May Mắn Hay Xui Xẻo

May Mắn Hay Xui Xẻo

Nảy Mầm

Tôi tên là Giang Nhất Thành, một cậu sinh viên nghèo mang ước mộng kiếm thật nhiều tiền để du lịch khắp thế giới.

- Cũng không thể ngờ rằng, tôi lại bị cuốn vào một vụ bạo lực gia đình. Ba mẹ tôi chỉ vì hai chữ " Đồng tiền " mà đã xảy ra mâu thuẫn tát động vật lý. Nên dẫn đến ly hôn với nhau khi tôi vừa tròn 5 tuổi.

- Ra tòa rồi, tôi như chết lặng. Một đứa trẻ 5 tuổi, miệng vẫn còn hôi sữa, suy nghĩ vẫn chưa đến nơi đến chốn. Nhưng giờ đây lại đứng trước tòa, chọn ba hoặc mẹ để cùng họ ở sinh sống với nhau đến cuối đời.

- Những ánh mắt đang nhìn chầm chầm về phía tôi. Tôi lúc đó sợ hãi lắm, ánh mắt ấy cứ như những cây kim đang không ngừng đâm chi chít xung quanh cơ thể tôi.

- Một giọng nói vang lên, cắt đi bầu không khí căng thẳng đó. Tôi ngước mặt lên nhìn, thì ra giọng nói ấy chính là mẹ tôi.

" Nhất Thành, con chọn theo ai "

- Nhưng giọng nói ấy vừa dứt, tôi liền đảo mắt nhìn sang ba tôi. Người đàn ông đánh vợ chỉ vì tiền đây. Đôi mắt ông ta không một chút tình cảm nhìn tôi khiến cho tôi rùng mình.

" Boang "

- Tiếng búa đập xuống, tôi nghe tiếng động liền nhìn lên trên. Trên bục cao ấy là những vị thẩm phán đang chờ câu trả lời từ tôi.

" Cậu bé, cháu chịu theo ba hay mẹ nào "

- Tôi do dự, tay chân lúc này như run lên. Nhưng nhìn ba mẹ tôi thì cảm xúc của họ lúc này khác nhau một trời một vực. Ba tôi thì cứ im lặng từ đầu phiên tòa đến cuối buổi, không nói một lời. Còn mẹ tôi thì bà ấy đang không ngừng dùng lời lẽ hợp tình để đưa tôi đi.

- Cả phiên tòa như xôi động lên, phía sau lưng tôi không ngừng có những tiếng nói ở hai phe thúc giục tôi.

" Mau trả lời là mày theo mẹ đi nhanh lên "

" Không, nó phải theo bên nội chúng tôi "

- Hai bên nội ngoại không ngừng cãi nhau để tranh giành một đứa trẻ như tôi. Tiếng xì xào ấy càng ngày càng lớn. Chủ tòa liền giơ cao búa đập mạnh xuống làm dịu đi sự chợ búa ở trong phiên tòa.

" Cậu bé à, con cảm thấy ai là người chăm sóc cho con được tốt, người nào yêu thương con, con hãy đi đến người đó "

- Tôi lúc này cũng có thể hiểu được tình thương là gì. Tôi đứng dậy bước xuống khỏi ghế, chạy nhanh lại chổ mẹ tôi và nói

" Con theo mẹ "

- Cuối cùng cũng có câu trả lời. Phiên tòa chấm dứt, ba mẹ tôi chính thức ly hôn đường ai nấy đi. Ba tôi cũng chẳng nói gì khi quyết định của tôi đưa ra là theo mẹ. Ông ấy cứ im lặng đến lạ thường, thật khiến cho tâm trạng tôi lúc đó rất khó tả.

- Phiên tòa kết thúc, hai bên nội ngoại rời đi. Mẹ tôi nắm tay tôi bước ra khỏi tòa. Nụ cười của sự chiến thắng mỉm cười trên khóe miệng mẹ tôi.

- Tôi thấy mẹ cười cũng ngây ngô mà cười theo mẹ. Tôi trong đầu lúc này chỉ muốn có được một cuộc sống bình yên đầy vui tươi như này thôi.

- Nhưng không ngờ, sau ngày hôm đó. Mẹ tôi dẫn tôi đến một nơi rất xa lạ, tôi rất sợ hãi như muốn co rúm vào trong lòng mẹ tôi ngay bây giờ.

" Nhất Thành à, nơi này sẽ là nhà của chúng ta "

- Mẹ tôi ngồi xuống, nựng nhẹ vào má tôi nói. Tôi lúc này cũng giảm đi sự sợ hãi, ôm chầm lấy bà ấy nói

" Dạ "

- Một căn nhà nhỏ nhìn rất ấm cúng. Tôi và mẹ tôi cùng nhau sinh sống ở ngôi nhà nhỏ này. Sáng thì mẹ tôi đưa tôi đi học, chiều thì trở về cũng nhau. Nấu những bữa cơm đơn giản, nhưng nó lại ngon một cách lạ thường. Dù thiếu đi mảnh ghép đó ba tôi, nhưng căn nà nhỏ đó lại tràn ngập tiếng cười. Tôi lúc đó lại có suy nghỉ và nói lớn với mẹ.

" Con ước có thật nhiều tiền để con và mẹ đi du lịch "

" Nhất Thành của mẹ giỏi quá ta, con định làm gì để có tiền đi du lịch nè "

" Làm gì cũng được ạ "

- Mẹ tôi thấy câu trả lời đầy ngu ngơ của tôi liền cười tươi và nói

" Thôi, ăn cơm đi ông tướng, ăn xong rồi còn học bài nữa đó "

" Dạ "

- Cứ nghỉ cuộc sống đơn giản ấy của mẹ con tôi sẽ như vậy đến hết cuộc đời nhưng không.

- Lúc ấy cũng đã gần 10 đêm, tôi trên chiếc giường nhỏ đang nằm mơ màng chìm vào giấc ngủ. Nhưng lại có tiếng động lạ khiến cho tôi chợt tỉnh giấc.

- Tiếng cót két của đồ vật nào đó đang không ngừng va chạm nhau tạo tiếng động rất khó nghe. Tôi liền thò chân xuống giường đi đến cửa phòng và mở ra, đi đến nơi phát ra tiếng động đó.

- Một hình ảnh hiện ra trước mắt, khiến cho một đứa trẻ ngây thơ như tôi bị vấy bẩn từ đó. Mẹ tôi đang bị 3 người đàn ông lạ mặt không ngừng làm hành động gì đó với mẹ tôi trong phòng.

- Do cửa không khóa, tôi đẩy cửa vào mẹ tôi lúc này đang bị 3 tên đó đánh đập hành hạ. Miệng mẹ tôi thì bị bọn chúng bịt chặt bằng băng keo, tay chân trói lại chặt với nhau không thể thoát ra được.

- Ánh mắt mẹ tôi lúc đó khi nhìn thấy tôi, hoảng loạn nhưng liền rơi nước mắt. Lúc đó tôi mới biết những người đàn ông lạ mặt đó đang ức hiếp mẹ tôi.

- Tiếng mở cửa có vẻ lớn. Bọn chúng quay lại nhìn thấy tôi trước cửa cũng không quan tâm lắm, vì tôi lúc đó chỉ là một đứa trẻ thôi mà, không thể gây nguy hiểm gì đến chúng.

- Một tên trong số đó đi đến ngồi xuống trước mặt tôi và nói

" Ngoan nào cậu nhóc, về phòng ngủ đi khuya rồi "

- Tôi lúc này thấy mẹ khóc, lửa trong lòng tôi bùng phát. Giơ cú đấm mềm yếu lao vào mặt tên đó. Nhưng tên đó chụp được, liền bóp lấy cổ tôi giơ lên cao.

- Mẹ tôi thấy thế không ngừng ú ớ run rẩy. Tôi thì lúc này bị tên đó bóp cổ rất khó thở, vùng vẩy quơ tay múa chân để tìm sự sống.

- Lúc đó tôi nghỉ là tôi sẽ chết do ngạt thở rồi. Nhưng có vẻ tên đó thấy tôi vẫn còn nhỏ, nên đã thả tôi xuống sàn, đi vào phòng và đóng cửa lại.

Hot

Comments

Ngọc Bích Nguyễn Thị

Ngọc Bích Nguyễn Thị

Một ước mộng viển vông ( cho đến khi em lấy chồng)

2024-07-05

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play