[Đam Mỹ] Một Kiếp Bình An

[Đam Mỹ] Một Kiếp Bình An

Chương 1:

Rừng trúc vùng ngoại ô phía Tây thuộc phạm vi quản lí của Thiên Điểu Quốc hiện đang có hai thân ảnh nam nhân đang cố gắng hết sức lực để chạy thoát khỏi bọn hắc y nhân truy đuổi phía sau. Khắp người bọn hắc y nhân đó ai nấy đều toả ra một loại sát khí kỳ lạ khiến người nhìn vào liền cảm thấy lạnh hết cả người, bức bối khó chịu vô cùng.

Bất ngờ một tên trong đám hắc y nhân truy đuổi phía sau cảm giác như bản thân đang sắp để mất mục tiêu liền gào lên : " Nhanh! Ở phía trước. Mau! Mau chia ra tìm hai tên đó nhanh lên, một trong hai tên đó hiện đang bị thương, chắc chắn chạy không xa được "

Những người chạy theo bên cạnh tên đó liền đồng thanh đáp : " Rõ! "

Ngay lập tức mà hiểu ý của nhau, bọn họ bắt đầu chia thành ba nhóm rẽ sang ba hướng khách nhau mà tìm người, với mục đích sẽ bao vây đối phương nếu được tiếp cận gần với họ. Cũng là một phần vì lệnh từ vị " đại nhân " đó bắt buộc phải giữ người sống, nếu không thì từ lúc bắt đầu bọn họ đã sớm hạ sát tâm thẳng tay đối với hai người kia.

Hơn thế, địa vị người mà bọn chúng đuổi theo cũng chẳng phải hạng tầm thường gì, một vị là Nhiếp Chính Vương của Chước Thành, một vị lại có quan hệ với Độc Các trứ danh ở Miêu Cương, nghe đến đã phải dè chừng.

Mạn che mặt của tên thủ lĩnh dẫn đầu bay phấp phới theo làn gió, dù đã che kín gần như cả gương mặt nhưng chỉ cần nhìn kỹ vào đôi mắt kia liền thấu hắn ta có bao nhiêu tức giận. Bỗng một tia ký ức cũ hiện về, câu nói dặn dò của vị kia ban ra không ngừng lập đi lập lại khiến hắn thêm phần khó hiểu cùng tức giận.

'' Nhiếp Chính Vương phải toàn mạng, còn tên hộ vệ kia cứ trực tiếp giết chết '' - Người mặc áo choàng đen dày đứng trước mặt tên thủ lĩnh ra lệnh.

'' Tại sao? Lỡ như thân phận...'' Tên được gọi là thủ lĩnh kia đang nói chuyện cùng một người lạ mặt, dáng người mảnh khảnh, dù cho lớp áo choàng bên ngoài có dày thế nào thì hắn ta vẫn nhìn ra được hình dáng của đối phương. Khẳng định hơn đây chắc chắn là một nữ nhân!.

'' Im lặng, nếu đã thuê các ngươi thì ta đương nhiên giải quyết được chuyện này, các ngươi tốt nhất là chỉ cần làm theo mệnh lệnh của ta là được rồi! " Không đợi tên thủ lĩnh nói xong, người này đã vội cắt ngang, hơn thế trong giọng nói lại pha thêm chút lạnh lùng cùng chua ngoa : '' Nếu Chước Cẩn Du xảy ra mệnh hệ gì, ta sẽ để các ngươi cùng hắn bồi táng! ''

Dưới sự đe dọa kia của người đó thì tên thủ lĩnh phải cắn răng mà nhận mệnh, hơn hết, đã nhận tiền của người ta rồi thì khó mà rút lui được, đây chính là quy tắc của sát thủ bọn họ.

'' Đang yên đang lành lại bắt bọn ta phải giết chết tên hộ vệ kia làm gì cơ chứ? Không phải chỉ cần hành thích được tên đó là xong chuyện rồi hay sao? Mẹ kiếp! '' - Trên đoạn đường truy đuổi tên thủ lĩnh không ngừng mắng mỏ trong lòng kẻ đã ra lệnh này.

***

Về phía hai người kia thì có lẽ tình hình cũng chẳng khả quan gì mấy. Càng đi sâu vào trong trung tâm của khu rừng thì liền thấy thấp thoáng hình ảnh một nam nhân trên ngươi mặc y phục đen với hoa văn những đám mây màu đỏ được thêu bằng chỉ bên trên, lưng đeo một ngọc bội màu trắng hình mặt trăng đang được cõng trên lưng cậu thiếu niên trông chừng rất nhỏ tuổi, nhỏ hơn cả nam người nam nhân mặc y phục đen kia rất nhiều.

" Vương gia...Vương gia người sao rồi? " Thiếu niên bên dưới giọng nói vô cùng lo lắng cho người nam nhân, dù thế nhưng hai chân vẫn không ngừng chạy về phía trước, trán ướt đẫm bởi mồ hôi.

" M...mau bỏ ta xuống...ta...lệnh ngươi bỏ ta xuống...tiểu Đằng ta không muốn ngươi chết cùng ta...nhanh bỏ xuống..." Giọng nói người trên lưng thiếu niên thều thào yếu ớt, nếu không phải ngay sát bên cạnh thì khó mà nghe ra được rõ như thế.

" Vương gia người đừng nói chuyện nữa, cẩn thận lại động đến vết thương. Người yên tâm, trên mũi dao kia không có tẩm độc nên chúng ta sẽ không chết được đâu, ta sẽ bảo vệ ngài! Phù...Chỉ cần, chỉ cần chạy thêm một đoạn nữa sẽ có chi viện đến ngay, lúc đó ta và ngài đều sẽ an toàn " Thiếu niên mặc kệ mà trực tiếp lờ đi mệnh lệnh của nam nhân trên lưng mình.

Vừa nói dứt lời bỗng một loạt tiếng xào xạc từ tứ phía vang lên. Thiếu niên chậc lưỡi một cái rồi liền nhìn xung quanh, y tìm đến một tảng đá lớn gần đó đặt người kia ngồi tựa ở phía sau, tảng đá lớn kia trong chớp mắt đã che chắn được cho nam nhân bị thương. Nhanh chóng thiếu niên một mình lao ra đứng chắn phía trước, cách tảng đá một khoảng nhỏ.

Đám hắc y nhân vừa gặp được mục tiêu liền dừng lại, tên thủ lĩnh phất tay, tất cả liền tập hợp lại đứng thành một vòng cung đối diện thiếu niên. Trên tay ai nấy đều cầm theo một thanh kiếm dài giơ lên chỉa vào y, chỉ trừ một người không làm theo. Tên thủ lĩnh ngang nhiên tay không vũ khí bước lên vài bước, đứng đối thiếu niên một khoảng không gần lại chẳng xa.

" Ấy, đây chính là Thanh Đằng, hộ vệ nổi tiếng là võ công cao cường của Nhiếp Chính Vương hay sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây, không muốn chạy tiếp nữa hay sao? "

" Phi! Bớt nói nhảm, không phải đều do các ngươi một tay sắp xếp hay sao? " Thanh Đằng ánh mắt sát khí nhìn tên thủ lĩnh.

Hắc y nhân đó đảo mắt nhìn quanh một vòng nơi này xong mới đáp lớp : "Hửm? Tên Vương gia đó đâu rồi nhỉ, công nhận là sống dai thật đấy, bị rạch một đường như thế mà vẫn sống, không những vậy còn chạy đến tận đây, đúng là lợi hại mà ~ "

Dưới giọng điệu trêu đùa, khinh thường chủ nhân của mình như thế Thanh Đằng liền lớn tiếng quát tên đó : " Mau im miệng, không cho phép nói chủ tử của ta như thế! "

Một tên trong số những tên đứng phía sau liền dùng giọng nói giễu cợt mà đáp trả : " Đúng là con chó trung thành, chủ tớ đều đáng chết như nhau "

Nghe đến đây, không hiểu tên thủ lĩnh thế nào lại nổi điên hét lên : " Được rồi đừng nhiều lời nữa! Mau xông lên giết chết tên hộ vệ này rồi tìm ra tên kia. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác! "

" Vâng, thủ lĩnh! "

Vừa dứt lời mấy tên hắc y nhân phía sau liền lao về phía Thanh Đằng. Không kịp trở tay Thanh Đằng liền ăn ngay một vết kiếm nhưng chỉ là xẹt ngang qua cánh tay cậu, không ảnh hưởng gì nhưng máu lại chảy khá nhiều. Rút kinh nghiệm từ việc vừa rồi, cậu dùng khinh công bay lên né mấy đường kiếm khác đang đánh về phía mình.

Nhưng cứ né như thế lại cũng chẳng phải cách hay. Người mà bọn chúng gọi là "Vương gia" đang bị thương rất nghiêm trọng còn cần cậu cứu. Bỗng hai tên hắc y nhân từ đâu một trước một sao đang tấn công một lượt về phía cậu, nhìn ra chút sơ hở cậu liền lách qua hai tên hắc y nhân mà né đòn thành công.

Còn hai tên đó thì hoảng hồn một phen, mém nữa là tự mình giết chết người của mình. Bắt được thời cơ, nhân lúc chúng hoảng hồn mà Thanh Đằng nhanh tay dùng võ công của mình đánh vào vai một trong hai tên đó thành công cướp được kiếm.

" Bỉ ổi!" Hắc y nhân ăn đau liền nổi đóa lên chửi Thanh Đằng.

" So với ta thì mấy người các ngươi còn bỉ ổi hơn " Thanh Đằng giơ kiếm lên phòng thủ.

Vừa dứt lời Thanh Đằng liền giống như một con người khác mà lao vào đám hắc y nhân, y vung kiếm lên chém vào chúng, vài tên trong đó liền bị thương, hai tên bị mất mạng. Tình hình không ổn, những tên bị thương lùi lại, một ống pháo tín hiệu bất ngờ bay lên trên cao nổ tung.

" Chết tiệt! " Thanh Đằng khẽ mắng một câu rồi liền quay lưng lại, y muốn nhanh chóng chạy đến phía tảng đá lớn tranh thủ thời gian mang người rời khỏi. Nhưng chưa kịp thì hai nhóm hắc y nhân chia ra ban nãy đã tập hợp lại, trông dáng vẻ còn mạnh hơn mấy tên kia rất nhiều. Ngay cả tên thủ lĩnh " thật " cũng xuất hiện.

" Nhóc con chính là ngươi đã hại huynh đệ bọn ta thê thảm thế này hay sao? "

" Phải thì sao? " Thanh Đằng không hề run sợ trước sát khí bọn họ tỏa ra mà trực tiếp thừa nhận. Lại liếc sang nhìn tên vừa hỏi mình, thấy hắn ta có vẻ gì đó khác với những tên còn lại liền không kiêng kị mà hỏi tiếp : " Ngươi mới chính là thủ lĩnh của bọn họ? "

Khá bất ngờ với câu hỏi của cậu thiếu niên trước mặt, nhìn khá mỏng manh yếu đuối nhưng bù lại khả năng quan sát lại không tồi chút nào. Mà tên đó cũng chẳng kiêng kị gì, thừa nhận ngay : "Đúng! Ta là thủ lĩnh của bọn họ. Nếu ngươi đã thừa nhận việc giết huynh đệ của ta thì dễ giải quyết rồi, hiện giờ ta muốn ngươi đền mạng cho bọn họ...chắc là không quá đáng đâu nhỉ? " Giọng nói khi thốt lên câu cuối vừa nhẹ nhàng lại vừa mang ngữ khí tức giận bên trong.

" Mạng ta ở đây, có bản lĩnh thì cứ đến lấy! " Cảm nhận như nguy hiểm sắp cận kề cậu liền giơ thanh kiếm ban nãy cướp được giơ lên phía trước, cơ thể làm thế phòng thủ nhìn bọn chúng đang tản ra vây quanh lấy mình.

" Rất có chí khí, nhưng tiếc là hôm nay ngươi phải bỏ mạng ở đây. Không chỉ ngươi còn có cả tên phía sau tảng đá kia " Mệnh lệnh là giữ cho Nhiếp Chính Vương sống, nhưng cũng không nói rõ là nguyên vẹn hay tàn phế. Tên này liền nỗi lên lòng muốn trả thù cho yêu cầu kia của người đã thuê mình.

Quả nhiên là tên thủ lĩnh này lợi hại hơn đám ban nãy nhiều, chỉ cần dùng chút khí lực cảm nhận là có thể biết được có người đang trốn sau tảng đá kia. Nhưng Thanh Đằng vẫn bình tĩnh, buông lời khiêu khích : " Giết ta thì được...Còn muốn động tới ngài ấy thì ngươi nằm mơ đi! " Thanh Đằng tức giận nhìn bọn chúng.

" Ấy chà! Nhóc con nhìn vậy nóng tính thật, nhan sắc trông cũng khá xinh đẹp chỉ tiếc là..." Tiếc là bọn họ có lệnh phải giết hết tất cả trừ tên Vương gia kia ra, nếu không thì hắn cũng muốn thu nạp thử cậu.

Dù là lời khen nhưng lại thốt ra từ miệng tên đó khiến Thanh Đằng cảm thấy thật kinh tởm.

Thanh Đằng có chút nóng vội lên tiếng : " Bớt nói vài câu, muốn chết thì xông lên " Ít nhất lúc này, y có thể câu thêm chút thời gian chờ người đến.

Tên thủ lĩnh khẽ liếc nhìn sang bọn thuộc hạ đang bao vây Thanh Đằng. Nháy mắt ra hiệu cho tất cả cùng nhau xông lên.

Bị tất công từ nhiều phía Thanh Đằng liền trở tay không kịp, nhưng vì học võ từ nhỏ lại cộng thêm việc tu luyện nội công nên cơ thể cậu cực kì linh hoạt, liên tiếp tránh được hết những chiêu kiếm của bọn họ.

Thủ lĩnh bọn chúng thấy tình hình không mấy khả quan liền qua tay. Chạy tới lấy thanh kiếm từ tay thuộc hạ mình hướng ngực Thanh Đằng mà đâm, nhưng do đòn tấn công từ phía chính diện nên cậu may mắn đỡ được. Nhưng không ngờ đây chỉ là kế điệu hộ ly sơn.

Một cơn đau truyền đến từ sau lưng, là một tên trong số bọn chúng cầm ám khí ném vào người cậu. Thanh Đằng cắn răng chịu đau dùng chút sức lực còn lại đem kiếm trong tay ném, trực tiếp trúng vào tim khiến hắn chết ngay tại chỗ.

" Thật tài giỏi, không hổ là hộ vệ được người đó dạy dỗ. Quả là mở mang tầm mắt " Tên thủ lĩnh vỗ tay khen cậu sau đó từ từ trong áo đem ra một lọ gì đó trông rất quỷ dị.

" Ngươi muốn làm cái gì!? " Được làm quen với một vài loại thuốc ngay từ nhỏ, hiển nhiên Thanh Đằng liền biết thứ trong tay tên đó chẳng phải cái gì tốt lành. Thâm tâm y mách bảo rằng bản thân nên tránh xa tên điên này ra. Vô thức mà Thành Đằng lùi về sau, về phía tảng đá mà người kia đang dựa vào.

Hot

Comments

Vô Danh

Vô Danh

hơi thắc mắc một tí là
thanh đằng là ngừi hầu của công hả?

2022-11-11

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:
2 Chương 2 :
3 Chương 3 :
4 Chương 4 :
5 Chương 5 :
6 Chương 6 :
7 Chương 7 :
8 Chương 8 :
9 Chương 9 :
10 Chương 10 :
11 Chương 11 :
12 Chương 12 :
13 Chương 13 :
14 Chương 14 :
15 Chương 15 :
16 Chương 16 :
17 Chương 17 :
18 Chương 18 :
19 Chương 19 :
20 Chương 20 :
21 Chương 21 :
22 Chương 22 :
23 Chương 23 :
24 Chương 24 :
25 Chương 25 :
26 Chương 26 :
27 Chương 27 :
28 Chương 28 :
29 Chương 29 :
30 Chương 30 :
31 Chương 31 :
32 Chương 32:
33 Chương 33 :
34 Chương 34 :
35 Chương 35 :
36 Chương 36 :
37 Chương 37 :
38 Chương 38 :
39 Chương 39 :
40 Chương 40 :
41 Chương 41 :
42 Chương 42 :
43 Chương 43 :
44 Chương 44 :
45 Chương 45 :
46 Chương 46 :
47 Chương 47 :
48 Chương 48 :
49 Chương 49 :
50 Chương 50 :
51 Chương 51 :
52 Chương 52 :
53 Chương 53 :
54 Chương 54 :
55 Chương 55 :
56 Chương 56 :
57 Chương 57 :
58 Chương 58 :
59 Chương 59 :
60 Chương 60 :
61 Chương 61 :
62 Chương 62 :
63 Chương 63:
64 Chương 64 :
65 Chương 65 :
66 Chương 66 :
67 Chương 67 :
68 Chương 68 :
69 Chương 69 :
70 Chương 70 :
71 Chương 71 :
72 Chương 72 :
73 Chương 73 :
74 Chương 74 :
75 Chương 75 :
76 Chương 76 :
77 Chương 77 :
78 Chương 78 :
79 Chương 79 :
80 Chương 80 :
81 Chương 81 :
82 Chương 82 :
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1:
2
Chương 2 :
3
Chương 3 :
4
Chương 4 :
5
Chương 5 :
6
Chương 6 :
7
Chương 7 :
8
Chương 8 :
9
Chương 9 :
10
Chương 10 :
11
Chương 11 :
12
Chương 12 :
13
Chương 13 :
14
Chương 14 :
15
Chương 15 :
16
Chương 16 :
17
Chương 17 :
18
Chương 18 :
19
Chương 19 :
20
Chương 20 :
21
Chương 21 :
22
Chương 22 :
23
Chương 23 :
24
Chương 24 :
25
Chương 25 :
26
Chương 26 :
27
Chương 27 :
28
Chương 28 :
29
Chương 29 :
30
Chương 30 :
31
Chương 31 :
32
Chương 32:
33
Chương 33 :
34
Chương 34 :
35
Chương 35 :
36
Chương 36 :
37
Chương 37 :
38
Chương 38 :
39
Chương 39 :
40
Chương 40 :
41
Chương 41 :
42
Chương 42 :
43
Chương 43 :
44
Chương 44 :
45
Chương 45 :
46
Chương 46 :
47
Chương 47 :
48
Chương 48 :
49
Chương 49 :
50
Chương 50 :
51
Chương 51 :
52
Chương 52 :
53
Chương 53 :
54
Chương 54 :
55
Chương 55 :
56
Chương 56 :
57
Chương 57 :
58
Chương 58 :
59
Chương 59 :
60
Chương 60 :
61
Chương 61 :
62
Chương 62 :
63
Chương 63:
64
Chương 64 :
65
Chương 65 :
66
Chương 66 :
67
Chương 67 :
68
Chương 68 :
69
Chương 69 :
70
Chương 70 :
71
Chương 71 :
72
Chương 72 :
73
Chương 73 :
74
Chương 74 :
75
Chương 75 :
76
Chương 76 :
77
Chương 77 :
78
Chương 78 :
79
Chương 79 :
80
Chương 80 :
81
Chương 81 :
82
Chương 82 :

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play