Chương 13: Khóc trong lòng người

"Đông...Đông Minh đại thần!"

Tuy diện mạo có chút thay đổi theo năm tháng, nhưng nét mặt và hành động lại không thể sai vào đâu.

"Sở tướng quân...sao con lại bị bắt vào đây?"

Đông Minh nhận ra có người quen để tâm sự nỗi buồn, liền nhanh chóng bắt chuyện. Còn Sở Phan khi nghe ông hỏi thì tay rơi nhẹ, mắt nhìn xuống mà rưng rưng:

"Con...con bảo vệ Trần Tam... thánh thượng hắn lại muốn bắt y đi...con...con ngăn cản... liền... liền bị bắt vào... vào đây..."

Nói xong nàng quỳ gục mặt xuống, khóc không to không nhỏ, nước mắt hai hàng rơi lã chã như mưa, thấm vào trong rơm cũ,tay vò cộng rơm siết chặt đến nổi gân xanh, vai run nhẹ theo tiếng khóc,ai bảo là nữ tướng sẽ mạnh mẽ?Ai bảo là Sở Phan sẽ không bao giờ yếu đuối?Dẫu sao cá sông hay cá biển đều là cá, con nào cũng có cảm xúc cả, cũng giống như nàng, vì miếng cơm manh áo và giang sơn xã tắc nên cố khoác bọc bên ngoài một lớp kiên cường, nhưng sâu thẳm trong tâm lại là một trái tim mỏng manh.

Suy cho cùng, cũng vẫn là con người.

Đông Minh hiểu được nỗi lòng không ai thấu đó, liền gắng gượng đến gần cửa tù, lúc này hai người chỉ cách hai song cửa, ông vương tay giữa không trung như chạm đầu cô bé đáng thương mà an ủi:

"Đừng khóc...ta cũng hiểu mà."

"Hức... hức..."

Nàng vẫn khóc.

Đông Minh là người già có kinh nghiệm lâu năm, đặc biệt trong chuyện tình duyên, ông chỉ cần nhìn ẩn ý của Trần Tam và Lý tướng quân thôi cũng đã hiểu mối quan hệ của hai người,huống chi là Sở Phan,bao nhiêu kinh nghiệm xương máu giờ đây chỉ đúc kết bằng một câu:

"Nếu muốn khóc, hãy khóc trong lòng người thương, rồi ta sẽ dễ chịu hơn. "

Sở Phan ngước lên nhìn, nàng ngơ ngác không hiểu ý ông, nhưng ông lại mỉm cười:

"Nín đi con. "

Vừa lúc đó trong tâm trí ông an ủi:

"Nếu con muốn khóc, hãy tìm công chúa và khóc trong lòng nó. "

Nhưng ý nghĩa này... không thể nói ra.

_____________________

Xe ngựa dừng chân trước một quán ăn. Quán ăn đơn sơ mộc mạc đậm khí chất nhà quê, tuy thế nhưng sạch sẽ vô cùng. Ngọc Nhi nhanh chóng bước xuống xe, mặc áo tứ thân hồng nhạt tung bay trong gió như bông hoa nở rộ,nhanh nhẹn chạy vào quán, để lại Trần Tam hốt hoảng chạy theo.

"Chờ học trò với..."

Công chúa vẫn hồn nhiên nhảy chân sáo, lúc nào nàng cũng tràn đầy năng lượng dù đi đường xa mệt. Ngọc Nhi đến quầy nơi có bà chủ đang đứng, ghênh mặt mà hỏi:

"Ở đây có món gì ạ?"

Bà chủ tươi cười giới thiệu:

"Tiểu thư này dễ thương quá, ở đây quán có bánh trôi hấp, bắp hầm, xôi nếp, xôi đậu đen, gà quay, bánh tét, bánh ú, bánh bò, thịt ba chỉ xông khói hoặc khìa..."

Chưa nói hết câu, nàng liền xua tay

"Thôi nhiều quá, cho ta một gà một heo, hai cái bánh trôi và một phần xôi đậu đen là được. "

Bà chủ gật đầu, chưa kịp quay vào trong dặn dò thì nàng lại kêu:

"Nhưng mà... quán có trầu không?"

Bà chủ vui vẻ:

"Có... có chứ, trầu ở đây là nhà ta trồng, rất đỏ (đỏ môi),đảm bảo không gì sánh bằng. "

"Vậy cho ta một khay trầu nhé!"

"Được, cô đợi ta tí. "

Trần Tam đứng kế bên mà há hốc mồm, sao con người này... lại ăn nhiều thế?

______________________________

Sau khi ăn uống no say, cả hai cũng chọn được nơi ngủ, đó là một tiểu quán thông thoáng có gió mát và cây xanh. Ánh trăng hôm nay vừa sáng không to không nhỏ,đủ chiếu cho một gian phòng, lá cây bay xào xạc như tiếng mưa xa xa, ở đây không có chim hay ong bướm mà y thường thấy. Trong phòng chia làm hai gian, gian trước và gian sau. Gian trước chỉ có bàn trà và trầu, có cả ghế vừa đủ một người nằm, gian sau thì có giường ngủ và bàn sách. Thiết kế phòng khá đơn giản, chỉ có hoa văn thông gió, kiểu dáng không giống với các phòng Trung Hoa, nghiêng về phong cảnh thiên nhiên.

Trần Tam trước bàn ôn sách, bắt đom đóm bỏ vào lọ thủy tinh, ánh đèn từ nó chiếu rọi đến từng trang chữ trong sách, học trò áo trắng chăm chỉ ôn bài, cảnh sắc lúc này mơ mộng yên tĩnh như hình ảnh báo trước tương lai một vị Trạng nguyên.

Công chúa mở cửa, tay cầm mâm trầu và cháo trắng. Nàng mặc yếm cam nhạt, tóc búi thấp không đội ngấn. Tay đặt mâm lên bàn liền hắng giọng.

Trần Tam đang chăm chỉ, chợt nghe tiếng nàng liền lắc đầu cười.

Kì thực y lớn hơn "cô bé" này năm tuổi nên đã quen với tâm hồn con nít, ngây thơ của nàng.

Y đi ra, thấy nàng ngồi chéo chân, tay cầm miếng trầu cắn dở, miệng nhai chóp chép đỏ môi, chén cháo vẫn còn nóng hổi nghi ngút. Trần Tam đi đến, ngồi xuống mà thổi cháo ăn.

"Sao công chúa biết học trò đang đói bụng ạ?"

"Sao ta không biết được, ta cũng đã từng trải. "

Trần Tam giật y, vì theo quy định nữ nhân không được học chữ, tại sao công chúa lại được học, làm y tò mò muốn tìm hiểu thêm.

"Thế sao bây giờ công chúa không học nữa?"

"Chuyện này..."

Ngọc Nhi cố gượng cười, nhưng đôi mắt nói lên tất cả. Đôi mắt nàng rưng rưng khoé lệ, mũi đỏ lên và vai hơi run,tay cầm trầu xé từng mảng theo bản năng cảm xúc. Trần Tam biết đã chạm vào nỗi đau của người khác, liền cúi đầu xin lỗi.

Chapter
1 Chương 1: Trần Tam
2 Chương 2: Tướng quân
3 Chương 3: Đụng chạm thân thể
4 Chương 4: Phu nhân
5 Chương 5:Lên đường
6 Chương 6: Gặp vua
7 Chương 7: Thử thách lòng người
8 Chương 8: Nhìn người ra đi
9 Chương 9: Lễ thân nghinh
10 Chương 10: Sở tướng quân
11 Chương 11: Bầu trời đêm
12 chương 12: Cửa tù
13 Chương 13: Khóc trong lòng người
14 Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15 Chương 15: Gió thổi
16 Chương 16: Một kiếp người đã qua
17 Chương 17: Dương phu nhân
18 Chương 18:Tru di cửu tộc
19 Chương 19:Thanh Xuân lầu
20 Chương 20: Nhân dân đói khổ
21 Chương 21: Minh Mãn
22 Chương 22: Gặp lại người
23 Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24 Chương 24: Trâm cài định mệnh
25 Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26 Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27 Chương 26:Về làng
28 Chương 27: Người thương của thầy
29 Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30 Chương 29: Thuốc độc
31 Chương 30:Không thể giữ
32 Chương 31: Tự vẫn
33 Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34 Chương 33:Vô số sinh mạng
35 Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36 Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37 Chương 36:Đánh dấu
38 Chương 37: Ấn bảo
39 Chương 38: Nướng gà
40 Chương 39: Bắp hầm
41 Chương 40: Bí mật lộ diện
42 Chương 41: Thi đình
43 Chương 42: Mảnh tình tan
44 Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45 Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46 Chương 45: Em đâu rồi?
47 Chương 46: Hát thuyền
48 Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49 Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50 Chương 49: Mắt quan...
51 Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52 Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53 Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54 Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55 Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56 Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57 Chương 55: Canh mùa đông
58 Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59 Chương 57: Bảng vàng
60 Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61 Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62 Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63 Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64 Chương 62:Hồi ức
65 Chương 63:Mua trầu
66 Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67 Chương 65:Cậu hơn ai khác
68 Chương 66:Cháo lươn
69 Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70 Chương 68:Cố chấp
71 Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72 Chương 70(H):Chịu phạt
73 Chương 71(H): Kích...thích
74 Chương 72:Vua Trung Dung
75 Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76 Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77 Chương 75: Vỡ vụn
78 Chương 76
79 Chương 77
80 Chương 78
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trần Tam
2
Chương 2: Tướng quân
3
Chương 3: Đụng chạm thân thể
4
Chương 4: Phu nhân
5
Chương 5:Lên đường
6
Chương 6: Gặp vua
7
Chương 7: Thử thách lòng người
8
Chương 8: Nhìn người ra đi
9
Chương 9: Lễ thân nghinh
10
Chương 10: Sở tướng quân
11
Chương 11: Bầu trời đêm
12
chương 12: Cửa tù
13
Chương 13: Khóc trong lòng người
14
Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15
Chương 15: Gió thổi
16
Chương 16: Một kiếp người đã qua
17
Chương 17: Dương phu nhân
18
Chương 18:Tru di cửu tộc
19
Chương 19:Thanh Xuân lầu
20
Chương 20: Nhân dân đói khổ
21
Chương 21: Minh Mãn
22
Chương 22: Gặp lại người
23
Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24
Chương 24: Trâm cài định mệnh
25
Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26
Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27
Chương 26:Về làng
28
Chương 27: Người thương của thầy
29
Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30
Chương 29: Thuốc độc
31
Chương 30:Không thể giữ
32
Chương 31: Tự vẫn
33
Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34
Chương 33:Vô số sinh mạng
35
Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36
Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37
Chương 36:Đánh dấu
38
Chương 37: Ấn bảo
39
Chương 38: Nướng gà
40
Chương 39: Bắp hầm
41
Chương 40: Bí mật lộ diện
42
Chương 41: Thi đình
43
Chương 42: Mảnh tình tan
44
Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45
Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46
Chương 45: Em đâu rồi?
47
Chương 46: Hát thuyền
48
Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49
Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50
Chương 49: Mắt quan...
51
Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52
Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53
Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54
Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55
Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56
Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57
Chương 55: Canh mùa đông
58
Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59
Chương 57: Bảng vàng
60
Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61
Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62
Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63
Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64
Chương 62:Hồi ức
65
Chương 63:Mua trầu
66
Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67
Chương 65:Cậu hơn ai khác
68
Chương 66:Cháo lươn
69
Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70
Chương 68:Cố chấp
71
Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72
Chương 70(H):Chịu phạt
73
Chương 71(H): Kích...thích
74
Chương 72:Vua Trung Dung
75
Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76
Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77
Chương 75: Vỡ vụn
78
Chương 76
79
Chương 77
80
Chương 78

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play