Em là nước lã, còn anh là bánh kem.

Mọi thứ xung quanh vẫn bình thường, Nói cách khác là tôi vẫn bình an vô sự trong mấy ngày tiếp theo. Bọn đầu gấu không “xử” tôi nữa, Anh chàng đẹp trai kia cũng không tìm tôi bắt đền. Tôi bắt đầu háo hức chuẩn bị cho buổi đi biển ngày mai.

Nghĩ về bãi cát dài vô tận, những con sóng nô đùa thỏa thích, làn nước mênh mông bất tận mà tôi không thể nào chợp mắt được; cộng thêm việc hồi hộp về việc được mặc bộ đồ bơi màu hồng có đính hai cái nơ xinh xinh mới mua làm tôi càng thêm thao thức. Hơn 1h sáng tôi mới mộng mị chìm vào giấc ngủ. Vậy mà 6h sáng hôm sau tôi đã bật dậy. Niềm vui được đi ra biển có lẽ còn lớn hơn rất nhiều niềm hạnh phúc được ngủ nướng của tôi. Đây là buổi dã ngoại gần như cuối cùng của lớp vì sắp tới phải làm đồ án, bảo vệ đồ án tốt nghiệp.... Bao nhiêu là việc cứ trùng trùng điệp điệp đè lên đầu nhũng đứa con khốn khổ của đất mẹ như tôi đây. Quên béng đi mấy thứ lăng nhăng đó, tôi tung tăng dung dẻ cùng các bạn đến biển. xe chạy mất hơn hai tiếng đồng hồ mới tới nơi, mọi người phấn khích quá cứ hát rống cả lên thành một dàn đồng ca nghe thật là kinh dị. Tôi đảm bảo mấy đứa lớp tôi mà đi làm ca sĩ thì nền âm nhạc nước nhà sẽ bội thu thêm được rất nhiều “uế phẩm”.

Tôi hét lên sung sướng khi nhìn thấy biển mênh mông đang vỗ về bờ cát. Trong những tia nắng vàng bắt đầu lấp ló, ông mặt trời như lòng đỏ quả trứng gà đang vẫy chào chúng tôi khiến đứa nào đứa nấy cười híp hết cả mắt. Buổi sáng dù trời đã sang tháng tư nhưng vẫn hơi se lạnh một chút, chúng tôi chỉ chạy nhảy vui đùa trên bãi cát. Buổi chiều, tôi hạnh phúc khi được khoác lên mình bộ đồ bơi mới. Nghĩ đến việc cưỡi lên nhưng con sóng, thỉnh thoảng lại bị sóng cưỡi lên, tôi cười khoái chí lao thẳng xuống nước. Bất chợt tôi bị kéo giật lại suýt nữa ngả ngửa ra phía sau.

-Cậu điên à? Mang phao bơi vào!

Là Phong, Tôi cũng thấy hơi hơi cảm động vì được cậu ta quan tâm. Nhưng khoan đã! Gì cơ? Cậu ta dám bảo tôi điên? Đây là đúng là thừa cơ hội chửi tôi mà. Tôi liếc xéo cậu ta, vẫn áo phông, quần jean lửng. Hả? Cậu ta không định tắm biển ư?..

-Cậu bị bệnh ngoài da đúng không? Nên không dám tắm biển.

Nói xong tôi nhìn cậu ta dò xét, đang còn băn khoăn không biết cậu ta bị loại bệnh ngoài da nào thì tôi bỗng giật thót mình khi thấy cậu ta đang nhìn chằm chằm vào mình. Thật ra thân hình của tôi không có gì là đẹp cho lắm. Eo cũng nhỏ đấy nhưng buồn thay là những thứ khác cũng nhỏ theo; Ăn may được cái là làn da trắng và mịn. đang tự kiểm điểm về thân hình mình thì mặt Phong đã đỏ lên cậu ta buông mỗi hai từ: “ vớ vẩn”, rồi quay lưng đi. Cậu ta bị làm sao thế??? Người bị ngắm là tôi đây chẳng đỏ mặt thì thôi, cậu ta được chiêm ngưỡng tôi miễn phí còn đỏ mặt cái gì?

Ah! Hóa ra là tôi đoán đúng, “Cậu ta bị bệnh ngoài da” Hơ hơ! Không ngờ tên Phong hắc ám này cũng có chuyện khó nói....

Vùng vẫy trong nước thỏa thích tôi bắt đầu thấy thấm mệt lên bờ nằm phơi nắng.Nhìn con bé Phi Yến đang bị mấy tên con trai lớp tôi vây quanh khiến nó vô cùng mất tự nhiên trong việc tắm táp tôi không thể không cười thầm. Tôi đã từ chối khéo léo rằng: “đây là chuyến dã ngoại quan trọng của lớp quyết không cho người ngoài đi cùng.” Nhưng vì nó cũng mê biển y như tôi nên cứ trơ ra như đàn gảy tai trâu.

-Tao cứ đi đấy, Tao ngồi cùng ghế với mày là được chứ gì?

Nghe nó nói xong câu đó tôi hoàn toàn buông xuôi, để mặc cho nó đi theo.

“Chóc”...

Ah! Có tên nào đó vừa ném 1 viên sỏi trúng lưng tôi. Tôi lia mắt khắp bãi biển tìm thủ phạm và cuối cùng thì dừng lại trên người hai tên con trai đang cười nhăn nhở. Hai tên choai choai. Ước chừng kém tôi vài ba tuổi. Tôi khí thế bừng bừng, xông lên quyết cho hai tên đó vài cái véo tai. Đang lao đi vun vút thì...

“Oạch”

Tôi nằm hôn cát luôn, Cái chân ngắn cũn của tôi không biết lại vô tình vấp vào cái gì đó. Nghe tiếng cười hỉ hả của hai thằng oắt choai choai đó tôi vừa bực mình vừa xấu hổ. Không cho hai tên đó một trận thì thật có lỗi với bản thân. Vừa ngước mặt lên định lồm cồm bò dậy thì.....

Ôi đất mẹ tôi ơi!!! Tôi đang nằm dưới chân một người đàn ông. Tôi từ từ hé mắt liếc dần lên phía trên, Xin rút lại câu nói vừa nãy , không phải là một người đàn ông mà là một chàng trai quyến rũ. Đây là lần đầu tiên tôi được ngắm một chàng trai theo góc nhìn từ dưới lên trong tình trạng người đó chỉ mặc một cái quần bơi màu đen. Tình huống lạ kỳ này khiến tôi không khỏi hiếu kỳ. Body của anh ta quá đẹp! Vạm vỡ, săn chắc, chạm tới mức sáu múi mà tôi hằng mơ ước. Khuôn mặt còn đẹp hơn: mày dậm, mắt sâu đen toát lên sự thông minh hiếm có, mũi cao, mặt không tròn nhưng cũng không quá dài, cái cằm xinh xinh như của anh Lục Nghị. Chỉ mỗi tội anh ta đang nhăn mặt cau mày, khóe môi hơi nhếch lên như muốn nói điều gì nhưng đã bị điểm huyệt miệng không thể thốt nên lời. Ôi ! hình như cái điều không thể thốt nên lời ấy là dành cho tôi, vì anh ta đang cúi xuống chân mình nhìn tôi chăm chú. Lúc này tôi mới ý thức được tình trạng của bản thân. Không còn gì để nói,Quá là mất mặt!

Tôi tiếp tục úp mặt vào cát. Anh ta bước đi như thể tôi là một cái túi ny-lon vứt bừa bãi trên bãi biển. Thật là xấu xa! Lẽ ra anh ta cũng phải hỏi xem tôi có sao không, rồi cúi xuống đỡ tôi lên một cách nhẹ nhàng, ân cần chứ? Đàn ông thế kỷ hai mươi mốt ngày càng vô tình hơn rồi. Đang sỉ vả anh ta thì tôi nghe thấy cái giọng choai choai bên cạnh:

-Bà chị ơi có cần em đỡ dậy không? Hay cứ nằm đây?

Tất cả vì hai đứa nó mà ra. Tôi ngồi phắt dậy thì tụi nó đã tự động chạy. Vơ tạm mấy hòn sỏi quanh đó, tôi vừa chạy theo vừa phi túi bụi về phía hai đứa nó.

Chóc!!!!

Cuối cùng thì tôi cũng phi trúng một cái đầu. Nhưng ông trời rất thích trêu đùa tôi, người bị tôi ném trúng không phải là ai trong hai tên choai choai đó mà chính là anh chàng mặc quần bơi màu đen. Ánh mắt của anh ta lúc này như muốn giết người ngay lập tức. Đầu óc tôi bỗng nhiên trống rỗng tay chân như thừa thãi. Tôi tạm rơi vào tình trạng chết lâm sàng, đứng chôn chân tại chỗ.

Đột nhiên ánh mắt anh ta dịu xuống, có chút cái gì đó thoáng chút ngạc nhiên hiện lên trên gương mặt đẹp trai đó.

Anh ta đang đi thẳng về phía tôi. Không lẽ nào anh ta đã nghĩ ra cách thủ tiêu tôi nhanh gọn mà không ai hay biết. Thoáng rùng mình tôi nhắm tịt hai mắt, bịt chặt đôi tai, phó mặc số phận cho ông trời ngay tại nơi biển cả.

-Sao em lại ở đây?

Anh ta hỏi. Khiến tôi tròn mắt lên nhìn. Tôi và ta quen nhau ư?

-“Em đi chơi với lớp. Còn anh?” - là cái giọng vốn chẳng có gì là dịu dàng nhưng đang cố tỏ ra ngoan ngoãn của Phi Yến.

Nó đã đứng đằng sau tôi từ khi nào. Hai người đó coi tôi như không khí, cùng nhau đi vào trong luôn.

Con bé Phi Yến này sao số nó cứ may mắn suốt vậy? Nó quen anh chàng đẹp trai này từ khi nào mà không thấy kể lể khoe khoang gì với tôi chứ?Thật không giống với bản chất nó chút nào. Nhưng không hiểu sao tôi lại có cảm giác như đã gặp anh chàng này ở đâu đó. Những thắc mắc, tò mò đang chất đống ngồn ngộn trong đầu tôi thì tôi đã bị Phi Yến kéo vào trong quán nước cạnh bờ biển trong trạng thái mơ hồ.

-Đây là anh trai tao!

Lời nói của nó khiến tôi phun hết ngụm nước dừa ngọt mát trong miệng ra. Sao tôi lại gặp đức lang quân tương lai của mình trong tình huống trớ trêu như thế này? Anh ấy đang nhìn tôi không lấy gì là thiện cảm. Nếu là tôi có khi tôi còn không thèm nhìn ấy chứ. Nhưng anh ấy vẫn thuộc dạng lịch sự hơn tôi gấp trăm lần.

-Chào em!

Anh nói rồi khẽ cười. Nụ cười rất quen thuộc, tôi giật mình nhớ ra bức ảnh của anh mình đã xem. Tôi cũng nhe răng ra cười lại:

-Chào anh! Em là Vy bạn cùng phòng với Phi Yến.

-Đỗ Tường Vy hả?

Tôi giật mình tập hai. Sao anh lại biết rõ họ tên của tôi cơ chứ? Tôi gật đầu, giả vờ e lệ rồi tranh thủ liếc xéo Phi Yến. nó đang ngồi hút nước dừa cười giả lả. Bỗng nhớ ra mình vẫn chưa biết tên anh dù đã năn nỉ con bé Phi Yến mỏi cả miệng mà nó vẫn không nói. Tôi cố hỏi bằng cái giọng dịu dàng nhất có thể: “anh tên là gì ạ?”

-Trần Nhật Dương!

Anh trả lời họ tên đầy đủ nhưng cái giọng điệu thì cụt lủn không chút che giấu. Anh đang nhìn thẳng vào mặt tôi khiến tôi thấy chút bối rối. Dù gì thì so với bản lĩnh của anh tôi cũng chỉ có thể sông hồ so với biển thôi!

-Thỉnh thoảng Phi Yến cũng nhắc đến em. Anh nghe cũng thấy rất thú vị. Rất tò mò!

Lời nói của anh làm tôi giật mình tập ba. Tôi thầm cảm ơn Phi Yến. không ngờ nó lại PR về tôi với anh nó.

-Nhưng gặp rồi thì quả là thất vọng!

Anh tiếp tục nói bằng cái giọng đều đều. Nhưng chẳng khác nào sét đánh ngang tai,Tôi bắt đầu thấy khó chịu liên tục hút nước dừa mà không biết rằng nó đã hết từ lúc nào. Khi tôi nghe thấy tiếng kêu vô duyên từ cái ống hút thì cả hai anh em Phi Yến đang tròn mắt nhìn tôi. Tôi xấu hổ không dám ngẩng mặt lên. Im lặng một chút vẫn là cái giọng đều đều khi nãy vang lên:

-Nghe nó kể anh đã tưởng tượng em là một ly cocktail hảo hạng nhưng gặp thì lại thấy em chỉ là một cốc nước lã ở nhiệt độ thường.

Thật là đã quá sức chịu đựng của tôi rồi! Anh ta không biết điểm dừng là gì. Dù tôi có trơ trẽn ngắm body của anh không hề biết đến xấu hổ, dù tôi có ném sỏi trúng cái đầu chứa toàn những ngôn từ độc ác của anh thì cũng không có nghĩa là anh có quyền hạ thấp giá trị bản thân của tôi đến vậy. Cái gì mà đã cốc nước lã rồi lại còn nhiệt độ thường? Dù anh ta có đẹp trai, có là giám đốc anh trai của Phi Yến- người mà tôi đã nghĩ là sẽ cưới làm chồng thì tôi cũng không thể không lên tiếng bảo vệ giá trị con người mình:

-Còn em thấy anh như một chiếc bánh kem vị socola.

Tôi nói kèm theo một nụ cười hiền. Đôi mày anh ta khẽ nhíu lại sau đó mặt liền giãn ra khóe môi hơi nhếch lên. Không thèm để ý đến cái điệu bộ đó tôi tiếp luôn:

-Nhưng rất tiếc là đã quá hạn sử dụng, chỉ có thể bỏ vào thùng rác.

Nói xong câu đó tôi cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân.

Trên chuyến xe trở về trường Phi Yến cứ nhìn tôi với cái ánh mắt rất kỳ quái. Tôi chẳng hơi đâu mà đi phân tích về cái ánh mắt của nó. Vì tôi còn đang thấy ghét nó. Đúng hơn là ghét anh nó lây sang nó. Tôi đành nhắm mắt giả vờ ngủ để khỏi phải nhìn thấy cái bộ mặt nó.

Hot

Comments

__NathalyLg

__NathalyLg

Tui bị cuốn vào rồi.

2023-11-26

1

Toàn bộ
Chapter
1 Lần đầu nhìn thấy anh... là xem ảnh.
2 Gan của tôi nhỏ hơn người thường.
3 Em là nước lã, còn anh là bánh kem.
4 Chôn chặt đoạn tình cảm của mình
5 Dốt hoá
6 Tỏ tình ... tốt nghiệp
7 Tìm việc... chuyển nhà.
8 Phỏng vấn... có chút kỳ lạ
9 Sếp có nhan sắc là điều nguy hiểm
10 Ăn lẩu
11 Bị bắt tại trận
12 Tuyển thêm người
13 Tôi đã diễn một màn kịch rất đặc sắc
14 Chỉ dọa được mỗi anh.
15 Tôi còn tưởng anh định tỏ tình
16 Anh cõng tôi
17 Thả Thính
18 Nắm tay
19 Giả ốm phần 2
20 Rốt cuộc anh mày sao lại như thế?
21 Lần đầu đi máy bay
22 Hôn môi
23 Tôi đau
24 Anh sai rồi
25 Lần thứ 2 rồi!
26 Hoá ra từng đậm sâu đến vậy
27 Hòn đá trong lòng
28 “Bôi thuốc”
29 Bỏ đói anh
30 Tình cũ
31 Anh ghen rồi
32 Tỏ tình
33 Em dễ thương thật mà!
34 Quà sinh nhật
35 Xấu hổ
36 Anh bắt nạt em
37 Về quê
38 Yêu xa
39 Vị Trà xanh đậm đặc
40 Anh sẽ không níu kéo em nữa
41 Chỉ bố mẹ là yêu thương con vô điều kiện.
42 Miu
43 Tớ là gái thẳng...
44 Nằm viện
45 Chăm sóc tôi
46 Tạm biệt
47 Tuyết rơi ở cố cung rồi!
48 Gặp lại
49 Lúm đồng tiền lại xuất hiện rồi !
50 Tiệc chia tay “độc thân”
51 Gu của anh là nước lã ở nhiệt độ thường
52 Nụ hôn vị kem chanh leo
53 Đám cưới Phi Yến
54 Tạo bất ngờ cho anh
55 Cầu hôn
56 Món quà bất ngờ
57 Ra mắt chính thức
58 Tạt trà
Chapter

Updated 58 Episodes

1
Lần đầu nhìn thấy anh... là xem ảnh.
2
Gan của tôi nhỏ hơn người thường.
3
Em là nước lã, còn anh là bánh kem.
4
Chôn chặt đoạn tình cảm của mình
5
Dốt hoá
6
Tỏ tình ... tốt nghiệp
7
Tìm việc... chuyển nhà.
8
Phỏng vấn... có chút kỳ lạ
9
Sếp có nhan sắc là điều nguy hiểm
10
Ăn lẩu
11
Bị bắt tại trận
12
Tuyển thêm người
13
Tôi đã diễn một màn kịch rất đặc sắc
14
Chỉ dọa được mỗi anh.
15
Tôi còn tưởng anh định tỏ tình
16
Anh cõng tôi
17
Thả Thính
18
Nắm tay
19
Giả ốm phần 2
20
Rốt cuộc anh mày sao lại như thế?
21
Lần đầu đi máy bay
22
Hôn môi
23
Tôi đau
24
Anh sai rồi
25
Lần thứ 2 rồi!
26
Hoá ra từng đậm sâu đến vậy
27
Hòn đá trong lòng
28
“Bôi thuốc”
29
Bỏ đói anh
30
Tình cũ
31
Anh ghen rồi
32
Tỏ tình
33
Em dễ thương thật mà!
34
Quà sinh nhật
35
Xấu hổ
36
Anh bắt nạt em
37
Về quê
38
Yêu xa
39
Vị Trà xanh đậm đặc
40
Anh sẽ không níu kéo em nữa
41
Chỉ bố mẹ là yêu thương con vô điều kiện.
42
Miu
43
Tớ là gái thẳng...
44
Nằm viện
45
Chăm sóc tôi
46
Tạm biệt
47
Tuyết rơi ở cố cung rồi!
48
Gặp lại
49
Lúm đồng tiền lại xuất hiện rồi !
50
Tiệc chia tay “độc thân”
51
Gu của anh là nước lã ở nhiệt độ thường
52
Nụ hôn vị kem chanh leo
53
Đám cưới Phi Yến
54
Tạo bất ngờ cho anh
55
Cầu hôn
56
Món quà bất ngờ
57
Ra mắt chính thức
58
Tạt trà

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play