Mắc Phải Love Virus

Mắc Phải Love Virus

Chương 1: Ký Sinh Trùng MC

Tại thủ đô Light nước Sinar, chiếc màn hình led lớn ở giữa lòng thủ đô đang phát sóng về bệnh liên quan đến ký sinh trùng tên Manipulation hoặc còn có tên khác sau giai đoạn biến dị cuối là Control, gọi tắt là MC.

Nôm na là một loại ký sinh trong não người và điều khiển lấy ý thức của họ và ăn mòn não bộ... Chúng đã xuất hiện từ thời trước Công Nguyên. Nhưng chúng vốn loại ký sinh ở não động vật, không hiểu vì sao lại có thể ký sinh trong não người.

Nếu theo giả thuyết của một tiến sĩ người Nga cho biết: Thì có lẽ là loại ký sinh này đã tiến hoá, hoặc chúng vốn đang ở trong não của một sinh vật và bị người dân ăn phải. Nên vô tình người dân đã nhiễm bệnh.

Tiếng màn hình led to lớn cứ vang vọng kèm theo những tiếng gào thét thất thanh, kêu gào. Có một đám người ôm đầu lăn lết ở dưới đường, rồi cơ thể bắt đầu co giật dữ đội máu ở hai bên lỗ tai trào ra. Xong họ bất chợt bật dậy như cương thi chạy theo rượt đuổi cắn xé người dân.

Lúc này tại toà thị chính Nell, thiếu niên tầm 20 đang nắm lấy tay một cô gái chạy thật nhanh khỏi sảnh lớn đầy rẫy đám người máu me be bết trong vô cùng rớm riết đó.

"Hoài Dương chuyện này là sao?" Cô gái lo lắng hỏi.

"Em đừng hỏi nữa, nào đến khu an toàn anh kể rõ cho em! Bây giờ chạy trước đã!" Anh chạy hồng hộc về phía trước chỉ mong phía trước là lối thoát.

Anh cứ chạy một lúc thì gặp được một người khác, đó Kiến Nam bạn thân anh.

"Dương! Cậu qua đây mau lên..."

"Kiến Nam?"

Anh theo lời Kiến Nam, nắm chặt tay Thu Như chạy thật nhanh vào trong một cân phòng mà Kiến Nam đang ở trong đó, đóng chặt cửa. Nhìn bao quát xung quanh thì đây có lẽ là phòng tiếp khách quốc tế.

"Nè Hoài Dương cậu có nghĩ là nó không?"

"Có! Manipulation loại thí nghiệm mã 051... Đã tái sinh..." Anh nói với giọng đầy mệt mỏi. Cứ thở hồng hộc.

"Mình cũng chả hiểu cái đết gì nữa? Nó đã gần tuyệt chủng rồi mà còn hồi sinh, còn cho tiến hoá nó nữa. Khiếp thật!! Cái đám tiến sĩ dở hơi đó làm mình tức chết!!!" Kiến Nam nghiến răng nghiến lợi.

"Hoài Dương, đây là ai vậy?" Thu Như dịu giọng hỏi

"Là bạn anh! Nói sơ về Kiến Nam thì cậu ấy là người của đội ngũ tiến sĩ sinh học nổi tiếng ở thủ đô Light. Và cũng là kẻ góp một phần tìm hiểu về sinh vật manipulation đó." Anh từ tốn nói với Thu Như.

"Nè bây giờ là ngàn cân treo sợi lông... Nhầm, nhầm. Ngàn cân treo sợi tóc cậu cũng đừng có mà khịa mình nha!!! Mình chỉ là thí nghiệm lên não động vật thôi. Và mình đã ngưng thí nghiệm khi thấy quá trình nó bào mòn não của động vật như nào. Cậu cũng biết mình không phải là người thích tái tạo một cái gì đó mà..." Kiến Nam nói một tràn dài thường thượt làm cho Hoài Dương chỉ biết lắc đầu.

"Bây giờ đám người ngoài kia..." Mắt Thu Như long lanh ánh nước, giương ánh mắt đầy kinh hãi sang cái cửa. Những gương mặt gớm riết cứ ở lì ngày cửa kính làm cô nôn oẹ.

Hoài Dương lo lắng nhìn Thu Như ôn nhu hỏi: "Em không sao chứ?"

"Anh Hoài Dương... Vậy có nghĩa là...bọn họ...bọn họ đã chết rồi?" Thu Như đưa ánh mắt lên nhìn anh.

"Ừm... Nếu tính đến giai đoạn này nếu trong vòng 3 tiếng không tìm cách mổ lấy ký sinh trùng thì thật sự họ sẽ chết do mất não và thứ thay thế bộ não đó chính là đám ký sinh."

Anh càng nói mặt càng biến sắc rõ rệt.

"Đúng là cái thời đại tiên tiến, đết làm cái gì ra hồn, ngoài việc tái sinh mấy cái vớ vẩn..."

Kiến Nam cứ liên miên một mình mãi làm cho Hoài Dương thật sự rất mệt mỏi.

"Kiến Nam, im lặng chút đi. Đám manipulation đó khá nhạy cảm với âm thanh nên chúng ta cần phải nhỏ tiếng lại..."

"Sao cậu biết?" Kiến Nam ngờ nghệch hơi.

"Đoán..." Hoài Dương lên tiếng hời hợt.

Kiến Nam đột nhiên cười khẩy một cái: "Hừ! Xém chút quên mất cậu Thịnh Hoài Dương đây là thủ khoa đầu vào đại học Harvard..."

"Cậu bớt lại đi..."

"Áaaaa!!!" Thu Như bỗng nhiên hét lên.

"Em sao vậy...?" Hoài Dương lo lắng đi gần đến.

"Nó...nó... " Tay cô chỉ về phía góc tủ tài liệu.

Cả ba đột nhiên hoản loạn vô cùng vì trước mắt họ là một con có hình thù rất giống một đứa trẻ 3 tuổi đang chui ra từ cái tủ, tuy cơ thể hình dáng là đứa trẻ nhưng nó da vẻ sần sùi, cái đầu nhớt nhác rơi từng mảng thịt.

"Đây là..." Kiến Nam mặt mài tái mét, cầm nhanh lấy cái ghế ném mạnh đến cái con quái kì dị đang đến gần họ.

"Tông cửa chạy ra nhanh!!!" Kiến Nam hét lên, trên tay vớ nhanh lấy cái ghế. Mở nhanh cửa chạy ra ngoài.

Cả Thu Như và Hoài Dương cũng nhanh chân bước ra, vừa bước ra thì Kiến Nam đã vội đóng kín cửa, cái ghế trên tay nện thẳng vào đầu từng đám người biến dị đang tiến lại gần mình. Khi Kiến Nam xử hết đám biến dị thì hướng ánh mắt nhìn vào phòng. Cả ba cặp mắt dán chặt vào con quái kì dị có cái đầu và cơ thể dần trương phình. "Bụp" một cái cả cơ thể nổ tung. Đóng thịt bầy nhầy dính khắp nơi, nếu tinh mắt còn sẽ thấy có thứ gì đó đang cựa quậy trong đám thịt nát tươm ấy.

"Cái quái gì vậy?" Hoài Dương nhìn Kiến Nam thắc mắc.

"Không thể nào!!! Chẳng lẽ... Nó lây lang nhanh vậy sao? Đừng nói là bây giờ con người tuyệt chủng nha..." Kiến Nam mặt mài xanh lè, tay chân bủn rủn cả ra.

"Nè, Kiến Nam... Sao nó lại có thể..." Hoài Dương lay người Kiến Nam.

"Sao nó có thể, nếu tính ra manipulation khả năng lây lang rất chậm nếu như mà chúng lây nhanh tới vậy... Thì chỉ có thể là đứa bé này chính là vật thí nghiệm... " Kiến Nam vừa sợ vừa nắm chặt lấy tay.

"Mẹ nó! Sao bọn chúng có thể mất nhân tín tới vậy!!! Muốn hại người quan chức thì đâm chém là được sao lại làm đến mức này..."

"Ý cậu là sao?" Hoài Dương nhìn Kiến Nam đầy nghi hoặc.

Kiến Nam trầm mặt: "Mình nghi ngờ đám người trong cùng ngành của mình có liên quan đến đám khủng bố..."

"Sao?"

 Thu Như và Hoài Dương tưởng nghe nhầm định hỏi lại thì bỗng nhiên Kiến Nam lại lên tiếng: "Bây giờ phải tìm cửa chạy ra ngoài, tìm cứu viện..."

"Ừ!!!" Cả hai đồng thanh.

...----------------...

Kiến Nam cầm trên tay cái bình cứu hoả, hể gặp đám biến dị nào thì điều phun thẳng vòi vào mặt chúng xong nện thẳng vào đầu. Vì sảnh lớn ban sáng khá ít người tham quan nên đám biến dị cũng không nhiều.

Thật ra Kiến Nam bình tĩnh xử lí mọi việc bình tĩnh như vậy vì cậu biết đám này chúng bị mù nhưng nhờ ký sinh não người nên cũng có thể thông qua mà thấy tất cả. Đó là do cậu suy luận còn thật hay không thì không biết. Chỉ biết làm mờ tầm nhìn của nó thì cứ tấn công vào đầu chúng.

Lúc này Thu Như cứ nhìn lấy nhìn để Kiến Nam mà lòng dần dần bắt đầu sinh loại hảo cảm rất kì lạ. Tuy cô là người yêu của Hoài Dương nhưng cô quả thực chẳng có tình cảm gì với anh. Nói đúng hơn cô chỉ ưng mỗi cái vẻ đẹp mã lại cao ráo và nhiều tiền. Chứ chẳng yêu anh thật lòng. Nói chung là đứng núi này trông núi nọ.

Hoài Dương cũng biết điều đấy nhưng một khi đã yêu thì dù có là gì thì anh cũng cố mà chấp nhận. Dù biết thứ tình cảm cô giành cho anh chỉ là giả tạo.

Lúc này Kiến Nam đã dẫn được hai người Thu Như và Hoài Dương ra được khỏi toà thị chính to đùng còn hơn cả biệt thự nhà cậu.

Vừa ra đi được vài bước thì từ đâu một đám người biến dị nhào tới nhưng Kiến Nam và Hoài Dương vẫn đứng im. Chỉ có Thu Như là nhanh tay ném cái điện thoại đang reo chuông sang một góc xa.

Theo hướng ném của cô, đám người đó cứ chạy theo tiếng chuông, trên gương mặt chảy đầy nước vãi xen lẫn cả máu thịt.

...****************...

Hot

Comments

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

mù quáng thế này.... chết vì tình là điều k thể tránh khỏi.

2024-08-10

0

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

Yêu quá, mỏ vàng của cô ta, Thu Như k yêu đời không nể.

2024-08-10

0

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

Mộc Khả Lạc| Dy.🍓✨| Tạm off.

Khủng khiếp đến mức này. vì chiến tranh mà hại không biết bao người vô tội. Thương đưa trẻ.

2024-08-10

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play