Chương 2

“Xuyên không ?”

Viễn Minh cũng chưa phải là lần đầu tiên nghe đến cái từ này.

Thỉnh thoảng cậu cũng đọc tiểu thuyết vào những lúc chán nản hoặc giết thời gian, đương nhiên thể loại này cậu cũng từng đọc vài bộ như kiếm hiệp hay làm tổng tài.

Cũng có những bộ đấu cung tranh sủng thời xưa, hoặc là những thiên tài xuyên không thành người nào đó, cậu nhớ cũng mãi không hết.

Chỉ là không ngờ tới, cậu cũng có được diễm phúc lớn này, nên cậu cũng cần phải cân nhắc kĩ lưỡng về lựa chọn của mình.

Kiếp sau của cậu đương nhiên là phải sống một cách an nhàn rồi, không màng thế sự, chỉ mở vào tiệm cửa hàng hoặc công viên, không nợ nần, cờ bạc gì cả, chỉ thản nhiên uống trà sống qua ngày mà thôi.

Đó mới là lí tưởng chân ái nhất cậu hướng tới, chính là không làm mà vẫn có ăn.

“Tôi đồng ý yêu cầu này.”

Không do dự lựa chọn, bảng thông báo đã biến mất không để lại dấu vết nào, dưới chân cậu lại có thứ gì đó đang ngọ nguậy, nhìn vào lại liên tưởng tới một cục bông nào đó.

Cậu bế nó lên, phát hiện đó là một con cún lông xù màu trắng, nhỏ con, mềm mại, định ôm nó một chút bỗng nhiên nó lại nói chuyện như lẽ đương nhiên.

“Chào bạn mới nhé, từ nay tôi mong được bạn giúp đỡ nhiều.”

“……..”

Cậu trong lòng cũng sốc nặng lắm, vì loài chó ở bên ngoài đời nào lại có thể tự mình nói chuyện được.

Với lại, cậu càng nhìn lại càng cảm thấy ngứa đòn hơn bao giờ.

“Mày ăn gì mà không hiểu sao, tao lại cảm thấy mày láo toét hơn nhỉ ?”

“CÒN CẬU MỚI LÀ CÁI THỨ NGỨA ĐÒN NHẤT TRONG NHỮNG KẺ NGỨA ĐÒN TÔI TỪNG GẶP ĐẤY ! MỚI GẶP NHAU MÀ NÓI TÔI LÁO TOÉT ĐÓ HẢ !”

Nó trực tiếp dùng cả bốn chân đạp thẳng vào mặt cậu không thương xót, chưa dừng lại ở đó, nó còn tới cắn cả cái đầu của cậu như thể nó muốn xẻ thịt cậu vậy.

Nhưng cậu đã chết rồi mà, có cảm thấy gì đau đớn đâu chứ, cùng lắm chỉ là vài lần nhức nhối.

“Cậu liệu hồn sau khi xuyên không đều phải nghe lời cho tôi, bằng không thì đừng hòng nghĩ tới việc cậu sẽ được an nhàn sau khi nhập vai !”

“Hay ho nhỉ ? Tôi cũng chết đã một lần rồi thì thôi đi, muốn tôi khổ thì có khác gì lúc trước đâu ?”

“Lời nói của hệ thống là tuyệt đối !”

“Còn thứ tuyết đối là thứ để người ta phá vỡ nó.”

“Tôi xem cậu phá bỏ nó thế nào !”

———————————

Một hồi giằng co như một trò đùa không chính thức, cả hai rốt cuộc cũng đi vào vấn đề chính sự, chính là lựa chọn một cuốn tiểu thuyết để xuyên không.

“Vậy thì, cậu đã lựa chọn được cuốn nào chưa ?”

“Tôi còn không thấy danh sách thì làm sao tôi chọn được, hệ thống bị lỗi thế này hả ?”

“Cả nhà cậu mới có lỗi đấy ! Lỗi đầy mặt ra còn ngồi trông mong gì, giỏi thì tự mình tìm đi, tôi bãi công bây giờ.”

“Mà tôi nên gọi cậu là gì ? Cậu cũng không xưng tên, còn đang định với cậu một tiếng là cún con.”

“Lão đây cũng gần nghỉ hưu rồi, còn mỗi cậu là đối tượng cần hoàn thành thôi đấy. Mà sao cũng được, cứ gọi ta là Code đi.”

Code thao tác trên bàn phím nổi, loạt danh sách tiểu thuyết đã hiện ra ngay trước mắt cậu, nhất thời không thể không choáng váng.

“Cậu thử xem đi, mấy cái này cũng nổi tiếng lắm, đương nhiên là cũng có các thể loại phản diện, thanh xuân, chọn kiểu nào cũng hoàn toàn đều hợp hết cả.”

“Không có cuốn nào giúp tôi có cuộc sống an nhàn hả ?”

“Làm gì có, muốn ngồi mát hưởng bát vàng hả ?”

“Hệ thống này thực sự nát rồi.”

Code nghe thấy máu gan liền sôi sục lên như bình nước ngưỡng 300 độ C, lấy ra một cái búa đánh thẳng vào trán cậu một phát xuất hồn.

“TÔI NÁT CŨNG CÒN HƠN CÁI LOẠI NHƯ CẬU ĐÓ ! CÓ LÀM THÌ MỚI CÓ ĂN ! CẬU KHỎI CHỌN NỮA, TÔI LỰA CHO CẬU !”

Code bực bội ném cho cậu một cuốn tiểu thuyết cậu bị ép phải xuyên không, Viễn Minh nhìn bìa sách không khỏi ba chấm.

“Này….”

“Phàn nàn gì ? Tôi cũng không đưa cậu vào vai nhân vật chính đâu.”

“Nhưng cuốn này…..Cậu bảo tôi phải xuyên không vào truyện BL này hả ?”

“Đây là cách duy nhất tôi tìm ra cuốn thỏa điều kiện của cậu đấy, chê nữa thì đừng đầu thai đi, cũng đừng xuyên không nốt !”

“…….”

Không đường nào dám phản bác nữa, cậu chỉ đành ngậm ngùi chấp nhận thực tế này. Nhưng nãy Code nói rằng sẽ không đưa cậu nhập vào nhân vật chính, cũng có thể thả lỏng tâm trạng.

Nhân vật phụ ít xuất hiện càng tốt, cậu càng an nhàn hơn thảy.

“Vậy tôi đưa cậu xuyên không đấy, làm trọn vẹn vai trò của mình.”

“Chờ đã, tôi còn không biết nhiệm vụ……”

*Cạch*

Code nhấn cần gạt bên cạnh bảng hệ thống, thân xác Viễn Minh đã phân rã nhanh thành nhiều mảnh, sau đó biến mất khỏi không gian màu đen này.

Code thấy cậu đã biến mất hoàn toàn, lại nở ra một nụ cười đầy xảo quyệt.

“Dám bảo ta lỗi, vậy lỗi này cậu tự nhận đi !”

Nó thao tác một vài bước đơn giản, đã chuyển ngay đối tượng yêu đương của nam chính từ em trai nam phụ sang nam phụ ở cuốn tiểu thuyết cậu bị ép buộc xuyên không.

“Tôi chống mắt lên xem, cậu sẽ lãnh cú này thế nào ? Để nghiệp chướng này đi theo cậu luôn đi !”

Hot

Comments

seallll

seallll

ko bt sao nhưng cảm giác ko thích hệ thống

2024-01-20

14

Hồng Thuẫn 👻

Hồng Thuẫn 👻

thật là thú vị

2024-01-01

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play