Chương 14: Trọng nam khinh nữ

"Xin...xin công chúa tha tội, là học trò lắm lời. "

Ngọc Nhi vẫn ngồi đó, tươi cười mà nói:

"Không sao đâu, mau đứng lên đi. "

Khi Trần Tam đã ngồi, công chúa mới nói tiếp:

"Thật ra... từ nhỏ ta được dạy chữ, cũng mang ý chí làm quan, là phụ hoàng dạy ta, cho đến sau này..."

Nàng hít một hơi thật sâu, mắt lại cay cay.

"Sau này...phụ hoàng mất... chẳng ai dạy ta... nên...ta đành từ bỏ mơ ước. "

Nàng lấy tay lau nước mắt.

"Mọi người đều bảo...con gái không được học...ta nghĩ con gái mà học thì chỉ có hư hỏng. "

Trần Tam buông chén cháo, nhìn nàng mà cũng xót theo, mắt nhìn xa xăm thở dài, xã hội này thật bất công, thiết gì đàn ông mới được học,con gái thì chỉ lo cưới chồng và quanh quẩn trong bếp, nào có cái vô lí như thế?

Xã hội "trọng nam khinh nữ" khiến y không tài nào cam tâm. Chỉ đành an ủi bông hoa nhỏ kia.

"Đừng khóc nữa, công chúa biết chữ là đã hơn những người khác rồi. "

Ngọc Nhi lau nước mắt, tươi cười trở lại, nước mắt làm lông mi nàng sáng bóng hơn, trông cuốn hút lạ thường.

Sau khi ăn đêm xong, cả hai đi Trần Tam thì ngủ ở ngoài ghế, công chúa ngủ trong phòng. Y nằm đó,đắp mền nửa người dưới, tay gác sau đầu mà nhìn ngắm bầu trời đêm qua khung cửa sổ. Lòng y buồn phiền, thở dài cho số phận bất hạnh của người phụ nữ, mà điển hình là công chúa. Nàng đáng lẽ nên được đi thi, nên được làm quan, nhưng xã hội này lại tước đoạt cái cơ hội đó, lấy đi những thứ có ích cho con người, cũng giống như lửa dù có lớn nhưng chỉ cần cả vùng biển có thể dập tắt được, cái ước mơ của con người cũng như ngọn lửa đó,khi ý chí vừa bùng cháy lên tia hi vọng thì quan niệm cổ xưa lại nhanh chóng dội tắt nó. Ngọn lửa đó, mãi mãi không thể bùng cháy nữa.

Lòng buồn buồn, y ngủ lúc nào không hay...

_________________________________

Sáng sớm, Trần Tam thức dậy vươn vai,tối qua y ngủ không được ngon lắm, khập khiễng đi ra thì thấy Ngọc Nhi đang bưng thức ăn vào.

Nàng mặc áo tứ thân trắng đính ngọc trai,vạt áo hồng cánh sen nhạt, tóc búi thấp hai bên đội ngấn đen, nét mặt tươi hồng như bông hoa được tưới nước tốt. Tay nàng bưng hai tô hủ tiếu còn nóng hổi, vừa thấy y thức dậy liền nhanh chóng nói:

"Thức rồi à?Nhanh chóng ăn đi để còn đi thi. "

"Dạ. "------Trần Tam tươi cười.

Phải, hôm nay là ngày cuộc thi diễn ra, cuộc thi Hội lớn nhất cả vùng. Tổ chức cách kinh đô vài dặm xe ngựa. Học trò ai nấy cũng áo trắng như cánh cò,tay nải khoác vai mà trông tri thức, người thì lái đò trên sông, người thì chạy bộ như trẩy hội, tiếng cười nói vui đùa rộn ràng cả lên.

Trần Tam xong xuôi, mặc y phục trắng đó,đứng trước cửa quán mà nhìn những người bạn cùng trang lứa, sức trẻ năng lượng trong nắng vàng, nhìn họ vui vẻ mà y cũng vui theo, nhưng niềm vui đó chỉ một chút trên môi mỉm cười,ai cũng đều có bạn đi cùng, có bạn có bè, riêng mình một thân giữa dòng đời không bè không bạn.

"Giá như có A Yên ở đây... thì tốt rồi. "

Y nghĩ thầm.

Ngọc Nhi không biết đứng đó từ bao giờ, liền vỗ vai Trần Tam, ngước mặt nói:

"Sao còn chưa đi, bộ đứng đây để chào cô nương nào à?"

"Không có. "

Trần Tam đỏ mặt. Ngọc Nhi cười cười, lấy trong áo ra một hầu bao không to không nhỏ, đưa cho y.

"Đây là tiền cho ngươi đi thi, nhớ dùng tiết kiệm."

"Đa tạ công chúa. "

Trần Tam từ biệt nàng, vội vã chạy theo dòng người thi Hội. Ánh nắng chiếu lên y làm sáng cả y phục,xung quanh tỏa hào quang như tiên đoán đây là vị Trạng nguyên đáng quý được sắp đặt.

______________________

Trong điện, Trịnh Nghị đã chờ sẵn, hắn mặc hoàng bào đen hình rồng, tóc buộc cao đuôi ngựa, chắp tay sau lưng mà đợi người nhận nhiệm vụ.

Bóng dáng nam nhân trong bóng tối lộ ra,cao lớn quen thuộc,y phục trắng như học trò, kì thật đó là người quen của Trần Tam.

"Ngươi đến rồi?"

"Thánh thượng có gì căn dặn?"

Trịnh Nghị quay lại,đứng đối diện với tên kia, cười mỉm nói:

"Lần này...hãy bắt Trần Tam về cho ta..."

Nam nhân kia nhăn mày, lưỡng lự:

"Nhưng...tại sao là học trò ạ?"

"Bởi vì ngươi là người hiểu rõ hắn nhất mà. "

Trịnh Nghị vỗ vai an ủi:

"Yên tâm, nếu ngươi thành công,ta sẽ thưởng lộc,ta hứa là sẽ không làm gì hắn. "

"D...dạ..."

Nam nhân kia nửa muốn nửa không, muốn là vì cái lộc vua ban kia, không muốn là vì không hại người bạn thân nhất của mình,y lúc này như người đứng giữa dòng sông, không biết nên quay về hay đi tiếp, nhưng đến cuối cùng mình cũng không có quyền gì quyết định,đành để đồng tiền trên đầu mù loà mà cắn răng làm việc ác.

Y cúi đầu, hòa theo dòng người.

___________________________

Tiếng trống cuộc thi rầm vang như sấm,xa tận mấy cũng nghe, các học trò lần lượt chạy vào trường thi, tiếng cười nói hân hoan như mở ra một trang sử mới. Trần Tam đứng giữa dòng người,tay giơ lên xin lộc chút nắng, nước da y trắng như tiên trong ánh sáng,y phục bay nhẹ nhàng trong gió, vóc dáng mảnh mai vì bao tháng ngày lo toan chuyện học, giờ đây mọi thứ sẽ êm đềm nhẹ nhàng hơn.

Tiếng trống ngừng,sĩ tử đã tập hợp, từ trước mặt họ xuất hiện một vị quan áo xanh dương, ăn mặc chỉnh tề mà chắp tay sau lưng. Học trò ai nấy cao thấp khác biệt, chỉ cùng lớp áo trắng, từng hàng trắng tinh như những con cò chăm chỉ,tà áo bay phấp phới trong gió.

Chapter
1 Chương 1: Trần Tam
2 Chương 2: Tướng quân
3 Chương 3: Đụng chạm thân thể
4 Chương 4: Phu nhân
5 Chương 5:Lên đường
6 Chương 6: Gặp vua
7 Chương 7: Thử thách lòng người
8 Chương 8: Nhìn người ra đi
9 Chương 9: Lễ thân nghinh
10 Chương 10: Sở tướng quân
11 Chương 11: Bầu trời đêm
12 chương 12: Cửa tù
13 Chương 13: Khóc trong lòng người
14 Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15 Chương 15: Gió thổi
16 Chương 16: Một kiếp người đã qua
17 Chương 17: Dương phu nhân
18 Chương 18:Tru di cửu tộc
19 Chương 19:Thanh Xuân lầu
20 Chương 20: Nhân dân đói khổ
21 Chương 21: Minh Mãn
22 Chương 22: Gặp lại người
23 Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24 Chương 24: Trâm cài định mệnh
25 Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26 Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27 Chương 26:Về làng
28 Chương 27: Người thương của thầy
29 Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30 Chương 29: Thuốc độc
31 Chương 30:Không thể giữ
32 Chương 31: Tự vẫn
33 Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34 Chương 33:Vô số sinh mạng
35 Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36 Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37 Chương 36:Đánh dấu
38 Chương 37: Ấn bảo
39 Chương 38: Nướng gà
40 Chương 39: Bắp hầm
41 Chương 40: Bí mật lộ diện
42 Chương 41: Thi đình
43 Chương 42: Mảnh tình tan
44 Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45 Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46 Chương 45: Em đâu rồi?
47 Chương 46: Hát thuyền
48 Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49 Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50 Chương 49: Mắt quan...
51 Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52 Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53 Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54 Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55 Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56 Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57 Chương 55: Canh mùa đông
58 Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59 Chương 57: Bảng vàng
60 Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61 Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62 Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63 Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64 Chương 62:Hồi ức
65 Chương 63:Mua trầu
66 Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67 Chương 65:Cậu hơn ai khác
68 Chương 66:Cháo lươn
69 Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70 Chương 68:Cố chấp
71 Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72 Chương 70(H):Chịu phạt
73 Chương 71(H): Kích...thích
74 Chương 72:Vua Trung Dung
75 Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76 Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77 Chương 75: Vỡ vụn
78 Chương 76
79 Chương 77
80 Chương 78
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trần Tam
2
Chương 2: Tướng quân
3
Chương 3: Đụng chạm thân thể
4
Chương 4: Phu nhân
5
Chương 5:Lên đường
6
Chương 6: Gặp vua
7
Chương 7: Thử thách lòng người
8
Chương 8: Nhìn người ra đi
9
Chương 9: Lễ thân nghinh
10
Chương 10: Sở tướng quân
11
Chương 11: Bầu trời đêm
12
chương 12: Cửa tù
13
Chương 13: Khóc trong lòng người
14
Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15
Chương 15: Gió thổi
16
Chương 16: Một kiếp người đã qua
17
Chương 17: Dương phu nhân
18
Chương 18:Tru di cửu tộc
19
Chương 19:Thanh Xuân lầu
20
Chương 20: Nhân dân đói khổ
21
Chương 21: Minh Mãn
22
Chương 22: Gặp lại người
23
Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24
Chương 24: Trâm cài định mệnh
25
Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26
Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27
Chương 26:Về làng
28
Chương 27: Người thương của thầy
29
Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30
Chương 29: Thuốc độc
31
Chương 30:Không thể giữ
32
Chương 31: Tự vẫn
33
Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34
Chương 33:Vô số sinh mạng
35
Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36
Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37
Chương 36:Đánh dấu
38
Chương 37: Ấn bảo
39
Chương 38: Nướng gà
40
Chương 39: Bắp hầm
41
Chương 40: Bí mật lộ diện
42
Chương 41: Thi đình
43
Chương 42: Mảnh tình tan
44
Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45
Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46
Chương 45: Em đâu rồi?
47
Chương 46: Hát thuyền
48
Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49
Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50
Chương 49: Mắt quan...
51
Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52
Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53
Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54
Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55
Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56
Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57
Chương 55: Canh mùa đông
58
Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59
Chương 57: Bảng vàng
60
Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61
Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62
Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63
Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64
Chương 62:Hồi ức
65
Chương 63:Mua trầu
66
Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67
Chương 65:Cậu hơn ai khác
68
Chương 66:Cháo lươn
69
Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70
Chương 68:Cố chấp
71
Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72
Chương 70(H):Chịu phạt
73
Chương 71(H): Kích...thích
74
Chương 72:Vua Trung Dung
75
Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76
Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77
Chương 75: Vỡ vụn
78
Chương 76
79
Chương 77
80
Chương 78

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play