Chương 3: Tớ thích cậu

Trong lớp học.

"A Nhiên, đây là cơm do tớ làm, cậu ăn thử nhé?" Nhìn thiếu niên trước mắt, Lộc Yên Nhiên hơi ngạc nhiên, không ngờ vị thiếu gia này còn biết nấu ăn.

Lộc Yên Nhiên tò mò nếm thử: "Ngon quá!"

Cô bất ngờ thốt lên.

A Như cũng tí tởn lại gần xin miếng ăn. Lộc Yên Nhiên hỏi ý Mộ Khúc Bạch, thấy cậu cười gật đầu bèn đẩy qua cho A Như nếm thử.

A Như ăn xong bụm lấy mặt, mắt sáng lấp lánh khen: "Mỹ vị này chỉ có ở trên trời!"

Mộ Khúc Bạch cười bảo: "Tớ đã nhờ đầu bếp năm sao hướng dẫn. Cậu thích là được rồi. Học trò nấu cơm để báo hiếu sư phụ là điều nên làm."

Lộc Yên Nhiên nhìn vẻ mặt rạng rỡ của nam sinh, bèn gật đầu đáp: "Cảm ơn cậu."

Mộ Khúc Bạch ra vẻ lơ đễnh nói: "Vậy bữa sau tớ lại làm cơm cho cậu anh nhé." Nghe nói muốn nắm bắt trái tim của một cô gái thì trước tiên phải nắm bắt được dạ dày của cô ấy.

A Như nghe vậy bèn lắc lắc tay Lộc Yên Nhiên, nếu cô đồng ý thì thân là nhỏ bạn cùng bàn là A Như cũng có thể ăn ké.

Lộc Yên Nhiên mím môi, cô hơi phân vân, nhưng cô lại thật sự rất thèm món ăn do Mộ Khúc Bạch nấu, bèn đáp: "Tuỳ cậu."

Mộ Khúc Bạch nở nụ cười.

"Reng... reng... reng...."

Nghe thấy tiếng chuông vào lớp, Lộc Yên Nhiên lập tức quay đầu tập trung vào bục giảng. A Như cũng không dám lơ đãng trong tiết học nên cũng quay lên.

Trước khi đó, Mộ Khúc Bạch và A Như nhìn nhau, hai bên dường như đã đạt thành thoả thuận ngầm nào đó.

Lộc Yên Nhiên đã quay lên nên vừa lúc đã bỏ lỡ cái chạm mắt này của cả hai và nét suy tư thoáng qua trên mặt Mộ Khúc Bạch khi nhìn A Như.

Trong lòng Mộ Khúc Bạch, A Như bây giờ chẳng khác nào đồng đội thần cả.

Lộc Yên Nhiên sớm biết Mộ Khúc Bạch nổi trội thế nào, nên cô cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên khi chỉ trong vòng một tháng, Mộ Khúc Bạch đã trở thành nhân vật phong vân ở trong trường.

Tuy cậu ấy học dở nhưng gia thế, diện mạo và thể thao đều vô cùng xuất sắc.

Vào những lúc rảnh rỗi Mộ Khúc Bạch thường đi chơi bóng rổ với mấy cậu con trai khác trong lớp.

Vốn dĩ mấy đứa con trai trong lớp hay thua lớp bên cạnh, nhưng từ ngày có Mộ Khúc Bạch thì chưa thua lần nào cả.

Cứ mỗi trận đấu như thế thì một đám con gái đều sẽ rủ nhau đi xem trận đấu, chỉ riêng Lộc Yên Nhiên tỏ vẻ không để tâm.

Bên cạnh đó, sau một thời gian tiếp xúc thì các bạn học cũng phát hiện ra rằng Mộ Khúc Bạch rất có tài năng nghệ thuật, cậu ấy vẽ đẹp, hát hay, chơi đàn giỏi. Trừ mỗi việc học tệ ra, thì Mộ Khúc Bạch là một chàng trai hoàn hảo, bạn trai lý tưởng, ông chồng quốc dân.

Lộc Yên Nhiên ngồi trong lớp, Mộ Khúc Bạch từ bên ngoài đi vô. Cậu ấy đi ngang qua, đặt một ly trà sữa khoai môn lên bàn của cô.

Lộc Yên Nhiên bình tĩnh tiếp nhận ly trà sữa, vừa nhìn đã biết Mộ Khúc Bạch vừa đi tập bóng rổ về.

Cả người nam sinh thấm ướt mồ hôi, từng giọt mồ hôi chảy từ trán hắn xuống, khuất dần dưới lớp cổ áo sơ mi.

Hai tuần nay, Mộ Khúc Bạch vẫn luôn lấy lí do trả ơn cho Lộc Yên Nhiên để đưa cô đi đi về về, nấu cơm cho cô, tặng cô mấy món quà linh tinh, đưa cô chút đồ ăn vặt.

Lộc Yên Nhiên cũng dần quen với cách làm của cậu. Quan hệ của hai bên cũng dần trở nên thân thiết.

A Như bịt mũi, ra vẻ khó chịu nói: "Mộ Khúc Bạch, cậu hôi quá."

Mộ Khúc Bạch giả vờ vô tình nhìn lướt qua Lộc Yên Nhiên, cười nói: "Cậu không thấy tôi như vậy rất man sao?"

A Như cười bảo: "Thay vì nói cậu man thì tôi thấy cậu tục tằng hơn."

Mộ Khúc Bạch cười cợt: "Nhìn tôi vậy mà tục tằng á? Sư phụ thấy tớ có man không?"

Lộc Yên Nhiên cười, nói thật: "Nhìn cậu đẹp lắm!"

Bên tai của cậu chàng bỗng chốc đỏ lên, Mộ Khúc Bạch ngượng ngùng nói: "Tớ biết mà."

A Như lia mắt nhìn hai người, bày ra vẻ mặt thâm sâu khó đoán.

"Reng... reng... reng...."

Lại là tiếng chuông kéo cả ba về thực tại.

Sau giờ tan học, A Như vẫn về trước như mọi khi, Lộc Yên Nhiên cùng Mộ Khúc Bạch cùng nhau đi đến sân giữ xe của trường học. Lộc Yên Nhiên ngồi sau, hai tay giữ chặt lấy yên xe, lặng im không nói gì.

"Sau này cậu định thi trường nào?" Tiếng nói Mộ Khúc Bạch vang lên.

Lộc Yên Nhiên trầm tư: "Tớ không chắc nữa, chắc là trường Đại học Kinh tế Luật Thành phố Z."

Mộ Khúc Bạch cười: "May quá, tớ cũng định thi vào trường đấy."

Lộc Yên Nhiên trầm mặc, nhớ tới trong giấc mơ, cô trả lời là cô sẽ học trường Đại học Kinh tế thành phố Y, Mộ Khúc Bạch cũng nói như vậy.

Lúc lâu sau, với giọng điệu nghiêm túc, Mộ Khúc Bạch nói: "Lộc Yên Nhiên, tớ thích cậu, cậu cho tớ cơ hội theo đuổi cậu nhé."

Lộc Yên Nhiên mím môi.

Trong giấc mơ, cô đã kiên quyết từ chối cậu ấy, nhưng bây giờ cô tự hỏi về một kết quả khác.

"Cậu thích theo đuổi thì cứ theo đuổi thôi. Ai cản được cậu cơ chứ?"

Mộ Khúc Bạch nở nụ cười rạng rỡ, vừa đạp xe vừa nhìn lên sao trời: "Cậu nói rồi đấy nhé!"

Đến ngày hôm sau thì Lộc Yên Nhiên đã thấy hối hận rồi.

Lúc thấy một đám người vây quanh lớp học của mình, cô thậm chí còn chẳng ngờ được lại có người dũng cảm làm được một chuyện quỷ quái như vậy!

Nhìn những đoá hoa hồng trải đầy khắp lớp và dòng chữ "Lộc Yên Nhiên, Mộ Khúc Bạch rất rất thích cậu" to tướng trên bảng, Lộc Yên Nhiên xấu hổ đến mức chỉ muốn độn thổ.

Rõ ràng trong mơ tên khốn này theo đuổi rất tinh tế, nhẹ nhàng, sao bây giờ lại lố lăng đến thế!

Nhìn vẻ mặt tò mò, trêu ghẹo của những người xung quanh, Lộc Yên Nhiên ngượng chín mặt, hình tượng dịu dàng thường ngày gần như tan vỡ.

Trong lòng Lộc Yên Nhiên không ngừng reo: "Mộ Khúc Bạch, tên khốn nhà cậu!"

*Còn nữa*

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play