CHƯƠNG 2 : MẤT TRÍ NHỚ

" ... em hẹn hò với anh nhé? "

" ... hôm nay anh đi nộp hồ sơ rồi họ nói sẽ sớm liên lạc lại. "

" ... trưa nay chúng ta hẹn đi ăn trưa nhé. "

" ... "

Những mảnh vỡ vụn từng chút một rơi xuống nơi tận cùng của trái tim. Cô nhìn thấy một cô gái nằm dưới lòng đường lạnh ngắt nhưng dòng máu đỏ chảy ra từ cơ thể lại nóng một cách kỳ lạ. Những cánh hoa chợt rơi xuống rồi in bóng vào trong đôi mắt long lanh của người thiếu nữ. Cô gái ấy đang mỉm cười, không biết là cười vì điều gì nhưng đó là một nụ cười đau đến xé lòng.

Một cảm giác đau đớn xen lẫn quặn thắt ăn sâu vào cơ thể, cô cảm nhận được sức nặng đang đè lên đầu như muốn đập vỡ tất cả. Một mùi thuốc sát trùng sộc thẳng vào mũi, cô nhíu mày mở mắt ra. Đón nhận sự trở lại của cô chính là một căn phòng tối với bốn bức tường bao quanh, chẳng có lấy một chút ánh sáng.

" Gì đây? "

Máy đo nhịp tim vang lên từng tiếng trong khoảng không tĩnh lặng, cô nhíu mày quay sang bên cạnh để nhìn rõ hơn nhưng một cơn đau ập lên đầu khiến cô bất giác khựng lại.

" Đây là đâu? Tại sao mình lại ở đây? "

Nhạc Thanh khẽ động tay, một cơn ê buốt trào lên khiến cô lập tức phải giữ nguyên vị trí mà không dám động.

" Rốt cuộc cơ thể mình là bị sao? Đây là nơi nào vậy? "

Những câu hỏi quẩn quanh, thế giới này hoàn toàn xa lạ đối với cô. Nhạc Thanh nhìn về phía cửa, bên ngoài có tiếng động dường như đang có người lại gần phòng của cô.

" Cạch. "

Cánh cửa phòng bệnh mở ra, ánh sáng theo đó cũng hắt vào bên trong. Vị bác sĩ già đẩy gọng kính bước đến bên giường cô, y tá theo sau cũng nhanh chóng bật điện rồi đi đến cầm lấy cuốn sổ ghi chép đi đến bên cạnh ông.

- Cô có cảm thấy khó chịu ở đâu không? Có cảm thấy đau nhức hay những cảm giác lạ gì không?

Bác sĩ nhanh chóng kiểm tra tình trạng sức khỏe của Nhạc Thanh, bàn tay ân cần nhẹ chạm lên đống băng trắng quấn quanh đầu của cô.

- Tôi không.

Cô nhỏ giọng đáp lời, y tá bên cạnh nhanh chóng ghi chép lại rồi giúp vị bác sĩ kia kiểm tra nhịp tim của cô. Lúc này cô mới để ý phía sau lưng vị bác sĩ kia không chỉ có vị y tá khi nãy mà còn có một người đàn ông vô cùng cao lớn. Gương mặt từng góc một đều đẹp đến nao lòng, hắn không nói một lời chỉ lặng lẽ đứng đó nhìn chằm chằm cô. Đôi mắt hổ phách mang theo vài phần quyền lực làm cô bất giác rùng mình mà quay mặt đi.

- Cô ấy không có gì đáng lo ngại, vết thương ở đầu chỉ cần tĩnh dưỡng vài tuần là có thể hồi phục rồi.

Người đàn ông kia gật đầu rồi bước đến bên cạnh giường của cô. Hắn chầm chậm ngồi xuống, ánh mắt vẫn không rời cô lấy một chút. Điều này lập tức làm cô căng thẳng đến mức không dám thở mạnh, Nhạc Thanh nhẹ đưa ánh mắt lên nhìn người đàn ông.

- Tiền viện phí tôi cũng đã chi trả hết rồi, nó không rẻ đâu vậy nên cô nhanh khỏe lại rồi làm việc trả nợ cho tôi đi.

Giọng nói trầm vang lên bên tai khiến Nhạc Thanh bất giác bị thu hút. Giọng nói này thực sự là quá cuốn người nghe hơn nữa nhan sắc của người đàn ông này cũng không thuộc loại bình thường.

Cô nhẹ gật đầu rồi quay đi hướng khác, từ nãy tới giờ hắn chỉ nhìn chằm chằm vào gương mặt cô không biết là có ý đồ gì. Nhìn bề ngoài thì có vẻ không giống kẻ xấu cho lắm.

" Không cân biết trước đó là có chuyện gì xảy ra nhưng bây giờ hắn chính là người duy nhất mà mình có thể bắt chuyện, cứ hỏi hắn trước đã. "

Nghĩ là làm cô hít một hơi thật sâu rồi lấy hết can đảm mà mở lời.

- Anh... anh có quen tôi không?

Giọng cô lí nhí quay sang nhìn người đàn ông kia rồi hỏi, hắn nhíu mày không trả lời cô dường như đang suy nghĩ gì đó.

- Có chút.

Như bắt được một tia hy vọng cuối cùng cô lập tức nở nụ cười nhìn anh rồi hỏi tiếp.

- Vậy anh có thể cho tôi biết tôi là ai không? Hiện tại tôi đang làm gi, ở đâu và tại sao tôi lại ở đây?

Trí nhớ của cô bây giờ là một mảng đen vô tận mà ở bên trong đó không có lấy một chút ánh sáng nào. Cô không biết cô là ai, ở đâu, hiện tại đang sống như nào và làm sao lại ở đây. Tất cả những câu hỏi đó cứ lần lượt quay quanh đầu cô như một vòng lặp đi lặp lại. Điều đó khiến cô vô cùng tò mò về xuất thân của mình hơn nữa còn tò mò không biết bản thân đang trong hoàn cảnh như nào.

- Cô... không nhớ gì hết sao?

Người đàn ông kia nhíu mày nhìn cô dường như hắn cũng khá bất ngờ khi nghe cô hỏi như vậy.

- Tôi... đúng vậy.

Cô nhỏ giọng trả lời, ánh mắt nhìn hắn với một mong muốn duy nhất là hắn có thể giải đáp mọi thắc mắc của cô hiện tại.

" Vậy chẳng phải là quá tốt rồi hay sao? Chẳng cần phải tốn công tốn sức cũng có thể khiến cô ta phải ở lại bên cạnh. "

Thái độ của người đàn ông kia lập tức thay đổi trở nên dịu dàng hơn, hắn nhích lại gần cô rồi nở một nụ cười mà đối với cô là khá thân thiện.

- Cô tên là Diệp Uyển Như hiện tại đang là gia nhân của Cố gia.

" Diệp Uyển Như? Gia nhân của Cố gia? "

Cái tên này chẳng gợi ra cho cô một chút thân quen nào, cô nhíu mày nhìn vào mảng đen sâu trong tâm trí. Thực sự chẳng có một chút kí ức nào.

- Vậy anh là...?

Cô nghiêng đầu nhìn hắn, người đàn ông này nhìn sơ qua nhất định không phải một nhân vật tầm thường. Không phải là một giám đốc cũng là một tay trong giới kinh doanh. Nhìn bộ vest trên người hắn ta mà xem có ai dám nói hắn ta là một kẻ nghèo nàn hay một kẻ tầm thường kia chứ.

- Tôi là Cố Trạch Minh, là chủ nhân của cô.

" Chủ nhân? Nói như vậy thì anh ta chính là Cố thiếu gia rồi. "

Anh nhoẻn miệng cười thân thiện rồi ngồi sát lại gần cô hơn. Một mùi gỗ đàn hương nhanh chóng len lỏi vào sâu trong cơ thể thâm nhập vào từng tế bào não khiến cô bất giác đứng hình.

- Vậy tại sao tôi lại ở đây?

Anh quay sang nhìn đám vệ sĩ đứng trước mặt rồi ra hiệu cho họ ra khỏi phòng. Khoảng chừng ba mươi giây sau căn phòng trở lại với dáng vẻ tĩnh lặng mà giờ đây chỉ còn cô với anh ở lại.

- Cô bị ngã chấn thương khi đang làm việc trong nhà. Quản gia Thẩm đã đưa cô đến đây, cô không nhớ gì sao?

Đối với những thông tin mà anh cung cấp cô chẳng có một chút ấn tượng nào hay nói đúng hơn là cô chẳng có lấy một chút gợn nhớ. Nhạc Thanh lắc đầu, cái lắc đầu khá nhẹ thể hiện sự bất an và nghi hoặc trong lòng cô.

- Uyển Như, cô ở đây tĩnh dưỡng vài hôm, đợi khi cô khỏe lại rồi quản gia Thẩm sẽ đến đón cô về Cố gia.

Anh đưa tay về phía cô, trong đôi mắt mang biết bao nhiêu suy tư mà chính anh cũng không rõ. Anh muốn chạm vào gương mặt cô, gương mặt mà anh đã chờ đợi hàng ngày, hàng đêm, gương mặt mà anh luôn mong nhớ. Nhưng bất chợt khi nhìn thấy cơ thể đang run lên của cô anh liền thu tay lại.

- Vậy còn anh?

Cô lên tiếng hỏi, một câu hỏi mà đối với cả hai người đều là vô nghĩa. Chính cô cũng không biết tại sao cô lại hỏi anh như vậy nhưng câu hỏi ấy cứ thôi thúc lòng cô mãi mà cô chẳng thể cưỡng lại.

- Tôi? Đương nhiên là tôi còn việc phải làm rồi. Cô lo nghỉ ngơi cho tốt, sau khi khỏe lại còn phải làm việc để trả số tiền viện phí cho tôi.

Anh đứng dậy nhìn cô rồi xoay người chuẩn bị ra về. Việc cô mất trí nhớ hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của anh hơn nữa việc mang cô về Cố gia dễ dàng như vậy anh cũng là chẳng thể ngờ đến.

- Cố Trạch Minh, số tiền tôi nợ anh là bao nhiêu?

Cô gọi theo anh khi bóng lưng của anh xa dần với vẻ lo lắng. Bước chân của Cố Trạch Minh dừng lại, anh suy nghĩ một lúc sau đó mới trả lời cô.

- Năm trăm triệu. Cả nợ cũ lẫn nợ mới.

Nói rồi Cố Trạch Minh mở cửa phòng bước ra ngoài để lại Nhạc Thanh ngẩn ngơ ngồi nhìn theo.

" Năm... năm trăm triệu? Có cần phải xui xẻo như vậy không? "

Vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài thứ cô nhận lại chính là một khoản nợ lớn mà cho dù cô có dùng cả đời làm việc ở Cố gia cũng chẳng thể trả nổi. Cuộc sống đúng là muốn ép cô vào đường cùng.

" Chẳng thà là ngủ ngàn thu còn hơn là ngủ một hai ngày rồi tỉnh lại. Diệp Uyển Như sao cuộc sống của mày lại bi đát vậy chứ? "

Hot

Comments

Pham Huong

Pham Huong

lấy thân trả nợ được ko anh 😂😂😂

2023-06-06

1

Pham Huong

Pham Huong

bánh tráng nè bán đi anh :)))

2023-06-06

0

❤️ Xuân Xinh ❤️

❤️ Xuân Xinh ❤️

thứ khiến tui tò mò luôn là giọng nói của mấy ông nam chính tổng tài, ko biết giọng sao mà lại cua được mấy bà nữ chính

2023-06-05

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play