Chương 20: Nhân dân đói khổ

Nói đến đây,Mai tú bà hiểu ra mọi chuyện, không lôi kéo nữa. Nàng chỉnh lại y phục, nói:

"Ra đây là chạy trốn à? Nếu chạy trốn thì cũng chả sao,mau vào trong,ta đây luôn rộng lượng. "

Chợt một giai nhân của Dương phu nhân chạy vào, ghé sát tai Mai bà nói nhỏ,xong rồi lại chạy ra, sắc mặt của bà vui vẻ thoải mái, mỉm cười đi đến Trần Tam.

"Dương phu nhân đã giao phó ngươi cho ta,bây giờ hãy ngoan ngoãn mà nghe lời ta. "

Tuy miệng mồm độc ác nhưng tâm địa lại hiền lành. Trần Tam đa tạ mà theo Mai bà vào trong.

Y được xếp cho căn phòng thông thoáng xa hoa, lộng lẫy y như bên ngoài,chỉ khác là đây là phòng tiếp khách của các cô nương.

"Đây là phòng tiếp khách, nhưng gần đây không có nhiều người nên cho ngươi ở tạm. "

"Đa tạ Mai bà bà."

"Khách sáo gì,chỗ ta với Dương phu nhân là bạn lâu năm mà. "

Nàng đi ra cửa, ngoảnh đầu lại:

"Cần gì cứ gọi nhé. "

"Dạ. "

_____________________________

Trong cung điện, Trịnh Nghị hống hách ngồi hút thuốc, quỳ bên dưới là Sở Phan tay trói chặt, hắn phả từng khói thuốc vào không trung,mùi khói sặc vào mũi nàng, làm cho nàng ho đến cay mắt.

"Bây giờ ta hỏi ngươi lần cuối, có khai Trần Tam đang ở đâu không?"

Sở Phan bị roi đánh đến rách cả y phục,tím cả làn da, nhưng thái độ nàng lại kiên cường không phục dù đầu tóc có rối bù đứt gãy,máu chảy cả một thân.

"Ta sẽ không khai. "

Nàng nhắm mắt lại mà nói.

Trịnh Nghị bỏ cây thuốc xuống,hung hăng cười mà cầm roi từ từ đi lại nàng.

Chát...

Cái gì tới cũng tới, Trịnh Nghị giơ cao đánh mạnh vào thân nàng. Dù là tướng quân nhưng cũng là thân nữ nhi nên khó tránh Sở Phan ngã xuống sàn, miệng phun máu đầy đất, vết đánh do roi vừa nãy đỏ lên chảy máu, rồi lại tím theo thời gian,tuy thế nhưng nàng vẫn không nói.

Trịnh Nghị tức quá lôi cổ nàng lên,nhắm thẳng vào mắt mà gằn từng câu từng chữ:

"Ta... Hỏi... Lần... Cuối... Trần Tam... Ở...Đâu?"

"Ta không nói. "

Nhưng nàng vẫn trả treo mà không nhìn hắn.

Trịnh Nghị tức quá hất mạnh nàng xuống sàn như hất văng cây cỏ nhỏ. Không quên bỏ đi mà nói vọng ra:

"Lính đâu, mau giam ả ta lại, chờ ngày xử tử. "

Quân lính lôi nàng vào ngục.

_________________________

Trịnh Nghị nguyên ngày không thu được thành quả gì, lòng bực mình mà ngồi hút thuốc.

Từ ngoài đi vào là một nữ nhân khá nhỏ nhắn, mặc áo tay rộng thùng thình, kèm váy rộng dài tới chân, trên eo có buộc dây xanh lục, tóc búi cao đeo khấu bạc, khuôn mặt có vài cộng tóc tua rua. Eo đeo vỏ cung,tay cầm tên bắn mà đi vào.

"Ca ca lại muốn đi à?"

An Hoàng công chúa -----công chúa mạnh mẽ,em ruột của Trịnh Nghị, thích bắn cung và tham gia việc triều chính. Với tư cách là em gái của vua, nàng không ăn chơi tàn ác như hắn,duy chỉ có hơi lạnh lùng và vô cảm. Ngày ngày nhìn anh trai mình ham mê sắc dục mà xài vàng hao phí,vung tiền nơi kĩ lầu, lòng nàng cảm thấy bực bội vì cái thói hư đó, khuyên nhủ hết mực mà không thành.

Trịnh Nghị ăn mặc sang trọng hôm nay, ắt là có ý.

"Hôm nay ta thấy bực trong mình, muốn tìm nơi khuây khỏa. "

An Hoàng đã quá quen, nói:

"Ta khuyên huynh đừng nên đến đó nữa mà hãy lo việc triều chính đi. "

"Chỉ đi một chút thôi, làm gì mà to tát. "

An Hoàng không kìm chế được nữa mà mở to mắt hét lên:

"Chỉ một chút đó của huynh cũng đủ làm nhân dân đói khổ, chút tiền bạc hao phí không ra gì của huynh cũng đủ để giết chết một gia đình... Rốt cuộc phải làm sao mới vừa lòng huỳnh?"

Nàng giận đến đỏ cả mặt, người nóng ran,phất tay áo chỉ mạnh về hướng cửa chính, hướng cửa của nhân dân, nơi mà các vua và đại thần phải lo việc no ấm, giờ đây nó lại trở nên hoang tàn lạnh giá vì sự đói khổ và tiếng khóc ngày đêm.

Trịnh Nghị tính tình mặc kệ, với chuyện no ấm hắn không thèm quản chỉ lo hưởng lạc. Hắn trợn mắt rút thanh kiếm chém một phát cái ghế tre, chiếc ghế vỡ làm hai,quát ngược lại nàng:

'Ta làm gì kệ ta, không tới lượt muội quản. "

An Hoàng đứng hình, nhìn Trịnh Nghị lướt qua và bước đi hút mất.

Nàng bước từng bước thật chậm rãi, người khá run nhẹ,tay cầm cung buông xuống đất,đi đến bàn thờ Tiên Hoàng phía sau ngai vàng, không nhanh không chậm mà quỳ xuống trước tấm hình Tiên Hoàng, trên lư hương đã nguội lạnh, nàng quỳ gập hết người xuống, cúi đầu đầy cung kính.

Nước mắt rơi lung linh, thấm đẫm dưới đất.

Nàng khóc thầm, nước mắt tuôn rơi lã chã,vai run nhẹ theo tiếng nấc khẽ, phần ngực của y phục cũng thấm đẫm nước, ngọc bội và vũ khí cũng lần lượt rơi theo,quỳ khóc trước bàn thờ cha mình.

"Phụ hoàng... con... đã hết mực khuyên huynh ấy... nhưng... không thành..."

Trên bức hình, Tiên Hoàng mặc kim bào uy phong, ngồi trên ngai vàng ngự trị, khuôn mặt tươi cười đầy ấm áp,tượng trưng cho vị vua đầy phúc hậu, nhưng trong cái hoàn cảnh này, từ xa xa lại nhìn ra vẻ mặt u buồn của ông như phiền hà đứa con trai của mình.

"Con... phải... làm sao... đây...phụ hoàng?"

Nàng ngước lên, nước mắt lã chã,đôi mắt long lanh vì lệ,môi hơi run mà hỏi tấm hình kia.

Gió lay nhẹ chân dung người hiền đức, trên bàn thờ thoang thoảng mùi hương, lá cây nhỏ đậu lên bệ cửa sổ, chuông gió kêu thanh tịnh, bóng dáng một nữ nhân rời đi, không quên để lại một vùng nước mắt chưa khô.

Hot

Comments

Louis

Louis

Hóng chap mới nhé, mình ủng hộ tác giả

2024-10-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trần Tam
2 Chương 2: Tướng quân
3 Chương 3: Đụng chạm thân thể
4 Chương 4: Phu nhân
5 Chương 5:Lên đường
6 Chương 6: Gặp vua
7 Chương 7: Thử thách lòng người
8 Chương 8: Nhìn người ra đi
9 Chương 9: Lễ thân nghinh
10 Chương 10: Sở tướng quân
11 Chương 11: Bầu trời đêm
12 chương 12: Cửa tù
13 Chương 13: Khóc trong lòng người
14 Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15 Chương 15: Gió thổi
16 Chương 16: Một kiếp người đã qua
17 Chương 17: Dương phu nhân
18 Chương 18:Tru di cửu tộc
19 Chương 19:Thanh Xuân lầu
20 Chương 20: Nhân dân đói khổ
21 Chương 21: Minh Mãn
22 Chương 22: Gặp lại người
23 Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24 Chương 24: Trâm cài định mệnh
25 Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26 Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27 Chương 26:Về làng
28 Chương 27: Người thương của thầy
29 Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30 Chương 29: Thuốc độc
31 Chương 30:Không thể giữ
32 Chương 31: Tự vẫn
33 Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34 Chương 33:Vô số sinh mạng
35 Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36 Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37 Chương 36:Đánh dấu
38 Chương 37: Ấn bảo
39 Chương 38: Nướng gà
40 Chương 39: Bắp hầm
41 Chương 40: Bí mật lộ diện
42 Chương 41: Thi đình
43 Chương 42: Mảnh tình tan
44 Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45 Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46 Chương 45: Em đâu rồi?
47 Chương 46: Hát thuyền
48 Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49 Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50 Chương 49: Mắt quan...
51 Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52 Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53 Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54 Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55 Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56 Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57 Chương 55: Canh mùa đông
58 Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59 Chương 57: Bảng vàng
60 Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61 Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62 Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63 Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64 Chương 62:Hồi ức
65 Chương 63:Mua trầu
66 Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67 Chương 65:Cậu hơn ai khác
68 Chương 66:Cháo lươn
69 Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70 Chương 68:Cố chấp
71 Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72 Chương 70(H):Chịu phạt
73 Chương 71(H): Kích...thích
74 Chương 72:Vua Trung Dung
75 Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76 Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77 Chương 75: Vỡ vụn
78 Chương 76
79 Chương 77
80 Chương 78
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trần Tam
2
Chương 2: Tướng quân
3
Chương 3: Đụng chạm thân thể
4
Chương 4: Phu nhân
5
Chương 5:Lên đường
6
Chương 6: Gặp vua
7
Chương 7: Thử thách lòng người
8
Chương 8: Nhìn người ra đi
9
Chương 9: Lễ thân nghinh
10
Chương 10: Sở tướng quân
11
Chương 11: Bầu trời đêm
12
chương 12: Cửa tù
13
Chương 13: Khóc trong lòng người
14
Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15
Chương 15: Gió thổi
16
Chương 16: Một kiếp người đã qua
17
Chương 17: Dương phu nhân
18
Chương 18:Tru di cửu tộc
19
Chương 19:Thanh Xuân lầu
20
Chương 20: Nhân dân đói khổ
21
Chương 21: Minh Mãn
22
Chương 22: Gặp lại người
23
Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24
Chương 24: Trâm cài định mệnh
25
Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26
Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27
Chương 26:Về làng
28
Chương 27: Người thương của thầy
29
Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30
Chương 29: Thuốc độc
31
Chương 30:Không thể giữ
32
Chương 31: Tự vẫn
33
Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34
Chương 33:Vô số sinh mạng
35
Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36
Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37
Chương 36:Đánh dấu
38
Chương 37: Ấn bảo
39
Chương 38: Nướng gà
40
Chương 39: Bắp hầm
41
Chương 40: Bí mật lộ diện
42
Chương 41: Thi đình
43
Chương 42: Mảnh tình tan
44
Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45
Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46
Chương 45: Em đâu rồi?
47
Chương 46: Hát thuyền
48
Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49
Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50
Chương 49: Mắt quan...
51
Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52
Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53
Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54
Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55
Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56
Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57
Chương 55: Canh mùa đông
58
Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59
Chương 57: Bảng vàng
60
Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61
Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62
Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63
Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64
Chương 62:Hồi ức
65
Chương 63:Mua trầu
66
Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67
Chương 65:Cậu hơn ai khác
68
Chương 66:Cháo lươn
69
Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70
Chương 68:Cố chấp
71
Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72
Chương 70(H):Chịu phạt
73
Chương 71(H): Kích...thích
74
Chương 72:Vua Trung Dung
75
Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76
Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77
Chương 75: Vỡ vụn
78
Chương 76
79
Chương 77
80
Chương 78

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play