Mặc dù tôi không bị gì nặng nhưng sức khỏe còn rất yếu, bác sĩ nói phải nằm lại viện ít nhất thêm ba bốn ngày nữa để theo dõi. Chiều hôm đó cái Hạ mang quần áo vào để cho tôi thay, nhìn thấy mẹ tôi con bé có vẻ sợ sệt, tôi thấp thoáng nhìn thấy mặt em cũng bị sưng, trên hai cánh tay còn có mấy vết thương dài do roi gây ra. Da cái Hạ rất trắng, mấy vết thương này ửng đỏ trên da em, khiến cho em càng trở nên chật vật và đáng thương.
Tôi trầm mặt hỏi “Mày bị làm sao vậy?”
Cái Hạ không trả lời tôi mà nhỏ giọng hỏi lại “Anh hai đã thấy khỏe hơn chưa?”
Tôi cũng không trả lời mà nhìn chằm chằm em, cái Hạ cúi đầu không dám nhìn vào tôi, mãi đến khi mẹ tôi lớn giọng quát “Mày mau đi lấy thêm nước nóng cho anh mày tắm đi, lề mà lề mề ở đây làm cái gì?” cái Hạ nghe xong vội vâng dạ rồi cầm cái bình nước đi nhanh ra ngoài.
Tôi nhìn theo bóng con bé khó chịu nói “Bố mẹ lại đánh em ấy à?”
Mẹ tôi nhẹ giọng với tôi “Nó không biết chăm sóc anh nó, để anh nó bị như thế này nên bố con mới dạy dỗ nó một chút thôi.”
Đúng như tôi đoán, vết thương trên mặt cái Hạ khẳng định là bị mẹ tôi tát, còn vết roi trên người em ấy chính là bị bố tôi đánh.
Trong lòng tôi như có một hòn đá đè mạnh xuống, tôi nhăn mặt nói “Chuyện này là do con gây ra, tại sao bố mẹ lại đánh em ấy?”
Mẹ thấy tôi tức giận liền an ủi nói “Chỉ dạy dỗ nó sau này cẩn thận chăm sóc con thêm thôi, con đừng xúc động quá dể ảnh hưởng đến sức khỏe.”
Lần này tôi không nhịn nữa mà nói thẳng “Mẹ, em ấy là em gái của con, cũng là con của bố mẹ. Con là anh, con mới phải là người chăm sóc con bé mới đúng, sau này bố mẹ đừng có đánh em vô lý như vậy, con đã lớn rồi, con tự biết chăm sóc cho mình.”
Thấy thái độ của tôi cứng mẹ tôi tiếp tục xuống nước “Được rồi, được rồi, sau này bố mẹ sẽ không đánh nó nữa.”
Khuôn mặt tôi dần dần giãn ra, mặc dù không biết mẹ tôi có nói thật hay không, nhưng bà chưa từng lừa gạt tôi chuyện gì, cùng với việc còn nhỏ tuổi nên tôi không suy nghĩ gì nhiều, chỉ gật đầu rồi đưa tay cho mẹ tôi đỡ xuống giường. Cái Hạ lấy nước nóng vào rất nhanh, có thể là do sợ mẹ tôi, đầu con bé vẫn cúi thấp, bộ dạng e dè pha nước cho tôi tắm.
Tắm xong tôi được mẹ lau người và giúp mặc quần áo, cái Hạ thì vẫn bên ngoài dọn dẹp, con bé trải lại ga giường cho tôi. Mẹ tôi vừa bước ra đã nói “Có mang cơm cho anh mày không?”
Cái Hạ vội vàng trả lời “Dạ có.” Nói xong còn cầm túi đựng cơm trên bàn đưa lên. Sắc mặt mẹ tôi đối với em cũng không nhẹ nhàng hơn, bà lườm lườm con bé rồi nói “Mày mau về nhà dọn cơm cho bố mày ăn đi.”
Tôi vội kéo tay mẹ “Mẹ về nghỉ ngơi đi, để cái Hạ ở lại với con được rồi.”
Mẹ tôi nhíu mày “Nó ở lại làm gì? Không khéo khiến cho con bị nặng thêm.”
Tôi cố gắng thuyết phục “Con đỡ nhiều rồi, không thấy khó chịu ở đâu nữa cả. Mẹ đã mệt cả một đêm rồi, mẹ không chịu về nghỉ ngơi thì sao chịu nổi. Nếu mẹ bị bệnh thì ai sẽ chăm sóc cho con và bố đây.” Từ nhỏ tôi đã rất hay làm nũng, tôi biết trong dòng họ ai cũng thương tôi, đặc biệt là mẹ, bà chưa từng từ chối bất kỳ yêu cầu nào của tôi và lần này cũng vậy. Có lẽ cảm thấy cảm động với mấy lời tôi nói, tôi nhìn thấy mắt mẹ ươn ướt, bà nắm lấy tay tôi gật gật đầu “Được rồi, vậy thì mẹ về xem bố con, sáng mai mẹ sẽ đến sớm.”
Tôi vỗ vai bà nói “Mẹ không cần vội đâu, dù sao bác sĩ cũng nói con phải ở lại bệnh viện mấy ngày, mẹ cứ nghĩ ngơi cho khỏe rồi đến cũng được.”
Mẹ tôi nghe xong liền lau nước mắt đồng ý, bà dọn sơ đồ của mình bỏ vào giỏ, trước khi đi còn không quên lườm cái Hạ, cảnh cáo nói “Tối nay mày phải thức canh anh mày ngủ đó, nếu mày lơ là để anh mày xảy ra chuyện gì thì tao sẽ cho mày biết mặt.”
Cái Hạ sợ hãi, liên tục gật đầu nói “Dạ”
Tôi khó chịu ra mặt “Mẹ mau về đi, trời tối rồi kìa.”
Mẹ tôi về xong, trong phòng cũng chỉ còn tôi với cái Hạ, con bé nhanh chóng bày thức ăn ra bàn cho tôi, có món thịt kho tôi thích, canh đu đủ hầm xương, thịt bò xào củ hành, nhìn sơ cũng biết toàn bộ đều do cái Hạ nấu. Tôi nhớ từ năm mười tuổi cái Hạ đã biết nấu cơm, bố mẹ tôi bận lo chuyện đồng án, toàn bộ việc trong nhà đều do con bé làm hết. Năm đó cái Hạ mới mười tuổi, lần đầu tiên nấu thức ăn, lúc chiên cá còn bị dầu văng phỏng cả hai tay, vậy mà lúc lên bàn ăn bố tôi còn trách cá chiên chín không đều, canh thì nhạt quá, nếu mẹ tôi không cản lại có khi ông còn hất tung cả mâm cơm. Tôi không nhớ lúc đó mình đã có phản ứng gì, chỉ nhớ rõ gương mặt của cái Hạ lúc đó, con bé cúi thấp đầu, không khóc cũng không lên tiếng, nhưng hai bàn tay lại siết chặt vào nhau, bộ dạng vừa cam chịu vừa đáng thương.
Cái Hạ xới một bát cơm trắng đưa đến cho tôi, đũa muỗng cũng đã được con bé chuẩn bị đầy đủ. Tôi thấp giọng nói “Mày cũng ngồi xuống ăn cơm đi.”
Cái Hạ lắc đầu “Em chưa đói, anh hai mau ăn đi.”
Tôi biết con bé đợi tôi ăn no sẽ ăn phần còn thừa lại, vì vậy nhướng mày nói “Tao kêu ngồi xuống ăn thì ngồi đi.”
Cái Hạ run nhẹ một cái, con bé bất động một lúc mới chậm rãi kéo ghế ngồi xuống đối diện tôi. Tôi đưa tay xới một bát cơm đầy đưa đến “Ăn đi.” Thái độ cũng trở nên hòa hoãn hơn.
Con bé e dè nhận lấy bát cơm rồi chậm rãi ăn, nhìn thấy em chỉ ăn cơm trắng, tôi liền gắp thịt bỏ vào chén “Mày ăn nhiều vào, anh còn mệt nên ăn ít lắm.”
Bữa cơm hôm đó trôi quá hơi ảm đạm, Cái Hạ bình thường đã ít nói rồi, trải qua sự việc này con bé lại càng cẩn thận và e dè hơn, hầu như cả buổi đầu cũng không ngẩng lên, nói gì đến mở miệng ra nói chuyện.
Tối hôm đó cái Hạ thức trông tôi ngủ thật, tôi nhớ nửa đêm vì buồn tiểu mà tỉnh dậy, nhìn qua đã thấy con bé dùng tay chống cằm, có lẽ đã buồn ngủ lắm rồi, cứ vài giây lại gật xuống một lần. Ánh trăng bên ngoài cửa sổ rọi vào rất sáng, lần đầu tiên sau mười mấy năm tôi có thể nhìn rõ ràng hết khuôn mặt con bé. Cái Hạ có đôi mắt rất đẹp, hai hàng mi dài, chiếc mũi nhỏ cao, môi son lúc này còn đang mím chặt. Có lẽ sinh ra đã đẹp sẵn, tôi thấy da con bé còn trắng hơn da của chị Lan nhà bác hai, chị ấy nổi tiếng là người rất yêu cái đẹp, lúc nào ra đường cũng bọc mình kín mít.
Tôi năm đó cũng đã mười ba tuổi, nói thẳng ra thì cũng đã đến lứa tuổi dậy thì, tuy chưa vỡ giọng nhưng ít nhiều gì cũng có mơ mộng chuyện trai gái. Trong lớp tôi có mấy thằng con trai đã vỡ giọng, đôi khi tôi còn nghe chúng nó khen cái Hoa hay cái Hương ở lớp kia xinh gái, rồi cái Ngọc lớp tôi ngực to ra này nọ. Nói thật, tuy tôi chưa nghĩ đến chuyện trai gái nhiều, nhưng đối mặt với khuôn mặt của em gái mình lúc này lại nhảy ra một suy nghĩ khác, cảm giác rung động ở tuổi dậy thì bất đầu trỗi dậy, thậm chí tôi còn cảm nhận được nhịp tim của mình đang đập rất mạnh.
Có lẽ cảm nhận được tôi động đậy, cái Hạ liền mở mắt ra, thấy tôi cũng đang mở mắt mà nhìn lại thì hoảng hốt “Anh…anh hai anh bị làm sao vậy?”
Tôi ngại ngùng ho khan mấy tiếng, cố tỏ ra bình tĩnh nói “Không gì, anh mày muốn đi vệ sinh thôi.”
Cái Hạ vội vàng đứng dậy “Để em…để em dìu anh hai đi.”
Tôi khoát tay “Không cần đâu, mày là con gái đi theo làm gì?”
Lúc trước còn nhỏ nên tôi chưa để ý nhiều đến chuyện khác biệt giữa nam và nữ, trước đó còn bắt con bé chà lưng cho mình. Bây giờ lại khác, tôi ngại ngùng, vì vậy mới dứt khoát từ chối lời của con bé.
Ngày hôm sau mẹ tôi đến rất muộn, bởi vì ngoài đồng có rất nhiều chuột, lúa nhà tôi lúc này đã sắp đến mùa gặt, bà chỉ có thể vội vàng mang cơm trưa vào cho chúng tôi, sau đó dặn dò cái Hạ mấy lượt rồi nhanh chóng trở về nhà phụ bố tôi ra đồng làm bẫy chuột. Cái Hạ rất ngoan ngoãn, em cũng hiểu chuyện hơn tôi nhiều, biết rõ bố mẹ tôi đều bận, con bé rất tự giác chăm sóc tôi, đồ tôi thay ra cũng mang đi giặc chứ không để mẹ tôi mang về nhà. Mấy ngày tiếp theo đó hầu như đều do cái Hạ chăm sóc tôi, bố mẹ và họ hàng đều bận chuyện đồng án, nên chỉ có thể bớt chút thời gian mang cơm vào cho chúng tôi mà thôi.
Updated 23 Episodes
Comments
Loan Pham
Tưởng đâu được nhận nuôi thì cuộc sống của nữ 9 sẽ thay đổi, ai có dè gia đình mới lại gây cho em nhiều tổn thương
2023-02-06
1