Chương 3: Qua đêm nhà chú Ba

Bà con tụ tập ở đây cũng không quá mười người, họ đưa ánh mắt sợ hãi nhìn nhau rồi né tránh như sợ chính người đang đứng bên cạnh mình là kẻ tàn độc bấy lâu nay âm thầm ra tay giết hại bà con.

Chú Ba thấy vậy liền xua tay trấn tỉnh tinh thần bà con:

“Bà con cứ bình tĩnh, đây chỉ là suy đoán của Minh thôi, tui cùng với Minh sẽ giúp bà con sớm tìm ra người đó thôi.”

Mọi người nghe chú Ba an ủi thì cũng bình tĩnh trở lại. Minh bước tới trấn an thêm một lần nữa:

“Con xin hứa với bà con ở đây, con sẽ tìm cách lôi đầu kẻ dùng bùa phép sai khiến quỷ dữ giết hại bà con ra trước làng để chịu tội ạ.”

“Minh nó đã nói vậy rồi, bà con cứ yên tâm, bây giờ mình cùng nhau phụ đem xác người này đi chôn cất chứ để họ nằm đây tội nghiệp quá.”

Chú Ba tiếp lời cho Minh, ông lão nghe vậy cũng gật gù tin tưởng:

“Vậy thì trông cậy vào cậu Minh cùng với chú Ba thôi.”

Rồi chú Chú Ba nhìn cái xác bên trong kêu gọi bà con:

“Bà con gác chuyện này sang một bên, bây giờ mình phụ một tay chôn cất thi thể của người xấu số này rồi hãy tính sau.”

Một người phụ nữ gần đó cũng nói lớn:

“Chú Ba nói đúng đó mọi người, mong cậu Minh đây sớm tìm ra được kẻ ác bây giờ mình cùng nhau đem cái xác đi chôn cất thôi.”

“Đúng rồi, nhanh nhanh đi bà con.”

Chú Ba tiếp lời rồi quay qua nhìn Minh cứ đứng đâm chiêu nhìn vào cái xác đang được bà con dọn dẹp chuẩn bị đem đi chôn cất. Ông bước đến vỗ vai cậu:

“Trong làng những cái chết như thế này xảy ra thường xuyên, cho nên bà con chỉ biết cùng nhau an ủi mà chôn cất cho họ thôi. Mong cháu sớm ngày tìm ra nguyên nhân giúp cho bà con trở lại cuộc sống vui vẻ chứ như thế này chắc…”

Minh ngắt lời ông:

“Chú yên tâm đi, cháu sẽ cố gắng hết sức để giúp bà con mình.”

Ông quay qua chỗ bà con:

“Thôi qua phụ bà con một tay đi con.”

Chú Ba và Minh cùng nhau phụ giúp bà con đem thi thể xấu số về phía đình làng rồi đem ra khu nghĩa địa làng chôn cất. Không khí trong làng trở nên nặng nề và âm u đến nổi không có một tiếng cười. Ai nấy trong lòng đều lo lắng và sợ hãi cùng nhau quay bước trở về nhà.

Giúp bà con chôn cất xong, lúc này trời cũng đã gần chập tối. Minh mang theo thắc mắc trong lòng cùng chú Ba trở về nhà mà vẫn chưa được đi xung quanh làng để tìm hiểu. Vừa về tới nhà thì thấy Thành đang ngồi đợi trên bàn đã đặt sẵn nồi cháo gà nghi ngút khói toả lên mùi thơm phức. Thành thấy cha mình cùng với Minh trở về trong bộ dạng mệt mỏi thì vội đứng dậy, bước tới hỏi:

“Cha với anh Minh đi đâu vậy? Con nấu đồ ăn xong đợi mãi mà không thấy về, con định chạy đi tìm thì hai người vừa về luôn đó..”

Chú Ba cùng với Minh ngồi xuống bàn, chú thở dài buồn chán:

“Trong làng lại có người chết, nên cha với Minh chạy đi xem thử sẵn tiện phụ giúp bà con một tay chôn cất nên về trễ..”

“Lại có người chết sao cha, không biết…”

Minh vội ngắt lời của Thành:

“Chú Ba với Thành cứ yên tâm đi, cháu hứa sẽ giúp mọi người không để chuyện này sẽ không còn sảy ra nữa đâu, ủa… Thím Ba đâu chú?”

Chú Ba nghe Minh nhắc tới vợ mình thì mặt ủ rủ, giọng hơi run run:

“Thím của cháu mất cách đây vài năm rồi, cũng chỉ vì không đủ tiền chạy chữa nên… Mà thôi chuyện này để chú kể cháu nghe sau, bây giờ thì ăn cơm đi để nó nguội thì mất ngon.”

“Ấy chết, cháu xin lỗi vì đã lỡ nhắc tới chuyện không vui. Bụng cháu nó cũng kêu lên từ trưa tới giờ rồi, nè Thành, em cũng ngồi vào ăn cho vui..”

Thành chạy ra nhà sau bên một hủ rượu chuối hột đem lên đặt trên bàn, nhìn Minh hơi gian xảo:

“Hôm nay có mồi bén, sẵn tiện anh thử chút rượu chuối mà cha em ngâm đi, đảm bảo uốn vào một ly là nhớ hương vị cả đời.”

Minh hơi lưỡng lự:

“Nhưng mà…”

Chú Ba thấy Minh hơi lưỡng lự ông vội cầm ly lên rót ra một ly đầy tuôn lên hết sạch, nhìn Minh chọc ghẹo:

“Cháu không biết uốn rượu hay là sợ chú bỏ thuốc độc vào trong này? Chú uốn trước cho cháu yên tâm rồi đó..”

Minh xua xua tay, giải thích sợ chú Ba hiểu lầm:

“Không có đâu chú Ba, uốn thì uốn để xem rượu của chú Ba có ngon bằng rượu chuối của nội cháu ngâm không.”

Minh cùng chú Ba và Thành ăn uốn no say, sau khi ăn xong Minh được chú Ba sắp xếp cho gian phòng ở phía sau cùng.

Lúc nãy uốn hơi quá chén nhưng Minh vẫn còn tỉnh táo, định nằm xuống giường chợp mắt nghỉ ngơi nhưng trong đầu lại nhớ hình bóng của nội. Cậu đưa tay mân mê vòng chuỗi tràng hạt của nội trao cho mình, rồi lấy trong ba lô ra cuốn sách tâm huyết chứa toàn bộ bùa phép của thiên tông đạo giáo, cố gắng học những loại bùa phép cách bắt ấn và khai triển trận pháp mới.

Trời cũng đã gần 10 giờ khuya. Minh hơi khát nước định ra phía nhà trước tìm nước để uống vừa bước chân ngang qua phòng của chú Ba thì không thấy ông ở trong phòng, hơi thắc mắc nhưng nghĩ chắc ông ra ngoài đi vệ sinh nên cũng không quan tâm. Vừa đặt ly nước xuống bàn quay người lại thì thấy Thành đứng chần ầng phía đằng sau, Minh giật mình hỏi:

“ Thành, em đứng đây từ lúc nào vậy? Sao không kêu anh, xém tí nữa là anh bay mất luôn cả hồn vía rồi..”

Thành nhìn Minh cười lên trêu chọc:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play