Như Vì Sao Sáng Lướt Qua Rồi Vụt Tắt
Tại thành phố X nơi trung tâm phát triển của đất nước, thành phố này vỗn dĩ là một thành phố nổi tiếng là nơi của những cặp đôi, nơi của hạnh phúc, lãng mạn. Ấy vậy mà trong muôn vàn sự hạnh phúc ấy lại có một cô gái phải ôm nỗi cô đơn trong thành phố tràn ngập sự đầm ấm, lãng mạn ấy.
Dương Dung là con gái của tập đoàn nhà họ Đặng cô được gia đình định hôn ước từ bé với con trai của nhà họ Đại là Đại Thần. Hai gia đình vốn thân thiết nên Dương Dung và Đại Thần cũng vì thế mà quen nhau từ nhỏ, chơi chung, lớn lên cùng nhau. Ngày Dương Dung mất đi cha mẹ cũng là ngày Đại Thần hứa với cô sẽ chăm sóc cho cô suốt quãng đời còn lại. Cô tin tưởng anh, trao tim mình cho anh làm chỗ dựa cuối cùng của cô
Những tưởng hai người sẽ có một cuộc tình đẹp như trong tranh, một tình yêu từ thửa nhỏ đến khi trưởng thành, một tình yêu chỉ có trong cổ tích năm cô học đại học, Đại Thần đã đem lòng thích một cô gái khác..mà người đó còn là bạn thân của Dương Dung. Cô biết Đại Thần thích cô gái ấy, cô biết Đại Thần yêu cô gái ấy đến nhường nào... Khi chứng kiến cảnh người mình đem lòng yêu bao năm trời đang chăm chút món quà tặng cho cô gái kia cô chỉ biết ngậm ngùi.
'' Cậu có chắc món quà này của tớ sẽ khiến Lục Trà đồng ý làm người yêu tớ không '' Đại Thần tươi cười nói với Dương Dung
'' Cậu tốn công đến vậy sao cậu ấy từ chối được'' Dương Dung cố kìm nén cảm xúc trả lời anh
Ngày hai người thành đôi cũng là ngày Dương Dung cảm thấy buồn nhất, nỗi đau ấy như ngàn mũi dao đâm qua tim khiến tim cô rỉ máu, cô lựa chọn từ bỏ tình cảm ấy chúc phúc cho hai người họ rồi trở lại chuyên tâm học hành....
Cô tốt nghiệp cầm trong tay cơ hội nối nghiệp tập đoàn của cha mẹ lại bị người bác cô tin tưởng phản bội cướp mất quyền thừa kế chỉ có thể đầu quân cho công ty khác làm nhân viên. Cô tìm được công việc tưởng rằng là sự an ủi bản thân nhưng lại là khởi đầu của ác mộng trong tương lai.
Cô được mẹ Đại Thần mời đến nhà nói chuyện đã 2 năm kể từ khi cô lựa chọn buông bỏ tình cảm với anh, giờ chắc anh đã trở thành người thừa kế tập đoàn còn cô chỉ là một nhân viên nghèo.
'' Đến rồi à Dung Dung, lâu lắm rồi bác mới gặp lại cháu, dạo này cháu ổn chứ '' Mẹ Đại Thần vui vẻ mời Dương Dung vào nhà.
'' Dạ, làm phiền bác rồi '' Cô bước vào nhà. Căn nhà vẫn giữ vẻ ngoài tráng lệ của nó kể từ lần cuối cô tới đây.
Vừa bước vào cô nghe thấy tiếng cãi nhau của bố Đại Thần và anh, loáng thoáng nghe được nội dung về Lục Trà.
'' Dương Dung đến rồi à cháu, lại đây ngồi '' Bác Thần nở nụ cười chào đón cô.
Ngồi vào chỗ của mình cô đưa mắt về phía người con trai đang cau mày phía đối diện, vẫn là khuân mặt ấy, đường nét ấy mà sao xa cách lạ thường, tưởng chừng đã cả ngàn năm chưa gặp lại vậy.
'' Mặt tôi dính gì sao '' Đại Thần cau mày nói
'' Khô...ng có '' cô bất giác nói
'' Con đã nói rồi con chỉ cưới Lục Trà, ngoài cô ấy ra con không lấy ai khác'' anh nói.
Bác Thần đập bàn nói: '' Đứa con gái quan hệ mập mờ đấy của con bảo ta chấp nhận làm sao,hơn hết Dương Dung có hôn ước với con từ nhỏ, cùng con trải qua bao khó khăn, người con chọn làm vợ nó phải đứng đầu bảng.''
'' Đó chỉ là hôn ước từ bé lúc đó con chưa hiểu biết h con hiểu rồi, con chỉ yêu mình cô ấy thôi'' Đại Thần nói lớn.
Dương Dung nghe họ nói qua nói lại trong lòng trào dâng cảm xúc, bỗng chốc không chịu được bèn lên tiếng..'' Nếu bác gọi cháu đến để nghe những lời này thì cháu...xin phép..'' cô đứng lên định rời đi.
'' Ăn bữa cơm với hai bác đã '' mẹ anh nói.
Thấy vậy bác Thần tức giận nói:'' Nếu mày không cưới Dương Dung thì đừng hòng ta để yên cho Lục Trà, dù có ở đâu ta cũng quyết tìm cho ra con bé đó''
Đại Thần không chịu được nói:'' Con đã nói con không yêu cô ta, người con yêu là Lục Trà''
'' Năm đó con bị thương mất máu là Dung Dung cấp máu cho con còn chăm sóc cả đêm không ngủ, thấy con học kém con bé cố gắng học rồi nghĩ cách giảng cho con nghe, biết con không ăn được tôm con bé ngày nài cũng tới nhắc với nhà bếp lấy phàn ko tôm cho con, con bé hiểu con lo cho con, hi sinh nhiều đến thế con bé còn chưa đòi trả ơn lấy một lần còn con thì chỉ Lục Trà với Lục Trà. Con đau một con bé đau mười kìa...'' mẹ Đại Thần bức xúc.
Dương Dung đứng bất động, trong thâm tâm cô giờ như một cuộc đấu tranh tâm lí mạnh mẽ khiến đầu cô như muốn nổ tung, cô vừa muốn Đại Thần hạnh phúc vừa không muốn làm hai bác thất vọng.
'' Dương Dung cả đời này hai bác chỉ coi một mình cháu là con dâu, người Đại Thần lấy nhất định phải là cháu, coi như bác cầu xin cháu giúp bác không thể để Đại Thần nó tiếp tục với cô gái kia nữa..'' bác Đại nói với Dương Dung
Đại Thần tức đến run rẩy, liếc nhìn cô với ánh mắt sắc, sát khí đùng đùng tưởng chừng như nuốt chửng cô.
Không khí khiến Dương Dung khó thở, cô muốn chạy ngay đi, chạy ra khỏi chỗ sát khí này, chạy đến một nơi thật xa, nơi cô không phải thấy anh nữa, nơi cô không phải thấy khó chịu....chỉ có điều cô không thể nhấc chân lên được...cả cơ thể nặng trĩu bất động giữa ngôi nhà mà trước đây cô từng cho là nơi êm đềm nhất.
Tobe continue.
Lời chia sẻ của tác giả: mình là lần đầu viết có gì sai sót mong mọi người cảm. Chúc mọi người đọc vui vẻ !
Updated 36 Episodes
Comments
Nhu Ngoc 22
rồi a sẽ hối hận với sự lựa chọn của mình
2024-08-04
1
Chim Xi Măng
Ui tg ơi đừng viết tắt nhe đang hay 😘
2024-07-16
1