Hậu hoa viên phủ Vương gia.
Đi qua cây cầu nhỏ để đến giữa hồ, bên dưới liên hoa nở rộ, cá chép bơi lội, không khí trong lành mát mẻ, xung quanh rất nhiều thị vệ canh gác.
Nhẹ nhàng tới chỗ bàn tròn nơi Ô Thần Quân ngồi thưởng thức trà, Cố Mộc Diệp hơi cúi người cung kính nói: " Thần thiếp thỉnh an phu quân, không biết người tìm thiếp là có chuyện gì? "
Cố Mộc Diệp ngồi khép nép xuống ghế, hai tay đặt lên bàn chăm chú nhìn.
Trời ạ, sợ quá đi mất, mới hôm qua còn tưởng bị xử trảm vì dám mắng hắn, mình còn chưa hiểu tình hình gì thì lại gọi mình tới, có điều, tư thế uống trà soái khí đó là sao?
Ô Thần Quân ngửi trà, nhẹ nhấp môi, mỉm cười đặt xuống bàn nhìn Cố Mộc Diệp đáp: " Phải có chuyện thì người phu quân này mới được phép chi gọi nàng sao? "
" Ý thiếp không phải như thế... " Cố Mộc Diệp vội đáp.
" Thức ăn hôm qua thế nào? Ngon không? Hợp khẩu vị của nàng không? " Ô Thần Quân hỏi liên tục.
" Phu quân, chàng thật sự muốn nghe câu trả lời của thiếp sao? Ài, phải nói thật sự quá tệ, thiếp chưa bao giờ ăn thứ gì dở tệ đến thế! " Cố Mộc Diệp thẳng thắn đáp.
Mặt Ô Thần Quân bỗng đanh lại, ngoắc tay gọi một người lại, trầm giọng nói: " Mang người làm món cho nàng hôm qua đến đây! "
Hở? Hắn, hắn định làm gì?
Cố Mộc Diệp không hỏi, nâng tách trà lên giả vờ thưởng thức.
Một khoảng thời gian ngắn sau.
" Bẩm vương gia, thần đã mang Trương đầu bếp đến. " Thị vệ chấp tay nói.
" Nô tài tham kiến vương gia! " Trương đầu bếp cung kính nói.
Ô Thần Quân lạnh lùng nhìn hắn, hỏi: " Ngươi là người hôm qua làm món cho nàng? "
" A? Vâng, nô tài là người làm món cho Cố phu nhân, không biết món ăn có vấn đề gì ạ? " Trương đầu bếp khó hiểu đáp.
" Nàng nói món ngươi làm quá tệ. " Ô Thần Quân nói.
" Hả? Không thể nào, nô tài vẫn luôn làm món cho các phu nhân, nhưng bọn họ chưa bao giờ chê bai, thứ lỗi cho nô tài hỏi, Cố phu nhân tại sao nói mon nô tài làm không ngon? " Trương đầu bếp liếc nhìn Cố Mộc Diệp đáp.
Hử? Đây là đang bắt bẻ mình sao?
Ô Thần Quân ngạc nhiên nhìn Cố Mộc Diệp, nói: " Nàng không muốn trả lời? "
" Không phải không muốn trả lời, ta sợ rằng hắn sẽ chịu đả kích lớn...! " Cố Mộc Diệp chế giễu đáp.
" Ha ha ha, nô tài không dám nhận bản thân là đầu bếp xuất sắc, nhưng trong Vương phủ này không ai qua được nô tài! " Trương đầu bếp phá cười, tự tin nói.
Cố Mộc Diệp hừ lạnh, đáp: " Món súp vô cùng nhạt nhẽo, hẳn là ngươi không nêm nếm gia vị đúng chuẩn. Gà không cắt khúc để người khác dễ dàng xé thịt, thịt gà cũng không có chút hương vị nào. Còn có món... "
Cố Mộc Diệp chê bai một hồi liền dừng lại, sắc mặt Trương đầu bếp tối sầm, nàng tiếp tục nói: " Những món ngươi làm đều vô cùng nhạt nhẽo, là sợ ta không đủ mặn sao? "
Hừm, mình nhận ra trong các món có vị ngọt của đường, và vị muối nhưng dường như chỉ có một lượng cực kỳ nhỏ.
Trương đầu bếp sững sờ, quỳ rạp xuống hoảng sợ nói: " Nô tài biết tội, mong phu nhân thứ lỗi, nô tài tuyệt đối không phạm phải sai lầm này nữa..! "
Không phải nói vị Cố phu nhân này chẳng biết gì ngoài đọc sách thánh hiền sao? Chẳng lẽ còn đọc cả sách làm bếp, học thuộc gia vị cùng phương thức chế biến?
Ô Thần Quân nghe một lúc liền nói: " Mang ra ngoài trảm! "
" A? Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng, nô tài biết tội, xin ngài đừng giết... " Trương đầu bếp khẩn khiết cầu xin.
Ô Thần Quân lạnh lùng, thị vệ ngay lập tức mang Trương đầu bếp ra ngoài.
Hở? Hắn, hắn muốn giết Trương đầu bếp... mình chỉ muốn chỉ ra sai sót, hoàn toàn không có ý định khác, như vậy cũng quá...
" A? " Cố Mộc Diệp định nói liền bị ngăn lại.
Ô Thần Quân đặt ngón tay lên môi nàng, trầm giọng nói: " Nàng không cần xin tha cho hắn, thân là hạ nhân trong Vương phủ tuyệt không được có bất kỳ sai sót nào, đây cũng là lời cảnh cáo dành cho nhũng hạ nhân khác! "
" Được, được rồi. " Cố Mộc Diệp nghiêng đầu né tránh, nhìn hắn nói: " Đúng rồi, người gọi ta đến đây không phải chỉ hỏi một câu như vậy? Nếu không còn chuyện ta quay về phòng đây... "
Giây phút Cố Mộc Diệp đứng dậy xoay người, Ô Thần Quân nắm chặt tay nàng, nói: " Nàng còn giận ta vì hai năm không ở cạnh sao? "
Haiz, trái tim yếu đuối của nguyên chủ lại rung động chỉ vì lời nói này, xin nàng đấy, đừng như vậy nữa, tỉnh táo lại đi, hai năm không phải thời gian ngắn ngủi!
" Thiếp mệt rồi, có chuyện gì lần sau nói...! " Cố Mộc Diệp cúi người nói.
Ô Thần Quân lập tức rút tay, cười nhẹ đáp: " Được... khoan đã, nàng không có nô tỳ bên cạnh? "
" Người đi theo nàng, tuyệt đối không được để nàng xảy ra chuyện. " Ô Thần Quân chỉ tay về hai thị vệ nói.
" Vâng! " Thị vệ lập tức nghe lệnh.
Nhìn bóng lưng nàng đi xa, Ô Thần Quân thất vọng, thưởng thức tách trà chưa uống xong rồi rời đi.
...
Đoạn đường trở về phòng phải đi qua chỗ ở của Từ Dạ Lam và Chu Nại Hà, đúng vào lúc Cố Mộc Diệp tới, hai người liền tiến lại gần.
" Hô hô, Cố muội sao lại đi một mình thế này, không có gia nhân hầu hạ, việc gì cũng một mình sao? " Từ Dạ Lam cười chế giễu.
" Hay là Cố muội dùng hạ nhân của ta đi, dù sao cũng nhiều qua nuôi không hết, chia bớt cho muội vậy. " Chu Nại Hà vẻ mặt khinh thường nói.
" A? Cảm tạ Từ tỷ tỷ và Chu tỷ tỷ, Cố muội thứ lỗi từ chối, một mình muội vẫn ổn, không làm phiền đến hai tỷ. " Cố Mộc Diệp nhẹ cúi người đáp.
" Hừ, có lòng tốt mà không biết nhận, ấy... xin lỗi Cố muội, Từ tỷ không cố ý, là do vấp phải viên sỏi. " Từ Dạ Lam giả vờ ngã, xé toạt mảnh vải trên người Cố Mộc Diệp.
Toẹt!
Đáng ghét, cũng may y phục này có nhiều lớp vải, hai người này rốt cuộc đang giở trò gì vậy?
" Đúng đó, Từ tỷ không phải cố ý đâu, đúng rồi, Cố muội nhanh đến đại sảnh đi, thái hậu đang đợi ở đó. " Chu Nại Hà nhìn cười nói.
Hở? Muốn mình xấu mặt trước thái hậu? Này cũng quá thâm độc rồi, đây là chuyện thưởng xảy ra thời cổ à?
Đúng vào lúc này, hai thị vệ đuổi theo tới, thở dốc nói: " Hộc hộc, phu nhân, người không sao chứ? "
" Hả? Hai người là ai? " Cố Mộc Diệp ngạc nhiên hỏi.
" Thuộc hạ thị vệ Vương gia. " Thị vệ vội đáp.
" Cái gì? Phu quân vậy mà bảo người đến bảo vệ Cố Mộc Diệp? " Chu Nại Hà không khỏi ngạc nhiên nói.
" Chuyện này sao có thể? " Từ Dạ Lam cũng bất ngờ thốt lên.
Hửm? Sao tên Vương gia đó lại cho người đến bảo vệ mình, là vì thấy bản thân không có hạ nhân?
" Ta không sao, trước ta phải đến chính viện gặp phụ mẫu. " Cố Mộc Diệp xua tay đáp.
" Vâng, thuộc hạ sẽ đưa người đến đó, nhưng mà y phục của người... có cần thay cái mới? " Thị vệ lo lắng hỏi.
" À, không sao, đừng để thái hậu đợi lâu, nhanh chóng đi thôi. " Cố Mộc Diệp sốt sắn di chuyển.
" Hừ, để xem lần này ả mất mặt thế nào! " Chu Nại Hà khó chịu nói.
" Chúng ta cũng nhanh tới đó! " Từ Dạ Lam thúc giục.
....
Phủ vương gia, đại sảnh.
Một người ngồi tại vị trí xa nhất trong phòng, nhâm nhi tách trà nóng, nữ tử trung niên nhưng vẫn giữ được nét trẻ trung, thái hậu, mẫu thân của Ô Thần Quân, Dương Lan Ngọc.
Người đó là thái hậu của Ô Thần Quân, mẫu thân của hoàng đế hiện tại? Đẹp quá, sao lại có người đẹp như vậy, từ thần thái, khí chất, cho đến dáng vẻ nâng trà thưởng thức cũng vô cùng mê người!
Cố Mộc Diệp thất thần nhìn Dương Lan Ngọc, vội vã bước vào cung kính: " Nhi thần thỉnh an thái hậu nương nương. "
Trong ký ức có nói phu quân của mẫu hậu là hoàng đế đời trước đã chết vào mười hai năm trước, một mình bà ấy đã lo toàn bộ chuyện triều chính, quả là một nữ nhân phi phàm!
Bên phải người đã đến đây từ trước, Tần Thiên An nhìn nàng, thần sắc điềm tĩnh không để lộ chút sơ hở nào.
Phía sau lập tức đi tới hai người, liền cúi người cung kính: " Nhi thần thỉnh an thái hậu nương nương. "
Dương Lan Ngọc phất tay áo, thần sắc lạnh nhạt nhìn Cố Mộc Diệp, nhẹ đặt tách trà xuống.
Updated 176 Episodes
Comments
Thao Thao
Sao toàn con gái cưng của các đại thần của triều đình lại đi làm vợ 2 vợ 3 vậy tác giả?
1 tiểu thiếp bị thất sủng rồi mà còn bị giết ư? vì cái gì? Thường bị gen gét là do đc sủng, đc yêu
... còn 1 kẻ đã dưới đáy xã hội rồi sao còn bị giết vì gen gét vậy? kg thấy vô ly sao?
Tiểu thiếp là bậc thấp nhất của trong vai trò người vợ rùi. kg có gì để ra oai đâu
2022-12-26
1