi đêm nay làm thêm một trận nữa, cô nhất quyết không đồng ý.

    Cô không hiểu tại sao lại có nhiều người chìm đắm trong sắc dục đến thế, tuy cảm giác mà nó đem lại rất tuyệt nhưng sau mỗi lần làm, cơ thể cô vừa đau đớn vừa mệt mỏi như vừa mới từ chiến trường về.

    “Trịnh Anh.” Thiên Hải nũng nịu ôm lấy người phụ nữ của hắn vào lòng.

    Cả ngày hôm nay hắn không làm gì mà chỉ việc nằm ôm cô trên giường, đến giờ thì dậy ăn, mắc vệ sinh thì đi giải quyết. Hắn hết hôn cô rồi lại sờ mó cô như con nghiện tìm thấy thuốc làm cô không thể chịu được. Hắn thậm chí còn cứng lên rồi cố ý cạ nó vào người cô để dụ cô làm thêm lần nữa. Dù cô đã nói là muốn nằm một mình nhưng hắn cứ không chịu nghe, cứ cố chấp ôm cô làm chi để rồi nổi hứng, bây giờ lại phải tự đi giải quyết.

    Cô mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, còn cô thì nằm lướt Facebook. Mà chẳng hiểu sao Facebook của cô hôm nay cứ hiện lên toàn ảnh của những người đàn ông đăng lên để cho mọi người cùng tận hưởng cái đẹp, đã vậy họ còn chụp với các tư thế vô cùng gợi cảm khiến cô vừa lướt vừa cảm nhận được sự không hài lòng của “món trang sức ” đang treo sau lưng mình. Đột nhiên hắn dật lấy điện thoại của cô rồi vứt qua một bên.

    “Đã cận muốn lòi mắt ra như vậy rồi mà còn sử dụng điện thoại nhiều?” Hắn cởi luôn chiếc kính tròn đang nằm trên mặt cô xuống rồi xoay người ôm cô vào lòng.

    “Không sử dụng điện thoại thì biết làm gì? Em bị anh hành ra nông nổi này rồi, ngay cả ngày nghỉ cũng không được đi chơi, chỉ biết nằm mãi trên giường thì còn gì để làm nữa?” Cô nhìn hắn, nói với vẻ giận dỗi.

    “Ngủ để mắt em nghỉ một chút. Anh không muốn đôi mắt xinh đẹp này một này nào đó không còn có thể sử dụng được nữa. Từ nay anh phải bồi bổ cho em, hạn chế em tiếp xúc với màn hình hết mức có thể mới được.” Hắn miết nhẹ lên đôi mắt xinh đẹp của cô.

    Nghề nghiệp của cô vốn đã tiếp xúc nhiều với màn hình máy tính đã vậy ngoài giờ làm cô còn sử dụng điện thoại nhiều vì thế sẽ rất có hại cho mắt, hắn cảm thấy không hài lòng về điều đó. Hắn không muốn một ngày, đôi mắt xinh đẹp của cô không còn nhìn thấy hắn.

    "Nếu em cảm thấy chán nản thì thay vì xem ảnh của những người đàn ông khác trên mạng, em hãy nhìn ngắm người đàn ông của em đi. Em xem, người đàn ông của em cũng có kém ai đâu đúng không, bây giờ em còn có thể sờ anh hay thậm chí là làm tình với anh cũng được." Thấy cô tỏ vẻ không hài lòng với hành động của hắn, hắn liền đưa ra cho cô một lựa chọn khác cùng mục đích nhưng đỡ đau mắt hơn.

    Nghe vậy, Trịnh Anh liền cau mày, đánh yêu vào cánh tay hắn một cái. Cô không ngờ, sau chuyện đêm qua hắn đã biến thành một con người khác, cả ngày chỉ biết dụ dỗ cô làm tình với hắn, hầu như cả ngày hôm nay, từ mà hắn nói nhiều nhất chính là từ "làm tình".

    "Anh đúng là cái đồ biến thái cả ngày chỉ biết nghĩ đến chuyện ấy."

Hot

Comments

Mira Hoang

Mira Hoang

cặp đôi thú zị

2023-08-02

0

Gia Huy

Gia Huy

Thú vị thật đeý

2023-08-01

0

tạm dừng viết

tạm dừng viết

thỏa mãn

2023-07-29

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hợp đồng
2 Chương 2: Cuộc sống trong doanh trại
3 Chương 3 : Đêm đầu tiên (H+)
4 Chương 4 : Nữ Binh chủng Đặc công Kim
5 Chương 5: Sự kiểm soát
6 Chương 6: Sợ hãi
7 Chương 7: Rời đi
8 Chương 8: Thay đổi bản thân
9 Chương 9: Gặp lại em
10 Chương 10: Đi ngao du
11 Chương 11: Chuyến đi chung đầu tiên
12 Chương 12: Trải nghiệm
13 Chương 13: Bạn trai
14 Chương 14: Chia tay
15 Chương 15: Bị bắt cóc
16 Chương 16: Đàm phán
17 Chương 17: Nguy hiểm
18 Chương 18: Làm hòa
19 Chương 19: Thắc mắc
20 Chương 20: Ngọt ngào (H+)
21 Chương 21: Lễ nhận chức
22 Chương 22: Thân hữu
23 Chương 23: Italya
24 Chương 24: Đám cưới đặc biệt
25 Chương 25: Bữa tiệc
26 Chương 26: Thanh trừng
27 Chương 27: Mất thị lực
28 Chương 28: Thế giới vô sắc
29 Chương 29: Thích nghi
30 Chương 30: Con tin
31 Chương 31: Thế giới đầy sắc màu
32 Chương 32: Buổi cầu hôn kích thích
33 Chương 33: Đăng kí kết hôn
34 Chương 34: Đám cưới viên mãn
35 Chương 35: Gia đình đoàn tụ
36 Chương 36: Chuyện ngoài ý muốn
37 Chương 37: Biến cố trong gia tộc
38 Chương 38: Căn cứ nghiên cứu ngầm
39 Chương 39: Con nuôi
40 Chương 40: Cách dạy con của một ông trùm
41 Chương 41: Cách dạy con của một ông trùm (2)
42 Chương 42: Ung thư
43 Chương 43: Không có phép màu
44 Chương 44: Đám tang
45 About 'Tình nhân 92 ngày'
46 Điều Vy muốn nói
Chapter

Updated 46 Episodes

1
Chương 1: Hợp đồng
2
Chương 2: Cuộc sống trong doanh trại
3
Chương 3 : Đêm đầu tiên (H+)
4
Chương 4 : Nữ Binh chủng Đặc công Kim
5
Chương 5: Sự kiểm soát
6
Chương 6: Sợ hãi
7
Chương 7: Rời đi
8
Chương 8: Thay đổi bản thân
9
Chương 9: Gặp lại em
10
Chương 10: Đi ngao du
11
Chương 11: Chuyến đi chung đầu tiên
12
Chương 12: Trải nghiệm
13
Chương 13: Bạn trai
14
Chương 14: Chia tay
15
Chương 15: Bị bắt cóc
16
Chương 16: Đàm phán
17
Chương 17: Nguy hiểm
18
Chương 18: Làm hòa
19
Chương 19: Thắc mắc
20
Chương 20: Ngọt ngào (H+)
21
Chương 21: Lễ nhận chức
22
Chương 22: Thân hữu
23
Chương 23: Italya
24
Chương 24: Đám cưới đặc biệt
25
Chương 25: Bữa tiệc
26
Chương 26: Thanh trừng
27
Chương 27: Mất thị lực
28
Chương 28: Thế giới vô sắc
29
Chương 29: Thích nghi
30
Chương 30: Con tin
31
Chương 31: Thế giới đầy sắc màu
32
Chương 32: Buổi cầu hôn kích thích
33
Chương 33: Đăng kí kết hôn
34
Chương 34: Đám cưới viên mãn
35
Chương 35: Gia đình đoàn tụ
36
Chương 36: Chuyện ngoài ý muốn
37
Chương 37: Biến cố trong gia tộc
38
Chương 38: Căn cứ nghiên cứu ngầm
39
Chương 39: Con nuôi
40
Chương 40: Cách dạy con của một ông trùm
41
Chương 41: Cách dạy con của một ông trùm (2)
42
Chương 42: Ung thư
43
Chương 43: Không có phép màu
44
Chương 44: Đám tang
45
About 'Tình nhân 92 ngày'
46
Điều Vy muốn nói

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play