Chương 11: Bầu trời đêm

"Học trò Tam, mau vào ăn đi. "

Giọng công chúa nói vọng ra.

Kết thúc hồi tưởng, Trần Tam rời khỏi bệ cửa sổ, bước xuống chân đất mà đi vào bàn.

Trên bàn chỉ dọn có ba tô nuôi còn nóng hổi, khói phả nghi ngút, từng miếng vàng óng ánh và thịt heo trông thơm ngon, kèm theo là cà rốt và su hào thêm phần màu sắc cho tô nuôi.

"Đây đây, còn có dưa leo muối. "

Công chúa bưng lọ dưa nhỏ ra, trên người mặc yếm hồng, chính giữa có thêu bông hoa vàng to, kèm theo cái váy đen bên dưới, đầu đội ngấn mà thắt bím một bên. Trông nàng ấy xinh đẹp theo độ tuổi mới lớn đầy hồn nhiên.

Ngọc Nhi tươi cười mà gắp dưa muối ra dĩa. Từng miếng dưa xanh xanh thơm ngon, có vài chút đỏ do ớt và chút trắng do tỏi, chỉ nhìn thôi cũng biết mùi vị như thế nào.

"Hôm nay Ngọc Nhi ta trổ tài nấu ăn cho các ngươi, ăn thử đi rồi không được chê đó. "

"Ta biết muội giỏi nấu ăn nhất rồi, đừng ra vẻ nữa. "

Sở Phan cười, véo nhẹ vai Ngọc Nhi, còn Trần Tam thì nhìn họ hạnh phúc, cũng cười theo.

"Còn không mau ăn đi. "

"À...dạ. "

Y múc miếng nuôi vàng nhỏ nhắn,cho vào miệng, cảm nhận rõ hương vị mềm mềm ngọt ngọt của nó, cái vị thanh thanh của nước do su hào toả ra, cả cái vị cay nhẹ của tiêu, thêm miếng thịt heo không dai không cứng lưu luyến đầu lưỡi, quả là món ngon tuyệt hảo.

Người đẹp mà nấu ăn cũng ngon.

"Thấy thế nào?"

"Ngon lắm ạ. "

Ngọc Nhi chống nạnh tươi cười, bím tóc hất nhẹ đằng sau trông dịu dàng.

"Đã nói rồi, Ngọc Nhi ta mà lại. "

Cả đám phá lên cười.

Buổi tối ở phía đông ấm hơn phía bắc, công chúa và Sở Phan ở trong phòng, còn Trần Tam thì chọn ngủ ở bệ cửa sổ. Y thích ngắm nhìn những ngôi sao và bầu trời đêm mỗi khi có tâm sự, giống như tâm sự với màn đêm mà không cần nói với ai, điều đó giúp y thoải mái hơn. Trần Tam ngồi dựa vách, đắp mền nhung mỏng trên người, đôi mắt nhìn chăm chăm vào những đốm trắng sáng trên bầu trời, miệng tươi cười dễ chịu, thi thoảng lại có vài đám mây bay che mặt trăng, rồi lại tản ra làm ánh trăng chiếu sáng, gió lay nhẹ mái tóc xoã dài, làm bay những chiếc lá xanh xuống đất, y vương tay bắt lấy chúng, lòng thầm cầu nguyện cho Lý Nhân được bình an, bình an như màn đêm buông xuống nhẹ nhàng, bình an như ánh trăng sáng, dù có mây khó khăn che lấp nhưng đến cuối cùng vẫn tỏa ra cho ánh sáng. Mãi cho đến khi mình thiếp đi.

Buổi sáng, ở phía đông có thể thấy rõ bình minh lên, vừa sáng vừa sớm, mặt trời đỏ tròn như lòng đỏ trứng gà. Trần Tam vươn vai sau đêm dài lắm mộng, xếp mền ngay ngắn rồi bước xuống đất. Y ra sau vườn của Sở Phan mà rửa mặt súc miệng, tiện thể pha nước nóng tắm.

Sau một hồi loay hoay,y cũng xong xuôi.

"Này... mọi người...xong rồi mau ra ăn sáng đi. "

Công chúa mặc yếm xanh ngọc váy đen, đầu búi gọn đội ngấn nhỏ vàng, sắc mặt tươi hồng môi đỏ như tuổi trăng tròn. Nàng một tay chống nạnh một tay vẫy vẫy xa xa mà hô lớn.

Sở Phan cùng Trần Tam đi ra.

"Hôm nay ta xuống chợ sớm nên mua đồ ăn cho mọi người nè. "

Nàng lấy trong giỏ ra một gói bánh bao. Bánh được gói trong lá, vừa thơm vừa nóng, có thấy cả khói bay nghi ngút,xé ra bên trong xốp mềm phao, nhân màu nâu của thịt và đỏ của tôm, có thêm vài củ sắn sợi và cà rốt, thêm ít hành và tiêu làm cho bánh bao trở nên ngon miệng đến lạ thường.

"Nay xuống chợ có mặc áo ngoài không?"

(ý là mặc áo khoác mỏng bên ngoài, kiểu giống áo tứ thân. )

"Có chứ. "

"Vậy thì tốt rồi. "

Sở Phan thở phào nhẹ nhõm. Lúc nào Ngọc Nhi ra ngoài thì cô cũng đều hỏi han kĩ lưỡng, sợ rằng để lộ da thịt sẽ có người để ý,tệ hơn là bị hại, nhưng chỉ chút hành động nhỏ thôi thì Trần Tam đã biết được mức độ "ghen" cũng như tình cảm của cả hai.

"Ăn xong đi, bọn ta có mua sách cho ngươi, nhớ ôn bài. "

Cái gì? Còn phải ôn bài?

Trần Tam nghe xong như mắc nghẹn.

____________________

Lúc đó, trong cung điện...

Từ sau cuộc hoảng loạn đó, tên cầm đầu thích khách Dương Nhật đã bắt giữ được thánh thượng. Hắn to lớn thô bạo, có vết sẹo dài trên má rõ sâu. Dương Nhật ngồi trên ngai vàng, bên dưới là Trịnh Nghị đang bị trói chặt, tóc xoã dài ướt đẫm mồ hôi rối bù, y phục bị xé rách đến lộ cả da thịt.

"Trần Tam đâu?"

Dương Nhật lấy mũi giày nâng mặt Trịnh Nghị lên như hắn đã từng nâng mặt Trần Tam, kiêu ngạo mà hỏi.

Và dĩ nhiên, thánh thượng cười trả treo:

"Ngươi cũng đòi quan tâm đến hắn, hắn là của ta. "

Dương Nhật trợn to mắt,dùng đao chém một nhát đứt dây thừng, hung hăng lôi cổ áo Trịnh Nghị lên mà kề sát mặt mình.

"Thế ngươi có muốn chết không?"

"Hahaha... bây giờ ta chết cũng chả sao. "

Tưởng chừng cái tính bướng bỉnh đó sẽ làm cho tên man rợ chém đứt cổ mình, nào ngờ hắn hất mạnh thánh thượng xuống đất.

"Thế ngươi có muốn thuốc lá không?"

Nói gì thì nói nhưng thuốc lá là cái mà Trịnh Nghị thèm thuồng nhất, dù có chết hắn cũng cam tâm. Như kẻ khác nước lâu năm giữa sa mạc, tìm thấy một cái hồ trong xanh lại vội vã mặc kệ sinh mạng mà uống được nó.

Trịnh Nghị liền ngồi dậy, bò nhanh đến Dương Nhật, nắm lấy chân, trông bộ dạng như kẻ điên lâu năm bị nhốt trong ngục.

"Cho...cho ta..."

Dương Nhật nắm được điểm yếu, liền ngồi xuống mà nói nhỏ:

"Vậy hãy giúp ta bắt Trần Tam,ta sẽ cho ngươi thuốc. "

Hot

Comments

🪻💜🤗

🪻💜🤗

sao có cảm giác ông dương nhật này là ông a Yên thế nhỉ

2024-10-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trần Tam
2 Chương 2: Tướng quân
3 Chương 3: Đụng chạm thân thể
4 Chương 4: Phu nhân
5 Chương 5:Lên đường
6 Chương 6: Gặp vua
7 Chương 7: Thử thách lòng người
8 Chương 8: Nhìn người ra đi
9 Chương 9: Lễ thân nghinh
10 Chương 10: Sở tướng quân
11 Chương 11: Bầu trời đêm
12 chương 12: Cửa tù
13 Chương 13: Khóc trong lòng người
14 Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15 Chương 15: Gió thổi
16 Chương 16: Một kiếp người đã qua
17 Chương 17: Dương phu nhân
18 Chương 18:Tru di cửu tộc
19 Chương 19:Thanh Xuân lầu
20 Chương 20: Nhân dân đói khổ
21 Chương 21: Minh Mãn
22 Chương 22: Gặp lại người
23 Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24 Chương 24: Trâm cài định mệnh
25 Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26 Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27 Chương 26:Về làng
28 Chương 27: Người thương của thầy
29 Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30 Chương 29: Thuốc độc
31 Chương 30:Không thể giữ
32 Chương 31: Tự vẫn
33 Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34 Chương 33:Vô số sinh mạng
35 Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36 Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37 Chương 36:Đánh dấu
38 Chương 37: Ấn bảo
39 Chương 38: Nướng gà
40 Chương 39: Bắp hầm
41 Chương 40: Bí mật lộ diện
42 Chương 41: Thi đình
43 Chương 42: Mảnh tình tan
44 Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45 Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46 Chương 45: Em đâu rồi?
47 Chương 46: Hát thuyền
48 Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49 Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50 Chương 49: Mắt quan...
51 Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52 Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53 Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54 Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55 Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56 Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57 Chương 55: Canh mùa đông
58 Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59 Chương 57: Bảng vàng
60 Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61 Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62 Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63 Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64 Chương 62:Hồi ức
65 Chương 63:Mua trầu
66 Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67 Chương 65:Cậu hơn ai khác
68 Chương 66:Cháo lươn
69 Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70 Chương 68:Cố chấp
71 Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72 Chương 70(H):Chịu phạt
73 Chương 71(H): Kích...thích
74 Chương 72:Vua Trung Dung
75 Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76 Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77 Chương 75: Vỡ vụn
78 Chương 76
79 Chương 77
80 Chương 78
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trần Tam
2
Chương 2: Tướng quân
3
Chương 3: Đụng chạm thân thể
4
Chương 4: Phu nhân
5
Chương 5:Lên đường
6
Chương 6: Gặp vua
7
Chương 7: Thử thách lòng người
8
Chương 8: Nhìn người ra đi
9
Chương 9: Lễ thân nghinh
10
Chương 10: Sở tướng quân
11
Chương 11: Bầu trời đêm
12
chương 12: Cửa tù
13
Chương 13: Khóc trong lòng người
14
Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15
Chương 15: Gió thổi
16
Chương 16: Một kiếp người đã qua
17
Chương 17: Dương phu nhân
18
Chương 18:Tru di cửu tộc
19
Chương 19:Thanh Xuân lầu
20
Chương 20: Nhân dân đói khổ
21
Chương 21: Minh Mãn
22
Chương 22: Gặp lại người
23
Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24
Chương 24: Trâm cài định mệnh
25
Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26
Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27
Chương 26:Về làng
28
Chương 27: Người thương của thầy
29
Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30
Chương 29: Thuốc độc
31
Chương 30:Không thể giữ
32
Chương 31: Tự vẫn
33
Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34
Chương 33:Vô số sinh mạng
35
Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36
Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37
Chương 36:Đánh dấu
38
Chương 37: Ấn bảo
39
Chương 38: Nướng gà
40
Chương 39: Bắp hầm
41
Chương 40: Bí mật lộ diện
42
Chương 41: Thi đình
43
Chương 42: Mảnh tình tan
44
Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45
Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46
Chương 45: Em đâu rồi?
47
Chương 46: Hát thuyền
48
Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49
Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50
Chương 49: Mắt quan...
51
Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52
Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53
Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54
Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55
Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56
Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57
Chương 55: Canh mùa đông
58
Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59
Chương 57: Bảng vàng
60
Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61
Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62
Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63
Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64
Chương 62:Hồi ức
65
Chương 63:Mua trầu
66
Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67
Chương 65:Cậu hơn ai khác
68
Chương 66:Cháo lươn
69
Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70
Chương 68:Cố chấp
71
Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72
Chương 70(H):Chịu phạt
73
Chương 71(H): Kích...thích
74
Chương 72:Vua Trung Dung
75
Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76
Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77
Chương 75: Vỡ vụn
78
Chương 76
79
Chương 77
80
Chương 78

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play