Cô đứng đó lòng muốn nói nhưng miệng không tài nào mở ra được, trước mặt cô là người con trai mà cô hằng ao ước một ngày được về chung nhà với hắn, cô hi sinh cho hắn nhiều như thế kết cục nhận lại chỉ toàn nỗi đau. Cô muốn buông bỏ nhưng tiếc rằng không dễ dàng như cô tưởng cô đem lòng yêu hắn bao năm làm sao chỉ mới một thoáng mà cắt đứt.
'' Dung Dung, hãy nhớ đến lời cuối cùng của mẹ cháu mà đồng ý...'' Mẹ Đại thần nói.
Đúng là trước khi ra đi mẹ cô đã mong cô được sống hạnh phúc bên Đại Thần nhưng giờ anh không yêu cô, anh đã quên đi lời hẹn ước năm đó chỉ còn cô là nhớ như in những gì anh đã nói vì trong lúc cô đau đớn nhất chỉ có anh bên cạnh. Cô đã từng tin tưởng anh là chỗ dựa vững chắc nhất của cô còn giờ là của Lục Trà.
'' Vâ...ng, con...đồng ý '' Dương Dung run rẩy mở lời, ánh mắt cô rơi vào người Đại Thần.
Đại Thần nhìn cô với vẻ mặt tức giận, cười khinh bỉ nói: '' Được nếu mọi người đã ép như thế con sẽ cưới cô ta nhưng đừng hòng con coi cô ta là vợ, bố cũng đừng động vào Lục Trà.'' Anh đi ra khỏi nhà trong cơn giận dữ.
'' Hai bác xin lỗi về thái độ của Đại Thần, không hiểu sao càng lớn nó càng cư xử không ra thể thống gì '' bác Thần thở dài
'' Vậy cháu xin phép '' Cô cũng chẳng còn vấn vương nơi đây nữa chỉ muốn nhanh đi cho khỏi sự đau đớn trong tim.
Có vẻ như ông trời muốn khóc thay cho số phận của cô rồi, trời mưa ngày một mau. Hạt mưa lăn dài trên gò má Dương Dung thay cho nước mắt trong lòng của cô, đường đường là tiểu thư của nhà họ Đặng lại phải đi bộ trên đường mưa không ai đón, cô đã từng được yêu thương, từng được quan tâm như thế, h lại như mất tất cả. Không ô, không người, cô lảo đảo bước đi trong cơn mưa nặng hạt và gió rít, tham lam mà hít lấy bầu không khí ẩm ướt ấy.
Về đến nhà, cô cởi bộ quần áo đã thấm đẫm những giọt nước mắt, lạnh lẽo ấy ra và đi tắm. Bị đuổi khỏi nhà họ Đặng, cô thuê một phòng khách sạn nhỏ sống qua ngày, đó rõ ràng là nhà của cô vậy mà trắng trợn bị người ta cướp đi mất. Nghĩ đến đây cô cũng chỉ biết ngậm ngùi tròng làn nước ấm ấy.
Làn khói mỏng bốc lên trong phòng bếp có lẽ thứ an ủi cô bây giờ là đồ ăn, nhìn mấy món ăn tỏa khói nghi ngút làm cô khẽ nở một nụ cười, sắp tới e là....cô phải rời xa nơi này rồi.
Sáng hôm sau, cô cảm thấy mệt mỏi, đầu đau nhức choáng váng, có vẻ như cơn mưa hôm qua đã làm cô bị cảm mất rồi...
'' Tên Đại Thần chết tiệt kia '' cô thầm nghĩ.
Reng..reng...ng tiếng điện thoại kêu lên cô cảm thấy có điều không lành, à đúng rồi...là Đại Thần. Cô lặng một lát rồi nhấc máy '' alo '' bên đầy kia chỉ nói vỏn vẹn lại một câu '' mau xuống đây cho tôi '' rồi ngắt máy.
Thở dài, cơ thể cô nặng trĩu, đầu thì đau đã chẳng có ai quan tâm lại còn phải gặp tên phản bội này. Trong mắng thầm, cô vẫn nhanh chuẩn bị không để anh đợi lâu mặc kệ cơn đau đầu dai dẳng, cô vẫn còn yêu, còn yêu anh rất nhiều.
'' Làm gì mà lâu thế, cô không biết tôi còn bao nhiêu việc sao..'' anh quăng cho cô một câu như thế.
'' tô..tôi xin lỗi '' cô nói nhỏ..
'' còn không mau lên xe '' anh cáu kỉnh nói.
Cô mở cửa xe định vào thì bị anh chặn lại.
'' chỗ này là của Lục Trà, đi xuống dưới '' cô lẳng lặng ra sau ngồi.
Dương Dung là thanh mai trúc mã của anh còn chưa có được vị trí nào, vậy mà một cô bạn mới quen đã chiếm được vị trí trong lòng anh đến thế. Bao năm của cô không bằng hai năm Lục Trà bên anh, cô cười như đang chế diễu chính bản thân mình sao lại đem lòng yêu hắn, bị hắn phản bội rồi vẫn yêu. Không chịu được sự yên lặng cô mở lời '' Không biết anh gọi tôi ra có chuyện gì sao ''
'' Chọn váy cưới '' Anh nói
'' Nhanh vậy à....'' cô bất ngờ
'' Ba mẹ muốn làm đám cưới luôn, cô nên nhớ cô chỉ là vợ tôi trên danh nghĩa, người tôi yêu là Lục Trà, đừng hòng đụng đến cô ấy.'' Anh lạnh giọng.
'' Lục Trà, Lục Trà,..tôi nghe đến phát chán rồi, ai thèm đụng vào cô ta..'' cô thầm nghĩ.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày mình đi chọn váy cưới với Đại Thần, trong lòng có chút vui nhưng cũng sớm vụt tắt sau câu nói của anh '' cô chọn đại đi nhanh nhanh tôi còn đi ''
Cô lần lượt khoác lên mình những bộ váy với những kiểu khác nhau, Dương Dung không hẳn là một người con gái đẹp, đáng yêu như Lục Trà nhưng mang nét thanh tao, thuần khiết, vóc dáng mảnh khảnh càng tôn lên chiếc váy cưới ấy. Cô ngắm mình trước gương tự hận mình không ăn nhiều chút cơ thể gầy đến nhô xương. Cô mỉm cười quay lại hỏi Đại Thần : '' Bộ này hợp với em chứ ''
Đại Thần không nhìn cô lấy một cái tùy ý nói một câu '' được '' rồi đứng dậy '' tôi có việc gấp cô chọn xong thì tự bắt xe về đi ''
Anh cứ thế bước nhanh ra xe, phóng đi để lại Dương Dung hụt hẫng với chiếc váy cưới.
Ngay cả người đàn ông sẽ cùng cô bước vào lễ đường cũng không nhìn cô lấy một cái vậy cô mặc đẹp cho ai xem chứ... Ngậm ngùi, ngày cưới là ngày đẹp nhất của cô dù anh ấy có không quan tâm cô cũng phải thật đẹp nghĩ vậy cô nói: '' phiền cô cho tôi thử thêm vài chiếc nữa dù sao cx đã đến đây cũng phải chọn ra chiếc đẹp nhất'' cô cười, một nụ cười che lấp đi nỗi buồn tủi trong lòng.
Phóng tầm mắt ra xa, cô thấy một cặp đôi đang tươi cười cùng chọn váy cưới cảnh đó đẹp biết mấy. Cô tự trách mình sao lại mềm lòng mà nhận lời kết hôn với anh, đây là kết quả cho lời nói ấy, là do cô làm ra cô phải chịu.
Tobe continue
Chúc mọi người đọc vui vẻ !
Updated 36 Episodes
Comments
Nhu Ngoc 22
tội chị quá
2024-08-04
1
Chim Xi Măng
Thôi cưới em đi chị ơi😭
2024-07-16
1
🔍conan
Thật không thể tả được cảm giác mỗi khi đợi đến tận trưa, có chap mới rồi mới có thể ngủ.
2024-02-16
1