Chap 17 : Tư cách

Tôi hí ha hí hửng đi vào thang máy bấm lên tầng 6 của bệnh viện .

Phòng 604 .

Tôi mở cửa bước vào thấy bên trong phòng tối om , không chút ánh sáng .

Nhờ đèn ở phía cửa sổ và đèn bên ngoài hành lang hắt vào đây tôi mới nhìn thấy rõ có người đang đứng ở cửa sổ .

Là Tô Bách Thế à ?

" Anh Bách Thế ! Có phải anh không ? "

Tô Bách Thế không trả lời chỉ im lặng đứng ở cửa sổ .

Tôi lấy tay mò mò chỗ công tắc bật đèn , vừa chạm tay đến chưa kịp bật đã bị Tô Bách Thế cất giọng ngăn lại .

" Đừng bật , để im đấy đi "

Tôi cũng đành rụt tay lại sau đó đi gần đến cửa sổ đứng cạnh anh ấy .

Cả tôi và anh ấy đều im lặng không nói câu nào . Có phải do cuộc gọi lúc nãy mới khiến tâm trạng của anh ấy như thế này không ?

Tuy tò mò nhưng tôi không dám hỏi sợ anh ấy tức giận lại lắm chuyện xảy ra .

" Em đi đâu mà lâu vậy ? "

Tô Bách Thế đột nhiên lên tiếng hỏi tôi .

" Em đi mua ít đồ ở dưới cửa hàng tiện lợi "

" Mua ít đồ cần gì tốn nhiều thời gian như vậy ? "

Tôi cảm thấy như anh ấy đang tra khảo tôi chứ không phải đang hỏi giống như bình thường .

Tuy giọng anh ấy không mang chút tức giận nào nhưng hỏi lộ liễu như vậy thì tôi cũng đoán ngay ra được .

" Em quên mang theo ví tiền với điện thoại nên loay hoay mãi , may có một anh tốt bụng trả tiền hộ em nên em mới an toàn mà rời đi "

Tôi đứng đấy giải thích cho anh ấy nghe , không hiểu lý do gì mà tôi phải lắm lời với anh ấy nữa .

Tô Bách Thế quay sang nhìn tôi , ánh mắt anh ấy sáng rực như đèn pha khi thấy chiếc áo đang khoác trên vai tôi .

" Em cầm áo của người lạ ? "

Tôi quay sang nhìn chiếc áo sau đó lại ngước mặt lên nhìn anh ấy rồi đáp .

" À lúc nãy ở dưới kia gió lạnh quá nên anh ấy đưa áo cho em khoác tạm để khỏi lạnh "

" Vứt đi , sau này đừng liên hệ với anh ta nữa"

Tô Bách Thế giựt lấy chiếc áo trên vai tôi ném thẳng xuống dưới đất .

Tôi ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì , lúc anh ấy giựt lấy chiếc áo tôi chỉ ngẩn người mà chứng kiến anh ấy vứt nó xuống đất .

Tôi bắt đầu khó hiểu tại sao anh ấy lại cư xử như vậy cơ chứ ? Rõ ràng lúc nãy còn bình thường giờ lại nổi khùng nổi điên với tôi , ý gì đây ?

" Tô Bách Thế ! Anh bị thần kinh à ? "

" Em nói gì cơ ? "

" Em có qua lại với ai đó là quyền riêng tư của em , là quyết định của em . Liên quan gì đến anh mà anh phải quản . "

" Hàn Thiên Quân , anh nói cho em biết . Anh ta là người lạ sẽ không an toàn khi em thường hay tiếp xúc với anh ta "

" Thì sao ? "

" Nhỡ nếu anh ta dở chuyện bậy bạ thì sao ? Ai bảo vệ em an toàn ? Hàn Thiên Quân , anh chỉ lo lắng cho sự an nguy của em sao em không thể hiểu được vậy ? "

" Em biết anh lo cho an nguy của em nhưng Tô Bách Thế anh làm như vậy khiến em không được thoải mái . "

" Anh không muốn đôi co với em , sau này em đừng liên lạc với tên đấy nữa , cứ coi hắn ta là người xa lạ đi ngang qua đi "

Nói xong Tô Bách Thế liền lướt qua tôi đi về phía cửa , anh ấy còn dẫm lên chiếc áo đáng thương đang nằm co ro ở dưới nền đất lạnh kia .

Tôi vẫn chưa hiểu , rốt cuộc anh ấy nghĩ sao mà bắt tôi không được phép gặp Hứa Vĩ Văn ?

" Tô Bách Thế ! Anh đứng lại "

Tôi quay người về phía cửa nhìn bóng lưng của anh ấy trong bóng tối lúc ẩn lúc hiện .

Tô Bách Thế đứng im tại chỗ nhưng không quay đầu nhìn tôi .

" Anh lấy tư cách gì mà cấm cản em không được gặp anh ấy ? "

" Tư cách ? "

Tô Bách Thế quay người lại phía tôi , tay đút vào túi quần từ từ bước đến chỗ tôi .

Tôi hơi sợ , anh ấy càng bước đến thì tôi càng lùi về phía sau .

Đến khi lưng chạm đến cửa sổ tôi vẫn chưa hết sợ , anh ấy áp sát người vào tôi .

Tay đặt lên cửa kính không cho tôi cơ hội trốn thoát , mặt anh ấy tiến gần đến tôi . Hơi ấm của Tô Bách Thế tỏa ra khiến tôi cảm thấy càng sợ hơn .

Hơi thở anh ấy phả vào người tôi khiến cả cơ thể đang bị ép sát vào cửa kính dần nóng lên .

" Anh .. anh làm gì vậy ? "

" Hàn Thiên Quân ! "

Sao đột nhiên anh ấy lại gọi tên tôi ? Thật đáng sợ làm sao .

Tôi cúi đầu không dám ngước lên mắt đối mắt với anh ấy . Tô Bách Thế giơ tay nâng nhẹ cằm tôi lên , giờ thì mặt đối mặt nhưng mắt lại đảo sang hướng khác .

" Sao ? Em có gan cãi sao lại không có gan đối mặt với anh ? "

" Ai , ai không có gan ? Em chỉ là ... chỉ là "

Hết lý do rồi , giờ não tôi trống rỗng không thể nghĩ ra được một lý do nào để biện minh cho mình .

" Em hỏi anh lấy tư cách gì để cấm cản em không gặp anh ta ư . Em thật sự muốn biết sao ? "

Tô Bách Thế cất giọng lên nói .

" Nói đi , em nghe đây "

" Em thật sự muốn biết ? "

" Ừm "

" Không hối hận chứ ? "

Hối hận ? Là sao hối hận về cái gì ?

Tôi đơ ra một hồi sau đó vẫn trả lời anh ấy .

" Ừm , không hối hận . Mau nói đi "

Nghe câu trả lời của tôi xong , Tô Bách Thế liền nhếch môi mà cười sau đó áp sát mặt anh ấy lại gần tôi .

Khoảng cách ngày càng thu hẹp khiến tôi hơi khó thở , tôi cảm giác mặt mình rất nóng lại đỏ nữa có thể đem đi nướng thịt được rồi đấy .

" Nếu em muốn biết như thế vậy được anh nói cho em biết "

Tô Bách Thế ghé vào tai tôi nói nhỏ .

" NGƯỜI YÊU EM , đó là tư cách của anh "

Nghe xong ba chữ " người yêu em " tôi liền đơ người , cái gì mà người yêu anh ấy đang nói cái quái gì vậy .

Tôi đưa mắt nhìn anh ấy , Tô Bách Thế nhìn thẳng mắt tôi rồi cười sau đó ...

Sau đó ... nghĩ lại cảm giác thật sự rất xấu hổ , giờ cảm xúc tôi hỗn loạn quá không thể nào miêu tả được một cách chân thực nhất có thể .

E hèm ! Sau đó Tô Bách Thế nâng cằm tôi lên , áp đôi môi anh ấy vào môi tôi .

Tôi chưa định hình được chuyện gì mắt mở ra thật to , gần như lúc đấy tôi dường như đơ cả người . Y hệt tượng đá đứng im tại đấy không nhúc nhích .

Nhưng chả hiểu sao ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại ... lại nhắm mắt đung đưa theo nhịp điệu của Tô Bách Thế .

Bàn tay anh ấy đưa lên áp vào má tôi , tay kia vòng ra đằng sau siết nhẹ lấy eo tôi như thể không cho tôi chạy trốn .

Tôi như bị Tô Bách Thế bỏ bùa mê thuốc lú , tay tôi vòng ra đằng sau ôm lấy anh ấy càng lúc vòng tay tôi càng siết chặt thêm .

Những âm thanh " chụt , chụt " vốn không nên có và cũng không nên nghe giờ đây những âm thanh đấy rõ mồn một như ban ngày .

Rõ đến mức cả người tôi rực lên như lửa nóng ngàn năm chưa bao giờ được dập tắt .

Đột nhiên tôi mở to mắt nhìn anh ấy , giờ tôi mới định hình được sự việc đang xảy ra .

Tôi đưa hai tay đặt lên ngực anh ấy rồi đẩy mạnh ra , nhưng lại bị Tô Bách Thế nắm lấy tay càng lúc nụ hôn của anh ấy ngày càng sâu thêm .

Không khí tôi cố gắng sống chết mà tích trữ giờ gần như sắp hết rồi , tôi khó thở không nhịn được mà kêu lên .

" Ưm .. ưm ~~ "

Tô Bách Thế nghe thấy tôi kêu lên như thế có vẻ anh ấy khá thích thú cho nên động tác càng lúc càng mạnh bạo thêm , anh ấy càng hôn sâu thêm một chút một chút một không thèm để không khí lọt thỏm vào giữa hai người bọn tôi .

Tôi đẩy cũng không đẩy được , tránh cũng không tránh được . Đến cuối cùng tôi vẫn phải thuận theo nhịp điệu của Tô Bách Thế đưa ra .

Ôm ấp nhau một hồi cũng khá lâu , Tô Bách Thế mới chịu thả tôi ra .

Đôi môi kia vương vấn chút mật ngọt cố gắng rời khỏi bầy của mình , nhưng lại không nỡ nên đành quay lại gặp gỡ thêm một chút nữa rồi cuối cùng mới chính thức rời xa .

Tôi thở hổn hển cố mà hít lấy hít để như thể đây là lần đầu cũng là lần cuối được thở .

Anh ấy thì hay rồi thấy tôi như vậy cũng không thèm hỏi han quan tâm mà đứng đấy sờ lên môi của mình , còn cười được mới lạ .

Chapter
1 Chap 1 : Tô Bách Thế là người bồi dưỡng cho tôi !?
2 Chap 2 : Biến thái theo sau tôi , cứu với !!!
3 Chap 3 : Thẩm Khiết Quỳnh , tôi hận cô ta .
4 Chap 4 : Sự việc 3 năm trước
5 Chap 5 : Bài kiểm tra đêm khuya
6 Chap 6 : Ế , không ngờ anh ấy cũng biết đỏ mặt !
7 Chap 7 : Đừng có mà dùng ánh mắt chế nhạo đấy nhìn em !
8 Chap 8 : " Bé não nhỏ "
9 Chap 9 : "Quả nhiên cáo già mãi là cáo già chả thể nào biến thành cáo non được"
10 Chap 10 : Cháo không mùi không vị
11 Chap 11 : " Nhớ anh " !
12 Chap 12 : Anh ấy thích tôi , ư ?
13 Chap 13 : Thẩm Khiết Quỳnh đến thăm
14 Chap 14 : " Chị mong em đừng bao giờ tha thứ cho chị , đừng bao giờ "
15 Chap 15 : Hai quyển sách
16 Chap 16 : Hứa Vĩ Văn
17 Chap 17 : Tư cách
18 Chap 18 : Mất ngủ
19 Chap 19 : Gặp lại
20 Chap 20 : Cuộc trò chuyện
21 Chap 21 : " Bạn gái cậu "
22 Chap 22 : Cãi nhau [ 1 ]
23 Chap 23 : Cãi nhau [ 2 ]
24 Chap 24 : Lớn tiếng
25 Chap 25 : Tuyết đầu mùa rơi
26 Chap 26 : Ngỏ lời
27 Chap 27 : " Trẻ con "
28 Chap 28 : 5 triệu đô
29 Chap 29 : Thay người bồi dưỡng ?
30 Chap 30 : Mưa
31 Chap 31 : Chìa khóa
32 Chap 32 : Chung cư Repoly
33 Chap 33 : Chạm mặt
34 Chap 34 : Bị thương
35 Chap 35 : Xin lỗi
36 Chap 36 : Thích lớp trưởng ?
37 Chap 37 : Bia
38 Chap 38 : Tỉnh dậy
39 Chap 39 : Album ảnh
40 THÔNG BÁO !
41 Chap 40 : Tối hôm qua [ 1 ]
42 Chap 41 : Tối hôm qua [ 2 ]
43 Chap 42 : Trốn
44 Chap 43 : Chủ nhật
45 Chap 44 : Chuẩn bị
46 THÔNG BÁO
47 Chap 45: Không muốn gặp.
Chapter

Updated 47 Episodes

1
Chap 1 : Tô Bách Thế là người bồi dưỡng cho tôi !?
2
Chap 2 : Biến thái theo sau tôi , cứu với !!!
3
Chap 3 : Thẩm Khiết Quỳnh , tôi hận cô ta .
4
Chap 4 : Sự việc 3 năm trước
5
Chap 5 : Bài kiểm tra đêm khuya
6
Chap 6 : Ế , không ngờ anh ấy cũng biết đỏ mặt !
7
Chap 7 : Đừng có mà dùng ánh mắt chế nhạo đấy nhìn em !
8
Chap 8 : " Bé não nhỏ "
9
Chap 9 : "Quả nhiên cáo già mãi là cáo già chả thể nào biến thành cáo non được"
10
Chap 10 : Cháo không mùi không vị
11
Chap 11 : " Nhớ anh " !
12
Chap 12 : Anh ấy thích tôi , ư ?
13
Chap 13 : Thẩm Khiết Quỳnh đến thăm
14
Chap 14 : " Chị mong em đừng bao giờ tha thứ cho chị , đừng bao giờ "
15
Chap 15 : Hai quyển sách
16
Chap 16 : Hứa Vĩ Văn
17
Chap 17 : Tư cách
18
Chap 18 : Mất ngủ
19
Chap 19 : Gặp lại
20
Chap 20 : Cuộc trò chuyện
21
Chap 21 : " Bạn gái cậu "
22
Chap 22 : Cãi nhau [ 1 ]
23
Chap 23 : Cãi nhau [ 2 ]
24
Chap 24 : Lớn tiếng
25
Chap 25 : Tuyết đầu mùa rơi
26
Chap 26 : Ngỏ lời
27
Chap 27 : " Trẻ con "
28
Chap 28 : 5 triệu đô
29
Chap 29 : Thay người bồi dưỡng ?
30
Chap 30 : Mưa
31
Chap 31 : Chìa khóa
32
Chap 32 : Chung cư Repoly
33
Chap 33 : Chạm mặt
34
Chap 34 : Bị thương
35
Chap 35 : Xin lỗi
36
Chap 36 : Thích lớp trưởng ?
37
Chap 37 : Bia
38
Chap 38 : Tỉnh dậy
39
Chap 39 : Album ảnh
40
THÔNG BÁO !
41
Chap 40 : Tối hôm qua [ 1 ]
42
Chap 41 : Tối hôm qua [ 2 ]
43
Chap 42 : Trốn
44
Chap 43 : Chủ nhật
45
Chap 44 : Chuẩn bị
46
THÔNG BÁO
47
Chap 45: Không muốn gặp.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play