Chương 8: Lựa chọn

Buôn bán vải lụa, dược thảo, vòng tay, bảo ngọc các loại trang sức, kẹo hồ lô, bánh mứt là những loại công việc vừa đơn giản, vừa cần tài năng về một số lĩnh vực. Tỉ như nếu muốn buôn bán vải lụa cần hiểu biết về các loại vải đặc thù, làm ra những loại vải như thế nào.

Tỉ như buôn bán dược thảo cần hiểu biết đủ sâu rộng về các loại dược thảo, đảm bảo nhu cầu thiết yếu về việc chữa bệnh cứu người.

Còn về kẹo hồ lô hay các loại bánh mứt chỉ là buôn bán nhỏ lẻ, công việc này chỉ nuôi sống bản thân được qua ngày, rất khó trở mình làm giàu với nó.

Kinh doanh khách điếm, tửu lâu, thanh lâu là những công việc lớn, thuộc vào kinh doanh lâu dài tại các địa điểm nhất định trong hoàng thành, kinh thành, huyện, thị. Khách điếm cùng tửu lâu cần đến thiên đời địa lợi nhân hòa, cũng cần là nơi không gây xung đột với các khách điếm cùng tửu lâu khác.

Thanh lâu hầu như không xuất hiện tại các vùng nông thôn hoang sơ hẻo lánh, dù nơi đó có đông thôn dân đi chăng nữa. Đại đa số chỉ có tại kinh thành, hoàng thành hoặc các huyện lớn, phục vụ nhu cầu hoan lạc của các công tử gia đình quyền quý, những hộ gia đình khá giả, hoặc quan lại triều đình.

Mà quan lại triều đình chính là những người mắt nhắm mắt mở cho phép mở cửa thanh lâu, bằng không loại hình thô tục này chẳng dễ dàng trở thành điểm nóng cho dân.

Cố Mộc Diệp đọc một hồi lẩm bẩm: " Những loại công việc này quá đại trà rồi, căn bản muốn tiếp cận mọi người là vô cùng khó, cần đến nhiều vấn đề thiết yếu khác. Tỉ như xây dựng khách điếm ở nơi đông dân, nhưng tuyệt đối xây gần những khách điếm khác, điều này dẫn đến sự ganh ghét, rất có thể còn bị chơi khăm, dẫn đến nguy cơ bị thúc ép, phá sản."

Khó quá đi mất, muối, đường đều đã có ở thời đại này, cạnh tranh cũng chẳng được lợi lộc gì, tốt nhất nên kiếm một loại hình hoàn toàn mới để thúc đẩy sự tò mò, như vậy mình mới có thể đạt được tối đa hiệu quả.

Cố Mộc Diệp ngẩn người, tiếp tục lẩm bẩm: " Đọc sơ quan quyển này rồi, căn bản cũng chả có mấy công việc. Làm nông đa phần phải có ruộng đất, bằng không chịu khó làm việc cho các tá điền, bất quá, Ô Thần Quân chắc có nhiều đất đai bỏ trống lắm a? "

Không được không được, canh tác nông nghiệp cũng cần đến thời vụ, sai một li liền đi một dặm, vả lại nơi này bão tuyết, hay gió lớn đều gây thiệt hại nặng nề, còn cả hạn hán kéo dài...

Cố Mộc Diệp thở dài lẩm bẩm: " Ài, ngư dân làng chày, mình đang ở trong kinh thành, cư nhiên chạy tới nơi xa lạ là điều không thể. Còn một công việc cảm thấy tương đối hiếm hoi, mà lại rất được quý công tử, tiểu thư gia đình quyền quý để mắt, chính là tầm linh đoạn khoáng! "

Tầm linh đoạn khoáng, một loại khoáng thạch đặc biệt được tìm thấy trong các sơn động, bề ngoài đơn thuần chỉ là những viên đá xấu xí, nhưng bên trong đều là bảo vật quý giá.

Ngọc lục bảo, hồng ngọc, lam ngọc, những loại ngọc quý giá khó tìm, mang bán ít nhất cũng thu được vài trăm lượng bạc, thậm chí lên đến mười lượng vàng.

Mà tiền tệ nơi này rất khác so với hiện đại, một lượng bạc, hay chỉ một thỏi bạc nhỏ cũng đủ cho một hộ gia đình ăn uống cả tuần không lo đói!

Cố Mộc Diệp dừng lại một chút, hai má phũng phịu lẩm bẩm: " Thế nhưng, phải có những cao thủ võ học trấn cửa tiệm may ra mới được yên ổn làm ăn. Còn về những cao thủ này đều là thuộc về các bang phái nhỏ lẻ, hoặc làm thị vệ cho các gia đình quyền quý, vương, vua. "

Ha... nói đi nói lại cũng là không tìm được công việc thích hợp nào, có điều, đọc vài trang của quyển thứ hai, nơi này thật sự tồn tại tu chân giả, số lượng tương đối ít, thường những người này đều được gọi đại sư, tiên nhân, bởi sức mạnh của bọn họ dễ dàng san bằng một quốc.

Cố Mộc Diệp đột nhiên đứng dậy, thần sắc cùng ngữ khí tràn đầy tự tin: " Được rồi, mình nghĩ ra nên làm công việc gì rồi a! Bất quá, mình cần giải quyết chuyện của nguyên chủ trước đã, trì hoãn đến nay cũng gần một tuần, hơn nữa, dường như hôm nay bên ngoài yên tĩnh lạ thường, là có chuyện gì sao? "

Cố Mộc Diệp cho đến hiện tại vẫn không biết chuyện xảy ra trong vương phủ, vừa đọc sãch vừa lẩm bẩm một hồi đã được hai, ba canh giờ, căn bản mọi người đều đang chờ đợi nàng ở chính viện nên bên ngoài mới yên tĩnh như thế.

.....

Gần ba canh giờ chờ đợi.

Ô Thần Quân ngồi yên một chỗ, không chút thần sắc nào nhìn ra hướng cửa đại sảnh, bên dưới đám hạ nhân cúi đầu đến mỏi cả cổ cũng không dám cử động, đến hơi thở cũng phải nhẹ nhàng.

Từ Dạ Lam cùng Chu Nại Hà lo lắng trong lòng, liên tụp hớp những ngụm trà, đến hiện tại gần như bình trà đã cạn, mà sự bồn chồn vẫn không biến mất.

Hai nữ tử bọn họ liếc mắt qua lại, dường như hiểu được ý tứ bên trong.

Đáng ghét, ả ta bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện, rốt cuộc đang làm gì?

Ài, Từ tỷ đừng lo lắng quá, muội không nghĩ nàng biết chuyện, chúng ta cứ bình tĩnh quan sát động tĩnh là được!

Muội nói đúng, bất quá, chuyện tung tin đồn này là muội dựng nên a?

Không không không không, không phải, muội còn nghĩ tỷ sai hạ nhân tung tin, đến cuối cùng là do ai gây ra?

Hả? Muội cũng không phải, ta cũng không, có kẻ nào đó thù hằn nàng nên mới tung tin, dường như lắng nghe được ý đồ của chúng ta thừa dịp gây chuyện vậy?

Trước mắt chúng ta nên quan sát biểu hiện của từng nhân vật có mặt tại đây, kể cả hạ nhân cũng không được bỏ sót, ngỡ như nàng đổ tội cho chúng ta thì còn có cơ hội biện hộ.

Muội nói đúng!

Hai nữ tử liếc mắt qua lại, gật gật đầu một hồi hiểu ý liền dừng lại, lúc này bên ngoài đột nhiên có một nô tỳ chạy tới.

" Bẩm báo vương gia, nô tỳ đã cho gọi Cố phu nhân đến! " Nô tỳ quỳ xuống cung kính nói.

Đến rồi!

Cố Mộc Diệp từ tốn bước vào cửa khách viện, dùng lễ nghi cung kính nói: " Thần thiếp thỉnh an vương gia, thỉnh an chư vị vương phi, trắc phi! Không biết hôm nay xảy ra chuyện gì mà người cho gọi thiếp đến? "

Ô Thần Quân tâm trạng gấp gáp nói: " Được rồi, nàng không cần giữ lễ nghi quá, ngồi xuống ghế rồi nói. "

Cố Mộc Diệp nhẹ cúi người đáp: " Vâng, vương gia! " Nàng lập tức ngồi xuống ghế trống bên cạnh Tần Thiên An.

Ô Thần Quân nhìn về phía quản gia, quản gia hiểu ý liền nói: " Khởi bẩm Cố phu nhân, hôm nay nô tài nghe được trong vương phủ xuất hiện tin đồn thất thiệt liên quan đến Cố phu nhân và vương gia. Tin đồn nói Cố phu nhân sử dụng mê hồn thuật quyến rủ vương gia để nhận được sự sủng ái từ ngài, sự việc đã lan truyền ra toàn bộ vương phủ nên gọi tất cả đến đây để giải bày. "

Hả? Mê hồn thuật, thuật quyến rũ nam nhân? Cái quái gì vậy...? À, chuyện này chắc chắn xuất phát từ hắn rồi, tên vương gia đáng ghét này cứ tới lui phòng mình lúc giữa đêm, chẳng trách loại tin đồn này xuất hiện.

Ô Thần Quân nghiêm nghị nói: " Trương quản gia, lập tức tra rõ ngọn nguồn sự việc, nhiều nhất nửa ngày, đến lúc đó không tìm ra được là kẻ nào tung tin tồn liền để ngươi cùng đám hạ nhân đó bồi tội! "

Trương quản gia hốt hoảng, lập tức đáp: " A? Chuyện, chuyện này...? " Hắn nhìn thần sắc khó chịu của Ô Thần Quân, tiếp tục nói: " Nô tài tuân mệnh! "

Trương quản gia cùng bốn nô tài và nô tỳ bên canh ngay lập tức rời khỏi đại sảnh, trong lòng không khỏi hoang mang lo sợ, thầm mắng một câu: " Khốn kiếp! "

Tần Thiên An bên cạnh lại bình tĩnh lạ thường, nhâm nhi tách trà nóng đã được đổi từ trước, như thể mọi chuyện đều không liên quan đến nàng.

Từ Dạ Lam cùng Chu Nại Hà lúc này thở phào nhẹ nhõm, biết được Trương quản gia giỏi giang có tiếng, bất kỳ việc gì vào tay hắn cũng đều thuận lợi hoàn thành, bản thân cũng không dính dáng gì đến sự việc.

Mà trong mắt Ô Thần Quân hiện tại bừng bừng lửa giận, trong tâm chỉ nghĩ đến nếu bắt được thủ phạm tung tin đồn liền chém đầu không tha.

Cố Mộc Diệp nhìn thoáng qua sắc mặt đám người một hồi vẫn chưa định hình được tình cảnh hiện tại, chỉ biết bản thân chính là nhân vật bị tung tin đồn thất thiệt.

Chậc, mình đã rối rắm vì công việc kinh doanh tại nơi này, ai rảnh đến nổi lại tung tin đồn như vậy? Là ngại thở chung bầu không khí với mình sao?

Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Cuộc sống mới
3 Chương 3: Đại sảnh
4 Chương 4: Tửu Nhi Hồng
5 Chương 5: Đêm đến, lẽn vào phòng
6 Chương 6: Chấp nhận
7 Chương 7: Hai năm, tin đồn
8 Chương 8: Lựa chọn
9 Chương 9: Tìm kiếm
10 Chương 10: Giải oan
11 Chương 11: Gây rối
12 Chương 12: Chàng còn thiếu gì sao?
13 Chương 13: Thuốc phiện
14 Chương 14: Giải thích
15 Chương 15: Lo lắng
16 Chương 16: Trả giá
17 Chương 17: Khởi đầu mới
18 Chương 18: Quán Lẩu Hạnh Phúc
19 Chương 19: Kẻ phá hoại chuyện làm ăn
20 Chương 20: Thuận lợi
21 Chương 21: Nàng có thể ngủ cùng bổn vương?
22 Chương 22: Hội trăng rằm (1)
23 Chương 23: Hội trăng rằm (2)
24 Chương 24: Đêm say giấc
25 Chương 25: Đóng cửa
26 Chương 26: Không cần để tâm
27 Chương 27: Thức ăn có độc
28 Chương 28: Chết người
29 Chương 29: Thiên tài
30 Chương 30: Chân tướng
31 Chương 31: Từ chối
32 Chương 32: Không thể trở thành đồng minh
33 Chương 33: Hàn huyên
34 Chương 34: Án mạng trong vương phủ (1)
35 Chương 35: Án mạng tại vương phủ (2)
36 Chương 36: Án mạng tại vương phủ (3)
37 Chương 37: Án mạng tại vương phủ (4)
38 Chương 38: Án mạng tại vương phủ (5)
39 Chương 39: Án mạng tại vương phủ (6)
40 Chương 40: Án mạng tại vương phủ (7)
41 Chương 41: Án mạng tại vương phủ (8)
42 Chương 42: Án mạng tại vương phủ (9)
43 Chương 43: Án mạng tại vương phủ (10)
44 Chương 44: Sự thật
45 Chương 45: Cái kết bi hài của kẻ chủ mưu
46 Chương 46: Bình lặng
47 Chương 47: Đổ bệnh
48 Chương 48: Ôn dịch
49 Chương 49: Nổi loạn
50 Chương 50: Hỗn loạn
51 Chương 51: Bạo loạn
52 Chương 52: Mượn gió
53 Chương 53: Phát hiện
54 Chương 54: Dịch hạch
55 Chương 55: Tiên Nhân
56 Chương 56: Mầm mống tai họa
57 Chương 57: Thần y
58 Chương 58: Trở lại như thường
59 Chương 59: Lễ thọ yến Thái Hậu
60 Chương 60: Muốn cùng ta sinh một tiểu hài tử?
61 Chương 61: Ưu điểm
62 Chương 62: Kết thúc thọ yến
63 Chương 63: Nội bộ lục đục
64 Chương 64: Đôi mắt của kẻ si tình
65 Chương 65: Đan tay chạy giữa trời tuyết rơi
66 Chương 66: Mục Thiên Thu gửi thư
67 Chương 67: Hôn
68 Chương 68: Ta thích tỷ là được!
69 Chương 69: Mười lượng vàng
70 Chương 70: Chúng ta ngộ rồi!
71 Chương 71: Dạo xuân
72 Chương 72: Nhận hối lộ
73 Chương 73: Cố Mộc Diệp đã chết
74 Chương 74: Đại thụ
75 Chương 75: Đại thụ hồi sinh
76 Chương 76: Ký ức về chuỗi ngày hạnh phúc nhất
77 Chương 77: Sự đau khổ
78 Chương 78: Hoàng thượng băng hà
79 Chương 79: Mưu quyền
80 Chương 80: Truy bắt phản tặc
81 Chương 81: Bất ngờ
82 Chương 82: Bao vây
83 Chương 83: Nơi chúng ta thuộc về
84 Chương 84: Ngươi là ai?
85 Chương 85: Mơ hồ
86 Chương 86: Ô Thần Quyền còn sống
87 Chương 87: Chuẩn bị đối sách
88 Chương 88: Sự khởi đầu
89 Chương 89: Bắt đầu giải mã bí ẩn
90 Chương 90: Ký ức loang màu
91 Chương 91: Mất nhận thức gương mặt
92 Chương 92: Thế giới tươi đẹp đến vậy sao?
93 Chương 93: Mối nguy
94 Chương 94: Dân chúng không đồng lòng
95 Chương 95: Giải pháp khắc phục
96 Chương 96: Mức độ thành công
97 Chương 97: Phương pháp phòng ngự
98 Chương 98: Nghiên cứu thuốc nổ
99 Chương 99: Mệt mỏi
100 Chương 100: Theo đuổi lại từ đầu
101 Chương 101: Đại sâm lâm
102 Chương 102: Chế tạo nỏ
103 Chương 103: Cơn mưa
104 Chương 104: Quân do thám đầu tiên
105 Chương 105: Đích thân chỉ đạo
106 Chương 106: Những chiếc nỏ đầu tiên
107 Chương 107: Tình hình chiến trận
108 Chương 108: Đợt tấn công đầu tiên
109 Chương 109: Có cọc gỗ bên dưới?
110 Chương 110: Có quỷ trong đại sâm lâm?
111 Chương 111: Phương pháp đàn áp
112 Chương 112: Suy đoán
113 Chương 113: Lý Thất Dạ và Vương Tiểu Càn
114 Chương 114: Nội gián trong quân doanh Đại Chu
115 Chương 115: Mắc bẫy
116 Chương 116: Hình tượng
117 Chương 117: Phải chạy trốn sao?
118 Chương 118: Năm ngày trước đại chiến
119 Chương 119: Thật sự có quỷ a?
120 Chương 120: Có địch trong bụi cây?
121 Chương 121: Quỷ Chiến Tranh
122 Chương 122: Vũ khí thần bí
123 Chương 123: Đại chiến
124 Chương 124: So đấu giữa các tướng quân
125 Chương 125: Những quân cờ
126 Chương 126: Không chống đỡ được
127 Chương 127: Điên cuồng
128 Chương 128: Vương triều Đại Ô thất thủ
129 Chương 129: Tòa thành trống
130 Chương 130: Cực hình
131 Chương 131: Trung Nguyên
132 Chương 132: Cổ Nguyên Thường
133 Chương 133: Hồ nước nóng trong đại sâm lâm
134 Chương 134: Đây là sinh vật cổ đại?
135 Chương 135: Bí ẩn trên núi đá
136 Chương 136: Lôi kéo
137 Chương 137: Vương Tiểu Càn
138 Chương 138: Thành quả
139 Chương 139: Rời khỏi Trung Nguyên
140 Chương 140: Cự thạch pháo loại đòn bẫy
141 Chương 141: Lý tưởng
142 Chương 142: Khát vọng
143 Chương 143: Chiến trường đẫm máu
144 Chương 144: Khung cảnh hoành tráng
145 Chương 145: Bùng nổ
146 Chương 146: Vận Mệnh Chi Tử
147 Chương 147: Khát vọng sống
148 Chương 148: Vận Mệnh Chi Tử chết rồi!
149 Chương 149: Ngươi là tên ngốc!
150 Chương 150: Phục hưng Đại Ô
151 Chương 151: Phế nhân
152 Chương 152: Tình yêu là gì?
153 Chương 153: Tần Thiên An
154 Chương 154: Chúng ta không thể đi cùng nhau
155 Chương 155: Lạt mềm buộc chặt
156 Chương 156: Bám mãi không rời
157 Chương 157: Giận dỗi
158 Chương 158: Ngươi còn sống là tốt rồi
159 Chương 159: Vùng Đất Thiên Thần
160 Chương 160: Nguy kịch
161 Chương 161: Không ngừng đau đớn
162 Chương 162: Tìm kiếm phương pháp chữa trị
163 Chương 163: Trở lại Cổ thành
164 Chương 164: Tiểu Long Long
165 Chương 165: Ký ức ngủ quên
166 Chương 166: Đánh đổi
167 Chương 167: Số mệnh
168 Chương 168: Những vết thương nhỏ lại trở nên lớn
169 Chương 169: Thứ để trao đổi
170 Chương 170: Lẩu
171 Chương 171: Ô Thần Quân bình phục rồi!
172 Chương 172: Thay đổi số mệnh
173 Chương 173: Thâm Uyên Chi Đạo
174 Chương 174: Đỡ một nhát vào bụng
175 Chương 175: Bởi vì quá yêu
176 Chương 176: Kết cục
Chapter

Updated 176 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Cuộc sống mới
3
Chương 3: Đại sảnh
4
Chương 4: Tửu Nhi Hồng
5
Chương 5: Đêm đến, lẽn vào phòng
6
Chương 6: Chấp nhận
7
Chương 7: Hai năm, tin đồn
8
Chương 8: Lựa chọn
9
Chương 9: Tìm kiếm
10
Chương 10: Giải oan
11
Chương 11: Gây rối
12
Chương 12: Chàng còn thiếu gì sao?
13
Chương 13: Thuốc phiện
14
Chương 14: Giải thích
15
Chương 15: Lo lắng
16
Chương 16: Trả giá
17
Chương 17: Khởi đầu mới
18
Chương 18: Quán Lẩu Hạnh Phúc
19
Chương 19: Kẻ phá hoại chuyện làm ăn
20
Chương 20: Thuận lợi
21
Chương 21: Nàng có thể ngủ cùng bổn vương?
22
Chương 22: Hội trăng rằm (1)
23
Chương 23: Hội trăng rằm (2)
24
Chương 24: Đêm say giấc
25
Chương 25: Đóng cửa
26
Chương 26: Không cần để tâm
27
Chương 27: Thức ăn có độc
28
Chương 28: Chết người
29
Chương 29: Thiên tài
30
Chương 30: Chân tướng
31
Chương 31: Từ chối
32
Chương 32: Không thể trở thành đồng minh
33
Chương 33: Hàn huyên
34
Chương 34: Án mạng trong vương phủ (1)
35
Chương 35: Án mạng tại vương phủ (2)
36
Chương 36: Án mạng tại vương phủ (3)
37
Chương 37: Án mạng tại vương phủ (4)
38
Chương 38: Án mạng tại vương phủ (5)
39
Chương 39: Án mạng tại vương phủ (6)
40
Chương 40: Án mạng tại vương phủ (7)
41
Chương 41: Án mạng tại vương phủ (8)
42
Chương 42: Án mạng tại vương phủ (9)
43
Chương 43: Án mạng tại vương phủ (10)
44
Chương 44: Sự thật
45
Chương 45: Cái kết bi hài của kẻ chủ mưu
46
Chương 46: Bình lặng
47
Chương 47: Đổ bệnh
48
Chương 48: Ôn dịch
49
Chương 49: Nổi loạn
50
Chương 50: Hỗn loạn
51
Chương 51: Bạo loạn
52
Chương 52: Mượn gió
53
Chương 53: Phát hiện
54
Chương 54: Dịch hạch
55
Chương 55: Tiên Nhân
56
Chương 56: Mầm mống tai họa
57
Chương 57: Thần y
58
Chương 58: Trở lại như thường
59
Chương 59: Lễ thọ yến Thái Hậu
60
Chương 60: Muốn cùng ta sinh một tiểu hài tử?
61
Chương 61: Ưu điểm
62
Chương 62: Kết thúc thọ yến
63
Chương 63: Nội bộ lục đục
64
Chương 64: Đôi mắt của kẻ si tình
65
Chương 65: Đan tay chạy giữa trời tuyết rơi
66
Chương 66: Mục Thiên Thu gửi thư
67
Chương 67: Hôn
68
Chương 68: Ta thích tỷ là được!
69
Chương 69: Mười lượng vàng
70
Chương 70: Chúng ta ngộ rồi!
71
Chương 71: Dạo xuân
72
Chương 72: Nhận hối lộ
73
Chương 73: Cố Mộc Diệp đã chết
74
Chương 74: Đại thụ
75
Chương 75: Đại thụ hồi sinh
76
Chương 76: Ký ức về chuỗi ngày hạnh phúc nhất
77
Chương 77: Sự đau khổ
78
Chương 78: Hoàng thượng băng hà
79
Chương 79: Mưu quyền
80
Chương 80: Truy bắt phản tặc
81
Chương 81: Bất ngờ
82
Chương 82: Bao vây
83
Chương 83: Nơi chúng ta thuộc về
84
Chương 84: Ngươi là ai?
85
Chương 85: Mơ hồ
86
Chương 86: Ô Thần Quyền còn sống
87
Chương 87: Chuẩn bị đối sách
88
Chương 88: Sự khởi đầu
89
Chương 89: Bắt đầu giải mã bí ẩn
90
Chương 90: Ký ức loang màu
91
Chương 91: Mất nhận thức gương mặt
92
Chương 92: Thế giới tươi đẹp đến vậy sao?
93
Chương 93: Mối nguy
94
Chương 94: Dân chúng không đồng lòng
95
Chương 95: Giải pháp khắc phục
96
Chương 96: Mức độ thành công
97
Chương 97: Phương pháp phòng ngự
98
Chương 98: Nghiên cứu thuốc nổ
99
Chương 99: Mệt mỏi
100
Chương 100: Theo đuổi lại từ đầu
101
Chương 101: Đại sâm lâm
102
Chương 102: Chế tạo nỏ
103
Chương 103: Cơn mưa
104
Chương 104: Quân do thám đầu tiên
105
Chương 105: Đích thân chỉ đạo
106
Chương 106: Những chiếc nỏ đầu tiên
107
Chương 107: Tình hình chiến trận
108
Chương 108: Đợt tấn công đầu tiên
109
Chương 109: Có cọc gỗ bên dưới?
110
Chương 110: Có quỷ trong đại sâm lâm?
111
Chương 111: Phương pháp đàn áp
112
Chương 112: Suy đoán
113
Chương 113: Lý Thất Dạ và Vương Tiểu Càn
114
Chương 114: Nội gián trong quân doanh Đại Chu
115
Chương 115: Mắc bẫy
116
Chương 116: Hình tượng
117
Chương 117: Phải chạy trốn sao?
118
Chương 118: Năm ngày trước đại chiến
119
Chương 119: Thật sự có quỷ a?
120
Chương 120: Có địch trong bụi cây?
121
Chương 121: Quỷ Chiến Tranh
122
Chương 122: Vũ khí thần bí
123
Chương 123: Đại chiến
124
Chương 124: So đấu giữa các tướng quân
125
Chương 125: Những quân cờ
126
Chương 126: Không chống đỡ được
127
Chương 127: Điên cuồng
128
Chương 128: Vương triều Đại Ô thất thủ
129
Chương 129: Tòa thành trống
130
Chương 130: Cực hình
131
Chương 131: Trung Nguyên
132
Chương 132: Cổ Nguyên Thường
133
Chương 133: Hồ nước nóng trong đại sâm lâm
134
Chương 134: Đây là sinh vật cổ đại?
135
Chương 135: Bí ẩn trên núi đá
136
Chương 136: Lôi kéo
137
Chương 137: Vương Tiểu Càn
138
Chương 138: Thành quả
139
Chương 139: Rời khỏi Trung Nguyên
140
Chương 140: Cự thạch pháo loại đòn bẫy
141
Chương 141: Lý tưởng
142
Chương 142: Khát vọng
143
Chương 143: Chiến trường đẫm máu
144
Chương 144: Khung cảnh hoành tráng
145
Chương 145: Bùng nổ
146
Chương 146: Vận Mệnh Chi Tử
147
Chương 147: Khát vọng sống
148
Chương 148: Vận Mệnh Chi Tử chết rồi!
149
Chương 149: Ngươi là tên ngốc!
150
Chương 150: Phục hưng Đại Ô
151
Chương 151: Phế nhân
152
Chương 152: Tình yêu là gì?
153
Chương 153: Tần Thiên An
154
Chương 154: Chúng ta không thể đi cùng nhau
155
Chương 155: Lạt mềm buộc chặt
156
Chương 156: Bám mãi không rời
157
Chương 157: Giận dỗi
158
Chương 158: Ngươi còn sống là tốt rồi
159
Chương 159: Vùng Đất Thiên Thần
160
Chương 160: Nguy kịch
161
Chương 161: Không ngừng đau đớn
162
Chương 162: Tìm kiếm phương pháp chữa trị
163
Chương 163: Trở lại Cổ thành
164
Chương 164: Tiểu Long Long
165
Chương 165: Ký ức ngủ quên
166
Chương 166: Đánh đổi
167
Chương 167: Số mệnh
168
Chương 168: Những vết thương nhỏ lại trở nên lớn
169
Chương 169: Thứ để trao đổi
170
Chương 170: Lẩu
171
Chương 171: Ô Thần Quân bình phục rồi!
172
Chương 172: Thay đổi số mệnh
173
Chương 173: Thâm Uyên Chi Đạo
174
Chương 174: Đỡ một nhát vào bụng
175
Chương 175: Bởi vì quá yêu
176
Chương 176: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play