Thú vị

Totsu chả biết chuyện gì cũng lao theo, nhờ cậu ấy mà tôi mới không xảy ra việc gì. Tôi lao ra như tên bắn và xuýt bị tông trúng. Trong khoảnh khắc đó, đầu tôi hiện lên vô số hình ảnh làm tôi khẳng định lại được một việc, đó không hẳn là mơ nhưng bây giờ đầu tôi hoàn toàn trống rỗng, giống như là vừa tỉnh lại sau giấc mơ vậy.

Tôi đứng đó ngây người cứ như vừa bị sốc cái gì vậy, thực sự cũng không biết nên diễn tả như thế nào nữa

Totsu thấy tôi như thế cũng không biết làm gì, tất nhiên những chuyện này xảy ra như thế nào thì đều là do cậu ta nói cho tôi biết sau đó.

Totsu thấy tôi như thế, chỉ đành vác tôi vào trong trường, mọi người cũng không mấy quan tâm chuyện này, thực ra nó diễn ra như cơm bữa, không người này thì người khác. Nhưng mà có ngoại lệ, đó là thầy cô, vì muốn hạn chế việc tụi tôi yêu sớm mà đứng ở trước cổng để nhắc nhở. Thấy Totsu, thanh niên nổi tiếng của trường đang vác một đứa con gái như thế liền chặn lại.

Tên của thầy là Homura, thầy có trách nhiệm và đáng mến nhất ngôi trường này. Thầy Homura nghiêm giọng nói "Lần này lại là ai nữa đây ?"

Câu hỏi không phải có ý hỏi han mà là cảm giác mệt mỏi, thầy ấy nhớ mặt biết tên tất cả học sinh nên hỏi kiểu đó hiển nhiên là muốn biết lý do. Totsu vội đáp "Là Ehara ạ, cậu ấy giống mất ý thức vậy ạ"

Thầy Homura vội đỡ tôi xuống xem xét, thấy tôi không phản ứng, liền nhờ hai bạn nữ gần đó đỡ tôi lên phòng y tế, không vì điều gì, nếu để Totsu vác tôi đi kiểu này thì chả khác nào thầy Homura đang cổ súy cho cái "tệ nạn" này cả.

Tôi được đỡ lên phòng y tế, cô giáo trực y cảm giác khó tin, không phải vì trường tôi chưa có ca nào như thế mà là vì còn chưa vào tiết đầu mà lại có "bệnh nhân". Cô giáo trực y tên là Kanae, rất diệu hiền, nhưng lúc cần nghiêm khắc thì còn gắt hơn cả mẹ tôi nữa.

Cô Kanae xem xét xong liền nói với Totsu "Không sao đâu, để em ấy ở đây hết tiết 2 rồi đỡ lên lớp, nhớ viết đủ bài đưa cho em ấy chép là được".

Totsu không phải đứa ngốc, cậu ta hiểu được cô Kanae nói thế là đang có ý nhắc nhở cậu ấy là sắp vào tiết rồi, Totsu nói "Vâng ạ, vậy em vào lớp trước đây ạ".

Cô Kanae nhìn tôi, cô cũng biết tôi, tất nhiên là biết rồi, tôi là một trong học sinh giỏi nhất trường, có lẽ không nhất định là phải biết nhưng có biết cũng chẳng phải rất bình thường sao.

Sau một lúc, tôi bắt đầu có ý thức trở lại, cô Kanae rót cho tôi một ly nước, tôi nhìn lại khung cảnh và nhận lấy. Không cần hỏi thì tôi cũng biết ai là người đưa tôi tới đây.

Tôi nhấp môi nhẹ ly nước, cô Kanae lên tiếng hỏi "Dạo gần đây việc học tập vất vả lắm à ?". Tôi cười nhìn cô đáp "Cũng không hẳn ạ, chỉ là em có hơi mệt mỏi vì mỗi đêm đều mơ thấy..."

Cô Kanae cắt ngang lời tôi "Cái gì, đám giáo viên xấu xa này dám bắt học sinh học đến nỗi mơ thấy ác mộng à..."

Tôi đặt ly nước xuống rồi nói xua tay nói với cô "Không phải, không phải ạ...", do đang gấp nên tôi sặc luôn cả nước.

Cô Kanae vội vàng vuốt nhẹ lưng tôi rồi nói "Em không cần sợ, nói cho cô biết, cô làm thịt tên đó cho em"

Tôi dở khóc dở cười, ngôn hành này đâu phải của người học y đâu chứ, mà cô cũng có ý tốt nên tôi lại có thể trách gì cô hay sao chứ.

Tôi nhẹ nhàng đáp "Chuyện là..."

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play